Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1393 chữ

Thể lực vừa mới khôi phục, Inuyasha liền tránh khỏi tay Sesshoumaru rời khỏi ôn tuyền. Yên lặng mặc lại y phục, xoay người nhìn Sesshoumaru, sắc mặt một trận đỏ rực.

"Sesshoumaru, vì sao làm như vậy? Ngươi cũng không phải loại yêu quái không biết tự chủ. Nếu như để làm nhục ta, ngươi đã đạt được mục đích rồi."

Đối mặt với câu hỏi của Inuyasha, Sesshoumaru tức giận đứng lên.

"Nhục nhã? Inuyasha ngươi nghĩ như vậy khi quan hệ với ta sao? Bởi vì làm nhục ngươi ta ở bên cạnh truyền yêu khí cho ngươi, bởi vì làm nhục ngươi ta ôm ngươi thay ngươi đi bộ. Ta Sesshoumaru buồn chán đến như vậy sao?"

Lẽ nào biểu hiện như vậy còn chưa đủ sao?

Inuyasha ngẩng đầu, trong con ngươi hổ phách là lửa giận thiêu đốt

"Đó là vì sao? Lần trước ở sơn động là ngoài ý muốn, ta nhận thức được! Trong bụng ta có hài tử của ngươi, ta cũng nhận thức được! Ngươi còn muốn như thế nào nữa? Một lần lại một lần uy hiếp ta!"

Sesshoumaru nhìn con ngươi hổ phách của Inuyasha, trong mắt chứa đựng một tia ôn nhu. Xem ra mình thật sự bị hãm sâu rồi.

"Nghe đây, Inuyasha. Ta mặc kệ ngươi nghĩ như thế nào, thế nhưng, ngươi phải biết rằng, hơn 400 năm qua ngươi là người duy nhất làm lòng ta rối loạn. Huống hồ, thực sự chỉ có uy hiếp thôi sao?"

Nói xong liền xoay người đi xa. Mái tóc bạch kim cùng với lông đuôi trắng muốt bị gió thổi, biến mất giữa một mảng xanh ngắt.

Inuyasha lăng lăng đứng tại chỗ, Sesshoumaru vừa mới nói những lời này là có ý tứ gì? Cái gì mà duy nhất một người? Ghê tởm, hỗn đản Sesshoumaru! Ngu ngốc! Ngu ngốc! Thế nhưng vì sao ngực hình như lại có chút vui vẻ? Gãi gãi ót, không muốn suy nghĩ nhiều.Nhanh chóng trở lại quan trọng hơn, nếu muộn nữa Kagome nhất định sẽ sinh khí. Nhớ tới bộ dạng Kagome lúc hô to "Ngồi xuống" không khỏi sợ run cả người. Ngẩng đầu nhìn bốn phía đều là quang cảnh xanh biếc giống nhau như đúc, ngực không khỏi rủa thầm.

"Sesshoumaru ngươi là một tên hỗn đản!"

Khi hoàn toàn mất đi phương hướng Inuyasha rống to hơn, thanh âm cực lớn làm cho chim chóc ào ào chạy trốn. Sesshoumaru vẫn chưa đi xa, nghe được tiếng rống giận của Inuyasha không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười. Cái tên ngu ngốc này, xem ra lời mình vừa nói với hắn là vô ích rồi.

Inuyasha lung tung chạy về một hướng, phiền muộn chạy về phía trước, phải nhanh chóng rời khỏi cái ôn tuyền này. Hắn đứng ở chỗ này lại nhịn không được nhớ tới một hồi dây dưa vừa mới xảy ra. Bụng kêu lên, lúc này Inuyasha mới nhớ ra từ đêm qua đến giờ mình còn chưa có cái gì vào bụng. Bụng liên tục kêu lên, rất đói, Inuyasha nhìn xung quanh xem có trái cây gì ăn tạm hay không. Thế nhưng quanh đây toàn là cổ thụ lấy đâu ra trái cây chứ.Inuyasha quan sát cây cổ thụ cao lớn, nhảy một cái đã lên tới ngọn cây, nhìn thấy tổ chim non đang kêu. Hừ, còn chẳng đủ dính răng. Inuyasha bĩu môi, nhảy xuống đất. Bỗng nhiên bên tai truyền đến tiếng động, người nào? Inuyasha rút Thiết Toái Nha hướng rừng cây chém tới. Một đạo bóng trắng từ trong rừng cây bỏ chạy, là động vật! Inuyasha lập tức chạy theo. Thức ăn ngay trước mắt há lại để chạy mất sao?

Động vật kia tốc độ rất nhanh, cũng rất giảo hoạt, ở trong rừng thoắt ẩn thoắt hiện. Inuyasha kiên nhẫn đuổi theo ở phía sau, dần dần cây cối trước mắt thưa thớt hẳn đi. Hiển nhiên là đã tới bìa rừng. Bóng trắng ngừng lại sau đó nhìn kỹ thì thấy đó là bạch điêu. Bạch điêu trước mắt Inuyasha kêu hai tiếng, Inuyasha nhào tới nhưng nó đã chạy mất. Bực mình, nhìn thức ăn tới miệng rồi còn chạy mất, Inuyasha oán hận đạp xuống mặt đất tạo thành một hố nhỏ. Ngẩng đầu lên, nhìn xuyên qua hàng cây thưa thớt là thấy những thửa ruộng. Đây là... Chính là đã trở lại làng rồi a. Inuyasha vỗ vỗ bụi bặm trên người, hướng tới căn nhà nhỏ của Kaede bà bà, hắn đói bụng lắm rồi.Mà lúc này ở sâu trong rừng rậm, một người khéo léo khả ái chính là bạch điêu vừa nãy hướng về phá một người áo trắng ưu nhã mà bái kiến. Sesshoumaru vừa nhìn xuống, mấy bạch điêu liền biến mất vô tung vô ảnh.

Ở trong làng, Inuyasha sau khi ăn no thoả mãn ôm Thiết Toái Nha ngồi cạnh bếp lò.

"Inuyasha, ngươi nói chúng ta tiếp theo nên làm gì?"

Kagome sau khi nghe chuyện trận pháp Toutousai kể liền đối với Inuyasha đưa ra câu hỏi.

"Khứ yểm sơn, hoa long quy, trước tiên là đi xác nhận đó là trận pháp gì. Nếu như tìm được đầu mối thì tốt nhất."

Inuyasha ngáp một cái, cảm giác có chút mệt, thân thể nằm ườn bên cạnh lò sưởi.

"Kagome, ta có chút mệt, để cho ta ngủ một chút"

Đóng lại đôi mắt, hắn chưa nhìn thấy bộ dạng uỷ khuất của nữ nhân bên cạnh, có thể nói là hắn không dám nhìn.

Inuyasha, từ khi ngươi trở về đến giờ ngươi vẫn chưa từng nhìn thẳng vào mắt ta a.Nữ hài tử nhủ. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mà ngươi lại phải dấu diếm ta? Inuyasha...

Sau bữa cơm tối, Inuyasha ngồi ở trên nóc nhà. Nhìn bầu trời ít sao hơn ngày hôm qua, tâm tư hắn loạn cả lên. Hắn nhớ tới lời Sesshoumaru nói, duy nhất một người sao? Kỳ thực một hồi triền miền buổi chiều không làm cho hắn chán ghét. Không biết đầu óc bị làm sao, chẳng phải nên nghĩ tới Kikyo và Kagome sao? Vì sao hiện tại đầu óc đều nghĩ đến Sesshoumaru? Tay xoa xoa bụng, rõ ràng cảm thấy nhịp tim đập từ trong bụng truyền đến, ở đây thực sự có một hài tử a. Còn có một năm nữa, nhất định trong vòng một năm tới phải giết chết Naraku. Trong ngực Inuyasha một điểm chắc chắn cũng không có. Từ trên nóc nhà nhảy xuống, vào trong nhà cầm một cây đuốc hướng đến hang động của Nhện quỷ. Hắn muốn nhìn một chút.

Inuyasha đi giữa đám cỏ cao gần bằng người, trong mũi ngửi thấy mùi của Sesshoumaru càng ngày càng đậm.Sesshoumaru sẽ không ở phía trước chứ? Inuyasha hơi nheo nheo mắt, cố hết sức nhìn về phía trước. Dưới ánh trăng nhàn nhạt là một bóng trắng đứng ở gần sơn động. Là Sesshoumaru. Sesshoumaru nhìn hắn một cái rồi rời đi, hắn tới làm gì? Inuyasha bụng đầy hồ nghi, đi vào sơn động. Ở vị trí Nhện quỷ dưỡng thương vân bị chướng khí ăn mòn như cũ, tà khí tựa hồ ẩn chứa yêu khí. Cái yêu khí này... Cùng với yêu khí ở trong hang động nơi ngọc tứ hồn sinh ra giống nhau! Lẽ nào Naraku sinh ra cũng là một âm mưu? Giơ cây đuốc len tỉ mỉ kiểm tra, phát hiện ra chỗ bị chướng khí ăn mòn có vết tích. Dùng tay bới lớp đất bên trên sau đó hiện ra một trận pháp. Trận pháp a, xem ra nhất định phải đến yểm sơn kia một chuyến a. Inuyasha vác tảng đá trở về làng muốn cho Toutousai xem xem có giống trận pháp ở trong hang động của Midoriko hay không.

Ở tầng mây trên, Sesshoumaru nhìn Inuyasha rời đi,bất đắc dĩ thở dài. Bán yêu kia... Còn đến huyệt động của Midoriko, giờ lại vác trận pháp kia về. Nói là đến yểm sơn để xác minh trận pháp, thế nhưng xác minh thế nào? Lượng ánh sáng ngân sắc loé lên, trong chớp mắt Sesshoumaru đã phi xa.

Bạn đang đọc [Inuyasha đồng nhân][Dịch][SessInu] Không ngờ tới của Fuxixi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuxixi1606
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 185

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.