Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vây Giết Viên Vương

Phiên bản Dịch · 1933 chữ

“Tiểu Lam ngươi nói xem, chúng ta nên an bài chiến thuật như thế nào”

Lam Kình lên tiếng hỏi

Trầm ngâm một chút, Lam Tiêu vuốt cằm trả lời

“Đệ thấy trước hết nên phái một số trinh sát tiến hành thăm dò, sau đó tổ đội chúng ta chia thành hai nhóm chủ đạo, một nhóm phụ trách thu hoạch Kim Viên Thạch, một nhóm phụ trách quấn lấy Viên Vương”

Lam Kình gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Người tướng mạo tuấn dật, một thân áo xanh làm toát lên vẻ vô cùng quí phái, rất có mị lực.

Hắn quay sang một bên hỏi

“Không biết ba người các vị có ý kiến gì hay không”.

Bên cạnh là ba vị đại hán thân hình khôi vĩ, là anh em sinh ba. Thực lực tương đối cường hãn.

Ba người này đều là tinh anh trong những người được Lam Tiêu tuyển mộ. Đều cùng đạt cảnh giới Sơ Cấp cảnh Thất Giai.

“Hết thảy đều nhờ Lam Kình bang chủ an bài vậy” một người lên tiếng đáp.

“Hy vọng không làm phụ lòng các vị” Lam Kình mỉm cười

Lam Kình rất có danh tiếng tại Cự Thành, những năm gần đây Hải Lam Hội phát triển rất nhanh, chủ yếu là sống nhờ vào nghề săn bắt quái thú hoặc thu thập vật phẩm giao cho các thương lái kiếm lời.

Bản thân Lam Kình tuổi khoảng chừng ba mươi, đã bước chân vào Khí Cấp cảnh, thiên phú tương đối không tệ.

Cách đó không xa, ẩn thân trên một tán cây cổ thụ, có bốn ánh mắt đang chăm chú quan sát tổ đội Hải Lam.

“Cha, con cảm thấy tên Lam Kình này không đáng tin một tí nào, nhìn có vẻ giả tạo”

Vũ Thiên đánh tiếng.

“Ừm hôm trước ta có điều tra một chút thông tin của hắn, tên này công lực Khí Cấp Cảnh, tu luyện một loại công pháp thuộc tính thủy, ngoài mặt hắn có phong thái đạo mạo nhưng bên trong rất gian xảo và tính toán”

Vũ Hạo trả lời.

“Ấy công pháp mà cũng chia thuộc tính?” Vũ Thiên bất ngờ hỏi

“Ngươi ... cái tên tiểu quỷ, hồi nhỏ ngươi toàn trốn học à” Vũ Hạo cả giận.

“Không có a, ngài đừng hiểu lầm, chẳng qua con hay quên thôi”Vũ Thiên xoa xoa tay cười nói

“Suỵt, đã có động tĩnh”

Dưới hiệu lệnh của Lam Tiêu, hai tên trinh sát tiến vào sâu trong rừng. Vũ Thiên hai tay bất giác nắm chặt.

Thấy sự khẩn trương của Vũ Thiên, Vũ Hạo liền nói

“Ngươi đừng mà xung động như lúc trước mà làm hỏng việc, chúng ta cứ kiên nhẫn ở đây đợi”

.

Săn quái thú không phải một sớm một chiều mà có thể thành công được. Dò xét thực lực, thói quen hoạt động sẽ tăng cao khả năng thành công, giảm thiểu thiệt hại.

Lại nữa ngày trôi qua, hai trinh sát Lam Tiêu phái đi cũng đã trở về. Tình hình có vẻ rất khả quan, Lam Kình đã ra lệnh tối nay sẽ bắt đầu hành động.

Đội ngũ Hải Lam chia thành hai đội, đội đi đầu là những cường giả như Lam Tiêu, Lam Kình và ba đại hán có thực lực. Nhóm đi sau chủ yếu là đối phá tộc chúng của Viên Vương và thu hoạch Kim Viên Thạch.

Vũ Hạo và Vũ Thiên cũng hành động, đem khí tức hoàn toàn thu liễm, trực tiếp theo sát đoàn người Hải Lam Hội, duy trì ở phía sau.

“Tiểu Đông, Tiểu Đông à”

Thanh âm Tiểu Đông vang lên trong đầu

“Có chuyện gì”

“Ta và cha chuẩn bị liệp sát Viên Vương, ngươi nói xem nếu ngươi hút hết tinh khí của nó, sẽ phục hồi được bao nhiêu”

Vũ Thiên hỏi

“Một con quái thú Khí Cấp cảnh cũng tàm tạm, còn phục hồi bao nhiêu thì phải thử mới biết”

Tiểu Đông đáp

“Quái thú Sơ Cấp cảnh như con khỉ bữa trước, chả thấm vào đâu cả. Nên nhớ bảo toàn thi thể của nó một chút, nhất là đại não a”

Tiểu Đông căn dặn

“Được rồi, khi nào xong ta sẽ gọi ngươi” Vũ Thiên thở dài, đáp.

Tiểu Đông quả thực ham ăn, quái thú cỡ này mà chỉ được tàm tàm. Có lẽ chặng đường tìm lại ký ức cho Tiểu Đông sẽ rất chông gai.

Vũ Hạo tất nhiên không biết Vũ Thiên và Tiểu Đông đang nói chuyện, chỉ thấy con trai trầm mặc, hắn chỉ nghĩ rằng Vũ Thiên đang lo lắng.

Bỗng nhiên thanh âm Tiểu Đông lại vang lên

“À ta quên nói cho ngươi an tâm, Viên Vương so với phụ thân ngươi, dù nó có độ nan thành công, cũng không là cái đinh gì cả”

Vũ Thiên hơi ngẩn người, sau đó cười đáp

“Ừm ta biết rồi”

Đột nhiên một tiếng động lớn vang lên, có lẽ phát ra ở phía trước. Đó chính là vị trí của đội Lam Kình, chắc hẵn đã có giao chiến.

“Được rồi tiểu Thiên, bám sát ta” Vũ Hạo nói xong liền ôm Vũ Thiên, tăng tốc tiến về phía có động tĩnh.

Cảnh vật xung quanh tan tác, từng vệt dài sâu hoắm xuất hiện trên mặt đất. Xem ra đại chiến diễn ra vô cùng khốc liệt.

ẦM ... Một thân ảnhkhông biết từ hướng nào bay ra tông mạnh vào một thân cây, đổ sập xuống, thân thể nát như tương, rõ ràng đã chết thảm, nhìn lại thì đó chính là một trong ba đại hán đi theo nhóm Lam Kình.

Một tên cường giả Sơ Cấp cảnh Thất Giai vừa giao chiến không lâu liền trực tiếp mất mạng.

Hai người thu liễm khí tức ngồi quan sát.

“Thực lực quái thú này không phải Viên Vương, không ngờ trong tộc đàn Cuồng Long Viên ngoài Viên Vương vẫn còn quái thú đạt cảnh giới Khí Cấp Cảnh”

Vũ Hạo nói.

Viên Vương chính xác là một con Cuồng Long Viên, trong huyết quản của nó có một tia Long huyết mạch, tuy không thuần khiết nhưng đem lại sức mạnh kinh người cho chủng tộc này.

“Tuy nhiên lấy sức một mình nó, muốn đấu với những tên này xem ra có chút quá sức”

Quả thật như vây, sau một hồi ác chiến, Cuồng Long Viên đã bị thương rất nặng, tay trái đã bị đoạn mất.

“Tình báo chúng ta có chút thiếu xót, không ngờ lại có tới hai con Cuồng Long Viên thực lực trên Khí Cấp cảnh”

Lam Tiêu sắc mặt có chút khó coi, nói

Cuồng Long Viên gặp tình huống bất lợi, nó liền lẩn vào trong rừng.

“Nhanh lên, mau đuổi theo” Lam Kình ra lệnh

Lam Tiêu sau khi định thân, hai tay nắm chặt, cắn răng đuổi theo quái thú cùng với hai vị đại hán còn lại.

Quái thú dù có trí tuệ phát triển đến đâu cũng không được như nhân loại, trong tình huống cận kề tử vong, lúc này chắc chắn nó đang chạy về phía tộc trưởng của nó, Viên Vương chân chính.

Trong đêm tối, từng vệt thân ảnh bám đuôi, kéo vào sâu bên trong rừng, Cuồng Long Viên đã bị thương, chạy được một lúc tốc độ chậm dần.

Cuồng Long Viên này đã bị thương, mất đi một chi, khí huyết không lưu thông được, thực lực đại suy giảm, bây giờ chiến đấu sinh tử có thể không địch lại Lam Tiêu thực lực Sơ Cấp cảnh Thất Giai.

Nó dùng chút hơi tàn còn xót lại cố gắng lết người đến bên một thung lũng, từ phía trên nhìn xuống liền không thấy đáy.

“Tốt lắm, nó đã hết giá trị lợi dụng, nêu kết thúc thôi”

Advertisement

Lam Kình đắc ý cười lớn

Cuồng Long Viên hai mắt đỏ ngầu, nó thủy chung vẫn nhìn xuống vực thẳng, bất ngờ gầm lên một tiếng.

Lúc này một màn kịch liệt xảy ra, từ bốn phía, hàng chục Cuồng Long Viên tộc chúng xông ra tấn công đoàn người Lam Kình

“Bọn chúng đã có mai phục sẵn, mọi người chuẩn bị chiến đấu”

Lam Kình hét lên

“Lam Tiêu, ngươi thống lĩnh hai vị này cũng những huynh đệ có thực lực cao cầm chân bọn chúng, những người còn lại lập tức đi thu hoạch Kim Viên Thạch”

Lam Kình nhảy thẳng xuống vực thẳm, nơi từ nãy đến giờ đều phát ra tiếng gầm nhẹ của Viên Vương.

“Ngươi giữ chân con Cuồng Long Viên Khí Cảnh đó lại, ta sẽ xuống thung lũng đánh chết Viên Vương đang đột phá” Lam Kình ra lệnh

“Chúng ta cũng đi ”

Hai người Vũ Hạo sau khi quan chiến cuối cùng cũng động.

Tận dụng sự hỗn loạn lúc này, hai người vòng ra phía sau cuộc chiến, trực tiếp tiến vào sâu trong thung lũng.

Thực vật xung quanh thung lũng mang một màu sắc ảm đạm, các vách đã dựng đứng được bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp dây leo và rêu.

“Mất dấu Lam Kình rồi, không biết có phải tên cáo già đã phát hiện ra chúng ta hay không, vừa tiến vào đây, khí tức của hắn đã biến mất”

Vũ Hạo nói.

“Bây giờ làm sao” Vũ Thiên hỏi.

Vũ Hạo nhìn sang con trai, ánh mắt hơi phức tạp, nói nhỏ “Trong trường hợp xấu nhất, tên Lam Kình đã sẽ dẫn dụ Viên Vương ra đối đầu với chúng ta, còn hắn sẽ ngồi một chỗ xem kịch hay”

Lúc này, tiếng Tiểu Đông vang lên

“Tiểu tử ngươi đừng lo, nếu như tới lúc đó, ngươi đưa ta mượn thân thể, không chiến thắng được tên Lam Kình nhưng toàn thân thối lui không thành vấn đề”.

“Cám ơn ngươi” Vũ Thiên hạ giọng, hắn còn dự định nói thêm gì đó thì bất ngờ xảy ra.

Bất thình lình một đạo thân ảnh to lớn lao ra, kèm theo là tiếng gầm nhẹ.

Trước mắt hai người Vũ Hạo lúc này, là chân chính bá chủ khu vực phía Tây. Viên Vương trong truyền thuyết.

“Sao có thể vậy được, tên Lam Kình đâu rồi” Vũ Thiên cả kinh hỏi.

Đứng trước mặt Vũ Thiên là chân chính một đầu quái thú Khí Cấp cảnh Thân Thể Nan, khí tức phát ra khiến Vũ Thiên hô hấp vô cùng khó khăn.

Vũ Hạo hơi chau mày

“Xem ra ngươi đã hoàn thành đột phá sớm hơn dự kiến”

Chưa kịp định thần thì một thanh âm quen thuộc lại bất ngờ vang lên

“Ta đã có cảm giác chuột, thì ra là hai tên bọn mi”

Lam Kình thân ảnh đúng lúc này lại xuất hiện phía sau cha con Vũ Hạo.

“Bọn ngươi muốn thừa lúc ta và Viên Vương đấu sống chết mà chiếm tiện nghi à, hôm nay ta sẽ cho hai đứa bọn ngươi chết không toàn thây”

Tình huống hiện tại cực kỳ xấu. Một đầu quái thú Khí Cấp cảnh đã hoàn thành Thân thể nan, một cao thủ Khí Cấp cảnh.

Còn bên phía Vũ Hạo, tuy một tên Khí Cấp cảnh Kinh Mạch nan đủ để áp chế một trong hai đối thủ kia, nhưng còn … tiểu tử Vũ Thiên thực lực chỉ vỏn vẹn Bát Cấp Công Lực.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.