Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bá Chủ Phương Nam

1964 chữ

Vũ Thiên nhìn sang phụ thân, khẽ gật đầu.

Vũ Hạo ánh mắt cả kinh, ngươi gật đầu cái gì, bọn chúng toàn bộ đều là Khí Cấp cảnh giới.

“Giao cho con, ngài mau chóng đối phó đầu Viên Vương kia”, nói rồi, Vũ Thiên thân hình liền động.

“Muốn chạy?” Lam Kình hét lên một tiếng, liền thôi động công lực đuổi theo.

Vũ Hạo hung quang lóe lên, Phong Kiếm lập tức xuất hiện. Trong lúc hắn đang chuẩn bị tấn công Lam Kình, thì ngay sau lưng, một cỗ uy áp đã ập tới.

ẦM …

Viên Vương hai tay chập lại, nện xuống chỗ Vũ Hạo đang đứng. Vũ Hạo không thể tiếp tục thế công, thân hình lập tức lui lại né tránh.

Khí hắn ổn định lại, thân ảnh Vũ Thiên và Lam Kình đã mất hút.

“Chết tiệt” Vũ Hạo nghiến răng, cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn Viên Vương.

“Vũ Thiên cố gắng, phụ thân giải quyết súc sinh này sau đó liền chạy tới cứu ngươi”

Lúc này, tại một bãi đất trống cách chỗ Vũ Hạo và Viên Vương giao chiến không xa.

Vũ Thiên đã không còn chạy trốn, hắn đứng lại, nhìn vào thân ảnh Lam Kình đang bay tới.

“Tiểu tử thức thời, ngươi mau chóng ngoan ngoãn chịu trói, sau khi hoàn thành công việc ở đây, ta sẽ thả ngươi đi”

Lam Kình nhếch miệng nói.

Vũ Thiên ánh mắt cay độc nhìn Lam Kình, không trả lời.

“Giao cho ngươi, Tiểu Đông”

“Ân”

Lúc này một màn kinh diễm xảy ra, mái tóc màu đen của Vũ Thiên đã hoàn toàn bị thay thế bằng một đầu tóc tím óng ánh. Mái tóc cũng trở nên dài hơn, khí tức nhanh chóng nhảy vọt. Khi Vũ Thiên mở mắt ra, đôi mắt lóe lên một tia băng lãnh.

Lam Kình nhìn một màn này không khỏi chấn động, hắn không hiểu được, một tên tiểu tử phút trước còn chưa đạt tới tầng thứ Sơ Cấp cảnh, vậy mà bây giờ, trên cơ thể lại tản mát ra khí tức của một tên Sơ Cấp cảnh Thất Giai đỉnh phong.

“Không ngờ công lực của ta lại tụt xuống thê thảm thế này”

Tiểu Đông trong thân xác Vũ Thiên buồn bã nói

“Tiểu tử, không biết ngươi dùng tà thuật gì đẩy công lực lên, nhưng nếu dám chống cự ta sẽ không nương tay”

Lam Kình ánh mắt nghiêm túc, lên tiếng hăm dọa.

“Không nương tay” Tiểu Đông nhếch miệng, khinh thường nói

“Từ trước đến giờ khắp Nhân Vũ Trụ này, người chết vì hăm dọa bổn đại gia, ta đếm không hết a”

Nói rồi Tiểu Đông hít sâu một hơi, một quyền đánh thẳng tới Lam Kình. Quyền cước như loạn vũ, không ngừng tung ra.

“Tiểu tử, đừng ngang ngược” Lam Kình hơi bất ngờ, tuy nhiên người này không những tâm canh sâu, mà còn có thực lực cường hãn.

Những đòn tấn công của Tiểu Đông không gây nên tổn thương quá lớn cho Lam Kình.

Lam Kình ăn miếng trả miếng với Tiểu Đông. Luận về thực lực, mặc dù đã dung hợp với Tiểu Đông tuy nhiên so với Lam Kình vẫn còn một khoảng cách nhất định

“Lam Thủy Kích” Làm Kình hét lớn.

Một cột nước lập tức xuất hiện trước mặt hắn, sau đó liền Ngưng Khí thành một cây Thủy Kích to lớn, đâm về phía Tiểu Đông.

Thuộc tính thủy không có lực công kích bá đạo, nhưng nếu so về lực khống chế, thủy nguyên tố là vô địch.

Một luồng nước len theo mặt đất đến gần Tiểu Đông, trong một khắc, chúng bám chặt vào chân, khiến cho Tiểu Đông không cách nào động đậy.

“Không ổn” Tiểu Đông hét lên, Huyết Thể được thôi động đến mức cực hạn. Một tầng huyết quang mỏng manh lập tức bao bọc lấy cơ thể.

OÀNH … Thủy Kích đâm trúng vào hông, kình lực chấn văng Tiểu Đông ra cả chục thước mới miễn cưỡng đứng vững.

“Tức chết đi được, nếu như thân thể ngươi có thể thừa nhận công lực ta nhiều hơn một chút, liền đánh chết tươi tên cặn bã này rồi”

Tiểu Đông tức giận mắng.

Hông bị đâm trúng, máu tươi theo chỗ bị thương chảy ra. Quẹt đi vết máu, Tiểu Đông ánh mắt lóe lên một vệt sáng, hai tay kết ấn pháp.

Một màn kỳ dị khiến cho Lam Kình một phen kinh hãi xảy ra. Những thi thể của Cuồng Long Viên và thủ hạ của Hải Lam Hội đã mất mạng bỗng đứng lên, hai mắt đỏ ngầu, quay sang tấn công Lam Kình

“Tà môn, hôm nay ta thay trời hành đạo”

Lam Kình nghiến răng nghiến lợi quát.

Những Cuồng Long Viên mà Tiểu Đông triệu hồi thực lực khá yếu, chủ yếu là 40 tới 50 năm Sơ Cấp, chúng vốn không phải đối thủ của Lam Kình.

Lam Kình như hổ lạc đàn dê, hắn ra tay rất nặng, chém giết thây ma Cuồng Long Viên và thây ma thủ hạ, chém nát ra từng khúc. Bản thân hắn lúc này cũng không biết rằng, cái chết đã gần kề, hắn vẫn mặc sức chém giết.

Đúng lúc này, hai tay Tiểu Đông lại kết ấn, từng bộ phận thi thể bỗng dưng phát sáng, trong tíc tắc, từng đợt từng đợt nổ tung, lực nổ cuốn thân thể Lam Kình vào bên trong.


Quay ngược thời gian lại ba ngày trước khi diễn ra trận kịch chiến trong thung lũng. Xa xa về phía Nam của khu vực hạc tâm.

Nơi đây tồn tại một hồ nước lớn màu vàng óng, xung quanh thực vật vô cùng rậm rạp, tươi tốt, mặt hồ thi thoảng lại ánh lên một màu xanh nhẹ nhàng vờn quanh.

Tại phía bờ hồ, có một đạo thân ảnh đang nằm ngủ, dáng vẻ tựa như nhân loại, nhưng đặc biệt trên đầu lại có tới ba con mắt.

Khi nó vươn mình đứng thẳng lên thì chiều cao vượt quá hai thước. Đây chính là một trong những tộc nhân của bộ tộc Tam Nhãn Cự Nhân. Tộc đàn này cực kỳ thưa thớt vì khả năng sinh sản rất kém. Cho nên những con non như thế này bọn chúng cực kỳ quí trọng và ra sức bảo vệ.

Lúc này, bá chủ của vùng phía Nam, Tam Nhãn Thần Vương đang không có mặt tại nơi đây. Nó đã cảm nhận được khí tức nhân loại tiến vào lãnh thổ quái thú từ vài ngày trước và đã trực tiếp đi xem thử.

Chung qui trí tuệ quái thú và nhân loại lúc nào cũng có sự chênh lệch.Bá Chủ rời đi, con dân lập tức nguy hiểm.

Con Tam Nhãn Cự Nhân non kia phổng chừng mới sinh được 10 năm, đã bị toán người của Lam Kình bắt cóc.

“Mau bắt trói nó lại, đem nhốt vào giới chỉ, sau chuyến này về đem lên đại Đô Thành rao bán chắc chắn giàu to ha ha ha”

Sau khi Tam Nhãn Thần Vương trở về phát hiện ra lập tức nổi điên và tiến hành truy sát ráo riết kẻ thủ ác.


Thi thể Cuồng Long Viên từng đợt nổ lớn, sau khi khói bụi tan bớt, lộ ra một thân ảnh đầy máu me, quần áo rách bươm, hiển nhiên là Lam Kình đã bị trọng thương, một cánh tay bên phải cũng bị chấn nát.

Lúc này hai mắt hắn đỏ ngầu, hơi thở hổn hển

“Súc sinh …. ngươi dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu”

“Đa tạ đại gia ngươi đã nương tay” ánh mắt Tiểu Đông toát lên vẻ châm chọc

Thực lực Lam Kình đại giảm, lúc này đánh tiếp chỉ sợ không còn đường lui. Ngón tay kẽ búng, từ trong túi lấy ra một cái nhẫn, đây chính là giới chỉ nhốt Tam Nhãn Cự Nhân non.

“Tiểu tử, ta cho ngươi biết, muốn sống thì cầu xin ta, nếu không ta đập nát vật trên tay thì tử thần sẽ đến đưa ngươi đi cùng với ta”

Tiểu Đông nhíu mắt nhìn giới chỉ, bên trong tỏa ra một luồn khí tức yếu ớt, không ngừng gào thét, rõ ràng là còn sinh mệnh bên trong.

“Tiểu Thiên, vùng rừng núi này còn tên gia hỏa nào cường đại không”

“Nghe cha ta nói, ngoài Tả Hỏa Hầu và Viên Vương, còn một quái thú ở phía Nam, tên là Tam Nhãn Cự Nhân, thực lực chỉ hơn chứ không kém hơn Viên Vương”

Vũ Thiên trả lời

“Tên Lam Kình nãy rõ ràng đã bắt một trong tộc nhân của Tam Nhãn để uy hiếp chúng ta, nếu hắn thả ra thì con mạnh nhất sẽ kéo đến, lúc đó chúng ta sẽ vất vả đấy”

Tiểu Đông cười nói

“Lúc này ngươi còn đùa nữa, mau chóng đánh chết Lam Kình cướp cái nhẫn đi rồi quay lại cứu cha ta”

Vũ Thiên lo lắng nói

“Ngươi lo cái gì, cha ngươi không đơn giản như vẻ ngoài lạnh lùng của hắn đâu, bản thân ta những ngày vừa qua đã bắt đầu hiếu kỳ với lai lịch của các ngươi đó”

Tiểu Đông nói

Lam Kình thấy Tiểu Đông như đang tự nói chuyện, cười nói

“Tên nhóc nhà ngươi sợ xanh mặt rồi à, mau giao cho ta công pháp điều khiển thi thể, ta sẽ tha mạng cho ngươi”

Tiểu Đông ngẩn lên nhìn hắn

“Muốn công pháp của bổn đại gia, Khí Cấp cảnh nhỏ nhoi như ngươi, không có tư cách”

Nói xong Tiểu Đông vung tay, một cỗ khí tức lạnh như băng bay tới đánh vào Lam Kình. Hổ già vẫn còn uy, Lam Kình vận công đỡ đòn.

Tiểu Đông lại thi triển ấn pháp, từ chỗ va chạm với Lam Kình bỗng xuất hiện xung lực chấn bay cái nhẫn trên tay hắn. Nhưng không may, xung lực đã đánh trúng làm xuất hiện một vết nứt dài trên nhẫn.

Lam Kình cả kinh vội bay người chụp lấy, nhưng hắn đã thất bại.

Nhẫn rơi đập xuống đất, vỡ nát, từ trong ánh sáng hào quang xuất hiện một đạo thân ảnh cao hai thước đang bị trói, nhưng miệng vẫn không ngừng gào thét đến chảy cả máu.

Đúng lúc này, một tiếng gầm vang vọng cả cõi Cự Sơn Viên đột ngột vang lên.

“Vũ Thiên, cẩn thận nhé, chúa sơn lâm chuẩn bị đến rồi”

Tiểu Đông dặn dò

Khí tức đáng sợ lan tỏa ra, cả Tiểu Đông cũng phải rùng mình.

“Tên này nếu ở chỗ của ta, cũng xứng đáng có một chỗ tại Quái Thú Vực”

Tiểu Đông cảm thán nói

“Thực lực của nó chỉ sợ đã thành công đột phá Xương Cốt nan rồi, phiền phức đấy”

Lúc này vẻ mặt Lam Kình đã không còn giọt máu, sự trả thù của Thần Nhãn chắc chắn không dễ dàng qua được. Hắn lập tức chạy trốn vào trong rừng, bỏ mặc hết thuộc hạ đang còn chiến đấu, chỉ cần giữ được mạng, lần sau quay lại vẫn còn cơ hội.

Từ cách đó cả trăm dặm trong rừng, một thân ảnh bỗng phi thẳng lên bầu trời, tam nhãn láo liên nhìn xuống bao quát cả đại cục.

Gầm lên một tiếng, Tam Nhãn Thần Vương hít sâu một hơi, cả cơ thể lập tức bành trướng.

“Khốn nạn” cảm nhận uy áp đến từ không trung, Lam Kình sắc mặt ngưng trọng.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.