Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh Bại Vinh Lôi

Phiên bản Dịch · 2230 chữ

Cảm nhận được Càn Khôn Toả yếu đi, Tà Hoả nhanh chóng thúc dục công lực rót vào trong pháp trận, sau đó mạnh mẽ chấn nát những điểm mấu chốt. Tiểu Phong và Lãnh Hoa bộc phát công lực, hung hăng chấn nát Càn Khôn Toả. Liễu Nham vốn cầm chân ba người đã vượt cực hạn của bản thân, lúc này Toả bị phá, phản lực làm cho hắn đau đớn muốn chết đi.

“Mẹ nó, bị cầm chân lâu như vậy, Vũ Thiên đợi ta qua giúp”

Vinh Lôi mặc dù bị thương nhưng thực lực vẫn trên cơ so với Vũ Thiên, lúc này có thêm Tiểu Phong giúp sức, có thể cân bằng được hay không.

Tà Hoả và Lãnh Hoa bên này cũng không động, theo như thoả thuận thì bọn họ chỉ cần đánh bại Liễu Nham mà thôi. Thi đấu tới lúc này đã có ba người bị loại, chỉ cần một người rơi đài thì vòng này coi như xong. Bọn họ cũng không cần tốn sức tiếp tục giao chiến làm gì, hai người chọn hai vị trí trực tiếp ngồi xuống quan chiến.

“Ngươi không sao chứ” Tiểu Phong lo lắng hỏi.

“Bây giờ ngươi đang quan tâm ta hả ?” Vũ Thiên nói.

“Ngươi... cái tên đầu đất này” Tiểu Phong cốc một cái vào đầu hắn. Nàng làm sao không lo lắng được. Bản thân bị cầm chân bên kia, bên này Vinh Lôi như muốn ăn tươi nuốt sống đồng bọn, nàng chỉ hận không thể lập tức gia nhập vòng chiến.

“Ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ đánh bại hắn” Vũ Thiên kiên định nói.

“Cái gì ... ngươi không cần ta trợ giúp”

“Ân, đây là ân oán của ta bao năm qua, phiền ngươi giúp ta lần này, ta muốn chân chính đánh bại hắn bằng thực lực của mình”.

Tiểu Phong vốn định nói tiếp, nhưng nàng đã thay đổi ý định khi nhìn thấy ánh mắt của Vũ Thiên, thấy được chấp niệm của hắn khiến nàng không cách nào gia nhập vòng chiến được nữa. Tiểu Phong lui lại phía sau khẽ nói.

“Nếu ngươi thắng trận này, ta sẽ nói tên thật cho ngươi biết”

Vũ Thiên nghe vậy ánh mắt khẽ vui mừng, nhìn Tiểu Phong cười nói “Được”.

Tà Hoả và Lãnh Hoa bên kia không hẹn cùng nhìn về phía Vũ Thiên, lẩm bẩm nói “Có chí khí” đánh tới một mức này đã tiếp cận vong ngã, chỉ sợ tiếp tục sẽ có người mạng vong. Nhưng đây không còn đơn thuần một trận chiến bình thường mà là danh dự của nam nhân.

Trên khán đài, mẫu thân của hắn đã nhiều lần muốn đi tới khu vực ban tổ chức xin dừng trận đầu nhưng đều bị Vũ Hạo ngăn cản. Nàng không đành lòng nhìn hài nhi sinh tử chi chiến a.

“Nàng đừng ngăn cản nó, bây giờ Thiên nhi đang đánh với tư cách một thành viên Vũ Tộc, nếu như ngăn cản, cả đời này sẽ bị một bóng ma bao phủ, không bao giờ ngóc lên được”.

“Thiên nhi cố gắng lên, dù trời có quay lưng lại với con vẫn còn ta .. phải bình an trở về” nàng lúc này đã khóc không thành tiếng.

Trên sàn đấu, hai đối thủ vẫn đứng im, nhưng mọi người đều biết, hễ động thủ là động đến thiên địa biến sắc.. Một chiếc lá theo gió bay từ từ rơi xuống ... chạm vào sàn đấu. Động rồi.

Hai đối thủ tốc độ cực nhanh lao vào nhau. Vẫn là Vinh Lôi tốc độ nhỉnh hơn, bất quá Vũ Thiên cũng không quá thua kém, hai quyền gần như đồng thời tung ra.

BINH ! BINH !

Hai quyền đều trúng đích, Vũ Thiên bị chấn văng về phía sau, Vinh Lôi thì ngược lại, vẫn đứng vững chỗ đó, phong thái thong dong như không hề bị ảnh hưởng. Lần đầu va chạm, Vũ Thiên đã ăn không ít thiệt thòi.

Ngồi dậy, quẹt đi vết máu trên miệng, Vũ Thiên hai mắt vẫn tập trung trên người đối thủ. Vinh Lôi chiếm cứ thượng phong, cười nói.

“Còn muốn tiếp tục, ta phải công nhận ngươi tiến bộ rất nhanh nhưng đáng tiếc giữa chúng ta vẫn còn khoảng cách, đánh tiếp ngươi sẽ chết không nghi ngờ”

Vũ Thiên không trả lời. Vinh Lôi là muốn hắn thấy khó mà lui, bất quá miệng lưỡi của hắn gặp tên tiểu tử cứng đầu này, xem ra vô dụng.

Lần này Vinh Lôi đã thực sự tức giận, hắn chủ động lao vào tấn công. Quyền cước như một con hổ đói, điên cuồng cắn xé, đánh cho Vũ Thiên tối sầm cả mặt mày, chống đỡ vất vả.

Vũ Thiên hộ thủ giơ cao, quyền tới ta đỡ, bộc phát ra sự chịu đòn mạnh mẽ, tố chất thân thể không tầm thường.

“Lạ thật, theo ta thấy Vũ Thiên sau khi phục dụng hai đóa hoa kia ít nhất khôi phục lại bảy tám phần công lực, không lý nào vừa giáp công lại bất lực như vậy”

Tà Hỏa một bên lên tiếng nói.

“Hắn là … đang súc lực đợt phát, muốn một quyền đánh bại Vinh Lôi”

Lãnh Hoa chau mày nói.

Tình huống trước mắt hoàn toàn nghiên về phía Vinh Lôi, chỉ cần một chút nữa thôi, thắng bại sẽ rõ. Sau một đợt cuồng công, hai đối thủ tách nhau ra tranh thủ hồi khí. Vinh Lôi sắc mặt phấn khởi cười lớn.

“Ha-ha-ha. Đến được bước này ngươi đã khiến ta có cái nhìn khác. Vậy thì ta sẽ cho ngươi chiêm ngưỡng sức mạnh thật sự của ta”.

Dứt lời hai tay Vinh Lôi khẽ giơ lên, một tầng lục sắc quang ảnh lập tức xuất hiện.

“Là lục sắc hồn lực, Vinh Lôi muốn đánh ra một cú trí mạng” Tiểu Phong một bên cắn răn nói.

Ngay khi lục sắc hồn lực vừa được thả ra, không gian sàn đấu bao trùm một cảm giác áp bức, cả Lãnh Hoa Tà Hỏa cũng cảm giác như đặt chân vào một vũng bùn lầy vậy. Vũ Thiên vẫn vô cùng bình tĩnh, hộ thủ để trước ngực. Lục sắc hồn lực ngưng tụ tại nắm đấm của Vinh Lôi.

“Kết thúc tại đây thôi”

Như một con hổ vồ tới, nắm đấm của Vinh Lôi là sự dung hợp giữa lực lượng và linh hồn lực, tuy chưa đạt đến mức hòa hợp nhưng đây là chiêu thức không phải Vũ Thiên hiện tại có thể đỡ được.

Đúng lúc này Vũ Thiên hai mắt chợt lóe huyết quang.

“Tu La Huyết Ảnh Bộ, Dung Huyết Cảnh”

Trong nháy mắt tốc độ bản thân tăng vọt, nhanh đến mức Lãnh Hoa Tà Hỏa cũng thấy kinh ngạc. Vinh Lôi bạo quyền đánh tới, đã đánh hụt.

Vũ Thiên bằng vào tốc độ kinh người, trong một tia sát na đã kịp thời né đi sát chiêu của Vinh Lôi, lách người sang một bên, tay phải giơ cao đánh một quyền thẳng vào sau gáy Vinh Lôi khiến hắn rên lên đau đớn.

“A..”

Gáy là nơi tập trung vô số dây thần kinh điều khiển vận động, khu vực này không thể tập luyện để trở nên cứng cáp hơn, nó được xem như là điểm chết của các cao thủ. Một quyền này của Vũ Thiên trực tiếp nhắm vào vị trí chết này, chấn động mạnh làm Vinh Lôi chỉ kịp rên lên một tiếng rồi ngất đi.

Lục sắc hồn lực cũng theo Vinh Lôi mất đi ý thức mà tan biến, chỉ còn duy nhất một thân ảnh còn đứng trên sàn đấu.

Trọng tài nhanh chóng có mặt, hắn sau khi kiểm tra một hồi hai tay đưa lên phất phất

"Vinh Lôi đã ngất đi, vòng này xong rồi không cần đấu nữa".

“Ngươi .. ngươi thắng rồi…” Tiểu Phong một bên đứng dậy bất giác chạy tới ôm chằm lấy Vũ Thiên. Bỗng nhận ra có chút không đúng lập tức muốn buông ra thì từ phía sau, thân ảnh mập mạp và thân ảnh gầy còm cũng đã xông tới, ôm lấy Vũ Thiên và Tiểu Phong vào trong mà không ngừng gào thét.

“Lão đại thắng rồi … lão đại vô địch”

Lâm Mập và Liễu Bân sau khi bị loại đã được chữa trị, lúc này cũng xông lên sàn đấu hòa chung niềm vui với Vũ Thiên và Tiểu Phong.

"Mọi người trật tự, để ta kiểm tra một chút".

Đột nhiên lúc này xuất hiện một vị mặc hoàng kim áo giáp từ trên khu vực hoàng thất bay xuống, người này Vũ Thiên biết. Hắn chính là vị đội trưởng đội cận vệ hoàng gia Vô Kính.

Trận đấu diễn ra quá ác liệt nên đích thân Vô Kính phải đi xuống sàn đấu để xem xét. Hai mắt tập trung vào Vinh Lôi đang gục trên vũng máu.

“Đội y tế mau đến đây” Vô Kính hét lớn, không ngờ rằng thương thế này nằm ngoài dự kiến. Vinh Lôi sau đầu xuất hiện một lỗ to tướng vết thương, từ đó máu chảy ra không ngừng.

“Tiểu tử mau đền mạng”

Bỗng nhiên một thanh âm vang vọng khắp quảng trường vang lên.

Vinh Lang rống lên giận dữ nhảy ra một chưởng đánh tới Vũ Thiên. Con trai bị Vũ Thiên đánh đến mức này, hắn không còn nhịn được nữa. Thân thể Vũ Thiên bị tiếng quát này làm cho bất động, cứ như có vô số bàn tay đang giữ lấy hắn vậy.

Thực lực Vinh Lang đã đạt Khí Cấp Cảnh, một chưởng này nếu đánh trúng, Vũ Thiên chết là cái chắc. Vô Kính bỗng cả kinh vội nhảy ra chắn giữa Vũ Thiên và sát chiêu của Vinh Lang.

ẦM !

Song chưởng giao nhau, Vinh Lang lui xa cả chục trượng, gương mặt vô cùng khó coi. Vô Kính thì vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, chiến bào bay phất phới.

“Tên này thực lực thật sâu” Vinh Lang thất thủ, cắn răng nói.

“Vinh chủ, xin ngài để ý hành động, trước mặt mọi người ở đây mà ra tay hạ sát một đứa bé không có khả năng chống cự, không phải là rất mất mặt sao ?” Vô Kính nói

“Ta không cần biết, hắn đã đánh con trai ta trọng thương, thương thế như vậy đừng nói có thể cứu được hay không, cả đời này hắn không thể tu luyện được nữa” Vinh Lang cả giận.

Lời của Vinh Lang quả thực không sai, trung khu thần kinh của Vinh Lôi đã bị Vũ Thiên một quyền chấn nát. Tuy không ảnh hưởng đến tính mạng nhưng sau này chỉ sợ vô duyên với tu luyện.

“Vinh chủ để ta nói cho ngài biết, con trai ngài đã phạm qui, đan dược đề thăng công lực cấp tốc, điều này bị cấm ở các kỳ đại hội, và với thực lực vượt xa Vũ Thiên nhưng hắn vẫn thua, thế thì lỗi do ai. Lại nói đến Vinh Lôi tuổi còn nhỏ như vậy làm sao có được loại đan dược này, phải chăng ngài có dính dáng, nếu quả thực như vậy ta sẽ bẩm tấu với Hoàng Thượng xin ngài ấy đứng ra điều tra. Còn chưa nói ngài ngang nhiên ra tay đả thương một đấu thủ trước Vô Kính ta đây, ngoài ra còn có toàn bộ bá tánh Hạo Đông đế quốc. Không lẽ Vinh chủ muốn đắc tội cả Hạo Đông đế quốc ?”

Vô Kinh lời nói đanh thép chặt chẽ, khiến Vinh Lang bất chợt không phản biện lại được. Chỉ cúi đầu gầm gừ một phen.

“Mời ngài lui xuống, đại hội muốn tiếp tục tiến hành” Vô Kính nói xong phất tay. Vinh Lang chỉ còn cách đi theo Vinh Lôi và đội ngũ y tế rời khỏi quảng trường này.

Vô Kính lúc này quay sang khán đài, dõng dạc nói.

“Ta thay mặt trọng tài tuyên bố, vòng đệm này bốn thí sinh thắng lợi vào vòng trong là Vũ Thiên, Tiểu Phong, Tà Hỏa và Lãnh Hoa, vòng thứ năm sẽ tiếp tục sau ba ngày nghỉ ngơi”.

Dứt lời, Vũ Hạo và các thành viên khác cũng đã chạy tới nơi. Mẫu thân hắn hốt hoảng nói.

"Thiên nhi, con không sao chứ"

"Con rất tốt" Vũ Thiên cười nói.

Vũ Hạo quay sang ôm quyền nói với Vô Kính "Lúc nãy đa tạ ngài ra tay tương trợ, nếu không chỉ sợ tình huống vô cùng xấu".

Vô Kính phất tay cười nói "Bổn phận của ta mà thôi, các ngươi từ từ nói, ta về trước" nói rồi Vô Kính trở lại khu vực Hạo Phong hoàng đế đang ngồi.

"Thiên nhi con làm rất tốt nha, về nhà gia gia sẽ mở tiệc chiêu đãi"

"Ân, cám ơn ngài" lúc này cả người hắn mới thật sự thả lỏng. Đánh bại được Vinh Lôi, bóng ma trong lòng hắn cũng được giải phóng. Cảm giác này, hắn chờ đợi đã lâu rồi.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.