Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loạn Đấu (2)

Phiên bản Dịch · 1941 chữ

“Ta mà sợ ngươi !! ” gầm lên một tiếng, Vinh Lôi công lực thúc dục ra ngoài, một ít cường giả các các gia tộc cũng âm thầm tán thưởng. Thực lực của Vinh Lôi có tư cách xếp vào top ba của đại hội lần này.

“Liễu Nham, có gắng kéo dài thơi gian cho ta, ta sẽ đem tên tiểu tử ngông cuồng kia đánh nát” Liễu Nham trước giờ đều nghe lời Vinh Lôi, công lực của hắn trong nháy mắt cuộn ra ngoài, sau đó hai tay lập tức thi triển ấn pháp.

“Càn Khôn Tỏa”

Tiểu Phong, Tà Hỏa, Lãnh Hoa ba người sắc mặt kịch biến. Cảm nhận được uy hiếp không nhỏ từ chiêu thức này, cả ba người lập tức thôi động công lực thoái lui. Bất quá tất cả đã trễ, từ dưới chân họ xuất hiện một vòng sáng màu xanh lục, trong nháy mắt từng nhánh rễ cây mạnh mẽ bám vào chân khiến ba người Tiểu Phong không cách nào tiếp tục di chuyển.

“Khốn kiếp, tỏa này không dễ phá”

Tiểu Phong tức giận mắng một câu. Bọn họ trăm lần không ngờ rằng, một tên Liễu Nham thực lực tuy so với Lãnh Hoa không kém bao nhiêu nhưng ba người liên thủ chắc chắn đánh bại được hắn. Bây giờ lại bị hắn dùng sức một người vây khốn, muốn phá tỏa này, cần tốn một chút thời gian nhưng chỉ sợ Vũ Thiên bên kia không địch lại Vinh Lôi.

Tình huống trước mắt có ngoài dự kiến nhưng Vũ Thiên ánh mắt không hề nao núng. Hộ thủ giơ lên, làm ra một cái động tác mời gọi.

“Hắc – hắc. Tên tiểu tử nhà ngươi lại còn dám chống cự, để xem hôm nay ta đạp ngươi xuống đất như thế nào”

Vinh Lôi nắm đấm vung lên, thẳng hướng Vũ Thiên mà oanh tới. Một đấm này đã súc lực từ trước, khí thế vô cùng lăng lệ. Vũ Thiên mắt hơi khẽ nhắm lại, tên thiếu niên trước mặt từng là nỗi sợ của hắn nhiều năm liền. Vinh Lôi từ nhỏ bản tính đã coi trời bằng vung, phàm là người yếu thế, hắn thẳng tay đàn áp, Vũ Thiên cũng là một nạn nhân của hắn.

Từ nhỏ Vũ Hạo không có nuông chiều Vũ Thiên, con trai bị đánh là do nó không có thực lực, muốn trả thù ? Tự thân ngươi phải trở nên mạnh mẽ.

Đúng lúc này, hai mắt Vũ Thiên lập tức mở ra, một quyền lăng lệ không kém đưa lên ngạnh kháng với Vinh Lôi.

Trong tích tắc, quyền cước như vũ bão lao vào nhau. Hai đối thủ từng có ân oán, ra tay không chút khoan nhượng. Vinh Lôi ý đồ muốn nhanh chóng đánh bại Vũ Thiên sau đó đem hai tên Lâm Mập và Liêu Bân đá xuống võ đài, nhưng vậy sẽ cân bằng lại thế trận. Dù sao Tà Hỏa và Lãnh Hoa giao tình với Vũ Thiên không cao, nếu hắn đánh bại được Vũ Thiên còn sợ hai tên kia không suy nghĩ lại.

Bất quá người tính không bằng trời tính, Vũ Thiên bây giờ đã có tư cách cùng với Vinh Lôi đánh một trận, cuối cùng làm tan nát kế hoạch tốc chiến tốc thắng của Vinh Lôi.

Giao chiến một hồi hai bên đã tách ra. Vinh Lôi sắc mặt thập phần khó coi, hắn biết thực lực Vũ Thiên so với hắn còn có chút yếu nhưng trong thời gian ngắn muốn đánh bại Vũ Thiên là không thể nào.

Phía bên kia Liễu Nham vẫn còn khống chế Càn Khôn Tỏa giam lỏng ba người Tiểu Phong được một lúc nữa, nhưng một khi Tỏa bị phá, số phận hai người bọn hắn sẽ được định đoạt.

Hung quang loé lên. Vinh Lôi đột nhiên từ trong giới chỉ lấy ra một viên đan dược trực tiếp cho vào miệng nuốt xuống. Đan dược trôi xuống cổ họng, một cỗ bá đạo khí tức từ cơ thể Vinh Lôi tràn ra, bao trùm cả khu vực thi đấu.

“Sơ Cấp Cảnh Tam Giai ... không phải chứ, tại sao lại tăng nhanh lên như vậy”

Lâm Mập phía sau hoảng hốt kêu lên.

Vũ Thiên nghe vậy sắc mặt lập tức ngưng trọng “ Xem ra là do tác dụng viên đan dược hắn vừa nuốt vào”.

“Có phạm luật không ?” Liêu Bân nói.

“Không biết nữa, bây giờ cứ cố gắng cầm cự thôi, đến khi Tiểu Phong thoát khỏi vây khốn của Liễu Nham là được”.

Dứt lời, một tầng óng ánh huyết quang ngưng tụ trên thân thể Vũ Thiên. Hai tay nắm chặt, đệ nhị chiến văn lượn lờ.

Vinh Lôi cười gằn một tiếng, thân hình cấp tốc lao tới, khí thế điên cuồng đến dọa người. Một đấm lại vung ra, Vũ Thiên trong sát na cảm thấy đấm này bá đạo, hắn không có đưa tay lên đỡ mà lập tức tránh né.

“ẦM” Đấm giáng xuống nơi Vũ Thiên đứng lúc nãy, mặt đất toát ra một lỗ lớn, ngồi trên khán đài ai cũng khẽ rùng mình. Nếu như Vũ Thiên không linh hoạt tránh né lại đưa tay lên đỡ, có lẽ hai tay đã bị phế bỏ.

Bộ pháp Vinh Lôi thi triển, trong nháy mắt đấm vừa xuất đã thu lại, sau đó một cước bay tới đá thẳng vào lưng Vũ Thiên.

"BANG"

Vũ Thiên bị đá văng ra một khoảng không xa, hai chân hai cong lại lợi dụng lực đá lúc nãy sử ra một chiêu hồi mã thương, một đấm không nhẹ trúng thẳng vào mặt Vinh Lôi. Máu tươi văng lên tung tóe.

Trên khán đài vang lên tiếng kinh ngạc không ngớt. Đừng nói Vũ Thiên đối mặt với cao thủ Sơ Cấp Cảnh Tam Giai không chút hoảng sợ mà khả năng thực chiến của hắn tương đối mạnh mẽ.

Máu nóng trào ra từ cuốn họng, Vinh Lôi mặt mày bặm trợn như hận không thể giết tên tiểu tử trước mặt ngay lập tức. Vinh Lôi lại động, nhưng lần này mục tiêu đã không còn là tên Vũ Thiên khó nhằn nữa, mà hắn lại đánh về phía Liêu Bân và Lâm Mập đang đứng.

“Cẩn thận !”. Vũ Thiên thét lên. Vinh Lôi trong nháy mắt bộc phát thực lực cường đại, bạo quyền hung hăng đánh tới. Vũ Thiên cũng đồng dạng thi triển thân thủ, trong nháy mắt lại tới vừa đúng lúc Vinh Lôi xuất thủ.

ẦM !

Bạo quyền đánh vào thân ảnh trước mặt, Vũ Thiên chỉ cảm thấy một trận tê dại truyền vào trong đại não. Máu nóng từ trong cổ họng trực trào ra. Chưa dừng lại ở đó, Vinh Lôi tuyệt nhiên không bỏ lỡ cơ hội này, mạnh mẽ lợi trảo hướng vai trái Vũ Thiên chụp xuống.

Đau đớn cùng cực, Vũ Thiên cắn răn vận kình lực muốn thoát khỏi ma trảo của Vinh Lôi nhưng lực bất tòng tâm. Chân chính đấu cứng với một cao thủ hơn cấp, tuyệt không có lợi. Vinh Lôi một tay giữ, một tay thu lại sau đó một đấm mạnh mẽ lại hung hăng đánh vào Vũ Thiên trước mặt.

"Một đấm đánh cho ngươi tàn phế".

Bất quá trong lúc đấm còn chưa tới nơi, sau lưng hắn đột nhiên thấy lạnh. Liêu Bân trong khoảnh khắc đã luồn ra phía sau, một dao chém vào lưng Vinh Lôi giải vây cho Vũ Thiên. Thể chất Sơ Cấp Cảnh Tam Giai cứng rắn, một dao này vốn chỉ làm Vinh Lôi chảy xuống một đường máu nhỏ. Hừ lạnh một tiếng, nắm đấm tuỳ tiện vung sang trúng vào mặt Liêu Bân.

“Phế vật, cút cho ta”

BỐP !

Liêu Bân tố chất thân thể cực kỳ yếu ớt, thực lại chưa có đột phá Sơ Cấp Cảnh, một quyền Vinh Lôi tuỳ tiện đánh ra đã cho Liêu Bân đau đớn cùng cực, trực tiếp văng ra khỏi sàn đấu nằm bất động.

“Lão đại, đập nó”

Thanh âm vừa vang lên là của Lâm Mập, trong lúc Liêu Bân liều mình giải vây cho Vũ Thiên thì Lâm Mập cũng không khoanh tay đứng nhìn. Hai tay to bự vòng sang ôm lấy thân thể Vinh Lôi, hắn dùng hết toàn bộ sức lực để siết chặt đối thủ.

Vũ Thiên sau khi ổn định thân hình lập tức lao lên, đệ nhị chiến văn một lần nữa sáng lên, một đấm toàn lực mang theo sự tức giận giáng vào bụng của Vinh Lôi.

“Huyết Hội Bạo Lực Quyền”

ẦM ! ẦM ! ẦM !

Ba đấm liên tục xuất ra, mỗi đấm đều có huyết quang tăng phúc, cho dù là thân thể cứng cáp đến đâu, cũng sẽ nứt gãy.

Vinh Lôi rên lên một tiếng đau đớn thân hình lảo đảo, bất quá tình huống Lâm Mập còn tồi tệ hơn, hắn dùng cơ thể to lớn siết chặt lấy Vinh Lôi, kình lực trong ba đấm của Vũ Thiên ít nhiều ảnh hưởng đến hắn.

Vừa buông Vinh Lôi, Lâm Mập một ngụm máu tươi liền nôn ra, rõ ràng đã trọng thương không nhẹ. Cố gắng ngẩng đầu lên nhìn Vũ Thiên, hắn mỉm cười một cái sau đó tay phất lên, một vật phẩm lại bay tới chỗ Vũ Thiên.

“Lão đại, nhất định phải đánh bại nó”

Dứt lời, Lâm Mập ngã sập ra đất, không có động đậy nữa. Khán đài lúc này một trận im lặng, họ không thể ngờ rằng chỉ một trận tỷ thí vòng đệm lại mang tới hình ảnh thê lương như thế. Vũ Thiên nhìn Lâm Mập đã bất tỉnh khẽ gật đầu, sau đó cầm lấy hai bông hồng trắng đưa lên miệng nuốt xuống.

Đệ nhất kỹ của Lâm Mập, Hồi Huyết Hoa mang đến công hiệu tức thì. Mọi đau đớn trong người Vũ Thiên lập tức được chữa trị, khí lực cũng khôi phục ba phần. Ánh mắt của hắn thêm phần kiên định. Đối thủ trước mặt, hắn phải đánh gục.

Vinh Lôi cảm nhận được khí tức Vũ Thiên đột nhiên hồi phục, thần sắc dần dần ngưng trọng. Ba quyền lúc nãy đã làm hắn thực sự bị thương. Nghiến răng kèn kẹt, Vinh Lôi hai mắt lộ rõ sát ý. Mặc dù đại hội cấm giết người, nhưng quyền cước không có mắt a. Ai sẽ nói được hắn nếu như lỡ tay đánh chết tên tiểu tử đang đứng trước mặt.

“Á..”

Đột nhiên một tiếng rên vang lên thu hút sự chú ý của hai người. Chủ nhân của thanh âm này không ai khác chính là Liễu Nham đang cố gắng cầm chân ba người Tiểu Phong, Lãnh Hoa, Tà Hoả.

Liễu Nham thúc dục toàn bộ công lực vào kỹ năng Càn Khôn Toả, với hy vọng Vinh Lôi nhanh chóng giải quyết ba người Vũ Thiên bên kia. Đến lúc đó hai người bọn hắn liên thủ, còn bại trong tay ba người Tiểu Phong hay sao.

Nhưng Vũ Thiên thực lực quả nhiên ngoài dự đoán, không những Vinh Lôi sử dụng đan dược để tăng thêm công lực nhưng vẫn chưa triệt để đánh bại Vũ Thiên. Và đến lúc này, Càn Khôn Toả đã bắt đầu yếu đi, tất nhiên ba người Tiểu Phong sẽ bắt đầu hành động.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.