Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3 - Hải Ngoại Sơn Lâm

Tiểu thuyết gốc · 1127 chữ

Chương 3 Hải Ngoại Sơn Lâm

Vũ Thuần Tử nhíu mày, trong lòng đối với Đại Kiều hiện lên ác cảm, bởi vì Tiểu Kiều cùng Đại Kiều vốn là hai chị em ruột.

"Vũ Thuần Tử, ngươi về rồi tiểu muội ta đâu? Đèn sinh tử đã tắt, rốt cuộc là có chuyện gì?"

Đại Kiều thanh âm vang lên, trọng giọng nói tràn đầy băng hàn.

"Ta giết rồi!"

Vũ Thuần Tử tựa như không có gì, nhàn nhạt trả lời.

"Ngươi giết?"

Âm thanh Đại Kiều có chút run rẩy, nàng nghĩ đến cái gì vội nói.

"Không thể! Ngươi cùng Tiểu Kiều vốn là tình nhân, ngươi không thể tàn nhẫn ra tay được."

"Sao lại không? Giết chính là giết, ả cắm sừng ta, ta đem ả cùng tình nhân băm thành thịt vụn, ngay cả linh hồn cũng diệt."

Giọng nói hắn mang theo tia giễu cợt, trong con ngươi không che giấu chút nào sát ý.

Thân thể Đại Kiều có chút lảo đảo, khuôn mặt tràn đầy thẫn thờ.

"Muốn báo thù cứ việc, ta sẽ không sợ mọi thách đấu."

Vũ Thuần Tử vừa dứt lời, chớp mắt đã đi xa hơn mười mét.

"Vũ Thuần Tử, ta giết ngươi!"

Phía sau lưng, Đại Kiều như mất khống chế, con ngươi tràn ngập sát ý, thanh kiếm liền xuất hiện trong tay, dùng tốc độ cực nhanh lao đến.

"Hừ! Đại Kiều, so với tu vi ta không đánh bại ngươi, nhưng ngươi nên biết nơi đây là tông môn, muốn giết ta, ngươi cũng không chịu dễ dàng gì."

Vũ Thuần Tử xoay người né tránh sát chiêu, hừ lạnh nói.

"Mặc kệ, giết ngươi báo thù cho muội muội ta rồi tính."

Đại Kiều hung tính bộc phát, khí tức lạnh băng tràn ngập hoa viên.

"Muốn giết ta? Ngươi vẫn chưa có bản sự này."

Vũ Thuần Tử cười ha ha nói. Hắn không có chính diện chiến đấu, mà dùng phương pháp né tránh, sở trưởng của hắn chính là tốc độ. Trong U Minh Tông rất ít có ai có thể đuổi kịp, Đại Kiều tuy mạnh, nhưng không thể nhanh bằng hắn.

Chỉ thấy hắn lướt qua một bên khác, nơi đó để lại một tia tàn ảnh, thanh kiếm Đại Kiều đâm xuyên qua tàn ảnh Vũ Thuần Tử.

"Đại Kiều ngươi cũng coi là mỹ nhân, vóc dáng không tệ, nếu cùng ta hoan ái một đêm, tất nhiên sẽ rất kích thích."

Hắn một bên né tránh, một bên không ngừng chọc tức đối phương.

Đại Kiều tức giận cực độ, nghe những lời bẩn thỉu của hắn, khí tức càng thêm băng lãnh.

"Vũ Thuần Tử, ta không giết ngươi thề không làm người!"

"Đợi giết được ta rồi nói!"

Vũ Thuần Tử không tiếp tục đôi co, trực tiếp đem Đại Kiều vứt ra xa, khởi động bộ pháp lướt đi.

"Ta sẽ giết ngươi!"

Đại Kiều không chịu buông bỏ, điên cuồng đuổi sát theo phía sau, sát khí quanh thân càng ngày càng nồng nặc.

Cử động này của bọn họ khiếu rất nhiều người chú ý đến, nhưng không có ai rảnh rỗi thời gian đi để ý đến mấy chuyện như này, trong U Minh Tông chuyện đuổi đánh cũng là chuyện thường ngày, sau lưng tất sẽ có cao thủ trưởng lão đứng ra giải quyết.

Đại Kiều không ngừng đuổi theo phía sau Vũ Thuần Tử, dọc đường đi liên tục vung kiếm chém khắp nơi, khiến rất nhiều kiến trúc bị sập đổ.

Vũ Thuần Tử nhìn thấy, trong lòng lại không có mấy khó chịu, ngược lại còn vui vẻ ra mặt.

"Chém đi, chém tiếp đi, chém cho đến khi U Minh Tông chỉ còn đống hoang tàn."

Hắn trong lòng cầu nguyện Đại Kiều phá hủy càng nhiều càng tốt.

Đại Kiều như mất đi lý trí, liên tục đuổi sát Vũ Thuần Tử, nhưng tốc độ vẫn nhất quán, không có chạm được hắn. Điều này khiến Đại Kiều cực kỳ phẫn nộ.

"Vũ Thuần Tử, ngươi có gan đứng lại cho ta!"

"Vậy ngươi có gan thì cởi hết đồ cho ta thao."

Vũ Thuần Tử khinh bỉ nói, ánh mắt vẫn dán chặt vào hai đồi núi của Đại Kiều, không thể không nói, lực đàn hồi vẫn là rất tốt.

"Ngươi hạ lưu, đợi ta bắt được ngươi, sẽ băm ngươi thành trăm mảnh!"

Lồng ngực Đại Kiều tức giận, khiến hai đồi núi phập phồng lên xuống, khuôn mặt đỏ bừng càng thêm yêu dị.

"Hừ! Nếu tu vi ta cao, ta sớm đã đem ngươi hãm hiếp!"

Vũ Thuần Tử không nhanh không chậm đáp, tốc độ vẫn không có giảm xuống. Đại Kiều tu vi cao hơn hắn rất nhiều, nếu đối chiến mà nói, sớm muộn cũng sẽ bị nàng bắt được. Bây giờ lại bị nàng đuổi sát theo phía sau, tuy nàng vẫn không chạm được đến hắn, nhưng thời gian về sau, hắn chưa chắc có thể thoát khỏi.

Việc kỳ lạ nhất chính là, Đại Kiều truy sát hắn nửa ngày, tại sao không thấy ai bước ra ngăn cản? Bọn họ rốt cuộc đang làm gì đây?

Nếu theo đà này tiếp diễn, e rằng sớm muộn hắn sẽ kiệt sức, khi đó liền rơi vào tay Đại Kiều.

"U Minh Tông trưởng lão không thấy thân ảnh, chắc hẳn có việc gì đó quan trọng, cho nên mới không chú ý tới bên này."

Hỏng!

Vũ Thuần Tử trong lòng bồn chồn, nếu đúng như hắn nghĩ, thì phen này thảm rồi. Vốn tưởng vào U Minh Tông, sẽ không gặp nguy hiểm gì, có chuyện gì đều có người ra tay, cho nên mới chọc tức Đại Kiều, không ngờ hôm nay lại tính sai một bước.

Nhìn đông nhìn tây một hồi, Vũ Thuần Tử liền nảy ra một ý tưởng, phía bên trái chính là Hải Ngoại Sơn Lâm, bên trong dày đặc yêu thú. Nơi đây chính là nơi dành cho các đệ tử rèn luyện, hắn cũng từng tiến vào vài lần, nhưng chỉ nằm ở bìa ngoài, không có tiến vào sâu bên trong. Bởi vì bên trong chỉ dành cho nội môn đệ tử. Hải Ngoại Sơn Lâm có tổng cộng năm vòng, vòng ngoài chính là nơi các đệ tử ngoại môn tiến vào rèn luyện, vòng thứ tư cho nội môn, thứ ba dành cho tinh anh, thứ hai dành cho chân truyền đệ tử. Còn vòng thứ nhất chính là nơi các trưởng lão tiến vào.

Vũ Thuần Tử thay đổi phương hướng, chạy vào bên trong bìa ngoài Hải Ngoại Sơn Lâm.

Bạn đang đọc Huyết Ma Nhân sáng tác bởi LạcLạcTàThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcLạcTàThiên
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 175

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.