Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2 - U Minh Tông

Tiểu thuyết gốc · 1049 chữ

Truyện có yếu tố phi thực tế, nội dung không có cùng lịch sử Việt Nam tương đồng, tác giả chỉ lấy những cái tên hiểu biết được, để làm danh từ cho truyện huyền ảo, thực tế không có ý đem lịch sử Việt Nam xuyên tạc hoặc chống phá nhà nước.

Mong các vị hiểu cho.

Chương 2

Cảnh giới: Luyện Thể, Luyện Cốt, Hóa Đan, Thông Linh, Nhập Đạo, Hậu Thiên, Tiên Thiên…. .

"Bẩm thiếu chủ, bên cạnh nàng có sáu tên đệ tử đi theo, đều là Hậu Thiên cao thủ."

Tên áo đen trả lời.

"Được rồi, ngươi có thể đi."

"Vâng! Thuộc hạ cáo lui."

Vũ Thuần Tử phất tay, tên áo đen chớp mắt đã biến mất.

"Sáu tên Hậu Thiên cao thủ sao? Đúng là đại thủ bút!"

Vũ Thuần Tử đột nhiên rơi vào trầm tư, nhưng rất nhanh không để tâm đến nữa, hắn tự có tính toán của riêng mình.

Việt Nam Đại Lục có diện tích khoảng chín triệu chín trăm chín mươi chín nghìn, chín trăm chín mươi chín cây số, ở nơi này chia ra làm bốn đại châu lục khác nhau, mỗi một châu lục sẽ lấy đường biển làm ranh giới chính thức.

Bốn châu lục gọi là Xích Quỷ, Âu Lạc, Vạn Xuân và Văn Lang, bởi vì diện tích khá rộng lớn, cho nên mỗi một châu đều có rất nhiều đế quốc lẫn vương triều lớn nhỏ.

Nơi Vũ Thuần Tử sinh sống gọi là Cổ Việt vương triều, nằm tại Văn Lang châu lục. Nơi này linh khí tương đối đậm đặc, Văn Lang tuy là linh khí dồi dào, nhưng chỉ xếp ở hạng thứ hai, đứng sau Âu Lạc châu lục.

Toàn bộ Văn Lang có tổng cộng hai trăm tông môn cùng năm mươi vương triều khác nhau, Cổ Việt vương triều chính là một trong số đó.

Chung quanh các quốc gia Cổ Việt liên tục chèn ép, khiến Cổ Việt càng ngày càng yếu thế. Bởi vì nhân khí của nước này không đủ mạnh, nhân lực lẫn lương thực thiếu thốn rất nhiều, qua mấy trăm năm nay, diện tích Cổ Việt vương triều bị thâu tóm trên một mảng lớn. Điển hình như Thiên Long đế quốc, Hạ Tần Đế Quốc…

Theo các quan chức trong vương triều dự đoán, nếu cứ theo đà này tiếp tục, Cổ Việt vương triều sẽ không trụ nổi tới hai trăm năm, khi đó toàn bộ vương triều chính thức lâm nguy, bước vào thời kỳ phụ thuộc.

Trường An thành.

Một thân hình thiếu niên lặng bước đi vào thành, toàn thân hắn không có chút nào khí tức, nếu không phải cao thủ, liền chỉ nghĩ hắn là một người bình thường.

Hai bên thị vệ cũng không có ngăn cản, bởi vì nơi đây có quy định, thường nhân có thể trực tiếp đi qua thành, bên trên cửa thành có gắn Đá Tu Vi, ai đi qua sẽ bị quét một lượt, Đá Tu Vi cũng có khuyết điểm, chính là không thể quét tu vi cao lẫn thường nhân.

Đối với độ tuổi còn quá trẻ như Vũ Thuần Tử, hai gã thị vệ liền trực tiếp cho là thường nhân.

Vũ Thuần Tử thần tình lạnh nhạt đi vào bên trong, đối với chuyện này hắn đã quá quen thuộc, có thể nói Trường An thành đã đi qua không dưới vài trăm lần.

Thị vệ không phát hiện ra tu vi của hắn cũng rất bình thường, chí ít phải đạt tới Hậu Thiên cảnh giới mới nhìn thấu.

Vũ Thuần Tử đi qua một ngã rẽ sau đó tiến thẳng vào khu rừng rậm. Trên tay cầm một chiếc ngọc màu xanh lục, nhẹ nhàng bóp nát nó, chung quanh lúc này xuất hiện một cái hư ảo cánh cửa. Vũ Thuần Tử không có dừng lại, tiến thẳng đi vào bên trong.

Vừa bước vào cổng thông đạo, xuất hiện trước mặt chính là một tòa dinh thự cực lớn, bên trong có rất nhiều tu sĩ đi qua lại, không ngờ nơi này vẫn có nhiều người sinh sống.

Trên tòa dinh thự có khắc ba chữ U Minh Tông, có thể biết được nơi này chính là một tông môn lớn.

"U Minh Tông, có ngày ta sẽ đem nơi này cho đập."

Vũ Thuần Tử trong lòng chợt hiện lên ý niệm, đây chính là tông môn hắn tu luyện, cũng là nơi lớn lên, ngoại trừ trên danh phận thì không có cái nào khiến hắn vừa ý. Bên trong tông môn không cho phép đệ tử đánh giết lẫn nhau, nhưng đánh trọng thương vẫn có thể, cũng vì thế mà hắn đắc tội rất nhiều người.

Vũ Thuần Tử trong lòng cực độ rất chán ghét nơi này, tại đây khiến hắn cảm giác như bị gò bó, không có tự do. Nếu không phải trong tông môn có thứ hắn muốn, hắn đã sớm rời khỏi.

U Minh Tông không thuộc bất kỳ quốc gia nào cả, bởi vì toàn bộ tòa U Minh Tông chính là một cái pháp bảo, U Minh Tông liên tục du đãng khắp nơi, không hề có điểm dừng chân chính xác. Cho nên, mỗi khi có đệ tử đi ra ngoài đều phải mang theo bên mình ngọc thông đạo, thuận tiện cho việc trở về.

Vũ Thuần Tử cũng từng nghe đến, tông chủ U Minh Tông tu vi cực kỳ mạnh mẽ, không có ai biết được hắn rốt cuộc là cái tu vi gì, chỉ có vài người thân cận mới biết.

Hiện tại hắn không muốn đối diện với ai, để tránh gây thêm phiền phức, chỉ muốn tiến về phòng tiếp tục tu luyện.

Một đường đi thẳng về phía trước, đúng lúc này đột nhiên gặp phải một người đang chặn đứng ngang giữa lối đi. Người này thế mà lại là một nữ nhân, độ tuổi chỉ hai mươi lăm, hai mươi sáu, vóc dáng cực kỳ đẩy đà, dung nhan khá xinh đẹp, điểm đặc biệt đó là mái tóc nàng màu vàng óng, cùng khí tức lạnh lẽo đến cực điểm.

"Đại Kiều?"

Bạn đang đọc Huyết Ma Nhân sáng tác bởi LạcLạcTàThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcLạcTàThiên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 225

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.