Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Liên Tử

Tiểu thuyết gốc · 1028 chữ

Tinh Nguyên đại lục,

Đại lục không có ma pháp kiều diễm tráng lệ như phim truyền hình Trung Quốc, không có những dị năng giả vô song như màn ảnh Hollywood, chỉ có những tu chân giả tồn tại vô cùng cường đại.

Tu chân giả khủng bố vô cùng, chỉ cần một tu chân giả đạt tới Hư Linh cảnh liền có thể hủy thiên diệt địa, bởi thế Tinh Nguyên địa lục đã được lập nên một trật tự nhất định và tổ chức được đưa ra để giữ vững bình yên đó chính là Tứ Thập Tượng.

Tứ Thập Tượng là bốn mươi Tu Chân giả dường như là mạnh nhất đại lục chia đều cai quản bốn quần đảo lớn nằm trong đại lục là Thanh Long đảo, Chu Tước đảo, Huyền Vũ đảo và Bạch Hổ đảo, lâu dần mỗi đảo đã lập ra cho mình một luật lệ riêng, chính thức thành một cường quốc riêng nhưng không một ai phá vỡ đi sự yên bình này.

Thanh Bình , một hòn đảo nhỏ trực thuộc Huyền Vũ đảo, một huyệt động nằm ở trung tâm hòn đảo.

-“ Tiêu Vân! Nhìn xem! Nơi này cư là chân chính kho báu đó nha! Lần này chúng ta phát tài rồi! Ha ha!”

Một trung niên dáng hình cao vạm vỡ ôm đống vàng trong tay cười lên sảng khoái, nhìn thân ảnh nhỏ bé đang lúi húi đào mấy cây thảo dược. Lão lại nói với tên thiếu niên tên Tiêu Vân:

-“ Ây ! Thằng nhóc này, lấy mấy cái đó làm gì, nhặt mấy miếng vàng trong này đủ cho tiền thuốc mẫu thân ngươi cả một năm rồi đấy!”

Thiếu niên Tiêu Vân vẫn không để ý, vẫn loay hoay, sau một hồi, hắn mới đứng thẳng dậy, nhìn nhìn xung quanh, lau nhẹ mồ hôi chảy trên đỉnh đầu, tiến thẳng một vách động. Trung niên đang nằm giữa đống vàng nhìn thấy Tiêu Viên đi sâu vào động cũng chả mấy để ý chạy ngay ra ngoài báo tin cho mấy người đang đứng bên ngoài.

Tiêu Vân đưa bàn tay gầy gò của mình sờ sờ nhẹ lên những hoa văn mờ nhạt trên vách động đầy phong rêu, bỗng nhiên từng tiếng động khiến hắn giật mình ngã về phía sau.

Vách động sừng sững trước mắt hắn, liền tách làm đôi để ra một lối đi nhỏ đủ cho một người đi. Hít một ngụm khí, lấy một ít dũng cảm, nắm chặt cây thảo dược trên tay, Tiêu Vân liền bước vào, không gian đen tối hắn chỉ có thể thấy một ánh sáng nhỏ ở phía cuối con đường. Chẳng mấy chốc hắn đã đến được phái bên kia mật đạo.

Một khung cảnh tuyệt mỹ xuất hiện trước mắt hắn, ánh sáng len lỏi qua những vách đá lung linh lạ thường. Hắn bước vào liền đánh mắt kiểm tra xung quanh, liền thấy một cây thảo dược phát ra lục quang ở góc đá, không giấu nổi niềm vui, Tiêu Vân liền chạy lại hái cây thảo dược, mừng rỡ:

-“ Là Tâm Tiên Dược Thảo! … Lần này bệnh của mẹ được cứu rồi!”

Lúc này hắn mới chú ý đến xung quanh xem xem còn gì không liền phát hiện ở phía trung tâm một tảng đá cổ dựng lên, trên đỉnh tảng đá đó xuất hiện một bông hoa đá nở rộ, hắn khẽ bước đến chạm tay vào những kí tự cổ khắc trên tảng đá.

Đầu hắn bỗng dưng tiếp nhận một cơn đau dữ dội, những hình ảnh kỳ lạ bỗng dưng mờ ảo hiện lên trong não hải, hắn cố gắng nhìn vào những hình ảnh đó nhưng lại không thể xác định được bất cứ điều gì. Bỗng nhiên một tiếng nói vang lên làm hắn giật mình thu bàn tay lại:

-“ Thiếu niên trẻ tuổi!”

-“ Là ai? Là ai đang nói?”

Tiêu Vân hoảng hốt.

Giọng nói lại tiếp tục vang vọng:

-“ Ta là bông hoa trước mắt ngươi đây! Ta có chuyện muốn ngươi giúp!”

Tiêu Vân nghi hoặc tiến đến xem xét, bông hoa đá chẳng có vẻ gì là đang phát ra tiếng nói, hắn liền ngẫm nghĩ một lát, chắc là mấy lão già ngoài kia đang trêu hắn , liền giả bộ đáp:

-“ Ngươi muốn gì?”

-“ Ngươi có ao ước sức mạnh vô song không? Ta có thể giúp ngươi!”

Tiêu Vân nghe xong, thầm nể phục mấy lão già lấy cái cớ thật vớ vẩn quá đi. Liền trả lời:

-“ Thôi, nghỉ nhé, tôi chỉ muốn cuộc sống yên bình là đủ!”

Hắn mới xoay người toan cất bước đi liền cảm nhận một áp lực vô hình khiến hắn ngã xuống trán khẽ đụng vào tảng đá, máu nhẹ chảy ra thấm vào những ký tự cổ liền bốc hơi biến mất. Tiêu Vân khẽ lắc đầu, đứng dậy không quên hỏi:

-“ À mà lão tên gì ấy nhỉ?”

-“ Huyết Liên Tử!”

Hắn cũng chắc thắc mắc liền chạy nhanh ra khỏi mật đạo.

Hắn vừa đi , bông hoa trên tảng đá cổ liền có biến, máu xám xịt của đá nay đã thay bằng một màu đỏ chót của máu, giọng nói lại tiếp tục vang lên:

-“ Thanh Huyết, khà khà không ngờ lại còn thấy ở đại lục này, ngày mà ta thống trị thế giới không xa nữa đâu! Tiểu tử, thế giới yên bình mà ngươi mong muốn không dễ có được đâu! Sớm thôi, ngươi sẽ nhận ra điều ấy!”

Tiêu Vân vừa chạy ra bên ngoài, trung niên lúc nãy liền đứng chờ, thấy thân ảnh của hắn, cao giọng nói:

-“ Tiểu tử! Chúng ta về nhà thôi!”

Tiêu Vân giật mình, đoàn người đều đầy đủ, hắn khẳng định lối vào huyệt đạo ấy chỉ có một lối vào mà hắn bước ra, vậy giọng nói trong kia là của ai.

-“ Huyết Liên Tử!”

truyện đầu tay mong anh em ủng hộ nhiệt tình

Bạn đang đọc Huyết Liên Tử - Tuyệt Thế Cầm Sư sáng tác bởi DrKiin09

Truyện Huyết Liên Tử - Tuyệt Thế Cầm Sư tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DrKiin09
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.