Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kính hoa thủy nguyệt

Tiểu thuyết gốc · 2211 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 12:Kính hoa Thủy nguyệt(phần 3)

Giữa Đại Điện Vương Hỷ phải xét xử chuyện Phi Long sát hại người của Hoàng Tộc,các bá quan văn võ cũng chia ra hai luồng ý kiến,một cho rằng Phi Long điên cuồng ngạo mạng,kháng chỉ giết người,vô pháp vô thiên,một cho rằng mọi chuyện điều có căn nguyên ,bắt giữ phu nhân của đại thần triều đình là tội chết,Vương Hạo bị xử đúng quốc pháp.

Nhị Vương Gia ánh mắt đỏ rực ,lòng tràn đầy căm phẳng thượng tấu.

-Bẩm Hoàng Thượng mọi chuyện đã rõ như ban ngày,Phi Long hắn cậy vào lập được đại công dẹp loạn phản tặc nên hành xử không cần theo phép nước nữa,tự ý giết Hoàng Thân,khi quân phạm thượng Người phải xử tử hắn ,Kha Chấn ta mới giữ được kỹ cương quốc pháp.

Vương Hỷ nhìn Phi Long ,Phi Long liền tâu

-Thần cũng muốn Hoàng Thượng xử chuyện này thật công bằng,tên Vương Hạo dựa vào thân phận là Hoàng Thân bắt cóc phu nhân của thần về phủ sát hại còn sai người mang phi tang,khiến phu nhân của thần chết thảm,xét theo quốc pháp có phải hắn đã phạm vào trọng tội?thần đã dùng thanh Hoàng Long kiếm xử tử hắn đúng với chức trách không hề cậy công lạm sát.

-Hừm ,ai cũng rõ phu nhân của ngươi chết đuối ở hồ Thái Diệp ,sao lại đỗ lên đầu của con trai ta.?

_Hừm,bẩm Hoàng Thượng chuyện này xin Hoàng Thượng triệu quan phủ nha môn Kinh Thành vào Điện hỏi rõ.

_Được,chuẩn tâu!truyền quan phủ Kinh thành vào điện để ta xét hỏi!

Viên quan nha môn được triệu vào điện

-Thần Thạch Dân quan phủ nha môn Kinh thành tham kiến Hoàng Thượng,vạn tuế,vạn vạn tuế!

-Ngươi đứng lên đi,về chuyện vụ án Thi Uyển Uyển chết trên hồ Thái Diệp là như thế nào?

-Dạ bẩm Hoàng Thượng hạ quan qua điều tra được,đã thu thập rất nhiều chứng cớ xác định rõ sự việc là tiểu Vương Gia Vương Hạo đã mua chuộc một bà lão trong chùa Liên Hoa ở thành tây dụ dỗ Thi Uyển Uyển cô nương ra sau hậu viên của chùa,sau đó tiểu Vương Gia đã bắt nàng mang về Vương Khôi Phủ,mười ngày sau thì phát hiện thi thể của Thi Uyển Uyển dưới hồ Thái Diệp.

-Hừm...con trai của ta không có làm chuyện đó,ngươi ngậm máu phun người...

-Dạ bẩm Hoàng Thượng,cách đây bảy ngày quan sai trong nha môn đi tuần tra đã phát hiện ra tên quản gia của Vương Khôi Phủ lén lúc mang bỏ vật gì đó xuống hồ Thái Diệp,hắn ta lúc đó khi gặp quan sai rất hoảng sợ...

Vương Hỷ liền triệu tên quản gia đó vào Điện

-Ngươi khai ra mau bảy ngày trước ngươi đã mang thứ gì bỏ xuống hồ Thái Diệp..

-Dạ...dạ...bẩm Hoàng Thượng thảo dân ,thảo dân chỉ mang phế phẩm của Vương Phủ đem bỏ thôi...xin Hoàng Thượng suy xét...

-Hừm ...Thạch Dân ngươi không có chứng cớ mà dám phán xét bừa bãi vu oan cho người của Vương Khôi phủ ta à...

-Dạ bẩm Hoàng Thượng thần không có tra xét bừa ,khi phát hiện thi thẻ của Uyển Uyển cô nương,nàng ấy bị chính cây trâm cài tóc của mình đâm thấu tim mà chết,thi thể được cuộn chật trong một tấm chăn bông quý hiếm,được biết tấm chăn đó được dệt bằng tơ tằm Bạch Kim đó chính là cống phẩm của Hồ tộc đã cống tặng cho Tiên Hoàng .

Lúc này Tứ Vương Gia lên tiếng

-Ta vẫn còn nhớ,do đó là cống phẩm quý giá số lượng ít nên Tiên Hoàng đã sai Bố Y Phường may thành các tấm chăn bông ban tặng cho các Hoàng Thân mỗi người một tấm,Vương Khôi Phủ thêu hoa mai,Vương Bân Phủ thêu hoa lan,Vương Nhâm Phủ thêu cúc,Vương Lập Phủ thêu trúc.

Nhị Vương Giao vừa nghe xong sắc mặt biến đổi

“Tấm chăn quý đó ta đã ban tặng lại cho Hạo nhi...”

-Vâng,và hạ quan đã thấy trên chăn thêu hình hoa mai....

Lúc này tên quản gia run rẩy khóc lóc

-Xin Hoàng Thượng tha mạng,xin Hoàng Thượng tha mạng...mọi chuyện là do tiểu Vương Gia gây ra,thảo dân chỉ làm theo lời chủ nhân thôi....

Phi Long nóng giận đạp cho hắn một cái

-Ngươi còn không khai ra....

-Á..Dạ khai... dạ khai....ngày đó tiểu Vương Gia mang bà chủ Thi về Phủ nhốt lại trong tư phòng ,nàng khóc lóc cương quyết chống trả lại tiểu Vương Gia,sau đó vì bảo vệ trinh tiết của mình nàng đã tự lấy cây trâm cài trên tóc đâm vào tim ,một nhát chí mạng,vì máu của nàng vấy bẩn tấm chăn,nên tiểu Vương Gia sai thảo dân quấn luôn thi thể của nàng vào tấm chăn mang đi phi tang,nhưng do chưa có dịp đem đi ngay ,nên phải giấu lại dưới gốc cây trong phủ tránh mọi người nghi ngờ ,mất ba ngày sau mới có thể đem thi thể cô nương ấy đi phi tang ,giữa đường gặp phải quan sai ,thảo dân hoảng quá mới mang bỏ xuống hồ Thái Diệp...

-Ngươi...súc sinh chết đi....

-Á...á...Phi Tướng Quân tha mạng , Hoàng Thượng cứu thảo dân ..huhu......

Phi Long rút kiếm ra làm cho Vương Hỷ cũng sững sờ

-Phi long bình tĩnh...

-Hoàng Thượng....mạng của tên Vương Hạo quý giá...còn mạng của Phu nhân thần là cỏ rác sao....nàng ấy đã làm nên tội gì mà phải chết thảm như vậy....

Vương Hỷ thấy Phi Long thương tâm cũng cảm thấy lòng mình quặng thắt

-Khanh hãy tra kiếm vào ...mọi chuyện đã có ta xử trí....đây là Đại Điện...

Phi Long bình tĩnh lại,tra kiếm vào vỏ

-Chuyện đã sáng tỏ Vương Hạo thân làm tiểu Vương Gia mà lại gây ra những chuyện làm xấu mặt Hoàng Tộc,giết người đền mạng,chết dưới thanh kiếm Hoàng Long cũng xứng tội,còn những kẻ liên quan lôi ra xử trảm,chuyện đến đây kết thúc hai bên không được truy cứu nữa.....

-Hoàng Thượng anh minh vạn tuế,vạn vạn tuế....

-Phi Long vì tình cảnh của khanh hiện giờ ta cho phép hồi phủ nghỉ ngơi ,buổi chầu sau sẽ luận công ban thưởng cho Phi Gia Quân.

-Thần tạ chủ long ân.....thần xin cáo lui...

Phi Long sau khi trả binh quyền được Vương Hỷ ban cho thành Cẩm Yên ,Trương Khải quản trấn Thiên Viên, Bạch Cát , Bạch Lợi được phong quan tam phẩm vẫn đi theo Phi Long .

Nghe được tin Uyển Uyển đã mất,Vương Dung cũng u buồn ,tiếc thương cho Uyển Uyển hồng nhan bạc phận,nàng đã tự tay thêu cờ phướng gửi đến Phi Phủ treo ở linh đường của nàng,Phi Long cảm kích vào cung thăm nàng.

-Nếu như Uyển Uyển còn sống nàng ấy sẽ rất yêu quý nàng!

-Thiếp chỉ làm đúng bổn phận của mình thôi....Phi Long chuyện thành thân xin chàng đừng nói với Hoàng huynh

Phi Long ngạc nhiên

-Nàng không còn muốn gả cho ta sao?

-Ư,không phải vậy....tỷ tỷ vừa mới qua đời chưa bao lâu,chàng không nên làm hỷ sự như vậy tỷ tỷ ở chín suối sẽ tủi lắm...

_Dung nhi nàng thật là lương thiện...ta biết điều đó chứ,...ta muốn để tang Uyển nhi tròn năm nay...chắc sẽ lại sang xuân ...ta xin lỗi lại phải để nàng chờ...

-Thiếp hiểu mà...thiếp đã từng nói sẽ đợi chàng,đợi bao lâu cũng đợi...

Phi Long rời Kinh Thành về Cẩm Yên,chàng mang linh vị của Uyển Uyển theo về thành Yến bán lại Mộng Tiên Các ,chia đều ngân lượng cho các gia đinh và vũ sư của tửu lầu,A Khấu thì khăn khăn đòi theo lo hương khói cho linh vị của Uyển Uyển.

-Bà chủ ngày xưa đã cưu mang nô tỳ xem nô tỳ như muội muoij ruột thịt nay bà chủ mất rồi nô tỳ nguyện đi theo suốt đời hầu hạ beeb linh vị của người,xin Tướng Quân cho tọai nguyện.

-Khá khen cho ngươi trung thành,cũng được có ngươi theo lo hương khói Uển Nhi sẽ không cô đơn nữa,qua tiết Nguyên Tiêu chúng ta sẽ rời thành ,ngươi hãy theo về Phi Phủ lo thu xếp .

-Dạ!

Tiết Nguyên Tiêu đến Trương Khải cũng sắp đến trấn Lạc An tiếp quản thành,nên đã hẹn gặp Diễm Diễm ra căn nhà chứa vật phẩm đa dụng trong doanh trại thành tây,cùng nhau thả đèn trời.

-Diễm nhi!

-Trương Khải!

-Nàng xem ta làm được cái đèn to này!

-Ừm,nào cùng viết nguyện vọng lên đó rồi thả nó lên trời.

-Ừm!

Cả hai vui vẻ cầu nguyện rồi cùng đẩy đền bay lên cao,khi đèn bayxa rồi ,thì trời bỗng dưng đổ mưa.

-Á mưa rồi!

-Sao lại mưa ngay tiết Nguyên Tiêu chứ ghét thật!

-Ta và nàng vào trong nhà trú mưa đi,mau...

-Dạ!

Khi vào bên trong cả hai nhóm lửa lên,ngồi chờ mưa tạnh.

-Diễm nhi..ta sắp rời Kinh Thành rồi....

_Ừm...

-Ta sẽ không có nhiều dịp gặp nàng nữa...

-Ừm....

-Ta...ta....ta....

Diễm Diễm nôn nóng muốn nghe được lời yêu thương hứa hẹn của Trương Khải,đại loại như nàng hãy chờ ta một thời gian,hoặc là ta sẽ mang sính lễ hỏi cưới nàng...thế nhưng cả buổi chỉ nghe chàng kể về chiến sự ,đánh trận,chuyện quân doanh,nàng nghe đến gục đầu mỏi mắt.

-Ta...à...ta ..muốn nói...là..ta...yêu..yêu....

-Yêu cái gì chứ!

-Ta...yêu...

-Hừ....yêu gì....

_Khục,khục....

Cả hai đang căng thẳng thì nghe tiếng cười phát ra ở gốc nhà,nơi có mấy cuộn rơm chất đống,Trương Khải đứng lên kêu to

-Ai?,ra đây mau....

-Hừm là kẻ nào hả ra đây không Diễm Diễm ta sẽ đâm cho ngươi một nhát..

-Á đừng,á đừng nha...gà mái điên....là ta là ta...

Phi Long từ trong đống rơm bò ra,gãi chân gãi tay..

-Hừm ,ở trong đó ngứa chết ta...

-Cái ....cái tên khỉ nhà ngươi...sao lại ở trong đó hả?ngươi nghe hết chuyện của bọn ta rồi hả...

-Nghe được cái gì đâu...toàn ta ta chàng chàng ...Nhị Đệ ,Đệ thật là làm xấu mặt Phi Gia quân...có mỗi câu ta yêu nàng cũng không nói được thật là mất mặt....thôi rút quân....đi nhé...

Phi Long nói xong bỏ đi ngay

Trương Khải xanh mặt,lắp bắp

-Rút,rút...cái gì?

Từ bên vách nhà một đám lính khoét một lỗ to đưa đầu vào hỏi

-Xong chuyện rồi sao Phi Tướng Quân?

-Bọn ta rút sao Phi Tướng Quân?

-Không giũ tấm khiên tạo tiếng sấm nữa à?

_Trương tướng quân ....cáo biệt....các huynh đệ trên mái nhà rút thôi...

Từ trên mái nhà một đám lính mở ngói thò mặt xuống hỏi

-Xong chuyện rồi sao?

_Có nghe được gì không?

_Ai tỏ tình trước vậy Phi Tướng Quân?

-Không tưới nước tạo mưa nữa hả?

-Xuống thôi các huynh đệ ,rút thôi?

Diễm Diễm đơ cứng cả người nhìn Trương Khải,khiến chàng sợ toát mồ hôi

-Chàng....ta chỉ hẹn chàng ra đây thôi...chàng lại dẫn cả doanh trại theo....

-Ta không có,không có....

Diễm Diễm tức giận quay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn Trương Khải,bỗng nàng phát hiện ra tấm bình phong đặt giữa nhà có vẽ bát mã phi nước đại,nhưng có một con có cái đầu to bất thường,nhìn kỹ lại ánh mắt của nó có phản ánh lại ánh lửa.

-Aaaa...con ngựa thúi Tiểu Bạch,mày cũng đi rình mò ta hả?aaaaa.....

Con Tiểu Bạch bị phát hiện hoảng hồn bỏ chạy lôi theo cả cái bức bình phong ,phá sập luôn hai cánh cửa nhà,để lại cảnh đỗ nát phía sau ,Trương Khải đưa mắt nhìn Diễm Diễm,nàng đang đỏ mặt cả giận,bừng bừng sát khí

-Diễm....

-Chàng cút.. tt ú .t..út..tttt.tttttttttttttt...!aaaaaaaaaaaaaa....

-Á...... ta cút,cút liền......

Một buổi hẹn lãng mạng định tình của Diễm Diễm thế là đi toang

Phi Long vừa tiếp quản thành Yến thì Bạch Kỳ đã từ quan ngoại trở về,mang theo một bức tranh vẽ chân dung thiếu nữ đưa cho chàng xem.

-Lão điên rồi à?Ta bảo lão đi tìm Ngọc Vân chứ không phải đi tìm mỹ nhân,còn sưu tập tranh mĩ nhân đồ à?

-Hừm,ngươi mở to mắt ra xem cho kỹ bức họa đi rồi nói!

Phi Long ngờ vực cũng xem kỹ lại bức họa

-Tranh thiếu nữ này vẽ thật sinh động như người thật vậy...mắt,mũi,miệng này...sao...sao quen quá...đây là...đây là..không phải là chân dung của Ngọc Vân sao?Khốn kiếp tên nào lại bệnh hoạn như thế dám vẽ chân dung công tử ấy thành nữ nhân thế này?

-Hừm lúc đầu ta cũng không nghĩ đến,đến khi nhìn thấy bức chân dung thiếu nữ cầm cây sáo bạch ngọc ,nơi đuôi sáo có vẽ một cái sáo nhỏ ,thân ngọc cẩn vàng khắc chữ Phong,ta nhớ lại ngươi đã từng tặng cho Ngọc Vân một cái sáo như vậy nên mới xem kỹ lại,đường nét thiếu nữ trong tranh giống y Ngọc Vân.

-Lão đã tìm thấy bức tranh này ở đâu?

-Trong một tiệm bán vật phẩm kỳ trân dị bảo ở Man Tộc!

-Man tộc?

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.