Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân mệnh Thiên Tử

Tiểu thuyết gốc · 3110 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 10 :Chân mệnh thiên tử (phần 6)

Ngọc Vân ngồi phía sau lưng của Phi Long,cả hai cưỡi con Tiểu Bạch cứ thế theo đoàn hộ tống Vương Hỷ về Kinh Thành,nhìn thấy bọn họ nói cười vui vẻ trên suốt chặng đường trong lòng của Vương Hỷ nhuốm lên một ngọn lửa hận vô hình đối với Ngọc Vân,cảm thấy chán ghét Ngọc Vân đến nỗi không muốn công tử ấy tồn tại,nhưng vì lý do tại sao ,Vương Hỷ vẫn không thể nào hiểu được,có lẽ do Ngọc Vân là nghi phạm đứng đầu tổ chức loạn đảng chăng?

Sau khi Vương Hỷ và Mục Châu bái lạy Hoàng Đế cùng Hoàng Hậu trên Điện Đại Triều ,Hoàng Đế nhân cơ hội đó sắc phong cho Vương Hỷ làm Thế Tử ban cho Đông Cung ,điều này làm cho Mã Giao Hoàng Hậu và cả Tộc Tướng vô cùng bất ngờ,bọn họ cũng đã lường trước việc này nhưng không nghĩ rằng lại xảy ra nhanh như thế ,càng không ngờ Hoàng Đế lại làm lễ sắc phong Thế Tử ngay ngày Tân Hôn.Khiến cho mọi tính toán của Hoàng Hậu như sụp đỗ,bà đang nghĩ cách đưa Vương Hoan từ nơi lưu đày trở lại Hoàng Thành,dùng thế lực Mã Giao mà khôi phục vị trí Hoàng Tử cho hắn,vậy mà Vương Hỷ lại được sắc phong Thế Tử làm thế cục thay đổi ,Mã Giao Hoàng Hậu đành nhẫn nhịn chờ thời cơ vì nếu ngay lúc này bà mở lời thỉnh cầu sẽ gây bất lợi cho tộc Mã Giao.

Trước đó do Mã Giao Thịnh đã nhờ Hoàng Hậu cầu xin Hoàng Đế cho Mã Giao Yến được làm trắc Hoàng Phi của Vương Hỷ,nên ngày đại hôn này Mã Giao Yến cũng được kiệu hoa đưa vào Hoàng Cung .

Hoàng Đế suy tính về điều này rất kỹ càng,ông ta nghĩ có thể dựa vào thân phận trắc Hoàng Phi của Mã Giao Yến mà giữ ả lại trong cung làm con tin ,nếu Mã Giao Thịnh có mưu đồ tạo phản cũng khó mà bỏ lại con gái và cũng có thể chia cắt được thế lực Mã Giao Thị.

Đêm tân hôn Mã Giao Yến với cái bụng mang thai to đùng mặc giá y ngồi chờ Vương Hỷ trong vô vọng,nước mắt tủi nhục rơi ướt cả gương mặt diễm lệ của mình,về phía Mục Châu cũng không khá khẩm hơn ,nàng cũng ngồi chờ Vương Hỷ trong thẩm cung .

_Sao hả?Thế Tử đã đi đâu rồi?

Nô tỳ cận thân Thác NgọcTu vừa ra bên ngoài dò hỏi trở về bẩm báo

_Dạ Thế Tử không có ở bên Yến Phi,chẳng rõ Ngài đã đi đâu rồi!

_Hừm...mặc dù đây không phải là đêm động phòng đầu tiên giữa ta với chàng,nhưng cũng là đêm đầu tiên ta ở cung Thế Tử,sao chàng có thể để ta một mình như thế?

_Dạ ...nô tỳ nghĩ có lẽ Thế Tử đã có chuyện cấp bách gì quan trọng nên đã đi làm rồi...

_Hừ chuyện gì quan trọng chứ,đây là đêm tân hôn mà..

_Thế Tử Phi chúng ta là người ngoại tộc những chuyện ở Hoàng Thành chúng ta cần phải học và tìm hiểu thêm,nắm bắt tâm ý của Thế Tử là quan trọng nhất ,nhưng cũng không thể xen vào việc chính sự của Ngài ,nếu không sau này khó mà đứng vững ở nơi hậu cung....nô tỳ nghĩ hay là người nên đi nghỉ trước,ngày mai còn phải đi vấn an Thái Hậu,Hoàng Hậu nữa....

_Hừ...đành như vậy thôi...

Vương Hỷ đã đến cây hoa đào trong Ngự Hoa Viên ,ngồi nơi tiểu đình đối diện uống rượu cùng Phi Long.

_Nghĩa huynh trời cũng đã khuya rồi nếu đệ không rời Hoàng Cung cửa Cung mà đóng lại đệ sẽ bị truy cứu tội tự ý đột nhập Hoàng Cung đó....

_Ha ha ha....có ta che chở ,Phụ Hoàng không trách tội đệ đâu,huống hồ đêm nay là đêm tân hôn của ta...

Thấy Vương Hỷ đã say ,Phi Long không thể không ngăn chàng uống tiếp

-Nghĩa huynh dẫu sao đây cũng là đêm tân hôn huynh không thể bỏ mặc Thế Tử Phi,còn cả Yến Phi nữa...huynh say rồi kìa...

_Hừm...ực....ta đã phải trãi qua biết bao khổ nhục,bị chà đạp,bị truy sát....cuối cùng cũng được làm Thế Tử....nhưng ngoài mấy trăm quân lính ở Đông Cung ta chẳng có gì ở Hoàng Thành này cả....binh quyền nửa Kinh Thành vẫn nằm trong tay Phụ Hoàng,còn nửa kia lại ở trong tay tên Đô Đốc Mã Giao Thịnh...Thế Tử hừm chỉ là cái hư danh....

_Nghĩa huynh,huynh quên rằng vẫn còn hơn hai ngàn quân Phi Gia ở thành nam sao,đệ vẫn một lòng một dạ phò trợ huynh dù có xông pha vào núi đao biển lửa đệ vẫn không từ chối.

Vương Hỷ vịn hai tay vào vai Phi Long

_Có thật như thế không?...đệ sẽ không phản lại ta sao?...có thể không....

Phi Long vội đứng lên thi lễ

-Chúng ta đã thề kết nghĩa cùng nhau,nếu phản lời thề đệ sẽ bị trời chu những lời đó,đệ mãi mãi không quên.....

Vương Hỷ bất ngờ đứng lên ôm chầm lấy Phi Long

_Thế Tử...huynh xin lỗi.....

_Hả?...huynh nói gì.....?Thế Tử ...Thế Tử...

Vương Hỷ gục đầu lên vai Phi Long thiếp đi

Ngụy công công đứng hầu bên ngoài mái đình vội chạy đến

_Phi Tướng Quân để ta đưa Thế Tử về thẩm cung,Ngài trở về doanh trại đi nếu để muộn cổng Thành đóng sẽ không ra thành được...

_Ừm...vậy ông hãy chăm sóc cho Thế Tử...ta đi...

Phi Long đi rồi,Ngụy công công gọi thêm lính hầu đưa Vương Hỷ về cung,ông hướng mắt nhìn theo bóng lưng của Phi Long thở dài.

_Hai ngàn quân của ngươi so với năm vạn quân trong tay Mã Giao Thịnh thì có ý nghĩa gì...

Mấy hôm sau trong buổi chầu lớn ,dựa vào công giải cứu Thế Tử ở thành trì Man nhân Hoàng Đế lại phong cho Phi Long lên làm chánh tứ phẩm Chỉ Huy Sứ ban cho một Phủ Đệ ở Kinh Thành và bổ về Thiên Viên trấn cai quản thành Thiên Viên,các quân binh khác cấp bậc chỉ huy sẽ thăng một bậc,còn binh thường ban vàng bạc tăng quân lương.Quan viên bên Mã Giao Thị ai cũng hiểu sự sắc phong dễ dàng này của Hoàng Đế chẳng qua là để củng cố thêm binh lực cho Hoàng Gia,tướng lãnh dưới trướng có chức vị càng cao,càng có thể sánh ngang hàng với các đại thần Mã Giao Thị,thế lực cân bằng.

Bạch Cát ,Bạch Lợi được thăng quan thất phẩm Phó Võ Úy , Trương Khải được sự đề bạt của Phi Long được ban chức Phó vệ Úy,được giao huấn luyện tân binh thu nhận từ Thành Trì Man nhân,nhanh chóng hòa hợp được với Phi Gia quân,cả ba vẫn theo phò trợ Phi Long ở trấn Thiên Viên.

Mã Giao Vĩnh từ buổi chầu đã về Phủ Đô Đốc Thịnh làm khách

_Đại ca,nếu như huynh không sớm nghĩ được cách mang Vương Hoan về Kinh Thành ta e Mã Giao Thị của chúng ta sắp bị tên Hoàng Đế trừ khử từng người rồi,Tô Đằng vừa bị giáng chức ,đã mang ngay tội thất trách chém đầu tịch thu gia sản,những môn sinh dưới quyền của ta cũng vô cớ mang tội trảm thủ,đây không phải lại là cuộc thanh trừng thế lực như lúc xưa hay sao?còn nữa Mã Giao Bích ở trấn Hà Xuyên là quan tam phẩm mới được cai quản thành ,còn tên tiểu tử Phi Long là cái thá gì mà một bước nhảy lên làm quan chánh tứ phẩm lại được cho cai quản thành Thiên Viên,hơn ba vạn quân ở thành đó đã về tay hắn như vậy?

Mã Giao Thịnh thở dài

_Đó là do đệ quản người không nghiêm,cái bọn quan cấp thấp đó dựa thế Mã Giao Thị đi làm những chuyện phạm pháp đã vậy còn không biết xử lý hậu hoạn để cho tên Hoàng Đế nắm được sơ hở trị tội,hắn ta không vin vào đó trách tội đệ đã là khoan nhượng rồi.

_Thế huynh muốn sao ,ta phải cảm kích hắn à?Huynh đừng tưởng được làm thông gia với Hoàng Đế rồi hắn sẽ tha cho huynh.

_Đệ càng nói càng hàm hồ rồi!Đệ tưởng ta xem tên Vương Hỷ đó là người một nhà sao,trong mắt ta hắn vẫn là một tên thất phu vô dụng,một vạn quân Ngữ Chân ở xa xôi như vậy muốn điều đến Kinh Thành cũng phải chờ cả tháng ,nói thẳng ra chẳng giúp ích gì cho hắn cả,ngoài nấp bóng Hoàng Đế thì hắn có gì?

_Thế sao huynh vẫn đưa Yến Nhi vào cung,không phải như thế tội cho con bé à?

-Nhị muội không còn con trai dựa dẫm ,ngôi vị cũng không còn ngồi vững ở Hậu Cung rồi,cũng cần có thêm thế lực bên cạnh giúp muội ấy giữ được quyền quản cung.

-Nó dám phản lại tên Vương Hỷ sao?huống hồ vẫn còn Thế Tử Phi...

-Chỉ cần nó sinh hạ trưởng nam ,vị trí Thế Tử Phi có thể thay đổi,không có Vương Hoan ,vẫn còn đứa trẻ này tranh vị được,Vương Hỷ chết đi,con của hắn không phải là sự lựa chọn duy nhất của Hoàng Đế sao?

_Huynh có chắc chắn Yến Nhi nó mang nam thai không?

-Hừm...chuyện này ta đã suy tính và cho người theo bên cạnh Yến Nhi rồi ,ta bảo đứa bé nó sinh ra là hoàng tử thì đó là hoàng tử...

_Hay,hay...huynh suy tính thật hay...

_Đệ nên về bố trí binh mã cho thật tốt,chỉ cần đứa bé hạ sinh,chúng ta sẽ tấn công Hoàng Thành..

_Vâng....

Hóa ra không phải Mã Giao Thịnh vì cứu vãn mặt mũi mà chịu nhục gả Mã Giao Yến cho Vương Hỷ ông ta đã suy tính giết chết Vương Hỷ đưa cháu mình lên làm người kế vị.

Tử Yến cung vào đông phủ đầy một màu trắng xóa,không những có tuyết lạnh mà còn có những nụ hoa xuyên tuyết điểm xuyến,Vương Dung ngồi một mình ngoài hậu viên ngắm tuyết rơi ,đôi mắt không giấu được nỗi buồn cô quạnh.

Diễm Diễm đã rời khỏi cung từ hai ngày trước ,nàng bảo rằng sẽ đi một chuyến đến trấn Thiên Viên tìm hỏi xem Phi Long rốt cuộc là bận trăm công ngàn việc gì mà khi rời Kinh Thành cũng không đến nói một lời từ biệt với Vương Dung.

Ngọc Quyên đi ra nói với nàng:

-Công chúa trời đổ tuyết càng thêm lạnh ,công chúa nên vào trong sưởi ấm,nô tỳ đã chuẩn bị xong bữa trưa cho công chúa rồi,công chúa nên vào ăn một chút đi...

_Ta không đói....ta không lạnh....

_Công chúa,Diễm Tỷ đã đi tìm Phi Tướng quân rồi có lẽ họ sẽ quay về nhanh thôi...công chúa hãy vào trong nhà mà đợi ,ở ngoài này lạnh lắm lỡ bị cảm sẽ không tốt...

_Ngọc Quyên em nói thử xem tại sao Phi Long chàng ấy không bao giờ chủ động đến tìm ta,mỗi lần chỉ là do Diễm nhi đi tìm chàng ấy...Ngọc Quyên có phải ta vẫn chưa tốt,nên chàng không đếm xỉa đến ta ...

-Không có,không có...công chúa là vị công chúa đẹp nhất kinh thành này,tâm tư lại hiền lương sao Phi tướng quân không thích được,chẳng qua là do ngài ấy quá bận việc quân nên không thể đến thôi...

-Ngọc Quyên .....ta....ta.....

_Công chúa ,công chúa.....

Vương Dung đã chờ tin tức cả buổi sáng trong tuyết lạnh ,thêm việc suốt mấy ngày liền u buồn chán ăn ,sức khỏe lại trở xấu,nên vừa đứng lên di chuyển đã ngất đi.

Vương Dung mơ màng tỉnh lại,thoáng thấy hình dáng mờ ảo của Phi Long đang ngồi bên giường của nàng.

-Phi..Long...là chàng phải không....

....Mấy hôm trước...

Diễm Diễm cưỡi ngựa đi liền mấy ngày mới đến được trấn Thiên Viên vừa đến Tướng Quân phủ đã xông vào la hét,còn đánh cả lính giữ cửa.

_Tên khỉ Phi Long mau ra đây cho ta....Phi Long chết tiệt...mau ra đây....

_Cô nương cô không được tự ý xông vào đây,đây là Phi Phủ.....

_Ta mặc kệ đây là đâu mau gọi tên đần Phi Long ra đây...hừ...

-Phi tướng quân và Bạch Quản Gia đã ra ngoài rồi không có trong phủ....

-Hừm....hắn đi đâu chứ....

_Dạ,dạ...không biết....

-Cái gì mà không biết,chết nè....

-Bốp....bốp...

_Dừng tay!

Trương Khải vừa từ quân doanh cưỡi ngựa chạy đến Phi Phủ vì có quân lính chạy đi bẩm báo với chàng Phi phủ bị tấn công.

_Cô nương là ai sao dám xông vào phủ tướng quân gây loạn hả?

-Hừm còn ngươi là ai?dám chất vấn ta,chết nè...

Không nói thêm nhiều,Diễm Diễm đã tấn công Trương Khải,chàng cũng nhanh né tránh

_Hừ,võ công cũng không tệ,nhưng chẳng thấm gì với bổn cô nương,xem đây...

_Cô nương ....xin dừng tay ...ta không muốn làm cô nương bị thương...có gì chúng ta nên vào trong thương lượng....

Vừa né đòn Trương Khải vừa nói,nhưng Diễm Diễm ương ngạnh vẫn cứ tấn công chàng

_Ta không thích...

-Vậy tại hạ xin đắc tội.

Vừa dứt lời Trương Khải đánh một chưởng vào lưng Diễm Diễm khiến nàng ngã sấp mặt xuống đất,khuôn mặt dính đầy bụi bặm.

_Á...ngươi ngươi,tên thô bạo ngươi...

Trương Khải lúng túng đưa tay về phía Diễm Diễm định kéo nàng

_Cô nương không sao chứ?

Diễm Diễm bất ngờ nắm chật lấy tay chàng ,dùng sức kéo mạnh quật chàng ngã nằm xuống,Trương Khải định nhỏm dậy đã bị Diễm Diễm bỏ chân sang ngồi lên người,nàng dùng hai tay đánh tới tấp lên mặt chàng,Trương Khải chỉ còn biết giơ hai tay che lấy mặt.

-Cho ngươi chết,cho ngươi chết,dám bắt nạt Lưu Diễm Diễm ta ...

_Á...cô nương xin dừng tay ,dừng tay.....

Bọn lính gác trong phủ chạy đến định đến giải cứu cho Trương Khải nhưng vừa thấy cảnh tượng đó lại không dám xen vào

-Ôi Trương phó vệ úy,bị nữ tặc khống chế rồi...

-Hình như không phải đâu....

-Có nên đến đó tách họ ra không?

-Ngươi giỏi vậy thì đi đi...

-Sao ngươi không đi...

-Có chuyện gì mà các ngươi tụ họp lại trước cửa thế hả?

_Á Tướng quân...

Phi Long cùng Bạch Kỳ vừa về đến đã thấy mọi chuyện

_Woa,ly kỳ ,ly kỳ....

_Cô ả đó hình như là muội muội của Lưu Khảm.

-Đúng đó...

Phi Long không thể khoanh tay xem thêm nữa chàng lên tiếng

-Con gà mái điên Diễm Diễm,cô buông nhị đệ của ta ra,không biết câu nam nữ khác biệt à?

Nghe tiếng của Phi Long ,Diễm Diễm ,dừng tay quay đầu lại,mắt sáng rỡ khi thấy Phi Long,nàng chạy ngay đến

-Con khỉ ngươi cuối cùng cũng chịu về à?Có biết Dung tỷ đang trông ngóng ngươi không hả?Ngươi quên mất lời ngươi hứa với tỷ ấy rồi hả?

-Vương Dung?

Phi Long chợt nhớ đã lâu rồi không đến thăm Vương Dung,có thời gian luôn đến Lâm phủ ,không thì đến Mộng Tiên Các,chàng quên mất lời đã hứa với Vương Dung,đưa nàng rời Hoàng Thành.

-Ta định ngày mai đi đến Kinh Thành chờ ngày dự chầu,rồi sẽ nán lại Hoàng Cung

-Không có mai gì hết,đi ngay hôm nay...ngươi có biết vì ngươi mà Dung tỷ suốt mấy ngày u uất ,không muốn ăn gì không hả,ngươi thật là người vô tình mà!

_Cô tưởng ta nhàn hạ lắm à...chuyện quân doanh không thể nói bỏ là bỏ...

_Ngươi ngụy biện...

_Cô về trước đi,ta sắp xếp xong sẽ đi ngay...

_Hừ,ngươi giỏi lắm....chết tiệt,đồ mắc dịch...

_Bốp!

_Ối da!đồ gà điên!

Diễm Diễm đá cho Phi Long một cái vào chân rồi mới bỏ đi

_Đại ca không sao chứ?cô ta là ai vậy?

_Ta không sao...ả ta hả là thị vệ nữ của thất công chúa ,con gái của Lưu Thái Phó ...tên là Lưu Diễm Diễm.

Trương Khải đưa mắt hướng ra cửa nhìn bóng dáng của Diễm Diễm cưỡi ngựa đi xa dần.

_Không còn việc gì nữa đệ xin phép về doanh trại.

_Ừm....

Bạch Kỳ nói

_Ta thấy ngươi đi làm phò mã cũng hay đó...

-Hay cái khỉ gì....

_Đừng có lúc nào cũng quấn lấy tên họ Lâm đó,thân phận của hắn đối lập với Vương Hỷ ,điều này sẽ khiến ngươi tiến thoái lưỡng nan.

Phi Long không nói gì chỉ im lặng nghĩ về kết quả mà Dạ Hổ đã điều tra được,chàng biết Ngọc Vân là nghĩa tử của Lục Vương Gia,thay Vương Lập cai quản hoạt động của sát thủ Hắc Bang,lại đang âm mưu đảo chính.Chàng không thể để Vương Hỷ gặp nguy hiểm khi sát thủ Hắc Bang đang âm mưu giết Thế Tử,càng không thể để Ngọc Vân mạo hiểm đi vào Hoàng Thành giả làm Vương Phong.

_Cái gì cũng tại tên Thế Tử Tiền Triều,chết rồi còn gây hại cho Ngọc Vân.

Bạch Kỳ trợn mắt

_Ngươi điên sao,mắc mớ gì đến hắn.

_Hừm...vậy thì tại tên Vương Lập giả tâm quá lớn,muốn Ngọc Vân làm con cừu hiến tế,đảo chính thành công thì hắn cũng sẽ đứng phía sau điều khiển Ngọc Vân,còn thất bại thì đẩy công tử ấy ra chết thế ,không liên lụy gì đến hắn...

_Hừ...chỉ trách tên Lâm tử đó xui xẻo ,hắn lại là nghĩa tử của Lục Vương Gia...Vương Hỷ sẽ không tha chết cho hắn đâu...huống hồ lúc này Dạ Hổ ở thành Yến và Hà Xuyên trấn đã báo việc Mã Giao Thị đang gấp rút luyện binh ,sắp tới Kha Chấn nhất định sẽ có nội chiến,Hoàng Đế cuồng sát đó sẽ chẳng buông tha cho kẻ nào đe dọa đến vương vị của hắn đâu,đừng nói là loạn đảng,Vương Phong thật quay lại cũng chẳng toàn mạng.

_Ta không nghĩ nhiều nữa ta sẽ tìm cách cứu Ngọc Vân ra khỏi tay lão hồ ly Vương Lập,đưa công tử ấy đến một nơi an toàn sinh sống.

_Hừm,ngươi đúng là mê muội mà...

_Mặc kệ ta,ta đi Kinh Thành đây.

Phi Long bỏ đi vào trong nhà,Bạch Kỳ lặng nhìn theo chàng

_Thế Tử nếu ngươi biết được thân phận thật của mình,ngươi sẽ làm gì đây?

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.