Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại đương gia Mật Bang

Tiểu thuyết gốc · 2199 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 5:Đại Đương Gia Mật Bang(phần 1)

Phi Long qua bao ngày ở trong Hoàng Cung làm lao dịch xây Thần Lầu cũng dần chiếm được tình cảm của các lao dịch khác,nhất là Trịnh Bảo và hai cha con Trương Khải,do có sức mạnh phi phàm nên các việc nặng nhọc Phi Long đều đảm đang tốt,tốc độ lại nhanh,dù việc ăn uống của chàng có phần thô thiển nhưng mọi người cũng không trách.Hôm nay Phi Long một mình nhận việc đi lấy cơm canh cho người lao dịch ở Thần Lầu ăn,chàng đẩy chiếc xe có mấy thùng chứa cơm canh đi dọc theo con đường quen thuộc,lẩm bẩm suy nghĩ

_Cái Thái Y Phường mình đã lục tung lên rồi chẳng thấy cái chi là Tuyết Liên Băng Sơn,nói chi đến ngàn năm,vạn năm,không lẽ lão Bạch Kỳ lại gạt mình nữa,nếu đúng như vậy,ngày mai là ngày được theo Bang công công rời cung,ta sẽ về miếu cạo sạch tóc của lão,cho đi làm hòa thượng luôn...

-Ê...xì xì....

Đang mãi mê suy nghĩ thì có một cái đầu lấp ló ở sau tảng đá tiểu cảnh trên đường gây chú ý với Phi Long,Phi Long ngờ vực,nhưng không muốn đi đến đó,thấy có quân lính tuần tra,cái đầu đó lại nấp vô,Phi Long trề môi một cái rồi đi tiếp không đếm xỉa đến,thế nhưng vừa quây đầu đi thì ngay trước mắt chàng nơi một bụi cây lại xuất hiện thêm cái đầu y như thế

_Xì xì.....

Phi Long mở to mắt nhìn trước ,rồi nhìn sau ,phía trước hay phía sau cũng đều là cái đầu đó lấp ló

_Aaaa có ma...có ma.....

Phi Long đẩy chiếc xe cơm bỏ chạy,chạy được một đoạn thì xuất hiện một người đứng trước mặt chàng,chàng dừng lại ,chưa kịp nói gì thì có một người cũng y như thế xuất hiện sau lưng chàng..

-Á ma ma....lũ ma các ngươi khôn hồn thì biến đi ta đây có võ công lại có bùa chú bắt ma đấy,đến gần ta,ta sẽ, đánh cho các ngươi hồn phi phách tán....a ....nam mô...nam ..mô...

_Cái gì mà ma,chúng ta là người mà...

Cả hai người đó quỳ xuống hành lễ với Phi Long

_Thuộc hạ là Bạch Cát

_Thuộc hạ là Bạc Lợi

_Tham kiến Đại Đương Gia.

Phi Long nghe họ xưng hô như thế liền mở mắt ra ngạc nhiên

_Hai ,hai ngươi không phải là ma à...

_Hai người thuộc hạ là huynh đệ song sinh,thuộc hạ là huynh trưởng tên gọi Bạch Cát,còn đây là đệ đệ của thuộc hạ tên là Bạch Lợi.

Bạch Lợi nói thêm

_Hai thuộc hạ là hai người cháu của Bạch Kỳ thúc,là Dạ Hổ Nhị Bậc

Vừa nói bọ họ vừa vén tay áo lên đưa cho Phi Long xem vết sẹo trên vai,vết sẹo bỏng in rõ một lệnh bài hình đầu hổ có ghi chữ nhị.

_Hai hai ngươi là huynh đệ song sinh?hèn chi lại giống y như nhau...ta cứ tưởng ma quỷ phân thân...Thế sao các ngươi lại biết ta là Đại Đương Gia?

Bạch Cát đưa bức tranh ra đọ vào gương mặt của Phi Long

_Thúc thúc đưa tranh vẽ chân dung của Đại Đương Gia này....thuộc hạ dựa theo tìm kiếm.

Phi Long nhìn bức họa không biết vẽ ma hay quỷ

_Vẽ xấu thế mà cũng nhận ra ta à ?

Bạch Lợi nói

_Ban đầu thuộc hạ tưởng Thúc thúc vẽ khỉ ,ai có ngờ là vẽ Đaị Đương Gia,chúng thuộc hạ đi tìm khắp Hoàng Cung,nhìn nhầm tên thái giám mặt mèo bên phòng bố khố,lại nhầm tên thị vệ ho lao ở Tra Sự Ngục.Cuối cùng nhớ lại lời Thúc thúc là Đại đương Gia có sức mạnh võ công rất lợi hại dung mạo chắc không thể tầm thường ,thời may nghe được bọn lao dịch ở Thần Lầu kháo nhau có một người tên Phi Long ở chỗ họ sức mạnh phi thường nhắc được cây cột nhà hai người ôm,nên tìm đến .

_Hừ hay thật ..ta anh tuấn ,phong thái soái ngầu như vậy lại nhầm ra tên ho lao,các ngươi .....hơi.....Mà các ngươi cũng vào đây làm lao dịch à,vào đây tìm ta có việc gì sao?

Bạch Cát nói

_Hai người thuộc hạ vốn là Ngự Lâm Quân canh gác ở Chánh Điện Đại Triều,đã vào Cung lúc mười bảy tuổi rồi,năm nay đã làm Thị Vệ Hoàng Cung được ba năm.

Bạch Lợi nói

_Thân Phụ trước đây là Hữu Phó Tướng của Tướng Quân Trường Thắng,sau khi Thái Thượng Hoàng tạ thế ông đã cởi giáp quy điền,nhưng thân phận Dạ Hổ vẫn mang trên người,trước khi cha lâm chung đã truyền lại cho hai thuộc hạ.Thúc thúc an bày cho hai thuộc hạ vào cung làm Thị Vệ rồi cũng từ quan ở ẩn để tiện cho việc liên lạc các Dạ Hổ .Hôm nay nhận được mật lệnh của Thúc ấy bảo là phải giúp Đại Đương Gia tìm thuốc quý,nên mới xuất hiện trước Đại Đương Gia.

_Hừm ..Dạ Hổ các ngươi đúng là trung thành mù quáng nhỉ!Mà cũng hay...ta cũng đang bí thế đây,ta đã tìm hết Thái Y Phường rồi vẫn không tìm thấy cái thứ Băng Sơn Tuyết Liên Ngàn Năm các ngươi giúp ta tìm những chỗ khác đi.

_À...ừm...hay là nó được giấu trong quốc khố nhỉ?

Phi Long trố mắt

_Quốc khố?

_Vâng...quốc khố là nơi chứa các kỳ trân dị bảo của Hoàng cung,biết đâu ở đó cũng có thuốc quý kia.

_Ừm,vậy hai ngươi đi đều tra đi,xem là có hay không,

_Dạ tuân lệnh.

Phi Long rời Hoàng Cung về lại ngôi miếu của Bạch Kỳ,vừa đến gần miếu thì thấy thật kỳ lạ ,cái miếu vốn vắng ngắt như miếu hoang giờ tấp nập người cúng viếng,hương khói phảng phất.Phi Long thấy lão Bạch Kỳ đứng bán bùa chú,hí hửng thủ tiền tới tấp,không cần tìm hiểu nhiều cũng chạy đến giúp thu tiền.

_Ậy đa tạ,đa tạ...hì hì....

_Ô tiểu tử...ngươi được xuất cung rồi à....

_Lão dùng kế gì mà biến cái nơi rách nát này thành sung túc như vậy hả?

_Khà khà...nhờ nó đấy....

Bạch Kỳ chỉ tay vào trong Chánh Điện của ngôi miếu,Phi Long nhìn theo thì thấy con Tiểu Bạch đang nằm trong miếu cổ được đeo hoa,đầu có dán bùa,mặt hớn hở ,miệng nhai nhóp nhép những lễ vật mà các thiện nam tín nữ cúng cho.

_Con Tiểu Bạch nó sao thế?

_Nó đã trở thành thần mã rồi,hí hí còn giúp ta kiếm tiền,khà khà.....

Nói về lúc Phi Long vào Cung để con Tiểu Bạch lại cho Bạch Kỳ trông coi,nó không phải ngựa thường nên không thèm ăn cỏ rơm mà lúc nào cũng giành ăn với Bạch Kỳ

_Con ngựa điên kia nhả con gà ra,nhả ra.

Miệng con Tiểu Bạch ngoạm lấy nửa con gà kéo giần co với Bạch Kỳ nhất quyết không buông,còn Bạch Kỳ cũng nắm lấy nửa con còn lại kéo ra khỏi miệng con Tiểu Bạch.Sau một lúc kéo qua kéo lại,cuối cùng con Tiểu Bạch cũng thắng thế,đớp gọn con gà.

_Áaaaaa,kiếp trước ta có tội gì mà kiếp này lại ngày nào cũng giành ăn với ngựa thế này....Ta không ăn cơm nữa,không ăn nữa.....

Bạch Kỳ tức tối bỏ ra ngoài,còn Tiểu Bạch nhé răng chọc quê đắc ý,một hồi sau nó thèm rượu,tự mở cửa miếu bỏ ra ngoài,đi lang thang hửi hửi đủ chỗ.Cuối cùng ngửi được ở cửa đầu của một nhà Phú hộ phảng phất mùi thơm,nó lấy sức phóng qua bức tường cao quá đầu người lẻn vào trong,vào trong rồi nó đánh hơi đi theo hướng mùi thơm,khéo léo đứng lẩn vào sào phơi y phục đứng đợi mọi người trong bếp đi ra hết thì đạp cửa đi vào đánh chén nó nê.Nhà nó lẻn vào ăn trộm là nhà của Lý Viên Ngoại,nhà này đang chuẩn bị đồ cúng giải trừ tà ma.Số là con trai béo ú của ông ta ăn nhiều trướng bụng,nội hoả công tâm,khiến đờm trong họng lên không lên,xuống không xuống,làm nghẹn ở cổ không nói được đi đại phu mãi chưa khỏi nay mời thầy pháp về giải nạn.

_Tất cả người trong nhà đã tập trung ra sân hết chưa?

_Dạ dạ thưa đạo trưởng,đã ra hết rồi...

_Ừm vậy thì khai đàn...thiêng linh,địa linh linh,....

Hắn ngậm rượu phun khắp nơi sau đó đốt bùa muá kiếm loạn xạ,chẳng may lá bùa đang cháy bị gió thổi bay tạt vào lá cờ phướng vẽ chú văn treo trên đầu khiến nó bốc cháy,lửa cháy lây lan làm cho giàn bùa giấy treo trên đầu cháy dữ dội rơi xuống,mọi người ôm đầu hoảng loạn bỏ chạy,tên công tử nhà họ Lý vì mập quá nên chưa chạy kịp bị lửa bén vào vạt áo

_Ưm Ưm....

_Trời ơi cứu thiếu gia,mau cứu thiếu gia....

_Dập lửa ,dập lửa....

Trong lúc này con Tiểu Bạch đang say khướt,đi từng bước mò ra sân ,thấy tên thiếu gia đang bị cháy áo,nó chạy đến ngoạm lấy cổ áo hắn mang đến cái lu chứa nước nhúng lên nhúng xuống,nhúng đến khi tên đó ối hết đồ mình ăn ra,đừng nói là đàm,ruột gan cũng muốn theo ra ngoài,hắn thở hỗn hễnh lắp bắp

_Cứ ưu u....ttttta.....

Tên đạo trưởng thấy tình thế hỗn loạn sợ bị trách tội liền bịa chuyện

_A,thần tiên hiển linh,như trong quẻ bói ta đã xem,hôm nay có thần mã đến cứu giúp Lý Gia ,mọi người xem thiếu gia đã khỏi bệnh,thần mã thật lợi hại.

Nói xong hắn quỳ xuống bái lạy con Tiểu Bạch,mấy tên đại tử cũng hùa theo quỳ lạy tới tấp,thấy vậy mọi người ở Lý Gia cũng quỳ theo.

Con Tiểu Bạch say mèm lăn ra ngủ khò,tên đạo trưởng liền sai bọn đệ tử lấy xe khiên con Tiểu Bạch đẩy về Đạo quán.

Con Tiểu Bạch tỉnh lại thấy mình bị nhốt trong chuồng nó nổi nóng đá tung cửa chuồng chạy ra ngoài,bọn đạo sỹ liền đuổi theo

_Bắt nó lại,Lý Viên Ngoại nói hôm nay đem lễ vật đến tạ ơn thần mã ,nó mà bỏ chạy ông ta sẽ không cúng kiến nữa,mau bắt nó...

Bên đây Bạch Kỳ cũng đang lo sốt vó đi tìm Tiểu Bạch

_Ngựa điên ngươi ở đâu....hừ tên Tiểu tử Phi Long mà biết ta khiến cho con Tiểu Bạch bỏ nhà ra đi,chắc sẽ lột da ta mất.....Tiểu Bạch....

Con Tiểu Bạch chạy đến bên Bạch Kỳ cũng đúng lúc bọn đạo sĩ tìm tới.

_Lão già trả con ngựa lại cho bọn ta.

_Cái gì?nó là ngựa của ta sao lại phải trả cho các ngươi.

_Hừ,đánh lão cho ta.

Năm mười tên đệ tử nghe lệnh đạo sĩ xông vào đánh Bạch Kỳ,nhưng bị ông đánh cho bò càng dưới đất.

_Hừm,võ công mèo cào của các ngươi mà cũng dám đánh ta hả.

_Ối lão bá ,lão bá....khoan đi khoan đi...ngươi có thể cho ta mượn con ngựa của ngươi một ngày thôi,không nửa ngày cũng được ta cần nó lắm,hay ta trả tiền thuê ngựa chở ngươi....nè nè..

Thấy tiền Bạch Kỳ cũng sáng mắt

_Ngươi thuê nó làm gì hả

_Ờ....à...

_Không nói ta không cho thuê

Thế là tên đạo sĩ đành kể sự việc xảy ra cho Bạch Kỳ nghe,sau đó Bạch Kỳ còn hợp tác với đạo sỹ,bán nhang đèn,bùa chú,kiếm thêm chút tiền .

Phi Long nghe xong vỗ đùi

_Ha ha...Tiểu Bạch cũng có lúc kiếm ra tiền....này cho ta ít bạc đi .

_Gì ?

_Gì không nghe lệnh Đại Đương Gia à?

_Hừm...

Phi Long húyt sáo gọi Tiểu Bạch,nó liền chạy đến bên chàng

_Đi nào,đi ăn một bữa ra trò nào,ha ha ha....

_Hí hí hí....

Phi Long và con Tiểu Bạch ra thị phố ăn uống no say đến tối mịt mới chịu ra về,chàng bước đi nghiêng ngã vào con ngõ tối,phía sau còn Tiểu Bạch cũng lững thững theo .Bỗng Phi Long vấp phải thứ gì đó trên đường

_Á...cái thứ gì dám cản đường ông hả?

Ngồi xuống sờ sờ Phi Long ngạc nhiên

_Í,con người sao,người không về nhà ngủ lại ngủ giữa đường vậy à?

Phi Long cúi mặt xuống ngửi ngửi

_Ôi mùi trầm hương,mùi máu....máu,ngươi bị thương sao?

Phi Long lại sờ mặt ,sờ mũi người đó

_Còn thở...ừm...Tiểu Bạch ngồi xuống ,cõng người này về miếu nào....nhanh....ực...ta ...thôi cõng luôn ta đi,bước hết nổi rồi..

Thế là Phi Long cõng người đó nhảy lên ngồi trên lưng con Tiểu Bạch,để giữ người kia không té ngã Phi Long vòng hai tay người đó ôm lấy eo mình,dùng tay giữ chặc.Con Tiểu Bạch Lộc cộc từng bước đi về miếu ,về đến miếu nó thấy Bạch Kỳ chạy đến,liền chầm chậm ngồi xuống rồi lăn ra đất ngủ luôn,hai người trên lưng nó cũng bị hất lăn xuống.

_Gì vậy ,Phi Long,còn đây là ai....ôi sao máu không vậy.?

-

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.