Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại Hoàng Thành

Tiểu thuyết gốc · 2998 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương bốn:Trở lại Hoàng Thành(phần 1)

Nghe lão ăn mày nói có lý,nên Phi Long tạm tha cho lão.

_Ta đến Kinh Thành là tìm thuốc cứu mẫu thân,nhưng mấy ngày qua ta đi hết các hiệu thuốc lớn nhỏ vẫn chưa tìm được,vậy ngươi có biết nơi nào có bán thuốc quý hay không ?

_Hừ chẳng phải nói ngươi sắp hết tiền rồi hay sao,còn đòi mua thuốc quý à.

_Cái đó là chuyện của ta,biết hay không biết nói ra đi,đừng có phí thời gian....

_Ở Kinh Thành này nơi có nhiều thuốc quý hiếm chỉ có thể ở một nơi thôi...Thái Y Phường.

_Vậy dẫn ta đi mau.

_Ê từ từ....cái tên ngốc ngươi biết Thái Y Phường ở đâu không hả,ở trong Hoàng Cung đó...bộ muốn vào là vào sao....

_Sao lại vào không được chứ?

_Muốn biết hả,theo ta...

Lão ăn mày dẫn Phi Long đến gần trước cổng Ngọ Môn Hoàng Thành.

_Đó.,nơi này chính là Hoàng Cung,ta nói ngươi.....ê Tiểu Tử đừng đi qua đó,ê.....ta còn chưa nói xong,thật là....

Phi Long không chờ lão ăn mày nói thêm gì cả,một mạch đi thẳng tới Hoàng Cung,đang định đi vào cửa Ngọ Môn thì có một đám lính canh vây chặn chàng lại túốt gươm đao ra.

_Tên kia muốn đi đâu hả?Có biết đây là Hoàng Cung hay không?Muốn chết phải không?

Phi Long trợn măt ,nhướng mài,trả lời

_Cái gì muốn gây chiến với ta hả...u.m..um....

Phi Long chưa kịp xông lên đã bị lão ăn mày bịt miệng lại kéo đi

_Dạ dạ..xin lỗi quan gia,đứa con trai này của ta bị điên ,hay chạy bừa lung tung,xin quan gia tha tội cho,ta sẽ đưa nó đi ngay....

_Hừm,thế thì lôi hắn xéo đi ngay,nếu hắn điên thì trói lại giữ trong nhà,nếu không lại chết oan mạng.

_Dạ dạ đa tạ quan gia,tiểu nhân đi ngay đi ngay...

Lão ăn mày kéo Phi Long đi xa vào một góc đường ,Phi Long vùn ra hét lớn

_Lão điên à...ta phải vào đó tìm thuốc...

_Hừ ,,,ngươi mới là kẻ điên đấy ,không biết chết là gì, hả,biết nơi đó nguy hiểm cỡ nào không?Ngươi chỉ là dân đen tầm thường đi vào đó là bị quân binh chém chết ngay.

_Hừ ta biết võ công há sợ bọn ấy!

_Lão tổ tông của ta ơi...ngươi có biết trong đó có hàng ngàn quân binh hay không,ngươi xông bừa vào,chưa tìm được thuốc đã thành các xác khô rồi,chưa kể ngươi biết Thái Y Phường nằm chỗ nào trong đó à,đó là Hoàng Thành ngươi tưởng nó nhỏ như cái nhà xí của ngươi sao?

_Vậy làm sao ta vào được đó hả?

_Hừm,đi theo ta!

Lão ăn mày dẫn Phi Long vào một tửu quán,kêu thức ăn ngồi ăn hí hửng.

_Ê lão định lợi dụng ta để gạt ăn uống nữa à.

_Ậy...chờ một lát đi....

_Hừm....

Một lát sau,có ba người bước vào,cử chỉ ẻo lã,nhẹ nhàng tay để hoa lan,tiểu nhị trong quán vừa nhìn thấy đã vôi chạy lại tiếp đón.

-A...Bang Công Công đã đến...hôm nay vẫn ăn như mọi khi có phải không?Hôm nay Trà Bích La Xuân đặc biệt pha sẵng chờ ngài đến dùng đó.

Một người nhìn già dặn hơn nói

_Thật khéo biết giữ khách,ùm...cho chúng ta phần ăn giống mọi khi đi.

_Dạ dạ có ngay có ngay....

Lão ăn mày đưa mắt ,hắt cằm chỉ cho Phi Long thấy bọn người đó

_Ngươi nhìn xem..

Phi Long thắc mắc

_Nhìn cái bọn người ẻo lả kia à,bọn họ gãy xương hết rồi hay sao nhỉ,cứ như mấy ả tiểu thư ấy!

_Hừ ,ngươi đúng là...

Sau khi thấy tiểu nhị bưng thức ăn cho họ xong lão ăn mày gọi hắn đến,bảo Phi Long cho hắn một nén bạc.

-Này đây là nén bạc cuối cùng của ta đó,nếu không thành việc,ta xẻo thịt lão ăn dần qua ngày tháng...

_Hừm...ngươi im mồm lại đi...này Tiểu Nhị ca người đó là ai vậy?

_À khách quan hỏi Bang Công Công hả?Ông ấy là công công phụ trách ở phòng Bố Sự trong cung,tháng nào cũng được ra ngoài Cung đôi ba lần,lần nào cũng đi An Phúc Trai mua phấn son,trang sức cả,sau đó ghé quán ta ăn uống.

-Ừm vậy à ,cám ơn tiểu nhị ca...

Phi Long thắc mắc hỏi

_Lão điều tra hắn làm gì thế?

_Đương nhiên là để tính kế cho ngươi vào Cung rồi,lại đây.....thế này..thế này.....

Phi Long chụm đầu vào nghe lão ăn mày bàn kế sách,lâu lâu chàng gật gật đầu...

_Ừm..ừm...

Ba người Bang Công Công và hai tiểu thái giám tay mang ,tay xách những thứ mua được vui vẻ đi về Hoàng Cung,khi họ đi qua một con ngõ thì bất ngờ xông ra một tên cướp bịt mặt.

_Khôn hồng thì để lại tiền bạc ,trang sức cho ta,không ta giết chết.

Hắn lăm lăm con dao trên tay làm cả ba người mềm yếu sợ run bần bật

_Á...có cướp...cứu với,...có ai không...

Tên cướp liền đấm đá hai tiểu thái giám bất tỉnh

_Dám la hét hả,chết nè...

_Á...

Bang công công run lẩy bẩy

_Á Tiểu Hòa tử,tiểu Thảo tử, ...Xin tha mạng tha mạng....tiền đây ,vàng đây xin ngươi lấy đi,tha chết cho ta..huhuhu....

Lúc này Phi Long chạy vào tiếp cứu

_Tên đạo tặc kia dừng tay lại,có Phi Long ta ở đây thì đừng hòng cướp bốc!

Sau đó hai bên đánh nhau một hồi,tên ăn cướp bị Phi Long đánh bỏ chạy,hắn chạy đi khá xa rồi nấp lại ở một cái cây,kéo khăn bịt mặt xuống thở hỗn hễnh

_Tên tiểu tử thúi dám đạp ta một cái đau như vậy!

Hóa ra là lão ăn mày giả dạng bày trò cho Phi Long giải cứu Bang Công Công.

Bang công công được cứu giúp,liền rối rít tạ ơn Phi Long

_Cám ơn thiếu hiệp đã cứu bọn ta,xin thiếu hiệp nhận cho số bạc này xem như sự đền ơn của ta.

-Ế...mọi người xin đừng khách sáo,ta chỉ là thấy nguy cứu giúp nào muốn người đền ơn...hơ...thật là ..hơ...

Nghe Phi Long thở dài buồn bã,Bang Công Công hiếu kỳ hỏi chàng

_Sao thiếu hiệp buồn vậy?Có chuyện gì hay sao,nói ta nghe đi,nếu giúp được gì ta sẽ giúp ngươi.

_Chẳng giấu gì huynh đài đây....Nhà của ta ở dưới quê xa xôi bị lũ lụt cuốn trôi ,đành khăn gói lên Kinh Thành để tìm người thân nương nhờ,ai ngờ người thân của ta đã qua đời từ nửa năm trước rồi,nay ta tứ cố vô thân ,không việc làm,lại hết tiền ,cùng đường quẩn trí...

-Ngươi thật là tội nghiệp....

Một tiểu thái giám lên tiếng

_A...Bang công công...không phải trong cung đang xây dựng Thần Lầu hay sao,Tên Trịnh Bảo giáo đầu đang cần thêm người làm đó..hay công công giúp hắn đi...

Phi Long tỏ ra ngạc nhiên

_Ô hay...hóa ra các vị đây là công công của Hoàng Cung ư...ta thật là mạo phạm quá...

-Không có gì,không hề gì...thiếu hiệp chớ quá thi lễ....

-Công công nếu được công công tiến cử vào cung làm việc ta sẽ nhớ ơn công công cả đời...xin công công hãy giúp đỡ ta...

Hai tiểu thái giám cũng xin cho Phi Long

_Công Công nhìn hắn đi tội quá à.công công giúp hắn đi...

Bang công công do dự

-À..ừm,,thôi được...ngày mai ngươi giờ thìn đi đến cửa Tây Hoàng Thành chờ ta,ta sẽ ra đưa ngươi vào Cung.

_Dạ đa tạ ,đa tạ công công...

Sau khi từ biệt Bang công công Phi Long trở lại quán rượu tìm lão ăn mày,thì tiểu nhị quán cho chàng biết,lão ăn mày đã bán con Tiểu Bạch cho quán rượu ôm tiền bỏ đi rồi.Phi Long không buồn mà còn nhếch mép cười

_Hay lắm lão già thúi,gạt ăn gạt uống giờ gạt ta đi khỏi để bán Tiểu Bạch lấy tiền,nhưng ngươi khôn ta cũng đâu có ngu,để xem trúng "Bách bộ nhất dạ sầu" của ta thì ngươi chạy được đến đâu.

Hóa ra trong lúc ăn để chờ hỏi chuyện tiểu nhị quán,Phi Long đã bỏ thuốc mà mình chế được ở làng đem theo vào thức ăn cho lão ăn mày ăn,đề phòng lão bỏ chạy,nhờ vậy mà hữu dụng."Bách bộ nhất dạ sầu"thật ra chẳng phải thuốc độc gì ghê gớm mà là thuốc sổ đặc chế của Phi Long,ai mà trúng phải sẽ đi trong vòng trăm bước là đau bụng đi nặng,Phi Long chỉ cần lần theo dấu vết kinh dị để lại mà tìm bắt lão ăn mày.

Dấu hiệu theo ra đến Thái Diệp hồ thì mất ,Phi Long

đưa mắt đảo quanh tìm kiếm,thì thấy ở một lùm cây gần đó động đậy,lão ăn mày bò ra keu cứu với giọng gần như lã đi

_Aiiii...cuuuuuu...ta....hơ hơ.....

Phi Long Đứng trước mặt lão cười ngạo

_Hừ...còn dám kêu cứu hả?hahaha.....

_Ơ ...là ngươi à...cứu ta,,tiểu tử...

_Hừm ..lão cả gan gạt ta,còn dám bán con ngựa của ta đi...giờ đã nếm mùi đau khổ chưa.....

_Há....hóa ra...là ngươi hạ độc lão tử...tiểu ôn thần ngươi,....thật độc ác.....

_Lão bất nhân sao lại dám trách ta bất nghĩa,cho chừa đi....

_Dù sao ta cũng đã giúp ngươi tìm cách vào cung mà...ngươi làm ơn đưa thuốc giải cho ta đi....

_Không có thuốc giải...lão đi nặng đến khi nào hết thứ để đi ra nữa thì sẽ khỏi....hừm ....

Phi Long đi đến tảng đá lớn mà mình đã khắc hình đầu hổ tức giận đạp cho một đá khiến tảng đá lớn nhích lên lăn một vòng,chàng còn giẫm thêm vài cái trút giận

_Dạ Xoa....với Dạ Hổ....ông đây thông minh tìm được cách giải quyết vấn đề rồi ,cốc cần đến ngươi,cho chết ,cho chết,chướng mắt này....

Lão ăn mày đang nằm lăn rên rĩ thấy Phi Long đá bay tảng đá thì hoảng hốt

_Ngươi làm cái gì vậy hả?Sao lại trút giận vào tảng đá ,nó gây thù gì với ngươi chứ,dừng lại ,dừng lại..

-Hừm,thân lão còn lo chưa xong lại lo cho tảng đá,...

_Đó ,đó là nơi ta cùng bằng hữu dùng để liên lạc với nhau,ngươi đạp nát tảng đá lấy gì ta truyền tin cho hắn hả?

_Lão nói vậy...bằng hữu của lão có phải là Lão Tướng không?

_Lão Tướng cái gì chứ...ta không hiểu ngươi nói gì?

Phi Long dùng một tay nắm áo lão ăn mày lôi lại tảng đá

_Lão nhìn xem là cái đầu hổ ta vẽ!

Lão ăn mày ngạc nhiên

_Ngươi vẽ cái đầu chuột lên đá làm gì vậy ?

_Cái ta vẽ là đầu hổ nhá,mắt lão bị bệnh à...

_Thế thì sao,ta cũng chẳng hiểu....thế ....hắn có nói gì với ngươi không,,,cái tên Lão Tướng ấy...

-Lão ta có cho ta chiếc nhẫn...chờ chút

Phi Long liền cởi giày ra,đưa cái chân mình vào mặt lão ăn mày

_Xem đi!Do chiếc nhẫn xấu xí quá nên ta không đeo vào ngón tay,mà đeo dưới ngón chân này...

_Ố a,chân ngươi thối quá đi.....Ôi đây là...

Lão ăn mày ngạc nhiên nhìn chiếc nhẫn đeo ở ngón chân Phi Long,liền quỳ xuống

-Thuộc hạ là Bạch Kỳ tham kiến Đại Đương Gia!

Phi Long thộn cả mặt ra_

-Lão nói nhăng nói cuội gì đó?

Bạch Kỳ liền giải thích

_Lão Tướng mà ngươi nói đến chính là Đại Đương Gia của Mật Bang Dạ Hổ,trước đây lúc Thái Thượng Hoàng tại vị ông ấy chính là Đại Đô Đốc Tướng Quân Trường Thắng,là đại thần mà Thái Thượng Hoàng trọng dụng,còn ta là Tả Phó Tướng bên cạnh ông ấy.Thái Thượng Hoàng vì để tiện nắm rõ tình hình của các Thành Trì đã lập ra một Tổ Chức âm thầm rãi tai mắt đến các Thành ,mục đích cũng chỉ để bảo vệ Hoàng Tộc.Tổ Chức này được giao cho Tướng Quân Trường Thắng cai quản ,nhưng sau khi trận chiến với quân Hồ ở thành Đông Lăng kết thúc ,Tướng Quân đã bỏ đi biệt tích,sau đó Thái Thượng Hoàng cũng tạ thế,Mật Bang vẫn tồn tại nhưng không có người ra chỉ lệnh nữa.

_Này thế thì liên quan gì đến ta?

_SAo không liên quan đến ngươi,chiếc nhẫn đó chính là Dạ Hổ Lệnh chỉ truyền cho Đại Đương Gia,Lão Tướng đã truyền cho ngươi thì ngươi chính là Đại Đương Gia rõ chưa?Mà ta muốn biết hiện tại Tướng Quân Trường Thắng đang ở đâu,ta muốn gặp lại ông ấy có chuyện để hỏi.

_Lão ấy đang ở làng Quái Quỷ sống rất an nhàn khỏe mạnh lão khỏi lo lắng,nhưng ta có thể hỏi một chuyện không?

-Ngươi cứ hỏi.

_Cái mật bang này đã thành lập bao nhiêu năm rồi,mấy con Dạ Hổ trong bang chắc cũng già lụm khụm như lão rồi chăng,bắt ta tiếp quản Mật Bang này để nuôi một đám cụ ông .cụ bà hả?

_Ngươi,ngươi câm miệng lại đi,hừ...bọn ta đương nhiên là có truyền nhân tiếp quản,há để ngươi nuôi.

_Hừm ,ta cũng chẳng ham,bây giờ ta đã vào Hoàng Cung làm việc rồi ,ta sẽ tự đi tìm Thái Y Phường,chẳng cần làm Đại Đương Gia gì cả,biết đâu lâu lâu các ngươi lại gạt ăn gạt uống ta,ta không có nhiều tiền đãi đâu.

_Ngươi.....ta nói ngươi không hiểu biết hay là người ngốc hả,Người lập ra Mật Bang là Thái Thượng Hoàng,là Thái Thượng Hoàng đó ,tiền trang của mật bang đương nhiên sẽ trãi dài khắp các thành trì,để tiện cho việc các Dạ Hổ thực thi nhiệm vụ.

_A Há..nói vậy ai làm Đại Đương Gia sẽ giàu to rồi...e he he he...

Phi Long cười nham hiểm suy nghĩ

_Sau khi trộm thuốc ở Thái Y Phường xong,ta sẽ đị rút hết tiền của Mật Bang rồi cao bay xa chạy.....đi ăn chơi ngao du khắp thiên hạ ,e e,hehe...

-Khà khà khà....

Tiếng cười quái dị đó của Phi Long làm Bạch Kỳ lên tiếng

_Nhìn cái mặt gian tà của ngươi đã viết hết cái ý đồ xấu xa muốn đi rút hết tiền của Mật Bang bỏ trốn phải không?

-Lão.....

Bị nói trúng ý,Phi Long thộn cả mặt

_Hừ không dễ thế đâu,nếu ngươi làm thế ta sẽ lột da ngươi ra trước.,hừ Tướng Quân Trường Thắng là một người mưu trí ,cương liệt sao lại giao Dạ Hổ Lênh cho một tên tiểu tử dỡ điên dỡ khùng như ngươi chứ,ta phải gặp ông ấy hỏi cho rõ.

_Hưm...chuyện đó là chuyện của ngươi,mau đưa ta đi chuộc con Tiểu Bạch ra rồi tìm nơi cho ta ở,nếu không Đại Đương Gia ta đây cho lão một trận nhừ tử.

_Hừm,...tuân lệnh...tên tiểu tử thúi ,...tức chết ta mà..

Sau đó Bạch Kỳ dẫn Phi Long và con Tiểu Bạch đến một ngôi miếu trong Thành tá túc.

_Vào đi !đây là nơi ta ở,ta làm Ông Từ của miếu này!

Nhìn qua một lượt ngôi miếu điêu tàn Phi Long,thất vọng thở dài

_Đây là cái miếu hoang sao?Miếu gì mà mục nát thế này,vào trong ngủ nói không chừng nửa đêm nó sập xuống thì chết tươi....Hay là...

_Ngươi câm!Đừng có mà đụng đến tiền của Mật Bang khi mà ta chưa làm rõ lai lịch của ngươi,chỗ này ta đã ở lâu rồi,nếu có sập cũng đã sập rồi,đừng kén chọn nữa vào đi.

-Hừm ta chưa nói gì mà.....

Đúng như Phi Long đã nói,nửa đêm trời bỗng đổ mưa,khắp nơi trong miếu không còn một chỗ nào mà không dột nước,Phi Long và con Tiểu Bạch suôt đêm đó phải ngồi hứng từng gáo nước mưa,còn lão Bạch Kỳ thì chui xuống gầm bàn bệ thờ Tam Thánh ngủ ngon lành.

_Huơ ,huơ ngoáp......

Phi Long đứng nép vào vách tường Thành ngáp dài,gục đầu ngáy ngủ,hai tên lính gác cửa đi ra thấy Phi Long bọn họ cũng giật mình

_Này ngươi là ai sao mới sáng sớm đã đến đây đứng ngủ thế hả?Đi chỗ khác chơi,đây là Hoàng Cung.

_Ngoáp....huơ...ta là bằng hữu của Bang Công Công hắn bảo ta đúng đây đợi hắn.

_Hừ ...vậy thì đứng sát vào tránh đường cho người khác vận chuyển hàng hóa....

Một lúc sau thì Bang công công đi ra dẫn Phi Long vào Hoàng Cung,Phi Long nhìn thấy Hoàng cung rộng lớn,thì há hốc mồm,chàng không ngờ có ngày chàng có thể đến một nơi nguy nga lộng lẫy như thế,các phù điêu ,kiến trúc các cung đi qua điều tinh xảo,đến đá lát đường cũng là loại đá hoa cương đắc tiền.Chốc chốc lại có từng đoàn quân binh đi tuần hành,Phi Long thầm nghĩ

_ Sao mà đẹp thế,nếu cho ta ở trong này suốt đời ta cũng chịu nữa,xem đá kìa ,đá cũng đẹp nốt,sau này ta sẽ cạy vài viên mang về làng chơi,ồ quân lính tuần tra đông như vậy hèn gì lão Bạch Kỳ ngăn mình xông vào đây,cũng may là nghe lời lão.

Bang công công dẫn Phi Long đến một công trình đang xây dựng

_Trinh Bảo giáo đầu!

_A..Bang công công ngọn gió nào đã thổi công công đến đây vậy?

_Ta đến để đưa thêm người cho ngươi tiếp quản,..đây là bằng hữu của ta hôm nay theo ngươi làm việc.

_À,bằng hữu của công công cũng là bằng hữu của ta,tiểu tử tên là gì?

_À ta tên là Phi Long,xin giáo đầu chỉ dạy nhiều!

_Ta là Trinh Bảo,cứ gọi ta là Bảo ca là được,

_Dạ ,Bảo ca.

_Vậy ta đi nha,ta còn nhiều việc phải làm lắm,Phi huynh đệ từ nay nếu có gì cần giúp cứ đến Bố Sự Phòng tìm ta!

_Dạ đa tạ Bang Công công,người đi thông thả...

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.