Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lá Chắn!

Phiên bản Dịch · 2577 chữ

Mười giờ!

Mỹ nữ Hummer xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi, dẫn theo Dương Thiên Lôi tiến vào trong viện bảo tàng, trực tiếp tới chỗ bảo an, nhân viên bảo an nhìn thấy Lý Hàn Mai tới, tất cả đều bắt chuyện, thông suốt tiến vào trong chỗ sâu.

Thời điểm bước tới một chiếc cửa bằng sắt thép rất dày đang đóng kín, Lý Hàn Mai đưa tay vào màn hình cảm ứng, cửa sắt nhất thời chậm rãi mở ra, Lý Hàn Mai dẫn Dương Thiên Lôi vào căn cứ.

Cảm nhận phán tán xung quanh, để Dương Thiên Lôi vô cùng kinh ngạc chính là, trong toàn bộ căn cứ lúc này dĩ nhiên không có một bóng người, bất quá, hắn đương nhiên không thể nói ra. Chỉ đi theo mỹ nữ Hummer nóng bỏng mỹ cảm như trước, ngủi mùi hương nhàn nhạt từ cơ thể của nàng, bước qua một thông đạo khá dài.

_ - Căn cứ tổng cộng có ba mươi người, một nhân viên quản lý. Số thứ tự của cậu tại phân bộ là 30, đây là thẻ chứng minh công tác của cậu! _

Dương Thiên Lôi đưa một chiếc thẻ rất nhỏ cho Dương Thiên Lôi, lãnh khốc nói.

Dương Thiên Lôi đáp một tiếng.

_ - Để bàn tay vào đây! _

Lý Hàn Mai chỉ vào một bàn cảm ứng điện tử đặc thù dùng để kiểm tra đăng nhập thân phận, nói. Vài giây đồng hồ sau, đăng nhập thân phận hoàn thành.

- Được rồi, sau này cậu có thể tự mình tới đây kiểm tra, huấn luyện, tư liệu tuần tra, không ai quản cậu. Trong bốn năm học đại học của cậu, tổng bộ đã nói rất rõ ràng, tận lực không an bài nhiệm vụ cho cậu. Vì vậy, trên cơ bản cậu không cần tới nơi này. Tương lai cũng cần tìm tôi, tự mình tới là được. Còn có, trừ phi việc gấp, trước chín giờ sáng, không được gọi điện thoại cho tôi!

Vẻ mặt Lý Hàn Mai rất bất mãn trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi/

_ - Được rồi, như vậy báo danh hoàn thành rồi?

- Qua kiểm tra là xong! Chắc hẳn cậu đã từng thử qua tại tổng bộ? Tự mình tới làm đi! _

Lý Hàn Mai nói, trực tiếp ngồi xuống một chiếc ghế bành, duỗi người thật dài, khẽ ngáp một cái, nàng vốn ăn mặc rất nóng bỏng, nhất thời càng thêm bạo lộ triệt để, ngay cả nội y tình thú cũng để lộ ra một chút.

_ - Nhìn cái gì vậy? Còn không đi? _

Lý Hàn Mai thấy phương hướng ánh mắt của Dương Thiên Lôi và bộ dáng nhíu mày, nhất thời trừng mắt hung hăng quát Dương Thiên Lôi.

_ - Tại Hàm Thành đã kiểm tra qua, hiện tại có lẽ không cần? _

- Tùy cậu, bất quá hiện tại cậu là người của phân bộ chúng tôi. Tiền lương là do chúng tôi căn cứ vào thực lực cao hay thấp, quyết định cấp bậc tiên lương cơ bản. Tiền thưởng là căn cứ vào cấp bậc nhiệm vụ. Thành tích kiểm tra tại Hàm Thành của cậu... Quên đi, không muốn kiểm tra thì thôi!

Lý Hàn Mai vẫn tiếp tục lạnh lẽo như trước nói.

Thông qua cảm nhận rất nhạy bén để Dương Thiên Lôi biết được, trong mắt Lý Hàn Mai khẽ lướt qua một tia khinh thường, chốc lát liền biến mất.

Sự thực đích xác như vậy, do tính cách của Lý Hàn Mai, đối với bất cứ kẻ nào cũng đều có vẻ bất cận nhân tình. Nhưng bản tính không có gì. Tư liệu của Dương Thiên Lôi từ tổng bộ tới nàng đều đã xem qua toàn bộ, thành tích kiểm tra kia căn bản thiếu tư cách để gia nhập, bất quá lời bình của tổng bộ là tiềm lực rất lớn. Tuy rằng không thăm dò tình huống cụ thể của Dương Thiên Lôi, thế nhưng trực giác nói cho nàng biết đây là do _ “con ông cháu cha” _ . Hơn nữa Dương Thiên Lôi và Ngưu Ma Vương khác nhau. Khi Ngưu Vượng thức tỉnh lực lượng bản thân tuyệt đối sẽ trở thành cường giả. Loại quan hệ như thế này vô luận như thế nào cũng phải coi trọng. Nhưng Dương Thiên Lôi chỉ là loại nhân vật biết nội gia quyền, loại khả năng này dù có luyện tới đỉnh cao cũng không quá thu hút.

_ - A? Vậy thành tích kiểm tra của tôi hiện tại tương ứng với bao nhiêu tiền lương cơ bản?

- Cấp thấp nhất! _

Lý Hàn Mai nói, theo suy nghĩ của nàng, cấp thấp nhất đối với Dương Thiên Lôi mà nói đã là rất cao rồi. Giảm phân nửa còn có chút nâng đỡ. Chỉ là quy định cơ bản không thể thay đổi. - Đây là chi tiết cấp bậc tiền lương của phân bộ chúng ta! Có người nói cậu tu luyện nội gia quyền mới ba tháng trước, mà kiểm tra hẳn là sau khi tu luyện một tháng, không phải là sau hai tháng lại có tiến bộ nhất định? Tổng bộ đưa cho cậu lời bình chính là tiềm lực rất lớn nha!

_ - Tôi đi kiểm tra! _

Nhìn nhãn thần bất mãn của Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi không trả lời, mà trực tiếp nói thẳng, xoay người rời khỏi phòng, bước về phía khu kiểm tra.

Tiền, Dương Thiên Lôi không quan tâm lắm, chỉ cần đủ là được rồi. Nhưng nếu đã gia nhập vào tổ chức, không cần biểu hiện quá tốt, nhưng ngay cả tiêu chuẩn cơ bản nhất còn không được, vậy thì nhiều ít có điểm xin lỗi lão papa của Ngưu Ma Vương. Vì vậy, Dương Thiên Lôi cần phải biểu diễn ra một chút thực lực càng mạnh hơn là được.

Nửa giờ sau, Lý Hàn Mai đang ngồi trên ghế xoay dựa lưng nghe được một tiếng _ “tích” _ , màn hình máy vi tích trước mặt lập tức hiện ra kết quả kiểm tra của Dương Thiên Lôi.

Nàng vốn chỉ tùy ý liếc mắt nhìn qua, nhưng bỗng nhiên giật mình ngưng mắt nhìn chằm chằm vào số liệu.

Lúc này Dương Thiên Cung đã trở về.

_ - Cấp bậc gì? _

Dương Thiên Lôi hỏi, tựa hồ rất chờ mong.

Sau khi Lý Hàn Mai nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi hồi lâu, cuối cùng hỏi ngược lại:

_ - Lần kiểm tra trước, cậu bảo lưu thực lực đúng không?

- Không đến mức bảo lưu, chỉ là trước kia vừa mới nhập môn một chút, đối với vận dụng nội lực còn đang trong giai đoạn làm quen mà thôi.

- Vượt qua chỉ số cao nhất cấp một, miễn cưỡng đạt tới cấp hai! Có hứng thú so chiêu với tôi sao? _

Lý Hàn Mai đứng dậy, hỏi.

_ - Ha ha... Lần sau sẽ không quấy rối giấc ngủ của cô nữa, tha cho tôi đi. Mai tỷ? Tôi cần phải trở về trường học rồi... _

Dương Thiên Lôi không ăn chiêu, trực tiếp nói.

_ - Chờ một chút!

- Còn có việc gì sao?

- Theo tôi đi! Sẽ không làm muộn buổi tiệc buổi tối của cậu! _

Thanh âm của Lý Hàn Mai vẫn băng lãnh như trước nói.

_ - Vì sao cô biết buổi tối tôi có việc? _

Dương Thiên Lôi vô cùng kinh ngạc nói.

_ - Sau này nên gọi là Lý lão sư!

- Cô không phải là nói... Cô là lão sư của đại học Hoa Kiếm đấy chứ?

- Còn là khảo cổ học, đi thôi! _

Lý Hàn Mai đứng dậy, trực tiếp bước ra ngoài.

Vẻ mặt Dương Thiên Lôi quấn quýt, điều này cũng quá trùng hợp đi? Mỹ nữ thoạt nhìn như lãnh cảm này, thấy thế nào cũng không dính tới hai chữ _ “lão sư” _ , có lão sư như vậy dạy học, học sinh còn có tâm tình nghe giảng sao? Dương Thiên Lôi hiện tại không thành vấn đề, nhưng nếu là Dương Thiên Lôi trước kia còn nghe giảng cái lông a, phỏng chừng sau một khóa học kết thúc, hai mắt vằn đỏ đau nhức, trong đầu hoàn toàn là thân hình thon đai ngọc ngà, vòng eo nhỏ ngắn, bộ ngực bạo lộ mỹ cảm.

_ - Mai tỷ, không phải là nói giỡn đấy chứ?

- Giáo sư đại học Cambnidge, giám định sư viện bảo tàng cố cung, cậu nghĩ là đùa sao? _

Lý Hàn Mai chỉ tùy tiện nói ra hai danh hiệu của nàng đã khiến Dương Thiên Lôi không phát biểu thêm được câu nào.

Theo Lý Hàn Mai rời khỏi nhà bảo tàng, lần thứ hai tiến vào trong chiếc xe Hummer, Lý Hàn Mai chưa nói làm cái gì, Dương Thiên Lôi cũng không hỏi nhiều.

Bất quá, khoảng một giờ chiều, trên trán Dương Thiên Lôi tràn đầy hắc tuyến, cô nàng này đã coi hắn là một nhân công vận chuyển miễn phí rồi, trên cổ, trên tay, tất cả đều là túi y phục hàng hóa các loại, thậm chí nội y cũng có. May mắn hắn không phải người coi tiền như rác, chỉ xuất chút lực mà thôi, bằng không cho dù là ba mươi vạn đồng _ “hối lộ” _ trước khi vào đại học cũng không đủ.

Hơn hai giờ buổi chiều, chiếcxe Hummer tiến vào trong khu dân cư chuyên dụng cho giáo viên đại học, dừng lại trước một biệt thự cỡ nhỏ.

Chỉ là khi thấy một chiếc xe Ferrari thể thao mui trần dừng trước cửa một toàn biệt thự, Lý Hàn Mai liền nhíu mày.

Ngồi trong chiếc Ferrari là một người thanh niên, mặt mũi trắng trẻo, tóc để dài búi sau đầu, rất có điểm chính mình là trung tâm thế giới, sau khi nhìn thấy chiếc Hummer xuất hiện, liền lập tức thò đầu vẫy tay.

Tốc độ của Lý Hàn Mai bỗng nhiên chậm lại, lần đầu tiên quan sát Dương Thiên Lôi vài lần rất chăm chú, bỗng nhiên mở miệng nói:

_ - Giúp tôi một chuyện!

- Chuyện gì? _

Dương Thiên Lôi không giải thích được hỏi.

- Coi như là nhiệm vụ đầu tiên của cậu, tiền thưởng năm vạn. Thân phận thần bí, bạo lực, ngang tàng, là bạn trai của tôi. Một lúc nữa hắn có bất cứ cử động không vừa mắt nào, đánh! Tôi bảo cậu dừng, cậu cũng đừng dừng! Đầu mâu chỉ về phía cậu, không tiên quan gì tới tôi! Đừng đánh chết, đánh tàn phế là được!

Lý Hàn Mai rất nhanh nói.

_ - Cô không phải lấy tôi ra làm lá chắn đấy chứ? _

Dương Thiên Lôi chỉ vào người thanh niên trước cửa nói.

_ - Đúng! Những người khác tôi không nhờ được, hiện tại có cậu vừa vặn thích hợp, hắn không làm gì được cậu! Tiếp nhận hay không?

- Có lựa chọn sao? Coi như cảm ơn cô giúp tôi an bài chỗ ở đi! Tiền thưởng không cần! _

Dương Thiên Lôi mỉm cười nói, hắn có thể cảm ứng được ánh mắt chán ghét và không thể tránh được của Lý Hàn Mai nhìn nam tử kia. Rất nhiển nhiên cô nàng không muốn nhìn thấy nam tử này, cũng có lẽ là thế lực phía sau nam tử này có quan hệ không nhỏ đối với nàng, cho nên mới có loại tình tự quấn quýt khó xử như vậy.

Lý Hàn Mai liếc mắt nhìn Dương Thiên Lôi, tốc độ xe bỗng nhiên nhanh hơn, xe còn chưa tới, cưa điều khiển từ xa trước cửa biệt thự đã mở ra, thời điểm Hummer chạy tới, vừa vặn cửa hoàn toàn mở, Hummer trực tiếp tiến vào bên trong.

_ - Mai Mai, sao hôm nay rời khỏi nhà sớm như vậy? Anh còn chờ em suốt ba giờ đồng hồ rồi, vốn đang nghĩ em đang ngủ! _

Người thanh niên cầm một bó hoa hồng rất lớn, trang trí cẩn thận, tay kia còn mang theo một chiếc túi, trong túi là chiếc hộp bọc kính màu giấy màu đen.

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi cũng mở cửa bước ra, xuống khỏi xe. Hiển nhiên người thanh niên không ý thức được trong xe còn có người, thời điểm nhìn thấy Dương Thiên Lôi, nhất thời nhíu mày quan sát.

_ - Mai Mai, vị này chính là?

- Tiểu Mai, chính là nhóc mặt dày này theo đuổi em sao? _

Ánh mắt Dương Thiên Lôi khinh mỉ liếc qua người thanh niên, hầu như nói đồng thời với hắn.

_ - Mày nói cái gì? _

Một câu nói của Dương Thiên Lôi nhất thời khiến người thanh niên giống như ăn tát vào mặt, hắn vừa rồi còn cười cười nịnh nọt, nháy mắt một cái đã chuyển thành âm ngoan tức giận nói với Dương Thiên Lôi.

Lý Hàm Mai cũng không nghĩ tới Dương Thiên Lôi chỉ học tập tại căn cứ hai tháng, vậy mà tùy tiện một chút đã thay đổi hành động và lời nói của chính mình lợi hại như vậy, chỉ một câu nói đã hoàn toàn quán triệt hết những đặc thù nàng dặn lúc trước.

_ - Lỗ tai của nhóc bị điếc sao? Lòe loẹt, đầu thì để tóc dài, nhóc tưởng mình là Chu Nhuận Phát sao? Lão tử cảnh cáo mày, Tiểu Mai là bạn gái của tao, cút! _ Hai tròng mắt của Dương Thiên Lôi lấp lánh quang mang bá đạo, trực tiếp bước tới hai bước, cầm lấy bàn tay mát lạnh của Lý Hàn Mai, nhìn thẳng vào người thanh niên quát lớn.

_ - Bạn gái của mày? Nàng là vị hôn thê của lão tử! Con mẹ! _

Người thanh niên vừa thấy Dương Thiên Lôi cầm vào bàn tay ngay cả hắn cũng chưa từng được chạm qua, nhất thời bốc cao lửa giận, một cước cuồng bạo đá thẳng về phía Dương Thiên Lôi.

Hiển nhiên, người này cũng đã luyện chút công phu, nếu như đánh người bình thường tự nhiên thuận buồm xuôi gió, tuy rằng Dương Thiên Lôi cao hơn hắn nửa cái đầu, cũng khỏe mạnh hơn nhiều, thế nhưng hắn không hề đặt vào trong mắt. Làm trò trước mặt, cầm lấy tay vị hôn thê của hắn, còn nói nữ nhân của hắn là bạn gái gì đó, cho dù là thiên vương lão tử, hắn cũng muốn đánh thành đầu heo.

_ - Các ngươi làm gì? _

Tựa hồ Lý Hàn Mai có chút điểm kinh khủng, bỗng nhiên giật người về phía sau, mở đường cho Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi không nói được gì, cái gì nha? Vị hôn thê, đây không phải là đùa giỡn chính mình hay sao? Thế nhưng đã làm tới mức này rồi, tự nhiên không có khả năng bỏ dở giữa chừng.

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 814

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.