Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám Dạ, Thanh Nhã

Phiên bản Dịch · 1476 chữ

Vừa mới đi ra, trùng hợp liền đụng vẻ mặt trầm trọng của Âu Dương Minh, Đan Thanh Dương, Tiêu Như Mộng và tám Thái thượng đại trưởng lão, đang đứng ở trước cửa Ngự Kiếm Tiên Cung.

_ - Tham kiến các vị Thái thượng trưởng lão. _

Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm vội vàng nghiêng người nhường đường, cũng khom mình hành lễ.

_ - Dương Thiên Lôi? _

Các vị Thái thượng trưởng lão vừa thấy Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm, ánh mắt mọi người lập tức đều tập trung vào Dương Thiên Lôi. Đan Thanh Dương, Tiêu Như Mộng, Âu Dương Minh cùng với Vân Bạc Thiên mà hắn mới chỉ gặp mặt có một lần, nhìn về phía Dương Thiên Lôi với ánh mắt tia lo lắng và trầm trọng, mà mấy Thái thượng trưởng lão khác lại nhìn về phía Dương Thiên Lôi với ánh mắt phẫn nộ và âm ngoan.

Điều này khiến Dương Thiên Lôi cảm thấy vô cùng kỳ quái.

_ - Thiên Lôi, ngươi nhanh chóng trở lại Thiên Đan Phong. Nhớ kỹ, trong khoảng thời gian này, phải luôn ở lại trong Thiên Đan Phong, cũng không được đi bất cứ đâu. _ Đúng lúc này, giọng nói của Đan Thanh Dương bỗng nhiên xuất hiện trong tai Dương Thiên Lôi.

_ - Sư phụ, đã xảy ra chuyện gì? Có liên quan tới đệ tử sao? _

Dương Thiên Lôi vội vàng truyền âm hỏi. Qua thái độ của mọi người, Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy dường như có liên quan tới mình.

- Đừng hỏi nhiêu. Ngươi trở lại Thiên Đan Phong đi, mười vị sư phụ tự nhiên sẽ nói với ngươi. Hiện tại phải xem Nhan Phó trưởng môn định đoạt thế nào đã... Nếu thực sự không được, vi sư cùng Thập sư phụ của ngươi sẽ mang ngươi rời khỏi Trảm Không Kiếm Phái.

Đan Thanh Dương truyền âm nói.

_ - Thiên Lôi, nhanh chóng trở lại Thiên Đan Phong, cũng không được đi đâu. Nếu như Nhan Uyên muốn hi sinh ngươi, vi sư cùng Đan Thanh Dương sẽ mang ngươi rời khỏi Trảm Không Kiếm Phái. _ Nhưng vào lúc này, giọng nói của Tiêu Như Mộng cũng truyền tới trong tai Dương Thiên Lôi.

Trong lòng Dương Thiên Lôi cảm thấy kinh hãi:

_ - Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? _

Nhưng lúc đó Đan Thanh Dương và Tiêu Như Mộng đã đi theo các vị trưởng lão tiến vào Kiếm Tiên Tháp.

Dương Thiên Lôi cảm thấy khó hiểu, không biết đã xảy ra tình huống gì, nhưng cũng biết, hẳn là đã xảy ra chuyện lớn mà bản thân mình khó có thể tưởng tượng được. Bằng không Đan Thanh Dương, Tiêu Như Mộng chắc chắn sẽ không trịnh trọng tới như vậy.

Dương Thiên Lôi nhìn theo bóng dáng của Đan Thanh Dương và Tiêu Như Mộng, lông mày nhíu chặt lại.

_ - Thiên Lôi, đã xảy ra chuyện gì sao? Vì sao ánh mắt của bọn họ nhìn về phía của ngươi đều kỳ lạ như vậy... _

Trương Tử Hàm nhìn thấy thái độ của mọi người cùng với vẻ mặt của Dương Thiên Lôi lúc này, thì có chút lo lắng mà hỏi thăm.

_ - Không có việc gì đâu, mthân ái. Chúng ta về Thiên Đan Phong trước đi đã. _

Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói xong liền cầm thật chặt bàn tay của Trương Tử Hàm, nhanh chóng rời khỏi Ngự Kiếm Tiên Cung.

...

Thiên Đan Phong.

Khi Dương Thiên Lôi cưỡi lôi thú, mang theo Trương Tử Hàm vừa mới xuống đến Thiên Đan Phong, cấm chế liền trực tiếp mở rộng, mười cao thủ, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm, Mộc Tử Vi, Dương Thiên Ngạo, Phong Mã Ngưu, Vũ Đại Lãng, tất nhiên đều đang đứng chờ ở cửa. Trên vẻ mặt mỗi người đều tràn ngập sự ngưng trọng, hiển nhiên bọn họ đều biết rõ chuyện gì đã xảy ra.

Mọi người thấy đến Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm cùng nhau trở về, đáng lẽ phải rất cao hứng mới đúng, nhưng giờ phút này lại không có bất cứ kẻ nào có thể vui vẻ được. Đám người Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ chỉ đánh tiếng chào Trương Tử Hàm hỏi một câu, Phong Mã Ngưu thấp giọng kêu một tiếng tẩu tử, rồi cũng không nói thêm nửa từ.

_ - Thật ra đã xảy ra chuyện gì vậy? Trời sụp tới nơi à? Nhìn cả đám các ngươi... _

Dương Thiên Lôi nhíu mày nói.

_ - Thiên Lôi, chúng ta vào trong hẵng nói. _

Khương Kỳ trầm giọng nói. Nói xong liền khởi động cấm chế Thiên Đan Phong, đóng cửa đại môn.

Mọi người cùng đi vào trong Vạn Đan Điện, điều khiến Dương Thiên Lôi khiếp sợ chính là, Khương Kỳ lại khởi động cấm chế Vạn Đan Điện, dáng vẻ như lâm đại địch. ...

Thiên Châu Thành. Trong toà nhà Tinh Diệu đồ sộ, Tinh Diệu thương nghiệp hiệp hội.

- Cái gì? Truy sát lệnh Thương Huyền Phủ? Khi Chung Khuê nhìn tin tức mới nhất về Dương Thiên Lôi, nhất thời khiếp sợ. Trách không được ngày hôm nay lại có nhiều đệ tử của Thương Huyền Phủ dũng mãnh vào Thiên Châu Thành, thì ra là có liên quan tới Dương Thiên Lôi. - Đệ tử Dương Thiên Lôi của Trảm Không Kiếm Phái, giết người đoạt bảo vật, trong Ma Vực cấp hai đã dùng thủ đoạn đê tiện. Bảy người Tiên Thiên cấp một chém chết đệ tử Tiên Thiên cấp 3 của bản phủ là Thương Kế Tùng, đã vi phạm nghiêm trọng đạo nghĩa trên giang hồ, khiêu khích sự tôn nghiêm của bản phủ, làm nhục danh dự bản phủ. Bản phủ cố gắng tuân theo chính nghĩa, thề sẽ lấy lại công đạo cho đệ tử của bản phủ, truy sát kẻ bại hoại trong giang hồ...

Chung Khuê chau mày nhìn truy sát lệnh đang cầm trong tay. Hiển nhiên, truy sát lệnh này là do Thương Huyền Phủ công khai chiếu cáo toàn thiên hạ nguyên nhân sẽ quyết đấu với Trảm Không Kiếm Phái. Đơn giản là muốn nói cho môn phái các nơi biết, bọn họ cũng không phải là ỷ thế hiếp người muốn chiếm đoạt Trảm Không Kiếm Phái. Mà là vì báo thù cho đệ tử trong môn phái. Chỉ cần Trảm Không Kiếm Phái giao ra Dương Thiên Lôi, giết chết đầu sỏ đã gây ra là được.

Nhưng dưới những lời lẽ này, lại ẩn chứa một ý khác, nếu như Trảm Không Kiếm Phái muốn che chở Dương Thiên Lôi, Thương Huyền Phủ sẽ không tiếc mà đại khai sát giới, cho dù dẫn tới đại chiến môn phái, cũng chắc chắn không bỏ qua.

Chung Khuê đã hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề, không nói hai lời, liền trực tiếp đi tìm Vũ Văn Tinh Diệu để hội báo.

Sau nửa canh giờ, mười người trung niên có tướng mạo, tuổi tác, ăn mặc cực kỳ bình thường, thoạt nhìn hoàn toàn không khác gì người thường, lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt Chung Khuê và Vũ Văn Tinh Diệu.

_ - Tùy cơ mà hành động. Đi thôi. _

Vũ Văn Tinh Diệu trầm giọng nói.

_ - Rõ, Môn chủ. _

Mười người quay về phí Vũ Văn Tinh Diệu khom mình hành lễ, vừa nói xong, liền không một tiếng động biến mất trước mặt Chung Khuê.

_ - Môn chủ, bọn họ... Có làm được không? _

Trong lòng Chung Khuê có chút thấp thỏm mà hỏi thăm. Trong cảm nhận của Chung Khuê, khí tức của mười người thậm chí không mạnh bằng hắn. Nhưng bọn họ phải đối mặt chính là Thương Huyền Phủ. Hơn nữa, trong lúc đó rất có thể phải đấu với hai môn phái lớn. Cấp bậc chiến đấu này, sợ rằng cao thủ Tiên Thiên cấp sáu, cấp bảy căn bản cũng từng được thấy qua. - Chung Khuê, ngươi đã lên Tiên Thiên cấp bảy, cũng trở thành thân tín của bản tôn, có một số việc hẳn nên để ngươi được biết. Thuật nghiệp có chuyên tấn công, mặc dù tu vi của bọn họ thua ngươi, nhưng trong việc ám sát, ẩn nấp, cứu người thì ngươi lại thua xa. Bất luận người nào trong bọn họ muốn ngươi chết canh ba đêm nay, ngươi tuyệt đối không sống quá canh năm. Đây là lực lượng ngầm của Tinh Diệu chúng ta —— “Ám Dạ”.

Bạn đang đọc Huyền Thiên của qui24122015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 915

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.