Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vấn Tiên Hội

Tiểu thuyết gốc · 2048 chữ

Từ Chử đạp thanh vân dẫn Tần Mạc bay đi, hướng đến cũng không phải Vân Sơn, mà cách Vô Danh thành không xa, nghe nói là Ngoại Viện của Thanh Vân phái. Tần Mạc lúc này mới biết, hóa ra hắn lâu nay ở rất gần Thanh Vân phái.

Trên đường bay, hắn có thể nhìn thấy dưới thông đạo, người ngựa di chuyển lấy vạn đơn vị người mà tính. Bọn họ cũng là Vấn Tiên Hội mở ra mà đến.

Một nơi địa hình tương đối bằng phẳng, bên dưới mọc lên một dãy kiến trúc đại điện nguy nga tráng lệ, bao bọc thành hình vòng cung, bao lấy ở giữa một cái rộng lớn quảng trường, dưới nền lát đá hoa cương, tụ tập không dưới mấy ngàn người. Tần Mạc lần đầu tiên chứng kiến tông phái tu tiên quy mô không khỏi cảm giác mở rộng tầm mắt.

Từ trưởng lão hạ xuống rìa quảng trường, dẫn theo không ít người đánh giá.

Bọn hắn trong đó có những người trẻ tuổi như Tần Mạc, trẻ hơn hay lớn tuổi hơn đều có.

“ Tần tiểu tử, mặc dù ngươi không cần tham gia khảo nghiệm tư chất, nhưng khảo nghiệm nghị lực, tâm tính lại không thể bỏ được. Đợi khảo nghiệm bắt đầu, ngươi tạm thời nghỉ lại ở ngoại viện mấy ngày!” Từ trưởng lão dặn dò.

“ Nơi này chỉ là ngoại viện thôi sao?” Tần Mạc ngạc nhiên.

Theo chân Từ trưởng lão, Tần Mạc đi một hồi thì đến khu kiến trúc hoành tráng kia.

“ Trước nay ngoại viện là Thanh Vân phái xây dựng cho ngoại môn đệ tử sinh hoạt. Do lần này môn phái mở ra Vấn Tiên Hội cho nên phải mượn nhờ nơi đây, làm chỗ lưu trú cho người đến tham gia cũng như người nhà bọn họ.” Từ trưởng lão không quên giới thiệu một phen.

“ Từ tiền bối, ngoại viện đi đến núi Vân Sơn bao xa, vãn bối lúc trước thường nghe đồn có nhiều người đến Vân Sơn muốn cầu tiên đạo nhưng lại không bao giờ tìm được chính thức nơi này, đó là vì sao?”

“ Hắc... Cái đó là do Chướng Nhãn Trận, sau này ngươi trở thành đệ tử chính thức liền biết. Từ đây tới Thanh Vân chính thức đại điện trung tâm mất vài ngày phi hành.” Từ trưởng lão cười.

Vị này đức cao vọng trọng Từ trưởng lão ra mặt, mất không bao lâu, một gã quản sự ngoại viện liền cung kính dâng lên lệnh bài. Từ trưởng lão ném cho Tần Mạc, cười nói:

“ Không tệ, chỗ này vẫn còn khu chữ Giáp, Tần tiểu tử giữ lấy lệnh bài này, chỉ có nó mới mở ra được cấm chế chỗ đó!”

Tần Mạc hai tay bắt lấy, tinh tế kiểm tra một phen. Hắn thử rót linh lực đi vào, lệnh bài bỗng hiện lên một loạt thông tin:

“ Khu Giáp, Phòng số ba mốt...”

Tiếp theo là hiện lên một tấm bản đồ ngoại viện cực kỳ chi tiết. Khu Giáp vị trí hiển nhiên nằm ở tầng cao nhất.

“ Ồ, theo ta gặp mấy vị đồng đạo trưởng lão. Thú vị, ngươi sắp có đối thủ rồi!” Từ Trưởng lão hướng bên ngoài đại môn mà đi.

Lúc này, trên cao cưỡi pháp bảo hạ xuống chính là nữ trưởng lão Thanh Hy của Thanh Vân phái. Sau lưng nàng một thiếu nữ dáng vẻ e lệ, nhút nhát, mặt mũi nhỏ nhắn đang tình trạng cúi xuống ngắm bàn chân, khi thấy xung quanh mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn nàng.

“ Thanh Hy sư muội, ngươi cũng đã trở về!” Từ trưởng lão ra đón, niềm nở chào hỏi.

“ Từ sư huynh, kia là đệ tử ngươi? Hắn là...” Thanh Hy trưởng lão mặt không biểu tình nhìn Tần Mạc đánh giá, hỏi.

“ Ha ha, Thanh Hy sư muội cặp mắt tinh tường, đúng là hắn a! Tần nhi, không mau lên ra mắt Thanh Hy trưởng lão!” Từ trưởng lão vội ngắt lời, biết nàng nhìn ra huyết mạch Tần Mạc. Dù sao Tần Mạc là Nhân Yêu bán huyết có thể sẽ đem lên không ít dị nghị.

Tần Mạc vội chắp tay cúi đầu thi lễ.

Thanh Hy gật đầu, quay sang đệ tử mình giới thiệu, cho dù là bản tính vô hỉ vô bi, lúc này bên trong lời nói không giấu diếm vẻ tự hào:

“ Nàng là ta ở Thiên Nam quận tìm được. Tư chất thượng giai. Mặc dù mới tu luyện nửa năm đã bước vào Ngưng Khí cơ sở. Chỉ cần không đến một năm hẳn là có thể trở thành Luyện Khí kỳ một tầng tu sĩ. Hỷ Nhi, ra mắt Sư bá và sư huynh ngươi!”

“ Hỷ Nhi ra mắt Sư bá, sư... huynh. Sư bá hữu lễ, sư huynh... hữu lễ!” Hỷ nhi khép nép thi lễ một vòng. Nhìn đến Tần Mạc rõ ràng ít tuổi hơn mình, lại phải gọi hắn là sư huynh, cảm giác thẹn thùng không nói thành lời.

Dù sao nàng cũng biết trong tông môn vai vế xưng hô là rõ ràng đấy! Thanh Vân phái lấy tu vị mà so bối phận. Mặc dù các Trưởng lão chưa thu bọn hắn đệ tử nhưng cũng chỉ là việc sớm hay muộn, mọi người đã ngầm hiểu lẫn nhau. Về vai vế lão sư nàng phải gọi sư phụ người ta một tiếng sư huynh. Nghĩ nghĩ nàng lại đỏ mặt liếc Tần Mạc, để xem vị sư huynh này được chiếm tiện nghi thái độ ra sao.

Đấy cũng không phải là vì nàng tranh cường háo thắng, chỉ là tính tình hồn nhiên tiểu nữ tử mà làm vậy.

Tần Mạc lại biểu hiện cho nàng thất lạc rồi. Hắn khiêm tốn trả lễ:

“ Hỷ Nhi sư muội hữu lễ! Sư huynh danh tự gọi Tần Mạc. Sau này còn nhờ sư muội chỉ giáo nhiều!”

Thanh Hy trưởng lão cũng tranh thủ đàm luận cùng Từ trưởng lão.

“ Từ sư huynh nhận được một đệ tử tâm tính tốt, không biết tư chất ra sao?”

“ Trung đẳng tư chất, hắn quả thực tâm tính ổn trọng, nói đến, đáng lẽ ta đã thu một lúc hai gã đệ tử...” Từ trưởng lão trầm ngâm, kể lại.

“ Hừ, Ngọc Tiêu phái càng ngày càng quá quắt. Xem ra tiểu tử họ Vương cũng là một cái xứng đáng bồi dưỡng.” Thanh Hy trưởng lão cũng âm thầm tiếc nuối thay cho vị đồng niên sư huynh.

“ Không biết Uông trưởng lão, Hàn trưởng lão thu đệ tử ra sao?” Từ trưởng lão chợt hỏi.

“ Uông Khâu Hải sư đệ thu nhận chính là Triệu Chân, Triệu Quốc công chúa, tư chất trung thượng, đây cũng là chưởng môn chỉ định. Còn Hàn sư huynh trước khi tọa hóa, hắn cũng kịp thu được một tên tiểu tử tư chất trung giai. Dù sao vẫn còn một cửa khảo nghiệm tâm tính, ta xem ra gã đệ tử của Từ sư huynh hi vọng lớn nhất!” Thanh Hy trưởng lão mặt không cảm xúc, một bộ biết gì nói nấy.

“ Hàn sư đệ coi như tận lực cùng Hàn gia, hi vọng tên đệ tử kia không phụ lòng hắn. Nghe nói Triệu quốc triều đình Thái Tử tư chất thượng giai, xem ra ngay cả đế vương phàm nhân cũng lòng hướng Ngọc Tiêu.” Từ trưởng lão chua xót nói.

“ Không trách bọn họ, dù sao triều đình cho công chúa gia nhập Thanh Vân phái cũng là biểu hiện lấy lòng hai bên. Thanh Vân phái ngàn năm lập phái, muốn lật đổ đâu phải ngày một ngày hai. Ta lần này thực tâm khâm phục Lý chưởng môn cùng Uông trưởng lão lòng dạ rộng rãi quyết đoán, có lẽ bây giờ thời đại của chúng ta đã qua lâu rồi.” Thanh Hy trưởng lão thản nhiên nói, không hề tỏ vẻ sa sút tinh thần.

Từ trưởng lão nhắm mắt, một bộ suy tư.

Tần Mạc, Hỷ Nhi đã đi đến sau lưng hai người.

Từ trưởng lão cảm ứng hai người đi đến, quay lại, phất tay nói:

“ Hai người các ngươi tạm thời ở lại nơi này tu luyện đợi ngày khảo nghiệm. Ta và Thanh Hy trưởng lão chờ tin tức tốt! Đừng làm lão phu thất vọng!”

Tần Mạc, Hỷ Nhi vâng dạ.

...

Hỷ Nhi ở tại khu Ất, bình thường mỗi ngày buồn chán lại tìm Tần Mạc trò chuyện. Quan hệ giữa hai người dần trở nên không tồi.

Tần Mạc cùng Hỷ Nhi lúc này hướng ra quảng trường mà đi. Lần này đại hội chiêu mộ đệ tử rầm rộ khoa trương, danh ngạch tăng nhiều, cho nên không ít thế gia đệ tử cho đến quý tộc triều đình, bình dân nông thôn đông đảo hội tụ.

Tần Mạc hai người lúc trước là do Thanh Hy và Từ trưởng lão đưa đến, mọi người nhìn là nhận ra ngay, hai vị này biểu hiện phong thái thần tiên, đi mây về gió, để cho một đám thiếu niên hâm mộ nức nở không thôi.

Càng là hâm mộ, đối với Tần Mạc cùng Hỷ Nhi lại càng sâu đậm ghen tị. Nhất là hai người rõ ràng vị trí chính là khu vực khảo nghiệm tư chất thành công, cái này muốn nói bọn hắn đạt rồi, không cần kiểm tra tư chất.

Hỷ Nhi, một trong hai đối tượng được mọi người ánh mắt chiếu khán như ăn tươi nuốt sống. Nàng thiên tính nhút nhát, liền cảm thấy run rẩy, thỉnh thoảng lại nhìn sang Tần Mạc tìm kiếm trên đối phương tương đồng cảm giác.

Tần Mạc lại để nàng thất vọng rồi!

Hắn đầu ngẩng cao, mắt nhìn thẳng xuống quảng trường người, biểu lộ một vẻ nước chảy mây trôi, lại cao cao tại thượng cảm giác.

Nếu Thanh Xà Trấn đám tiểu hài tử ở đây chứng kiến, hẳn sẽ vô cùng kinh ngạc bộ dạng hắn hiện giờ. Đâu còn là Tần Mạc ít nói, hay cười, thân hình nhỏ bé, gầy gò, áo quần quê mùa rách rưới lúc trước. Hắn thay đổi bằng vẻ bình thản, tự tin, cùng trầm ổn.

Có lẽ đây vốn là bản tính hắn, chẳng qua người ta lúc trước không cảm nhận mà thôi.

Chỉ là Hỷ Nhi nhìn bộ dạng già trước tuổi của Tần Mạc lại sinh ra một cảm giác hâm mộ. Nàng hơi nhích gót chân, đến gần bên Tần Mạc, thấp phía sau hắn một chút, thẹn thùng nói:

“ Tần sư huynh, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”

Tần Mạc nghe xong ngẩn ra. Tuổi ư? Hắn lắc đầu, bình thản nói:

“ Tầm mười bốn tuổi đi!”

“ Sư huynh tuổi nhỏ mà giống ông cụ non, Hỷ Nhi gọi ngươi hai tiếng sư huynh không sai.” Hỷ Nhi cười khúc khích.

Tần Mạc khóe miệng giật giật, hít một hơi, miệng muốn nói gì lại thôi.

“ Hắc hắc... Tần tiểu tử, tiểu mĩ nhân coi trọng ngươi đó!” Ngao Vô Hối thanh âm chế giễu lại vang lên.

Tần Mạc đối với lão hồ ly này tư cách tiền bối không muốn nói. Mỗi lần hắn tu luyện vấn đề cần lão giải thích, có gọi khản cổ họng lão đều giả bộ làm lơ, nhưng hễ là có chuyện gì hay ho y như rằng không cần Tần Mạc gọi, lão liền nói ô hô không ngớt.

Tần Mạc không thèm để ý, khoanh chân ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, nghĩ đến Hỷ Nhi vẫn đứng phía sau, hắn nảy sinh lòng tốt nhắc nàng nên ngồi xuống nghỉ ngơi.

Bọn hắn đều là muốn chứng kiến đám thiếu niên đồng lứa khảo nghiệm, cái này hiển nhiên là tâm lý muốn xem bên trong có kẻ nào tư chất tốt, tương lai cũng không thể không tranh đua một phen.

...

Bạn đang đọc Huyền Thiên Tiên Lộ sáng tác bởi YêuTiênHiệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YêuTiênHiệp
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.