Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Nghiệm

Tiểu thuyết gốc · 2228 chữ

Mấy ngày lại trôi qua. Hôm nay là ngày cuối cùng khảo nghiệm tư chất.

Giữa quảng trường rộng lớn, nhân số mới mấy hôm trước lấy số lượng ngàn đơn vị mà tính, nay tập trung không đến trăm thân ảnh, bọn hắn toàn bộ đều là Vấn Tiên Hội lần này đạt được tư chất yêu cầu. Quảng trường cũng vắng vẻ dần như vốn có lúc trước.

Tần Mạc, Hỷ Nhi cũng đứng lẫn lộn bên trong đám người. Nhìn kỹ thì mọi người tụ tập thành từng nhóm nhỏ, sôi nổi thảo luận không dứt. Mấy người này vốn không quen biết, nhưng vốn nhân loại bản tính tụ tập thành đàn so với thú tộc không khác bao nhiêu. Một mình cảm giác yếu ớt, hợp thành nhóm liền cảm thấy tự tin hơn hẳn. Ngoài ra cũng ôm đoàn ý tưởng tương lai gia nhập tông môn có thể hỗ trợ lẫn nhau.

Tất nhiên không phải ai cũng chung ý tưởng. Tần Mạc quét mắt xung quanh nhận ra không hiếm kẻ cô đơn mà đứng không tiếp xúc cùng ai. Hắn thông qua Hỷ Nhi nhận biết được hai người.

Triệu Chân công chúa, thiếu nữ này quả thực quốc sắc thiên hương, khi sở hữu một cặp phượng nhãn, mày ngài như vẽ, môi đỏ như chu sa, răng trắng như ngọc, dung nhan tú lệ hiếm có, trên người xiêm y kín đáo chỉ để lộ ra cái cổ trắng ngần thon dài mình hạc xương mai cảm giác. Đặc biệt khí chất của nàng toát ra một cỗ không giận tự uy không người dám khinh nhờn, hiển nhiên là sinh ra đã đứng ở độ cao hơn người mới có loại khí chất này.

Thiếu niên nhân còn lại, tên gọi Dịch Phong, lại lộ ra một cỗ ... hạ tiện khí chất. Hắn đặc điểm liền có chỗ khác người, chính là có một đôi tay dài hơn hẳn so với người thường, mặt hơi gầy, má hóp, lưỡng quyền nhô cao, ánh mắt lúc nào cũng lấm la lấm lét như tặc.

Tần Mạc nhìn ra những người này linh khí quấn thân, hẳn là đã bắt đầu bước vào tu luyện.

Hai người này bộ dạng, quả thực trở nên vô cùng nổi bật. Tần Mạc chú ý là bởi bọn hắn giống nhau, sau đại hội này sẽ bái bốn vị trưởng lão Thanh Vân phái, nhất mạch truyền thừa. Duy nhất Dịch Phong, bởi lão sư hắn Hàn trưởng lão trước đó đã tọa hóa, không biết hắn cuộc sống về sau thế nào.

Tần Mạc đối với chuyện đó cũng chẳng suy nghĩ nhiều, hắn chắp tay phía sau, bình thản hướng lên đài cao quan sát. Chợt nội tâm khẽ động, cảm ứng cái gì đang đến, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Trên thiên không một màu lam ngọc bích, từ xa có thể nhìn thấy một cái quang ảnh như lưu tinh bay đến, nó rơi xuống quảng trường phía đài cao trước mặt. Quang mang chợt tán, lộ ra thân ảnh một vị trung niên tu sĩ.

Nhìn linh quang trên người hắn, Tần Mạc liền đoán vị này hẳn là tu vị Trúc Cơ kỳ.

“ Là Khâu trưởng lão!” Hỷ Nhi reo lên.

“ Hỷ Nhi sư muội đã gặp Khâu trưởng lão? Y tu vị giống như không chỉ Trúc Cơ sơ kỳ a!” Tần Mạc hỏi.

“ Lúc trước muội cùng Thanh Hy tiền bối đã có dịp gặp qua Khâu trưởng lão cùng Triệu Chân sư tỉ, nghe lão sư nói y tu vị năm ngoái vừa tiến cảnh Trúc Cơ trung kỳ.” Hỷ Nhi hâm mộ nói.

Tần Mạc gật đầu, ánh mắt đánh giá vị này Khâu trưởng lão. Nghe nói trừ Lý chưởng môn, Khâu trưởng lão chính là vài chục năm qua một người Trúc Cơ trung kỳ thành công. Kể cả thêm Từ trưởng lão, Thanh Vân hiện nay có ba người chiến lực cao nhất. Tuy nhiên, Từ trưởng lão thọ nguyên gần cạn. Hiện tại Uông Khâu Hải vẫn còn rất trẻ, tu vị lại tịnh tiến, trong cùng thế hệ nhận xét hắn chính là thiên kiêu không sai. Tần Mạc đối với hắn danh tiếng tương đối nể phục. Ngoài ra còn một lý do, đó là Uông Khâu Hải gần như gián tiếp giúp hắn bước lên con đường tu đạo.

Không chỉ hắn, một đám thiếu niên, thiếu nữ xì xào bàn tán. Có thể nói Uông trưởng lão danh khí hiện nay đi lên như mặt trời ban trưa.

Mấy vị trưởng lão trên đài run rẩy đứng dậy thi lễ họ Khâu, bọn họ tu vị cũng chỉ Luyện Khí kỳ, đứng trước Khâu Uông Hải tỏa ra uy áp Trúc Cơ trung kỳ liền theo bản năng sợ hãi.

“ Mấy vị trưởng lão vất vả rồi!” Khâu Uông Hải gật đầu đáp lễ, linh áp cũng thu liễm lại.

“ Không dám, không dám...chúng ta chỉ làm theo chức trách. Khâu trưởng lão vì tông môn mà bôn ba khắp nơi, đó mới là đại khổ cực!” Nhất danh trưởng lão tay vuốt mồ hôi trán, cười khổ nói.

“ Danh sách tân sinh đâu?” Khâu Uông Hải hỏi.

Một vị trưởng lão vội trình lên ngọc giản.

Khâu Uông Hải cầm ngọc giản dán lên mi tâm. Một lúc sau hắn âm thầm gật đầu:

“ Không tệ, lần này khảo nghiệm tân sinh đệ tử tư chất thượng đẳng một người. Trung thượng đẳng vậy mà có ba người. Trung đẳng cũng hơn hai mươi người. Hạ đẳng bảy mươi lăm người. Nếu bọn hắn khảo nghiệm hai cửa tiếp theo thành công, liền ban cho chính thức trở thành nội môn đệ tử!”

Mấy vị trưởng lão giật mình, hâm mộ không thôi.

Khâu Uông Hải đi về phía trước, nhìn hướng hơn trăm tên thiếu niên nam nữ, âm thanh của hắn vang lên bên tai từng người:

“ Các ngươi tư chất đạt điều kiện, nhưng không nên lấy đó làm kiêu ngạo. Các ngươi nghĩ bản thân Tu Tiên chính là an nhàn khoái lạc? Cái gọi tu tiên chẳng qua là lừa mình dối người mà thôi! Tiên nhân an nhàn sao? Thân thể bất diệt sao? Tuổi thọ có thể sánh nổi thiên địa sao? Không! Thế gian không có tu tiên, cho dù có cũng không tới lượt chúng ta, chúng ta càng không phải sủng nhi của thiên đạo, thân phận nhỏ bé yếu ớt đến đáng thương, so với con sâu cái kiến có khác gì! Chỉ có tu chân cùng tu đạo mới là chính đạo! Tu chân chính là đoạt thiên địa tạo hóa, lớn mạnh tự thân, toàn bộ quy về bản thân sở hữu, vốn dĩ bản chất là tranh đoạt, nghịch thiên mà đi...

Còn tu đạo, tu sĩ chúng ta, một khi bước lên con đường này, xác định gian nan cùng thử thách, có khi đánh đổi bằng tính mạng, kẻ nào không tiến tức lùi. Tu đạo là tu tâm, chính là đạo tâm của các ngươi đó...

...Lão phu hôm nay muốn xem đạo tâm các ngươi kiên định bao nhiêu! Khảo nghiệm thứ hai tâm tính chính thức bắt đầu!”

Toàn bộ quảng trường rung động, hò reo một mảnh sôi sục.

Tần Mạc cũng bị lời hắn nói mà nhiệt huyết tuôn trào.

...

Hơn trăm người tập trung dưới một hắc tháp bảy tầng. Tòa tháp này không ngờ lại nằm bên dưới Thanh Vân phái ngoại viện ngọn sơn phong phía sau.

Tần Mạc ẩn ẩn dự đoán được nguyên nhân Thanh Vân cho đặt ngoại viện ở đây lý do.

Kỳ lạ là ánh sáng xung quanh khi chiếu đến Hắc Tháp liền bị bẻ cong, biến cả một vùng rộng lớn chìm trong hắc ám.

Tần Mạc cảm ứng khí tức Hắc Tháp không hiểu sao cảm giác tang thương. Hắn truyền âm:

“ Ngao tiền bối, Hắc Tháp này khí tức giống như cực kỳ xa xưa?”

“ Tháp này gọi là Huyền Thiên Tháp. Đừng nói ngươi, lão phu đối với tòa tháp này nguồn gốc cũng không rõ. Ta chỉ nghe đồn rằng thời kỳ viễn cổ sơ khai nó đã tồn tại, khí tức ngươi cảm nhận chân thật là viễn cổ khí tức!” Ngao Vô Hối trầm giọng nói.

“ Nhiều như vậy? Chẳng lẽ là thiên địa tạo thành? Tác dụng của nó khảo nghiệm tâm tính ra sao?”

“ Hừ, nếu thật sự thiên địa sinh dưỡng lão phu không tin. Có lẽ... thời kỳ kia tồn tại những đại năng có năng lực vượt xa khỏi trí tưởng tượng của chúng ta, bọn họ mới là tác giả đi. Ngươi cũng không nên hỏi nhiều ảnh hưởng tu luyện. Dù sao khảo nghiệm tâm tính chỉ là thời đại này tu sĩ cho nó một chức năng nhỏ bé thôi. Hắc, lão phu liền biết một bí mật... mà thôi, thiên cơ bất khả lộ!”

Tần Mạc bỉu môi.

Huyền Thiên Tháp đại môn từ xa nhìn thấy viền vàng mờ ảo, bên trong đen ngòm như vực sâu không thấy đáy.

“ Toàn bộ tân sinh đệ tử tham gia khảo nghiệm tâm tính, liền đi vào! Kẻ có thể xông tháp sớm nhất, sẽ phong hắn đệ tử thân truyền, được chưởng môn truyền thụ hạch tâm công pháp.” Âm thanh của Khâu Uông Hải lại vang lên.

Mọi người lúc đầu còn sợ hãi, nghe nói phần thưởng lúc, tâm tư mỗi người đều rục rịch. Liên tục có người xông tháp.

“ Thanh Vân phái giỏi tính toán, hắc!” Ngao Vô Hối cười nhạt.

“ Tại sao tiền bối nói vậy?”

“ Ngươi đi vào liền biết...” Ngao Vô Hối làm bộ ngáp một cái.

Tần Mạc lắc đầu. Hắn nhìn viền vàng đại môn, không hề do dự bước chân thẳng hướng mà đi. Hai mắt hắn tối sầm lại.

...

Tần Mạc chợt mở hai mắt, hắn ngơ ngác nhìn xung quanh.

“ Đây là...?” Tần Mạc ngơ ngẩn.

Trước mặt hắn, hai thân ảnh trung niên nam nữ đang nhìn hắn mỉm cười. Nữ tử vuốt ve mặt hắn âu yếm nói:

“ Tần nhi, ngươi tỉnh dậy rồi, đêm qua ngươi sốt cao, suốt đêm mơ sảng nói lảm nhảm cái gì tu tiên, làm phụ thân ngươi phải thức cả đêm để trông nom.”

Tần Mạc nghi hoặc, theo bản năng gật đầu biểu lộ tạ ơn. Hắn suy nghĩ muốn gọi thử Ngao Vô Hối, đáng tiếc không thấy y truyền âm. Trong lòng không khỏi mơ hồ cảm giác, chẳng lẽ tất cả thật sự chỉ là mơ thôi sao?

“ Phụ thân, Mẫu thân, ta nhớ các ngươi nhiều lắm! Ôm ta đi!” Tần Mạc làm nũng.

Phụ thân hắn bật cười, nhìn hắn lắc đầu:

“ Nàng xem, nhi tử chúng ta lớn rồi vẫn còn không bỏ được tính trẻ con.”

Tần Mạc được mẫu thân hắn ôm vào lòng. Tần Mạc mãn nguyện.

Cảm giác này sao lại quen thuộc thế? Tần Mạc nghi hoặc.

Thời gian trôi đi, thấm thoắt một tuần hắn tỉnh lại.

Tần Mạc mỗi ngày lại chăm chỉ đi theo phụ thân, phụ thân hắn làm nghề mộc, tương lai nghề này có lẽ cũng cha truyền con nối xuống.

“ Hai phụ tử các ngươi tạm thời dừng tay, mẫu thân mang đến ít yến mạch hầm sâm, ăn nhiều nhiều vào mới có sức làm viêc!” Mẫu thân hắn không biết lúc nào đi vào, trên trán vệt mồ hôi còn nguyên, khuôn mặt mệt mỏi lại che đi bởi trên môi rạng rỡ tiếu dung.

Phụ thân hắn buông đồ nghề xuống, vẫy tay kêu gọi Tần Mạc đi đến, hắn hít hít nồi cháo nghi ngút khói, ra vẻ say mê lắm.

“ Đa tạ phu nhân, ngươi cũng vất vả rồi, ngồi xuống cả nhà chúng ta cùng ăn.”

Tần Mạc vừa ăn, tâm trạng không hiểu sao đau nhói, lệ rơi đầy mặt.

Có lẽ hắn muốn lúc trước chính là cảm giác này, còn hiện tại thì sao? Không phải hắn vẫn có thể sống tốt đó sao!

“ Tần nhi, làm sao...?” Phụ mẫu hắn nhìn hắn nghi ngờ.

Tần Mạc buồn bã, chợt hỏi:

“ Phụ thân... mẫu thân... các ngươi có tên sao?”

“ Tần nhi, chẳng lẽ sốt cao đến hồ đồ rồi?” Phụ thân hắn nhíu mày.

“ Vậy hai ngươi tên gì?” Tần Mạc cay đắng nói.

“ Chúng ta...” Phụ thân hắn lưỡng lự, có vẻ như muốn nói ra lại thôi.

“ Ta là tu sĩ, ta là Tần Mạc một tiểu tu sĩ nhỏ bé, nhưng ta tin tưởng một ngày Tần Mạc ta sẽ trở thành đại năng tu sĩ quát tháo tam giới...

...Phụ thân, mẫu thân cảm ơn các ngươi đã đến bên ta. Mặc dù các ngươi không phải phụ mẫu ta, đây vốn chỉ là ước mơ của Tần Mạc ta lúc nhỏ mà thôi!” Tần Mạc khẽ cười, trong lòng chua xót.

Tần Mạc một lần nữa chìm vào bóng tối hắc ám.

Bạn đang đọc Huyền Thiên Tiên Lộ sáng tác bởi YêuTiênHiệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YêuTiênHiệp
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.