Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắc phong kỵ sĩ (1)

Phiên bản Dịch · 2492 chữ

Chương 88: Sắc phong kỵ sĩ (1)

Khi nghề nghiệp thuần vật lý như chiến sĩ không cách nào áp chế kẻ địch trong trận chiến, vậy cũng đồng nghĩa với thất bại đang ngay trước mặt. Uther hiểu rất rõ điều này, hắn lui lại một bước lấy đà định lao tới tấn công, đòn này hắn dự định dùng hết toàn lực, một đòn phân thắng bại. Nghề nghiệp thiên hướng lực lượng ngoại trừ sức chịu đựng hơn người còn có lực bộc phát cực mạnh. Hắn không tin Beata có thể đỡ nổi đòn đánh toàn lực của mình.

Chỉ rất đáng tiếc, trong mắt Lương Lập Đông, ý đồ công kích của hắn quá rõ ràng. Là một trong những người chơi mạnh nhất, có trận chiến kiểu gì hắn chưa từng trải qua, thanh kiếm lớn của Uther hoá thành một vệt sáng, Lương Lập Đông cũng lập tức lui lại… Trong trò chơi, rất nhiều nghề nghiệp có năng lực tấn công từ xa, ‘thả diều’ chiến sĩ cũng là chuyện bình thường, vì thế tới cuối trò chơi hầu như tất cả người chơi chiến sĩ đều chuẩn bị cho mình vài thanh phi đao hoặc rìu phi, thậm chí chuẩn bị một cái nỏ.

Có điều Uther nào bố trí trang bị như vậy, Lương Lập Đông lui lại phía sau hắn cũng chỉ có thể ôm một bụng vừa ngạc nhiên vừa tức tối ôm thanh kiếm lớn muốn đuổi theo, nhưng có đuổi thế nào cũng không kịp. Trong hành lang đã ngập nước mưa, mực nước dâng quá bàn chân, Lương Lập Đông mặc dù chạy ngược về phía sau nhưng những nơi hắn đi qua, nước lụt lập tức rẽ sang hai bên, dưới chân hắn chỉ còn mặt đất khô ráo. Còn Uther lại khác, hắn mặc giày sắt, cố sức chạy chân ướt chân ráo trong hành lang ngập nước, đáng tiếc tốc độ có cố thế nào cũng không nhanh bằng Lương Lập Đông.

Lương Lập Đông lui lại đến cuối hành lang mới ngừng, lúc này khoảng cách giữa hai người đã hơn mười mét.

Nhìn Lương Lập Đông đứng cuối hành lang mỉm cười quái dị, Uther thầm hô không ổn, đang định lùi lại, bỗng nghe Beata hô:

“Thăng Long!”

Nước lụt trong hành lang bỗng chảy ngược lại, hình thành một cột nước hình rồng trước người Lương Lập Đông, sau đó gầm thét bắn về phía Uther.

Nhìn cột nước bán kính ít nhất nửa mét, Uther biết mình không thể tránh, cũng không tránh nổi. Sau lưng hắn là vợ con, hắn đứng vào chính giữa, thân thể dừng lại, giơ ngang thanh kiếm, sau đó thu lại bên người, làm thế chuẩn bị tấn công.

Không tới hai giây sau, cột nước hình rồng đã lao tới trước mặt Uther, hắn gầm lên một tiếng, thanh kiếm lớn toàn lực đâm ra tạo thành một tiếng nổ vang như khi vượt qua tốc độ âm thanh. Trên mũi thanh kiếm lớn bùng lên một luồng sáng xanh dài nửa mét, trực tiếp đánh nát ‘đầu rồng’... Cảnh tượng thần kỳ này khiến Uther trợn tròn hai mắt, hắn không hiểu sao thanh kiếm của mình lại toả ra năng lượng đặc biệt như vậy.

Ngay lúc hắn đang ngây ngốc, một phần của cột nước hình rồng còn lại đánh thẳng vào người hắn, đập hắn văng vài mét, sau đó trượt dài trên mặt đất ướt nhẹp, tới tận cầu thang.

Barbara giãy giụa đứng dậy, do bị phép thuật phản phệ, tinh thần cô bị xung kích kịch liệt, mũi chảy máu mà một trong những dấu hiệu lực lượng tinh thần bị chấn động, cô loạng choạng đứng dậy, nhìn Uther nằm dưới đất cách đó không xa. Cô gái đau đớn kêu một tiếng: “Cha!”

Uther nằm trong vũng nước, hắn muốn đứng dậy nhưng bị thương quá nặng, không còn sức lực. Phần giáp trước ngực hắn đã lõm xuống, thân thể bị chấn động rất nặng, nếu không có bộ giáp bảo vệ không khéo toàn bộ lồng ngực hắn đã bị nửa đoạn rồng nước đánh thành thịt nát. Cho dù thế, nội tạng của hắn cũng bị chấn động nghiêm trọng, trong thời gian ngắn đừng nghĩ tới chuyện hành động như thường.

Thành chủ phu nhân đỡ Barbara nhìn thấy dáng vẻ thê thảm này của chồng, cô hét lên một tiếng, rút con dao độc dưới bắp chân ra, thân hình vừa lẩn vào bóng tối vừa nhắm về phía Lương Lập Đông.

Trong hành lang giờ đã ngập nước, trong tình huống như vậy ẩn thân vốn là chuyện không thể nào, chỉ cần thành chủ phu nhân di chuyển, vệt nước bắn lên sẽ làm lộ vị trí của cô, huống hồ Lương Lập Đông nắm giữ Vân Long Lam Đồng, có thể thấy rõ tất cả mọi ảo thuật. Trong mắt hắn, Sofia thần sắc dữ tợn lao nhanh tới, thế nhưng điểm kỳ quái là trong mắt vị phu nhân này còn thoáng vẻ sợ hãi.

Đợi Sofia lao tới trước mặt mình, không đợi thành chủ phu nhân này đâm lưỡi dao ra, Lương Lập Đông đã đá thẳng vào bụng cô, khiến cô ngã xuống đất.

Bình thường năng lực chiến đấu của Sofia cũng không kém, nhưng người mất lý trí là dễ đối phó nhất, huống hồ người cô đang đối mặt là Lương Lập Đông, bất luận thân thể hay tâm linh đều nằm trong một trạng thái rất kỳ quái.

Trong trò chơi, thiên phú cuồng bạo của tộc Thú Nhân khiến tất cả NPC đều nhức đầu, nhưng đối với người chơi lại không phải chuyện khó khăn gì. Thú nhân sau khi cuồng bạo tuy năng lực chiến đấu tăng cường không ít, nhưng chiêu thức lặp đi lặp lại theo bản năng, người chơi ban đầu còn chịu thiệt thòi nhưng chết tới vài lần cũng quen dần, rốt cuộc còn thấy tộc Thú Nhân tương đối dễ đối phó.

Công phu quyền cước của Lương Lập Đông cũng chẳng ra sao, nhưng Sofia không phải nghề nghiệp có thể chất cao, huống hồ phần eo của cô còn bị thương từ trước. Đòn đá của Lương Lập Đông khiến vết thương vốn đang liền lại của cô lại nứt ra, thân thể ôm bụng dưới, gập người nằm trong vũng nước cạn. Chất lỏng đò ngòm chậm rãi chảy ra từ kẽ tay, rơi vào trong nước, sau đó loang rộng ra.

Lương Lập Đông đi tới, nắm phần cổ bộ giáp da mềm của cô nàng, nhấc nửa người dưới lên đầy thô bạo, lôi tới cạnh Uther, sau đó ném cô nàng xuống cạnh hắn.

“Mẹ!:

Barbara giơ tay, miệng lẩm bẩm như muốn thi triển phép thuật, đáng tiếc Lương Lập Đông khẽ búng ngón tay. Điểm ý chí của hắn đã lên tới 8,75, lực lượng tinh thần phát ra trực tiếp tan rã phép thuật Barbara đang chuẩn bị thi triển. Cô vốn bị ma lực phản phệ, lực lượng tinh thần đang rất không ổn định, lần phản phệ này tuy không mấy nghiêm trọng nhưng cũng khiến thế giới tinh thần của cô chấn động, trước mắt đen kịt, hôn mê bất tỉnh.

Thấy con gái cũng bị Lương Lập Đông tấn công, Uther cố sức muốn bò dậy nhưng thương thế quá nặng, không cách nào vận sức nổi. Hắn chỉ có thể dùng ánh mắt đầy thù hận nhìn chằm chằm vào Lương Lập Đông gầm lên: “Tên khốn nhà ngươi, đánh đàn bà con gái có gì là giỏi, có giỏi thì đánh ta đây này!”

Lương Lập Đông mỉm cười lạnh lùng, chĩa mũi kiếm vào trước ngực Sofia, sau đó cắt sâu xuống. Nơi mũi kiếm lướt qua, lớp giáp da mềm mại tách sang hai bên, lộ ra hai gò núi bên dưới. Dưới nền nhà đâu đâu cũng có nước, Sofia lại lăn dưới đất một vòng, giờ toàn thân cô nàng ướt sũng, hai gò núi trắng như tuyết thấm đẫm nước, lóng lánh dưới ánh sáng của hành lang.

“Ngươi muốn làm gì?” Uther hai mắt trợn trừng như muốn nứt, thân thể run rẩy liều mạng muốn ngồi dậy nhưng không hề có tác dụng. Ngược lại động tác này hơi mạnh khiến nội tạng hắn bị thương nặng thêm, phun ra một ngụm máu đen.

Lương Lập Đông vẫn mỉm cười lạnh lùng, mũi kiếm nghiêng tới, đâm vào xương bả vai Uther, ghim hắn trên mặt đất.

Đau đớn khiên Uther không nhịn được rống lên, Sofia ôm miệng vết thương ở bụng, sắc mặt trắng bệch ráng sức ngồi dậy. Cô nhìn dáng dấp chồng, không buồn để ý tới mình đang ‘hở hang’, lao thẳng tới che trước người chồng: “Xin ngài tha cho Uther, chỉ cần ngài tha cho anh ấy, muốn tôi làm gì cũng được!”

Nhìn gương mặt cầu xin của thành chủ phu nhân, Lương Lập Đông ngồi xổm xuống, tay trái đặt trên gò núi phải của cô, ánh mắt lại nhìn sang phía Uther cười nói: “Thành chủ Uther, ngươi giỏi lắm, dám phá bỏ giao ước giữa chúng ta. Chắc ngươi cũng không ngờ hậu quả lại như vậy phải không?”

“Ta không phá bỏ giao ước, ta chỉ muốn mọi người đều an toàn nên tạm thời để ngươi nghỉ ngơi một chút thôi.” Uther nhìn tay trái Lương Lập Đông, nghiến răng nghiến lợi nói.

Tay trái Lương Lập Đông nắn nhẹ, thành chủ phu nhân nhắm mắt lại, thân thể run rẩy. Hắn ngồi xổm xuống, chẳng chút hình tượng, nụ cười có phần cay độc, nhưng càng như vậy lại càng mang vẻ âm lệ như kiêu hùng: “Đừng sỉ nhục trí thông minh của ta, cũng đừng sỉ nhục tài trí của ngươi. Thật ra trong lòng ngươi hiểu rất rõ đó chỉ là kế ly gián của Mark, nhưng ngươi vẫn thuận theo mưu kế đó chẳng phải muốn nhân cơ hội tiêu diệt ta, nuốt luôn phần lợi nhuận mỏ vàng được chia cho ta ư? Ngươi tự cho có công hội sát thủ giúp đỡ, có gia tộc Hoa Dâm Bụt làm đồng minh, có ma pháp trận ta dựng giúp ngươi, cho dù thiếu bớt đi ta cũng đủ để đấu với thần điện Sinh Mệnh. Thế nhưng có vẻ ngươi đánh giá thấp sức chiến đấu của ta rồi!”

Uther thở hổn hển vài hơi rồi vẫn quật cường: “Không sai, ta tính toán như vậy đấy. Ngươi dựa vào cái gì mà nắm một phần rưỡi lợi nhuận mỏ vàng mà chẳng phải làm cái quái gì cả, lại còn khiến chúng ta phải đối đầu với thần điện Sinh Mệnh. Ta không nuốt được cơn giận này.”

“Chậc, ta chỉ lợi dụng ngươi một chút, ngươi đã thấy mình oan ức lắm.” Tay trái Lương Lập Đông bóp chặt một cái, thành chủ phu nhân khó chịu rên nhẹ một tiếng, sau đó hắn tiếp tục nói: “Nhưng bản thân ngươi lại quên chuyện lợi dụng ta đối phó với Karl nửa năm trước. Nếu ta không có chút thủ đoạn chắc đã chết từ lúc đấy rồi, ta cũng chịu oan ức rất lớn, ngươi không thấy ta nên trả thù một chút ư?”

Uther kêu to: “Nhưng sau đó ta đã đưa ngươi rất nhiều tiền rồi. Đó là thù lao của ngươi mà.”

Lương Lập Đông càng cười to: “Ta cũng đưa ngươi rất nhiều tiền rồi, một mỏ vàng lớn như vậy cơ mà. Đào xong mỏ vàng đó ngươi chắc chắn sẽ trở thành người giàu có nhất vương quốc Hollevin. Ta vẫn học theo ngươi thôi, ngươi có gì mà kêu oan ức.”

Sắc mặt Uther cau có, không biết bị lời ngụy biện của Lương Lập Đông làm cho tức giận hay là vết thương nặng thêm.

“Xem ra đúng là ta không có lý, giờ ngươi thắng, giết ta đi, cho chúng ta một cái chết có thể diện một chút.’ Uther ho khan một tiếng rồi phun ra một ngụm máu.

Lương Lập Đông gật gù: “Ta vốn định giết ngươi, nhưng giờ đột nhiên lại có ý khác. Nếu giết ngươi, vậy ta phải tự đối phó với thần điện Sinh Mệnh, hơn nữa còn phải đối mặt với sự truy nã của vương quốc Hollevin. Dẫu sao ngươi cũng là lãnh chúa chính thức, vì thể diện vương quốc, bọn họ không thể bỏ qua chuyện này được. Tuy ta tự thấy thực lực không tệ, nhưng còn không tự tin tới mức đồng thời đối phó với hai thế lực khổng lồ như vậy. Nếu thật sự phải như vậy, ta cũng chỉ có thể trốn thật xa thôi.”

Uther mỉm cười: “Vì thế ngươi chỉ có thể thả ta ra? Còn phải cầu xin ta tha thứ?”

“Ngươi nghĩ ra đấy à?” Lương Lập Đông buông lỏng núi tuyết, chậm rãi di đầu ngón tay trên cơ thể thành chủ phu nhân. Nơi đầu ngón tay hắn chạm vài, làn da bóng loáng như thoáng rùng mình, cuối cùng hắn xoa xoa cặp chân thon dài trắng trẻo như cánh thiên nga của Sofia, cảm giác rất tuyệt: “Chẳng qua ta có một ý tưởng rất thú vị. Ta cảm thấy ngươi có thể trở thành kỵ sĩ dưới trướng ta, thề cả đời trung thành với ta, ngươi thấy đề nghị này thế nào?”

Uther trả lời cương quyết: “Không thể!”

“Chậc, ta cũng thích tính tình ương ngạnh của ngươi. Có điều ta càng thích phu nhân của ngươi hơn. Ngươi xem, vóc dáng nàng thật đẹp, ta nghĩ cô ả có thể biểu diễn một buổi nghệ thuật thân thể cho đám binh lính. Có lẽ những binh sĩ đó sẽ rất thích quyết định này của ta.”

Thân thể Sofia bắt đầu run rẩy.

Uther giận dữ: “Tên tiểu nhân hèn hạ!”

Lương Lập Đông ngáp một cái: “Nếu một mình thành chủ phu nhân không đủ, chúng ta còn Barbara nữa.”

Gương mặt thành chủ lúc xanh lúc đỏ, một lúc lâu sau hắn mới chán nản nói: “Được rồi, ta đồng ý với ngươi. Ta đồng ý trở thành kỵ sĩ của ngươi, xin thề vĩnh viễn trung thành với ngươi.”

“Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt!” Lương Lập Đông đứng dậy, vung tay lên, một ma pháp trận loại nhỏ màu vàng mang theo hoa văn phức tạp bao phủ trên người thành chủ, hắn mỉm cười nói: “Được ồi, bắt đầu tuyên thệ khế ước kỵ sĩ đi, ngươi chính là kỵ sĩ bàn tròn đầu tiên của ta trong thế giới này!”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.