Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch gần kết thúc

Phiên bản Dịch · 2266 chữ

Chương 44: Kế hoạch gần kết thúc

Thần duệ quý tộc là một nghề nghiệp trung dung, nó có điểm trưởng thành thuộc tính rất toàn diện nhưng lại có vẻ không cao. Trong từng lĩnh vực chuyên môn, nó tuyệt đối không phải đối thủ của những người sở trường, nhưng ưu thế của nó lại là toàn năng. Nhưng làm sao phát huy tính toàn năng này lại do ý thức chiến đấu và phân phối năng lực của người chơi. Nếu là người bình thường rất khó phát huy một nghề nghiệp toàn năng không hề thiên lệch, nhưng người chơi lại khác, bọn họ có thời gian và cơ hội để luyện tập nghề nghiệp tới mức thành thạo… Trong trò chơi, Beata đã chiến đấu tới vài ngàn lần, chết cũng phải vài trăm, hắn đã sớm biết hết mọi ưu khuyết điểm của các nghề nghiệp, càng hiểu rõ năng lực của nghề nghiệp thần duệ quý tộc.

Tất cả sự vật trong làn sương mù đều bị hơi nước che phủ, Beata như con báo nhằm vào tên lính đánh thuê gần mình nhất, hắn hoá thành một vệt sáng màu đỏ, chỉ chớp mắt đã từ một nơi cách xa mười mấy mét lao thẳng tới trước mặt tên lính đánh thuê, trường kiếm trong tay đâm thẳng tới.

Lúc này chỉ số thể chất của hắn đã lên tới 8,4, sức mạnh không thấp, hơn nữa có thiên phú ‘kiếm thuật quý tộc’ cùng ‘sở trường kiếm thuật’ bổ trợ, tốc độ chiêu kiếm không chỉ nhanh mà còn cực mạnh. Dù sao dưới tình huống trọng lượng tương đồng, vật thể tốc độ càng nhanh lực đẩy cũng càng mạnh.

Tên lính đánh thuê cũng rất nhanh chóng phản ứng lại, thanh kiếm bản rộng che trước người, có điều hắn đánh giá thấp thực lực Beata. Thanh Đế Vẫn hàng nhái như tia chớp bạc điểm trúng thân kiếm bản to, bình thường kiếm bản lớn như vậy không dễ hư hỏng, có điều chuyện luôn có ngoại lệ, thanh kiếm bản lớn của tên lính đánh thuê bị Beata đâm trúng, lập tức nứt vỡ như pha lê.

Lính đánh thuê kinh hoảng, lui lại phía sau. Trong con mắt đầy sợ hãi của hắn, bóng dáng Beata thu thanh Đế Vẫn giả không chút tổn hại lại, sau đó tiếp tục đâm tới. Nhát đâm nhanh như tia chớp xuyên thẳng vào yết thầu tên lính đánh thuê, sau đó Beata lại nhanh chóng lui lại vài bước.

Tên lính đấm một cái vào khoảng không, sau đó thấy một dòng ‘suối máu’ xuất hiện trong tầm mắt, hắn cố sức che họng, nhưng máu bắn không ngừng, sức lực cũng dần biến mất, tầm mắt mơ hồ.

Beata nhìn tên lính đánh thuê đau đớn vật vã trên mặt đất, co giật vài cái rồi không còn động tĩnh, trong lòng thầm kinh ngạc: Xem trên hệ thống tên lính đánh thuê này cũng lv4 như mình, tuy lộ rõ vẻ lão luyện thành thục nhưng trên thực tế tốc độ phản ứng cùng sức chiến đấu đều không mạnh. Hơn nữa hắn rõ ràng không có sở trường hay thiên phú về vũ khí. Lấy Beata làm ví dụ, có sở trường ‘sở trường kiếm thuật’ và thiên phú ‘kiếm thuật quý tộc’, lại thêm thiên phú ‘sự phiến diện của quý tộc’ coi trường kiếm là ‘vũ khí vừa tay’. Ba thứ này gộp lại mới khiến hắn dám dùng trường kiếm cận chiến với những người khác.

Ngay một loại sở trường về vũ khí cùng không có còn theo nghề cận chiến làm gì! Đây là ‘chân lý’ mà mọi người chơi đều công nhận.

Tên lính đánh thuê này không có sở trường vũ khí nên kiếm trong tay mới bị Beata đâm nát, sau đó tay không còn tấc sắt, nhanh chóng bị giết chết.

Lúc này bên cạnh cũng vang lên tiếng nổ, gió nóng hừng hực thổi qua kèm theo tiếng kêu thảm thiết. Beata quay sang, phát hiện Jeanne dùng Đại Hoả Cầu giết được thêm một kẻ. Giờ chỉ còn hai tên lính đánh thuê, tuy bọn họ không thấy đồng bọn xảy ra chuyện gì, cũng không nghe thấy tiếng động, nhưng thân mang nghề nghiệp, trực giác khiến bọn họ biết tình huống hiện giờ rất không ổn.

Hai người chia ra chạy, tuy tầm nhìn không đủ nhưng dựa vào ký ức cũng miễn cưỡng chạy đúng hướng. Song vấn đề là phép thuật Giá Vụ không chỉ suy yếu tầm nhìn và thị giác của họ, thậm chí ngay cả tốc độ cũng bị ảnh hưởng nhất định. Quan trọng nhất là phép thuật Giá Vụ lấy Beata làm trung tâm, cho nên khi Beata di chuyển, làn sương cũng di chuyển theo.

Hắn lặng lẽ theo sau tên lính đánh thuê, bất luận bước chân dẫm mạnh ra sao đều được coi là ‘di chuyển không tiếng động’, mọi âm thanh đều như bị làn sương hấp thu hết.

Tên lính đánh thuê kinh hãi chạy trốn không ngừng, thi thoảng lại quay đầu lại nhìn xung quanh, như phía sau có một ác ma đáng sợ, chỉ cần hắn không chú ý, nó sẽ nhảy vồ lại, nuốt sống hắn.

Mà thực tế đúng là Beata đang đứng sau lưng hắn, cách khoảng mười lăm mét, chỉ có điều làn sương dày ngăn cản tầm mắt và âm thanh, tên lính đánh thuê không biết có người đang theo sau. Gã ra sức chạy, đường núi đường rừng vốn rất khó đi, huống hồ giờ đang buổi tối, làn sương lại chặn bớt tầm mắt, tên lính đánh thuê không ít lần cây cối cản trở, hắn càng chạy càng mệt, tốc độ cũng càng chậm, như làn sương này như vô biên vô tận, chạy mãi cũng không thoát nổi.

Beata nhìn bóng lưng tên lính đánh thuê, chờ thời cơ thích hợp để ta tay. Hắn nhớ tên lính đánh thuê này chính là một trong hai người có sở trường ‘chiến đấu trong trạng thái mù’, cho dù có tối đối phương vẫn có thể cảm nhận khí lưu nhận biết đối thủ. Vì vậy hắn vẫn đợi, đợi tên lính đánh thuê này mệt, mệt tới mức không dùng được sở trường ‘chiến đấu trong trạng thái mù’ nữa.

Lúc này giọng nói của Jeanne vang lên trong đường hầm tâm linh: “Tôi giết nốt tên lính đánh thuê còn lại rồi, tôi thắng. Chủ nhân, ngài hứa rồi nhé, phải chuẩn bị một bàn tiệc cho tôi đấy.”

“Mi bị thương?” Beata nghe giọng nói nó có vẻ suy yếu.

“Không sao, bị thương nhe thôi. Có điều giờ ngài phải nâng tôi rồi. Tạm thời tôi không bay được, bị thương ở cánh.”

“Vậy mi tìm một chỗ an toàn trốn đi đã.”

“Không sao, thú hoang không làm tôi bị thương được đâu, dẫu sao tôi cũng là ma thú. Chúng còn chẳng dám đến gần tôi.”

Đóng đường hầm tâm linh lại, Beata tiếp tục đi sau lưng tên lính đánh thuê, đối phương vẫn chạy trốn, nhưng do kinh hãi quá độ lại không thể thoát khỏi làn sương, tinh thần khủng hoảng khiến gã nhận sai phương hướng, vô tình rời khỏi đường núi, bắt đầu chạy ngược lên.

Dốc hết sức bỏ chạy, lại thêm tâm trạng cực đoan khiến thể lực tên lính đánh thuê nhanh chóng hạ xuống, không đến năm phút sau hgã ắn bắt đầu thở hồng học, cuối cùng không nhịn được dựa lưng vào một gốc cây lớn nghỉ ngơi, điều tiết lại hơi thở. Trong lúc nghỉ ngơi gã vẫn không buông lỏng cảnh giác. Người có nghề nghiệp khác với người bình thường, cho dù là pháp sư tốc độ khôi phục thể lực cũng hơn xa người bình thường huống hồ là người theo nghề cận chiến vốn lấy thể chất làm chủ.

Khoảng năm phút sau, tên lính đánh thuê rốt cuộc cảm thấy thể lực mình khôi phục gần đủ, tuy làn sương vẫn chưa tan, nhưng gã cũng thấy an toàn hơn nhiều. Chỉ cần có thể lực gã tin rằng mình có thể thoát khỏi làn sương mù này.

Gã lau mồ hôi trên trán, đang muốn rời khỏi gốc cây lại bỗng nghe thấy một tiếng loạt xoạt sau lưng. Sau đó thân thể gã run lên, sắc mặt không thể tin nổi, cúi đầu nhìn mũi kiếm nhô lên trước ngực mình.

Nhân loại khi càng yên tâm, tính cảnh giác càng yếu, cũng là lúc dễ bị tập kích nhất.

Lính đánh thuê quay đầu lại, phân nửa tầm mắt bị ngăn cản bởi thân cây, trường kiếm đâm vào người bị rút ra, hắn ngã quỳ trên mặt đất, ôm ngực. Trước khi ngã xuống gã dùng hết sức hét lớn: “Tên ác ma nhà ngươi.. Ta nguyền rủa ngươi…”

Đáng tiếc chưa hét xong, gã đã không còn chút động tĩnh.

Beata giơ thanh kiếm trên tay, lau vết máu, tra kiếm lại vỏ. Sau đó hắn trở về, dựa theo đường hầm tâm linh nhanh chóng tìm thấy Jeanne. Cô nàng chim ngồi trong đống cỏ, ẩn giấu thân hình. Beata nâng cô nàng lên tay, phát hiện cánh trái của nó có một miệng vết thương rất lớn, vết thương gần như cắt đứt nửa cánh của cô nàng. Rất nhiều máu chảy ra nhuộm đỏ lông vũ nó.

Sức sống của ma thú rất mạnh, tuy máu đã ngừng chảy nhưng tinh thần Jeanne vẫn rất yếu. Beata vội vàng lấy cuộn sách Thuật Thuỷ Liệu trong không gian trữ đồ ra, phát động lên người Jeanne. Một luồng sáng màu xanh lam nhạt bao phủ toàn thân Jeanne, một lát sau khí sắc Jeanne đã khá hơn, nó ngẩng đầu nói: “Được rồi, chủ nhân, tôi không sao rồi. Ngài tiếp tục kế hoạch của mình đi.”

“Ta không yên tâm để mi ở lại đây một mình. Ta có thể bỏ mi vào không gian trữ đồ, có điều chỗ đó không thoải mái đâu. Mi có đồng ý vào không?”

“Được!” Jeanne gật dầu.

Cẩn thận để Jeanne vào không gian trữ đồ, tiếp đó hắn mới đi tới trước cửa mỏ. Nơi này ngoài mấy hố to do Jeanne làm nổ cùng năm dấu chân ra không còn vết tích gì khác. Hăn đợi ở cửa hang chừng nửa tiếng cũng không thấy ai đi ra bèn tự bước vào.

Hắn cẩn thận từng chút một đi vào trong hang, không tới nơi sâu nhất đã nghe thấy một mùi tanh toả ra từ bên trong. Tuy mùi tanh này có mùi máu người, nhưng đã gần như tanh hôi, rất kỳ lạ, cũng rất khó chịu.

Nâng cao cảnh giác tới tám phần, Beata ném một cuộn sách chiếu sáng vào trong, sau khi bên trong toả ra ánh sáng chói lọi hắn mới ló đầu vào xem.

Bên trong đã không còn ai sống sót, ba tên lính đánh thuê nằm trong vũng máu, thân thể không còn trọn vẹn, thậm chí còn tên đã mất đầu.

Xung quanh bọn họ lại là vài xác nhện trắng lớn… Lúc Beata rời khỏi nơi này không hề có nhện, hơn nữa chỉ có một con đường để vào đây, nói cách khác, những con nhện này là do triệu hoán. Phía xa hơn có một con nhện đã đứt mất hai chân, di chuyển khó nhọc, đang kêu tê tê không ngừng. Nó đã phát hiện Beata, giờ đang giương nanh uy hiếp. Động tác này khiến bụng nó hơi ngửa lên, khiến Beata thấy một hình thù kỳ lạ như mặt người.

Nhện mặt người? Thú nuôi của Rose? Beata đã từng nghe tới thần thuật này, triệu hồi nhện mặt người của nữ thần Rose để chiến đấu với kẻ địch. Thực lực kẻ địch có mạnh có yếu, mục sư thực lực cao cường đương nhiên sẽ gọi ra nhện mặt người mạnh mẽ hơn. Xem ra đây là tác phẩm của Ackerman, nhưng hắn ở đâu?

Beata nhìn xung quanh, một lúc sau mới phát hiện Ackerman nằm trong góc trông như xác chết.

Hai bên cùng chết? Beata mỉm cười, lục lọi trên người cung thủ, tìm thấy một cái nỏ nhỏ, thường những nghề tấn công từ xa đều sẽ trang bị một cái nỏ như vậy làm dự bị.

Hắn nhét một mũi tên vào nỏ, bước tới vài bước, kéo nỏ,bắn thẳng vào miệng con nhện mặt người. Con nhện kêu thảm, co giật vài cái rồi chết. Nó đã bị thương không thể hành động, bia ngắm lớn như vậy có nhắm mắt Beata cũng có thể bắn trúng.

Beata lại bước tới, quay nỏ sang phía Ackerman trên mặt đất.

“Đừng!” Ackerman đột nhiên ngẩng đầu lên: “Xin ngài tha…”

Lão chỉ nói được nửa câu, một mũi tên đã găm thẳng vào trán, hắn trợn tròn mắt, đầu đập xuống đất.

“Nêu ta tha cho ngươi, ai tha cho lũ trẻ làng Reed?” Beata lẩm bẩm, nhét nỏ về tay tên lính đánh thuê: “Hai bên cùng chết… Ừm, xem ra cũng chẳng cần bố trí lại gì, chỉ cần xoá dấu vết của mình là được. Chậc, xem ra có thể tiến hành bước tiếp theo rồi.”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.