Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đàn ông chân chính không quay đầu lại nhìn vụ nổ

Phiên bản Dịch · 3289 chữ

Chương 33: Đàn ông chân chính không quay đầu lại nhìn vụ nổ

Sương Mù Chiến Tranh là một ma pháp quân đoàn cực kỳ thực dụng, nó có thể dùng ma lực ngưng tụ ra một làn sương trắng phạm vi rất lớn, chẳng những ngăn cách được tầm nhìn còn có thể đề phòng một số ma pháp và kỹ năng dò xét, quân đội ẩn nấp trong đó cũng rất bí mật. Thế nhưng nó có một khuyết điểm trí mạng, do là sương mù do ma pháp tạo thành nên sẽ chịu ma pháp Xua Tan khắc chế.

Karl tưởng rằng làn sương này là Sương Mù Chiến Tranh, nhưng sau khi dùng ma pháp Xua Tan không có bất cứ hiệu quả nào, hắn rốt cuộc nhận ra điểm khác thường của làn sương này. Đầu tiên là tầm nhìn bị hạn chế còn rất gần, một cái khác là âm thanh dường như cũng bị hạn chế, hắn không nghe được âm thanh gì xung quanh.

Đây không phải Sương Mù Chiến Tranh, còn lợi hại, đáng sợ hơn Sương Mù Chiến Tranh! Rốt cuộc Karl đã hiểu vì sao Lương Lập Đông liều mạng thụ thương cũng phải giết chết Ma pháp sư hệ khí phe bọn họ, đối phương sợ làn sương này bị thổi tan.

Có điều, ta cũng biết ma pháp hệ khí! Karl giơ cao gậy phép về phía trước, một luồng gió xoáy cao ba mét bay thẳng ra ban công, nơi gió xoáy thổi qua sương trắng tản mát, hình thành một con đường trống trải. Nhưng chỉ hai giây sau, sương mù lập tức trở lại, lối đi trong làn sương cũng nhanh chóng biến mất.

“Chết tiệt!”

Đây là ma pháp hệ phong mạnh nhất mà Karl biết, mặc dù có chút tác dụng thật nhưng quả thật chỉ ‘có chút’, hoàn toàn không nghĩa lý gì. Cảm giác tự tin và vui sướng lúc trước không còn tăm hơi, bọn họ đã nghiên cứu kỹ năng lực của Uther và Barbara, lập ra kế hoạch ám sát hoàn hảo này, vốn tưởng rằng đã nắm chắc, nào ngờ lại bị Beata gây rối.

Beata chết tiệt, tên mục sư chết tiệt! Karl tức giận nói, biến mất trên ban công, trở lại trong lâu đài.

Giá Vụ là ma pháp huyết thống đầu tiên của huyết thống Vân Long, hiệu quả là tạo một lớp ‘sương mù tự nhiên’. Vì làn sương này là hiện tượng tự nhiên nên không được coi là ma pháp, vì thế không cách nào dùng Xua Tan đối phó, nhưng cũng vì là hiện tượng tự nhiên nên chịu ảnh hưởng ‘rất nhỏ’ từ ma pháp hệ phong.

Ma pháp sư hệ khí có lẽ còn làm được chút gì với làn sương này, thế nhưng Karl là Ma pháp sư hệ hoả, cho dù hắn có biết ma pháp hệ phong nhưng chỉ ảnh hưởng ‘rất nhỏ’ đến kỹ năng Giá Vụ, không đủ để thay đổi chiến cuộc.

Trong sân, vẻ mặt Uther và Barbara rất ngạc nhiên. Bọn họ cùng một cảm nhận với Kayle khi tiếp xúc với kỹ năng Giá Vụ lần đầu tiên. Ngón tay Uther vạch nhẹ vào làn sương, như muốn chạm vào những điểm đỏ chi chít xuất hiện trong tầm nhìn, trong chốc lát hắn cũng không quen nổi với lượng tin tức khổng lồ trong các ô ‘cửa sổ’ trước mắt.

“Đây tuyệt đối không phải Sương Mù Chiến Tranh.” Barbara thán phục, cô là Ma pháp sư, tinh thần lực mạnh hơn, nhanh chóng biết lợi ích của ma pháp này: “Con thấy mình nhẹ hơn, ma pháp này có thể tăng tốc độ di chuyển, con còn thấy chân mình như đạp lên lớp thảm lông nữa, có kèm hiệu quả ‘giảm âm’!”

“Không, là di chuyển không tiếng động!” Uther giẫm mạnh lên mặt đất, hắn hít một hơi lạnh: “Phạm vi ma pháp này rất lớn, có thể duy trì trong bao lâu? Nếu duy trì được hơn hai tiếng, cha chỉ cần ba ngàn kỵ binh trong một đêm là hạ được thành Lăng Phong!”

Thành Lăng Phong là toà thành biên cảnh của vương quốc Wuda đối địch, cách thành Đông Phong khoảng hơn 80 km.

Không thể không nói Uther là một quân nhân xứng chức, hắn lập tức nhận ra công dụng thật sự của ma pháp Giá Vụ.

Barbara nhìn Lương Lập Đông: “Beata các hạ, đây là ma pháp gì vậy, sao trước nay tôi chưa từng nghe đến!”

“Ma pháp huyết mạch của ta, rất ít người biết.” Lương Lập Đông mô tả sơ qua ảnh hưởng của ma pháp này đối với hai phe địch ta rồi nói: “Tốc độ của bọn chúng sẽ chậm đi, tầm nhìn và thính lực đều bị hạn chế, ưu thế của chúng ta rất lớn! Phiền thành chủ Uther và tiểu thư Barbara tới đối phó Ma pháp sư không gian cùng bốn tên lính đánh thuê bên cạnh hắn, ta vào thành đối phó với Karl!”

“Con thì sao?” Kayle chỉ vào mình, sắt mặt mong chờ.

“Con bảo vệ Barbara.” Lương Lập Đông đáp: “Bảo vệ pháp sư trong đội ngũ là quy tắc mà mọi nghề nghiệp cận chiến đều phải học tập.”

Kayle gật đầu, không dị nghị. Barbara vui vẻ nhìn cậu trai, sắc mặt đỏ bừng.

Sau khi phân công công việc xong, Lương Lập Đông đi qua sân, xuyên qua đám người run cầm cập giữa làn sương mù, bước vào cửa chính của toà thành. Sương mù đã sớm tràn ngập khắp nơi trong lâu đài, tất cả người hầu đều trốn vào góc, đợi mọi chuyện qua đi. Sảnh chính rất lớn, diện tích khoảng năm trăm mét vuông, Lương Lập Đông nhìn thấy huy chương của gia tộc Longman, tấm thuẫn với hình sư tử đứng thẳng ở chính giữa.

Hình tượng như vậy quả thực rất thích hợp với thế gia quý tộc, Jeanne d’Arc trên vai Lương Lập Đông đột nhiên nói: “Nếu tôi không nhìn nhầm, thực lực của Karl mạnh hơn ngài nhiều, có lẽ ngài rất có thiên phú trong phương diện chiến đấu, nhưng không đủ để đối phó. Tôi nhớ trong tri thức của ngài có câu ‘lực phá vạn pháp’, sao phải đặt mình trong nguy hiểm như vậy?”

Sau khi trở thành thú nuôi ma pháp của Lương Lập Đông, Jeanne d’Arc nhận được rất nhiều tri thức, nhưng nó không thu được ký ức của Lương Lập Đông nên không hiểu được nhiều việc. Trong trò chơi, những người chơi như Lương Lập Đông trải qua vô số trận chiến, các Npc có nghề nghiệp Beata không thể tưởng tượng nổi kinh nghiệm và phong cách chiến đấu của đám người chơi.

Quả thật, nếu chỉ xét thực lực bên ngoài, xem bảng chỉ số nhân vật, Karl mạnh hơn Lương Lập Đông rất nhiều, nhưng nếu luận thực lực chiến đấu chân chính, Lương Lập Đông chưa hẳn đã sợ đối phương. Nghề nghiệp ‘thần duệ quý tộc’ khá yếu đối với những người chơi khác cùng cấp độ; nhưng so với NPC có nghề nghiệp, người chơi có cách thức chiến đấu vượt xa bọn họ.

Huống hồ hiện giờ Karl đang nằm trong phạm vi của ma pháp Giá Vụ, đây là sân nhà của Lương Lập Đông, là một trong những người chơi mạnh nhất, lại có lợi thế lớn như vậy, nếu còn đánh thua có lẽ phải xem lại chỉ số thông minh của bản thân.

Bước lên cầu thang, Lương Lập Đông mỉm cười đáp: “Yên tâm, ta đối phó được với hắn. Có điều mi cũng phải giúp ta một tay mới được, như vậy khả năng thắng sẽ cao hơn.”

“Được rồi, ngài là chủ nhân, ngài quyết định.” Jeanne d’Arc lên tiếng, bắt đầu sửa sang lại lông tơ vừa mọc, vụ nổ vừa rồi làm rối bộ lông vừa mọc của nó.

Lương Lập Đông lên tầng hai, căn cứ theo điểm đỏ trong tầm mắt mà hệ thống cung cấp, nhanh chóng tìm thấy vị trí của Karl, hắn rẽ trái, đi theo một hành lang trải thảm đỏ rồi hỏi: “Jeanne d’Arc, ta phát hiện khi có người ngoài mi không thích nói chuyện?”

“Vậy à?” Jeanne d’Arc nghiêng cái đầu chim suy nghĩ rồi nói: “Có lẽ là không có gì để nói. Ngài nghĩ lại xem, tôi kế thừa tri thức của ngài, tuy tôi không biết nên mô tả về ngài ra sao, nhưng tôi cũng biết những tri thức mà ngài truyền tới suýt nữa làm nổ cả đầu tôi. Chủ nhân uyên bác như vậy chắc chắn không phải người thường, hơn nữa huyết mạch của ngài rất đặc biệt, ngài có một khí chất cực kỳ cao quý, không phải như người thường mờ mờ ảo ảo, khí chất này như hoá thành thật vậy. Vừa rồi khi nhìn Uther và Barbara tôi thấy phương diện này ngay cả bọn họ cũng không sánh nổi ngài. Bọn họ được tôn kính là vì thân phận của họ, còn ngài cao quý là do bản thân ngài, cho dù ngài có mặc đồ ăn mày chắc cũng không ai coi thường ngài.”

“Cái này liên quan gì tới chuyện mi không thích nói chuyện?”

“Chủ nhân ngài có thân phận cao quý như vậy, trước khi tôi học được cách giao lưu với người khác đương nhiên không thể nói nhiều rồi. Vạn nhất nói nhầm điều gì chẳng phải làm mất mặt ngài ư?”

Tuy Jeanne d’Arc nói vậy là nghĩ thay cho Lương Lập Đông, nhưng từ giọng điệu của nó có thể thấy Jeanne d’Arc chẳng để mắt tới Uther và Barbara… chẳng lẽ khí chất quý tộc còn truyền sang cả Jeanne d’Arc hay sao?

Ôm câu hỏi đó trong lòng , Lương Lập Đông bước lên lầu ba. Lâu đài rất lớn nhưng nơi nơi đều bị sương mù dày đặc bao phủ. Lương Lập Đông đợi chừng nửa phút tại một ngã rẽ rồi lấy một cuộn sách trong không gian trữ đồ ra, ném về phía ngã rẽ rồi quay người chạy đi. Không đến hai giây sau tiếng sét đánh vang lên, kèm theo đó là tiếng la đầy tức giận của Karl:

“Ai? Có giỏi thì ra đây đánh!”

Hắn vừa dứt lời, một phát Đại Hoả Cầu đánh thẳng vào ngã rẽ, vách tường cũng bị nổ thành một lỗ thủng to, đá vụn mang theo mùi cháy bay loạn. Cũng may Lương Lập Đông đã bỏ đi, bằng không chắc chắn sẽ bị lan đến.

“Cái gã Karl này thật hèn hạ, miệng thì bảo ra đây đánh nhưng tay ném luôn một ma pháp phá hoại như vậy.” Jeanne d’Arc chậc chậc hai tiếng: “Có điều chủ nhân cũng thật nham hiểm, dùng ưu thế địa hình trêu chọc hắn.”

“Chỉ số của ta không bằng hắn, giờ chỉ dựa vào kinh nghiệm chiến đấu và ưu thế địa hình thôi.” Lương Lập Đông nhìn quanh một chút, tới chỗ rẽ kế tiếp lại nèm một cuộn sách ra.

Jeanne d’Arc nhìn chằm chằm vào cuộn sách nói: “Lại dùng cách bẫy ả sát thủ để đối phó hắn à?”

“Hắn sẽ không trúng chiêu, có điều phải tạo cho hắn một phản xạ có điều kiện để chuẩn bị cho đòn tấn công thật sự của ta.” Lương Lập Đông nhanh chân rời khỏi, lại bước xuống lầu hai: “Hắn muốn rời khỏi đây chắc chắn phải đến nơi điều khiển kết giới. Bình thường nơi điều khiển kết giới đều ở dưới lòng đất, ta sẽ giết hắn trước khi hắn tới ma pháp trận dưới lòng đất.”

Lương Lập Đông đi vòng một vòng trên tầng hai, phát hiện một nữ hầu nhỏ tuổi đang trốn dưới gậm giường một gian phòng run lẩy bẩy, hắn đi tới, thêm cô gái vào thành ‘đồng đội’ sau đó dời cái giường đi, vỗ lên vai cô: “Cháu mau đi đi, ra ngoài sân, nơi này sắp có nguy hiểm.”

Cô bé hầu gái nghe tiếng người, nhìn quanh một chút rồi vui sướng hô lên: “Mình lại nhìn được rồi!” Sau đó chạy đi như một làn khói.

Dưới hiệu quả mặt trái của ma pháp Giá Vụ, người bình thường nếu không phải đồng đội căn bản không cách nào thấy vật gì cách mình 5cm, như vậy chẳng khác gì người mù.

Lương Lập Đông nhìn cô bé hầu gái chạy khỏi, sau đó tiếng gầm gừ của Karl vang vọng từ tầng ba: “Cuộn sách Định Vị Không Gian… Beata, ngươi là tên khốn nạn, dám biển thủ cuộn sách của ta. Ngươi có giỏi thì ra đây, đừng dùng mấy thủ đoạn hèn hạ này!”

“Quả nhiên không trúng chiêu, chủ nhân ngài đoán thật chuẩn!” Jeanne d’Arc bái phục nói.

Lương Lập Đông suy nghĩ rồi nói: “Theo phản ứng hai lần vừa rồi, tầm mắt của hắn khoảng 15-18 mét. Giờ để đề phòng ta đánh lén chắc hẳn hắn đã mở lá chắn ma lực.”

Vừa nói hắn vừa đi về cầu thang tầng 2, lại tới ngã rẽ: “Tổng cộng 38 bước, lấy bình quân 0,6m một bước, nơi này cách cầu thang hơn 20m. Jeanne d’Arc, một lát nữa khi Karl xuống, mi dùng toàn lực bắn một đòn Đạn Không Khí, hiểu không?”

Jeanne d’Arc gật đầu.

Không đến hai phút sau, bóng dáng Karl xuất hiện ở cầu thang, Jeanne d’Arc đã sớm nén đủ lực, một viên Đạn Không Khí đường kính khoảng 60cm bắn về phía Karl. Cùng lúc đó, Lương Lập Đông nhanh chân bỏ chạy, đương nhiên không quên ném một cuộn sách lại ở ngã rẽ.

Một giây sau, chỗ ngã rẽ vang lên tiếng nổ ầm ầm như bị vật nặng bắn trúng, sau đó là tiếng ho khù khụ của Karl.

Sau khi dốc hết sức bắn một đòn Đạn Không Khí, trước có vẻ hơi mất sức, nó nói: “Tạm thời tôi không còn sức chiến đấu nữa.”

“Không sao! Sau khi dính đòn của mi, hắn chắc đã chuyển tấm chắn ma lực thành tấm chắn kháng cự nguyên tố!” Lương Lập Đông từ tốn nói: “Tấm chắn ma lực tuy có thể ngăn cản đòn tấn công ma pháp nhưng nó là loại lá chắn đa phương diện, khả năng kháng đòn đối với công kích ma pháp và vật lý đều không mạnh. Tuy tấm chắn ma lực có thể đỡ được đòn đánh toàn lực của mi nhưng hắn cũng không dễ chịu.”

Như đang kiểm chứng suy đoán của Lương Lập Đông, tiếng ho khan của Karl lúc ẩn lúc hiện, sau đó trong không khí vang lên tiếng ‘ong’ yếu ớt.

“Thấy chưa, hắn đổi tấm chắn ma lực thành tấm chắn kháng cự nguyên tố.” Lương Lập Đông mỉm cười.

Thân thể Jeanne d’Arc run rẩy: “Chủ nhân, tâm cơ của ngài thật đáng sợ, tôi hơi sợ rồi đấy…”

Lương Lập Đông lại ung dung bước tới, lúc này khúc rẽ sau lưng hắn bốc lên một chuỗi lửa dài, bị lửa đốt khiến cuộn sách Lương Lập Đông bỏ lại phát động sớm. Cuộn sách đó là Thuật Đóng Băng, khí lạnh của nó vừa bốc lên đã bị luồng lửa nuốt trọn.

“Beata!” Karl gào lên tại ngã rẽ: “Mấy thủ đoạn nhỏ này không tác dụng gì với ta đâu, cường độ ma pháp của ngươi quá yếu, phá không nổi tấm chắn của ta. Đợi ta mở được kết giới, ta sẽ khiến ngươi ê chề nhục nhã!”

“Bàn Tay Thiêu Đốt…” Lương Lập Đông mỉm cười càng vui vẻ: “Hắn bắt đầu cuống lên rồi, ta tưởng phải tới tầng một mới có cơ hội giết hắn, giờ xem ra… Không tới 3 phút nữa hắn chết chắc rồi.”

Lương Lập Đông tìm một căn phòng có cửa sổ gần cầu thang, vào phòng đóng cửa lại. Lúc này Karl vừa vặn chạy từ ngã rẽ ra.

Karl hơi mệt, làn sương dày đặc này khiến thân thể hắn chậm chạp hơn, lại còn phải đề phòng những đòn ma pháp bất ngờ của Beata cùng mấy cuộn sách ma pháp bị vứt lại ở ngã rẽ. Vừa rồi chiêu Định Vị Không Gian kia khiến hắn kinh hãi gần chết, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, thi triển ma pháp đảo ngược không chừng đã bị ném vào hư không.

“Beata chết tiệt, chỉ biết dùng thủ đoạn, chẳng có chút vinh dự nào của Ma pháp sư.” Karl tức tối nói, chậm rãi tiến lên.

Lương Lập Đông dựa lưng vào cửa, lặng lẽ nghe ngóng tiếng bước chân càng lúc càng gần của đối phương. Hắn lấy thanh kiếm trong không gian trữ đồ ra, lùi lại phía sau hai bước, quay về phía cánh cửa gỗ.

Phì phò… Tiếng hít thở nặng nề của Karl vang lên ngoài cửa.

Lương Lập Đông đột nhiên phát lực lao thẳng vào cánh cửa gỗ. Mặc dù cửa trong lâu đài gia tộc Longman chất lượng rất tốt nhưng cũng chẳng chịu nổi một người có nghề nghiệp toàn lực xông vào.

Lương Lập Đông mang cả cánh cửa lao từ trong phòng ra, trường kiếm trong tay xuyên qua cửa gỗ đâm trúng một vật thể mềm mềm. Sau đó hắn mang theo cả cửa gỗ cả vật thể lao tới bức tường đối diện… Một tiếng rầm kỳ quái vang lên, Lương Lập Đông thấy sau cửa gỗ bắn ra từng tia máu vạch lên vách tường màu trắng như một đoá hoa đỏ kiều diễm.

Người sau cửa gỗ không cần nghĩ cũng biết là Karl. Lương Lập Đông đánh lén thành công như vậy cũng vì Karl chuyển pháp thuật phòng ngự của mình từ ‘Tấm Chắn Ma Lực’ thành “Tấm Chắn Ngăn Nguyên Tố’! Cái sau có khả năng phòng ngự ma pháp cực kỳ hiệu quả, nhưng hoàn toàn không cách nào phòng ngự công kích vật lý thuần tuý.

Huồng hồ lúc trước Lương Lập Đông ba lần bảy lượt bố trí cạm bẫy vì vậy Karl cũng ngộ nhận Lương Lập Đông chỉ dùng những ngã rẽ để lẩn trốn đánh lén hắn, không ngờ lần này Lương Lập Đông lại mai phục sau cửa phòng, chờ hắn đi qua.

“Chết tiệt…” Sau cửa gỗ vang lên tiếng mắng chửi uể oải.

Nguyên tố ma lực trong không khí bắt đầu dao động, Lương Lập Đông ôm Jeanne d’Arc lập tức từ bỏ trường kiếm lao thẳng vào trong phòng, đánh vỡ cửa sổ nhảy từ tầng hai xuống.

Khi rơi xuống đất, Lương Lập Đông lộn người theo thói quen, di dời lực rơi, sau đó thuận thế đứng lên. Ngay lúc đó, tầng hai nổ tung, cả tầng lầu đều bị ngọn lửa nuốt trọn, ánh lửa như từng con rồng phun ra ở ô cửa sổ. Ngọn lửa chiếu sáng toàn bộ lớp sương mù!

Lương Lập Đông phủi phủi bên vai vừa dính bụi sau cú lăn vừa rồi, sau đó đặt Jeanne d’Arc từ trong lòng lên vai.

Hắn tiếp tục cất bước, ngọn lửa bừng bừng cháy trên tầng hai lâu đài, ánh sáng chiếu rọi lên người Lương Lập Đông thành một cái bóng dài… Đàn ông chân chính không quay đầu lại nhìn vụ nổ!

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.