Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chơi lớn rồi

Phiên bản Dịch · 2323 chữ

Chương 31: Chơi lớn rồi

Lương Lập Đông lấy thanh kiếm ra vốn tưởng rằng phải cận chiến với đối phương, nào ngờ phản ứng đầu tiên của kẻ địch lại là trốn, sau đó bị hắn ung dung đánh giết. Nhưng nghĩ kỹ lại cũng không có gì ngạc nhiên. Trong trò chơi, ngoại trừ chiến đấu quân đoàn với những NPC lãnh chúa xung quanh, phần lớn những trận khác là PK một mình hoặc chiến đấu đoàn đội quy mô nhỏ cùng người chơi khác.

Người chơi khi chết sẽ mất rất nhiều điểm kinh nghiệm, bình thường thì có vẻ khá e dè, trận nào không nắm chắc khá lớn thì không đánh. Có điều khi thật sự chiến đấu, bọn họ lại cực kỳ dũng mãnh, ai nấy gầm thét lao lên trước, đám pháp sư thì vừa di chuyển tức thời vừa ném cầu lửa sát mặt đối thủ, cho dù đánh không lại ‘trước khi chết’ cũng nghĩ đủ mọi cách để khiến đối phương tổn thương, cho dù là vết thương nhẹ.

Dưới bầu không khí này, chiến đấu giữa những người chơi không chỉ thiếu thẳng thắn hơn nữa còn rất ‘nham hiểm’. Vì thắng lợi hay làm bị thương đối phương, họ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ này, ném vôi chẳng qua chỉ là thủ đoạn nhỏ không nên nhắc tới. Lương Lập Đông còn gặp người chơi hất phân vào kẻ địch, Đại kiếm sĩ mỹ nữ thấy thân mình dính đầy chất bẩn vàng đen, đầu tiên là bị thối tới mức nôn mửa, sau đó hôn mê bất tỉnh, bị người chơi đối địch ung dung ‘tiễn’ về thần điện nữ thần Sinh Mệnh.

Hơn nữa tần suất nảy sinh chiến đấu giữa những người chơi cũng rất cao… Một người chơi rảnh rỗi tính qua, bình quân người chơi mỗi ngày lại xảy ra 2,3 lần chiến đấu cá nhân hay chiến đấu đoàn đội quy mô nhỏ, sau đó trung bình ba ngày lại có một lần chiến đấu quy mô quân đoàn. Dưới tình hình chiến đấu liên tục như vậy, số lần tử vong của người chơi khá cao, nhưng cũng tích lũy được kinh nghiệm chiến đấu tương đối đáng sợ.

Lấy Lương Lập Đông làm ví dụ, tám năm sống trong trò chơi, số lần chết của hắn đã gần ngàn… Hắn nằm trong số những người chơi đứng đầu bảng, cố lần chết còn coi là ít, có người chơi thậm chí chết tới hơn năm ngàn lần. Số lần tử vong nhiều như vậy mang theo lượng kinh nghiệm chiến đấu cao tới kinh người. Khi một người chết vài trăm thậm chí vài ngàn lần, nếm trải đủ cách chết, thủ đoạn nào cũng từng trải qua, còn lý do gì mà không lợi hại?

Vì thế trong tình huống thực lực sai biệt không nhiều, người chơi thường lợi hại hơn NPC có nghề nghiệp, một chấp vài người cũng không vấn đề gì, cấp thấp đánh cấp cao cũng không hiếm. Nhưng người chơi trong trò chơi vẫn nằm ở thế yếu, nguyên nhân là số lượng NPC quá khổng lồ, hơn năm tỷ; số lượng người chơi mới chỉ năm trăm ngàn. Số người vào game cũng không thống nhất, trung bình chỉ 200 ngàn người vào game cùng lúc, NPC mỗi người nhổ một ngụm nước miếng cũng đủ chết đuối 200 ngàn người này rồi.

Hai người bị Lương Lập Đông giết thật ra cũng là kẻ lõi đời trong giới lính đánh thuê, nhưng bọn họ gặp phải một quái vật tới từ thế giới khác, tuy năng lực của hắn không mạnh, đẳng cấp cũng thấp, nhưng nếu xét theo kinh nghiệm và ý thức chiến đấu, thế giới này ngoại trừ những kẻ trường sinh, không mấy ai hơn được hắn.

Đương nhiên kinh nghiệm chiến đấu không phải vạn năng, chỉ tác dụng khi thực lực cách biệt không quá lớn.

Có điều thực lực hai người này không chênh lệch về ‘chất’ với Lương Lập Đông. Bọn họ tuy cũng là kẻ lõi đời nhưng sao so sánh được với người trải qua ‘vạn’ trận như Lương Lập Đông.

Cho nên khi hắn giết hai tên thích khách, nhiều người lập tức chú ý tới, nhiều ánh mắt cả thiện ý cả ác ý đổ dồn lên người hắn. Thật ra bản thân Lương Lập Đông cũng không ngờ lại đơn giản như vậy, hắn thu hồi thanh kiếm sắt về không gian trữ đồ, sau đó nhìn về phía Ma pháp sư không gian đứng giữa sân, bốn tên lính đánh thuê xung quanh đối phương đang cực kỳ tức giận vì cái chết của đồng bọn, phẫn nộ tới muốn xé hắn thành từng mảnh.

Lương Lập Đông đã sớm quen với ánh mắt như vậy, hắn hờ hững trở lại cạnh Kayle và Barbara giữa ánh mắt đám người.

Thành chủ Uther cười ha hả, hắn biết trong đám người chắc chắn còn sát thủ lẩn trốn nhưng không cách nào tìm ra họ, giờ chỉ thoáng chốc đã chết hai tên, đối phương đã nằm trong thế yếu.

“Giờ các ngươi không đi được.” Uther cười nói: “Đầu hàng đi, nói ra kẻ chủ mưu là ai, ta sẽ giúp các ngươi chết dễ chịu hơn.”

“Đừng tưởng mình cái gì cũng biết, ngươi tưởng mình thắng chắc rồi?” Ma pháp sư không gian ho một tiếng, dáng vẻ chẳng hề để ý: “Mặc dù có thêm một pháp sư khiến chúng ta hơi bất ngờ, nhưng đây không phải lý do để ngươi đắc ý. Uther, ngươi quả thật rất thông minh, nhưng thành Đông Phong này không chỉ mình ngươi thông minh, ngươi nghĩ rằng kéo chúng ta tới đây rồi phái binh sĩ lén lút tới đối phó với chủ nhân là cách hay ư? Ha ha, chắc chắn ngươi không ngờ chúng ta tới đây cũng chỉ là tương kế tựu kế mà thôi!”

“Là sao!” Gương mặt Uther hơi đổi sắc.

“Giờ cũng sắp bắt đầu rồi.” Ma pháp sư không gian cười ha hả, dáng vẻ đắc ý.

“Giết bọn chúng trước đã, bọn chúng đang câu giờ.” Barbara hô.

“Đúng là chúng ta đang câu giờ, nhưng ta cũng chẳng lừa các ngươi.” Ma pháp sư lấy gậy phép của bản thân từ trong hư không ra, vung tay lên, năm người bọn họ cùng biến mất rồi xuất hiện lại cách đó hai mươi mét: “Uther, tuy ngươi rất thông minh, ra vẻ thô lỗ nhưng thật chất là con cáo già giảo hoạt. Đáng tiếc đã nhiều năm ngươi quen thuận buồm xuôi gió, nới lỏng cảnh giác. Lần này chúng ta nhắm vào ngươi đã lâu, cứ chờ chút sẽ biết, ngươi chết chắc rồi.”

“Chắc chắn ngươi sẽ chết trước ta!”

Uther vung tay, cung thủ trên tháp canh buông một cơn mưa tên xuống, Ma pháp sư không gian sử dụng Mũi Tên Chuyển Hướng, dưới sự bảo vệ của kết giới ma pháp này, tất cả các mũi tên đều chuyển sang một bên.

Barbara đứng cạnh định đọc thần chú dùng phép giúp phụ thân có cơ hội tấn công, nhưng ngay lúc này một kết giới khổng lồ màu vàng nhạt xuất hiện bên trên lâu đài, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã bao trùm toàn bộ. Những quý tộc chưa kịp rời khỏi cầu treo đều bị nhốt lại bên trong. Tâm trạng khủng hoảng lại xuất hiện.

Sắc mặt Uther lập tức trở nên khó coi: “Kết giới khép kín sao đột nhiên khởi động.”

Ma pháp sư không gian đột nhiên cười ha hả: “Đương nhiên là để nhốt ngươi ở đây, không cho ngươi trốn rồi.”

Barbara lúc này cũng hoảng hốt: “Chẳng phải Karl trông giữ kết giới khép kín ư? Hắn đâu rồi?”

“Ta ở đây!” Giọng nói phập phù vang lên trên lâu đài, một pháp sư áo đen xuất hiện trên ban công tầng năm, hắn nhìn xuống dưới, mỉm cười nói: “Uther, ta tặng ngươi một món quà.”

Hắn giơ tay, một quả cầu lửa khổng lồ bắn chéo lên, tiếng nổ lớn qua đi, tháp canh đã không thấy đâu, đá vụn bay toán loạn, xen lẫn từng mảnh chân tay rời rạc. Vài hòn đá khá lớn rơi xuống quảng trường làm chết vài người, còn không ít người bị thương nhẹ.

Đại Hỏa Cầu Tăng Cường, uy lực còn mạnh hơn Barbara.

Sắc mặt Uther càng thêm khó coi: “Karl, ta tự thấy không làm gì có lỗi với ngươi, tại sao ngươi lại phản bội ta?”

“Tại sao ư? Ha ha, vì ngươi không có con trai.” Karl không vui không buồn chỉ khẽ nhún vai: “Nếu ngươi sinh được một đứa con trai, ta có theo ngươi tiếp cũng chẳng sao, nhưng ngươi chỉ có một con gái, còn định kén người ở rể, gia tộc như vậy chẳng đến hai mươi năm sẽ sa sút, sao ta lại phải theo phục vụ một gia tộc chẳng có tiền đồ như vậy? Tìm một gia tộc có tiền đồ hơn chẳng hợp tình hợp lý ư?

“Ai nói con gái không quản lý được gia tộc, hơn nữa con gái ta còn là nữ Ma pháp sư hiếm thấy. Con ta có năng lực lãnh đạo gia tộc Longman!”

“Nữ mãi vẫn chỉ là nữ thôi, không người phụ nữ nào là lãnh chúa tốt, là nữ vương tốt! Đây là lời dạy của lịch sử rồi!” Karl mỉm cười nói: “Huống hồ giờ ta đã phản bội, nếu ta lại về phe của ngươi, ngươi còn tin tưởng ta không?”

Uther im lặng.

Lúc này Karl nhìn sang Lương Lập Đông nói: “Beata các hạ, rất xin lỗi vì đã cuốn ngài vào sự cố này. Chúng ta biết ngài chỉ bị tên Uther đê tiện kéo vào chuyện này mà thôi. Nếu ngài có thể đứng ngoài chúng ta cũng sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra. Dẫu sao mới đây thôi ngài đã giúp ta, ta không thể lấy oán trả ơn được.”

“Ta giết hai tên lính đánh thuê, ta không nghĩ các người sẽ bỏ qua cho ta đâu.” Lương Lập Đông cười nói: “Có lẽ ngươi không định làm gì với ta, nhưng ta không cho là thế lực sau lưng ngươi sẽ không làm gì bất lợi cho ta!”

“Đối địch với pháp sư là hành động thiếu sáng suốt!” Karl lạnh lùng nói: “Ta tin rằng khách hàng hiện tại của ta hiểu rõ thị phi! Hắn rất thông minh.”

Barbara sốt sắng nhìn Lương Lập Đông, giờ tuy bọn họ vẫn ở thế yếu nhưng vẫn có năng lực chiến đấu tiếp. Thế nhưng nếu Lương Lập Đông về phe kẻ địch, vậy bọn họ thật chẳng còn chút phần thắng.

“Đúng vậy, đối địch với pháp sư là thiếu sáng suốt.” Lương Lập Đông mỉm cười: “Tiểu thư Barbara cũng là pháp sư, sao khách hàng sau lưng ngươi còn định đối phó với nàng? Mặt khác, quan điểm của ta khác với ngươi, ta coi trọng tương lai tiểu thư Barbara hơn, ta thấy đầu tư vào cô gái này có tiền đồ hơn đầu tư vào người khách sau lưng ngươi nhiều. Tuy cha cô gái này là tên khốn nạn đê tiện nhưng con gái hắn lại là một cô bé rất tốt, lại là người yêu của học trò ta. Vì sao ta phải đứng về phía các người.”

Uther thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt Barbara và Kayle đều ửng đỏ, nếu không phải đang trên chiến trường, không khí giữa hai người sẽ càng thêm ám muội.

“Vậy thật đáng tiếc!” Karl bất đắc dĩ thở dài: “Sau khi ngài chết, ta sẽ tổ chức một đám tang xứng với ngài. Nếu ngài còn trăn trối gì xin cứ nói, ta sẽ cố gắng hoàn thành giúp ngài.”

Có thể nói con người là sinh vật rất mâu thuẫn. Vì tiền đồ Karl không kiêng dè phản bội Uther, nhưng hắn lại cảm thấy hổ thẹn với Lương Lập Đông. Có điều Lương Lập Đông lại chẳng hề để ý tới hắn mà bước tới bên Uther hỏi: “Thành chủ thông minh, ngài còn chiêu gì nữa không?”

“Thông minh quá nên bị thông minh hại!” Uther lúng túng cười nói: “Thật ra ta sớm biết bọn chúng định ám sát ta. Nhưng ta nhắm diệt sạch bọn chúng trong lần này nên đã phái quân đội đi nấp các nơi trong thành, đợi thời cơ thích hợp trực tiếp giết chết tên khốn kiếp Unluck kia. Nào ngờ Karl lại bị hắn xúi giục, biết kế hoạch của bọn ta. Giờ bọn họ tương kế tựu kế nhốt chúng ta trong lâu đài, ta nghĩ chắc trong đám người còn nhiều thích khách chưa lộ diện.”

“Đúng thế, có điều đây chỉ là chuyện nhỏ.” Lương Lập Đông nhìn xung quanh xem có ai khả nghi không: “Nếu ngài không còn chiêu bài gì thì ta còn đây… Có điều trước lúc đó ngài tìm giúp ta Ma pháp sư hệ khí kia đã, giết chết tên Ma pháp sư hệ khí kia ta mới đủ tự tin ứng phó nguy cơ này.”

Lúc này Barbara và Kayle vừa vặn đi tới, người sau nghe vậy hai mắt sáng bừng: “Thầy định dùng Ma pháp sương mù thần kỳ kia à?”

Lương Lập Đông gật đầu.

Barbara nghi hoặc: “Ma pháp sương mù? Sương Mù Chiến Tranh? Tuy ma pháp này rất hữu dụng nhưng Karl là pháp sư chiến tranh, chắc chắn có ma pháp Xua Tan, như vậy cũng chẳng còn tác dụng gì.”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.