Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bồi thường và diễn kỹ

Phiên bản Dịch · 1523 chữ

Thực lực của Bạch Nha so với Vân Dao Tiên Tử chênh lệch không chỉ một đoạn, lấy Đại La Kim Tiên hậu kỳ so với Đại La Kim Tiên sơ kỳ thì một chút tiểu pháp thuật kia không tính là gì, Bạch Nha có thể cậy mạnh, dùng sự chênh lệch mà trực tiếp xem thấu, bất quá hắn đã xem đủ rồi.

Thu hồi lại ánh mắt của mình, Bạch Nha thân hóa hình người, khẽ cúi người biểu thị áy náy: "Bần đạo nhất thời mạo phạm, mong tiên tử chớ trách."

"Hừ…" Vân Dao Tiên Tử thấy thái độ của hắn như vậy thì có chút hài lòng, bất quá nàng cũng không loại người dễ dàng tha thứ như vậy, hừ một tiếng nói ra: "Ngươi đem thân thể ta đều nhìn sạch, nói một câu chớ trách liền xong?"

Phản ứng của Vân Dao Tiên Tử hoàn toàn nằm trong dự tính của Bạch Nha, hắn khẽ cười: "Tiên tử nói không sai, đã bần đạo là người sai, cho tiên tử bồi thường cũng là tất yếu."

Bạch Nha vừa nói vừa mò mẫm chính mình ống tay áo, một hồi lâu sau liền lấy ra hai kiện trang sức, đưa đến trước mặt của Vân Dao Tiên Tử.

Đồ vật đã đưa đến cửa, hà cớ gì lại không nhận lấy, cho nên Vân Dao Tiên Tử nhận, nhưng nàng còn chưa hết giận đâu.

"Hừ, chỉ là hai kiện trang…"

Vân Dao Tiên Tử tiếp nhận lấy hai kiện trang sức, lời nói còn chưa nói xong liền phải nuốt lại rồi, thật không nghĩ đến hai kiện trang sức này cũng là Linh Bảo, mà còn là thượng phẩm nữa chứ.

"Tiên tử hài lòng chứ?" Bạch Nha cười nhạt hỏi.

"Ngươi nghĩ dùng hai kiện Thượng Phẩm Linh Bảo để mua chuộc ta?" Vân Dao Tiên Tử ánh mắt thoáng qua vẻ ưa thích, nhưng rất nhanh liền thay đổi, bày ra bộ dáng khó chịu hỏi.

Diễn kỹ của nàng làm sao tránh thoát được ánh mắt tinh tường của Bạch Nha, trong lòng thầm hô thú vị, hắn lắc đầu nói: "Không dám, bần đạo không có ý đó a, đây chỉ là lễ vật đền bù cho tiên tử mà thôi."

"Hừ, ngươi thật sự là biết ăn biết nói a." Vân Dao Tiên Tử hừ lạnh.

Bạch Nha chỉ cười mà không nói, yên lặng đứng đó nhìn xem Vân Dao Tiên Tử biểu lộ.

"Tiên tử…" Bạch Nha đột nhiên hô một tiếng, thần sắc cũng nên chân thành, mở miệng nói: "Bần đạo sẽ phụ trách."

Đi qua hồi lâu suy nghĩ, Bạch Nha rốt cuộc quyết định được cách giải quyết, tuy rằng không biết thân phận của đối phương như thế nào, nhưng hắn đã xem sạch người ta, chịu trách nhiệm là việc tất nhiên, hắn mới không phải là cặn bã nam đâu.

Nói đi cũng phải nói lại, Vân Dao Tiên Tử lớn lên xinh đẹp như thế, cho dù không có xảy ra sự cố hôm nay thì Bạch Nha cũng đã có ý định với nàng rồi, huống chi bây giờ đã xem sạch, lại có thêm lý do thực hiện.

Vân Dao Tiên Tử có nghĩ cũng không thể nghĩ được Bạch Nha lại đột ngột nói lời như vậy, sắc mặt đỏ đến thẹn thùng, phối hợp với ánh sáng phản chiếu của mặt hồ làm cho nhan sắc của nàng càng mê người hơn.

Bất quá câu nói của Bạch Nha làm nàng rất hài lòng, trong lòng thầm gật đầu chấp nhận, nhưng bên ngoài lại nói: "Nếu ta nói không thì sao?"

"Vậy thì bần đạo bắt buộc phải đắc tội rồi!" Bạch Nha cười nhạt, bộ dáng thật muốn động thủ.

"Ngươi… ngươi định làm gì?"

"Tiên tử đã không đồng ý, bần đạo cũng không còn cách nào khác, hôm nay lấy cái chết để tạ lỗi!" Bạch Nha tay cầm trường kiếm, chậm rãi kề vào cổ mình, chậm rãi nói ra.

Vân Dao Tiên Tử nhìn thấy trên tay Bạch Nha đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm liền kinh hô một tiếng, chỉ là diễn biến sao đó làm cho nàng thật sự không biết làm sao, tình huống quá khó a.

"Ta…" Vân Dao Tiên Tử nhất thời không biết làm sao, một câu nói cũng không nói ra được.

"Tiên tử không cần để ý, đây là lỗi lầm của bần đạo…" Bạch Nha giọng nói đầy vẻ áy náy, trên tay động tác cũng không dừng, trường kiếm đã khẽ cứa vào cổ, máu cũng từ đó mà chảy ra.

"Ngươi hà cớ gì phải làm việc tổn thương chính mình như vậy chứ!" Vân Dao Tiên Tử tâm tình cũng bị hắn làm cho ảnh hưởng, có thể thấy được nàng đã mềm lòng.

"Haha…" Bạch Nha cười một tiếng, đem trường kiếm lấy ra khỏi cổ, sau quăng trường kiếm về phía Vân Dao Tiên Tử, nói ra: "Kính xin tiên tử thành toàn, bần đạo thật lòng muốn tạ lỗi!"

"Thật sự là oan gia a…" Vân Dao Tiên Tử cũng không có tiếp lấy trường kiếm, trong lòng thầm than một câu, sau đó lại nói: "Ngươi không cần phải như vậy, ta tha thứ cho ngươi."

"Thật sự?" Bạch Nha có chút không tin tưởng hỏi lại.

"Ừm, ta tha thứ."

Nhìn thấy thái độ của nàng chuyển biến như vậy, Bạch Nha biết mình thật sự thành công, lần đầu diễn kịch quả thật hồi hộp a.

Không sai, Bạch Nha chính là đang diễn kịch cho Vân Dao Tiên Tử xem, hắn mới không điên mà tự sát đâu, còn có nhiều người đang chờ hắn đây, chết là chuyện không thể nào.

Lần đầu tiên diễn kịch đã thành công như thế, hắn tự nghĩ mình có nên đi làm diễn viên hay không, nhưng rất nhanh liền gạt bỏ ý định này, nơi này là Hồng Hoang, diễn kỹ tốt cũng chỉ để bán thảm a.

Bạch Nha cũng nhờ vào diễn kỹ mà kết thúc sự tình ngày hôm nay, không những giải quyết được sự lúng túng, mà còn gián tiếp tìm về được một nàng dâu xinh đẹp nữa.

Vân Dao Tiên Tử cũng vì hành động của hắn mà cảm động, tuy đã nói là tha thứ, nhưng ngạo kiều của nữ nhân vẫn phải giữ, nàng bĩu môi nói ra: "Sự tình hôm nay ta bỏ qua, nếu như ngươi muốn trách thì phải xem biểu hiện của chính ngươi rồi, nếu thật sự tốt ta sẽ đồng ý."

"Biểu hiện sau này a…" Bạch Nha cười nhạt một tiếng, nữ nhân ưa thích ngạo kiều quả thật không sai, cho nên hắn cũng phối hợp kịch bản mà nói theo: "Tiên tử yên tâm, bần đạo sẽ không làm người thất vọng!"

"Hừ!"

Lúc này đây, Bạch Nha mới nhớ đến một việc, hai người nói chuyện với nhau cả buổi mà còn chưa biết tên nhau a, với lại nơi này là nơi nào hắn cũng không biết.

"Xin hỏi tiên tử quý danh là gì? Còn có, nơi đây là chỗ nào a?" Bạch Nha chấp tay hỏi.

"Hừ, ngốc điểu…" Vân Dao Tiên Tử nhỏ giọng mắng một câu, sau đó lại đáp: "Nơi đây chính là Tây Côn Luân - Dao Trì Tiên Cảnh, còn ta là Vân Dao Tiên Tử."

"Ách…" Bạch Nha lúc đó liền sững sờ rồi, hắn không nghĩ đến cùng mình nháo nữa ngày lại là sau này Nữ Tiên chi Thủ - Tây Vương Mẫu.

Nhưng rất nhanh nụ cười liền hiện hữu trên khuôn mặt của hắn, cảm giác của hắn quả nhiên không sai, đối phương không phải là phổ thông nữ tu, mà là Tiên Thiên Đại Thần, lần này quả thật là lời to a.

"Ngốc điểu ngươi cười cái gì, ngươi còn chưa báo ra danh tính đâu." Vân Dao Tiên Tử nhìn thấy hắn cười như kẻ ngốc, khó chịu nói ra.

"Không có ý tứ, nhất thời nhớ đến một số chuyện liền ngây người…" Bạch Nha nén lại sự vui mừng, nghiêm túc nói ra: "Tự giới thiệu, bần đạo Bạch Nha!"

"Cái gì? Ngươi lại là Bạch Nha!" Vân Dao Tiên Tử nghe đến tên của hắn một khắc đó, lập tức sững sờ.

". . ." Bạch Nha có chút không hiểu, nhất thời im lặng.

Nói đi cũng phải nói lại, Bạch Nha con hàng này thật sự quên đi một chuyện, hắn chính là người kích sát Thần Nghịch, đồng thời cũng là người dẫn dắt Hồng Hoang sát khí vào trong Vô Biên Huyết Hải, năm đó hắn giết hung thú thật sự nhiều, người biết đến tên hắn thật sự không ít, danh tiếng ít nhiều cũng đã trải khắp Hồng Hoang.

Vân Dao Tiên Tử mặc dù chỉ ở tại nơi đây tu luyện, nhưng nghe đến tên hắn cũng không phải là chuyện quái lạ.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.