Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô đề

Phiên bản Dịch · 1520 chữ

Một ngày này, Tây Côn Luân một chỗ đầy cây cỏ hoa lá. Bạch Nha đứng bên cạnh một hồ nước nhỏ, nhìn xem Nữ Oa đang… chơi bùn, không nghe nhầm, nàng thật sự là đang chơi bùn nha, cùng tiểu hài tử chơi bùn không có khác biệt là mấy.

Bạch Nha đối với chuyện này cũng là lắc đầu, người như thế lớn vẫn thích chơi bùn làm sao nhìn mặt ai nữa, không đúng, Nữ Oa sao này thành Thánh cũng là vì chơi bùn đây… khụ khụ, Cửu Thiên Tức Nhưỡng là đất không phải bùn.

"Phu quân, nhìn này nhìn này…" Đang chơi bùn Nữ Oa bỗng nhiên đứng dậy, nâng trong tay đồ vật vừa được nặn ra đưa cho Bạch Nha.

"Cái này…" Bạch Nha tiếp lấy Nữ Oa trong tay đồ vật, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì vật nọ giống như là có thần, không giống vật được tạo ra mà càng giống vật có sinh mệnh.

"Thổ Ngưu sao?" Trên tay hắn lúc này là một con trâu đực làm từ đất sét, có lớp da dày màu đen bóng trông rất lực lưỡng và hung tợn. Nổi bật trên khuôn mặt con trâu là hai cái sừng dài cong vút, và đôi mắt của con trâu cũng là đen láy và tròn xoe, nhìn xem rất có thần.

"Đúng a, chàng thấy sao!?" Nữ Oa cao hứng gật đầu một cái, trên mặt kém chút viết ''ta rất lợi hại a, nhanh khen ta nha'', biểu cảm này quả thật khiến người ta không kiềm lòng được mà.

"Ừm, rất đẹp. Nữ Oa nhà ta giỏi nhất nha!" Bạch Nha cười cười, sờ Nữ Oa đầu nhỏ khen một câu.

"Hì hì!" Nữ Oa hưởng thụ hắn tình thương, hài lòng cười hì hì.

Thời gian cứ thế trôi qua, Nữ Oa vẫn cứ hì hục bên bờ hồ mà chơi bùn, còn Bạch Nha lại đứng ngẩn ngơ tựa hồ suy nghĩ gì đó.

"Không có vấn đề, liền như vậy." Bạch Nha giống như cùng ai trò chuyện, nhẹ gật đầu một cái, lúc này một tia thật khó thể thấy từ trong cơ thể hắn bay ra, sau đó lại tại chỗ biến mất.

"Phu quân, làm sao?" Nữ Oa cảm thấy hắn có chút lạ, ngẩng đầu liền hỏi, thần sắc có chút lo lắng.

Bạch Nha xua tay biểu thị không việc gì, sau đó lại cầm lên một con vật bằng đất khác của Nữ Oa. Ánh mắt đầu tiên là tán thưởng, sau đó là kinh ngạc, kế tiếp lại là mừng rỡ.

Tán thưởng là vì tay nghề của Nữ Oa so với ban đầu tốt hơn hẳn, nếu nói trước đó là có thần thì bây giờ chỉ còn kém một chút là có thật, nói không chừng thì những con vật này theo năm tháng cũng có thể sinh ra linh trí đây.

Còn về kinh ngạc là vì hắn thấy được những con vật bằng đất này ẩn ẩn có từng tia từng tia pháp tắc quấn quanh. Mà pháp tắc ở đây chính là sự sáng tạo, một trong ba ngàn loại pháp tắc, Sáng Tạo Pháp Tắc.

Mừng rỡ thì không cần phải nói rồi. Dựa theo Bạch Nha trí nhớ thì đạo của Nữ Oa chính là Sáng Tạo chi Đạo, nay lại ngộ ra Sáng Tạo Pháp Tắc thì con đường tu luyện lại càng thuận lợi hơn, ngày sau thành Thánh là chuyện chắc chắn.

"Nữ Oa! Nàng làm tốt lắm, sau này cố gắng tu luyện thật tốt cái này pháp tắc a!" Bạch Nha có chút run run, hơi không khống chế được cảm xúc của mình.

"Ừm!" Nữ Oa tuy có chút không hiểu hắn làm sao nhưng vẫn gật đầu một cái, pháp tắc mà thôi, chơi bùn không tốt hơn sao.

Bên ngoài Hỗn Độn, phụ cận Thái Dương Tinh.

Nơi đó đứng hai thân ảnh. Một người mặc trắng tinh đạo bào đứng đó, chỉ là thân ảnh có chút mờ nhạt. Mà bên cạnh hắn thì cũng là một người mặc bạch y, bất quá không phải đạo bào mà là thông thường cổ trang y phục mà thôi, sắc mặt nhìn qua không quá tốt, nhìn có chút xám, giống như là thận hư.

"Cách này có ổn không?" Suy yếu bạch y hỏi, hắn có chút không biết mình đến nơi này có phải hay không là sai lầm.

"Chẳng lẽ ta lại hại ngươi?" Trắng tinh đạo bào nhíu mày nói.

"Dù là vậy, nhưng mà…"

"Mười ngàn, không làm ta đổi người khác!"

"Ta, ta…"

"Bảy ngàn năm trăm…"

"Nhưng, nhưng mà…"

"Năm ngàn…"

"Khục khục…" Suy yếu bạch y ho khan, sắc mặt đã xám lại càng xám hơn, suy yếu mà nói: "Ta còn chưa kịp nói đồng ý mà, ngươi giảm giá cái gì?"

"Ta sai, ta sai…" Trắng tinh đạo bào nhún vai, bất đắc dĩ nói: "Ta quên ngươi thân hư nên nói chuyện cũng chậm a."

"Ngươi, ngươi…" Suy yếu bạch y muốn phản bác, nhưng do quá suy yếu nên lời nói cũng không nói ra được.

"Được rồi, không đùa nữa…" Trắng tinh đạo bào cảm thấy tiếp tục nói chuyện với tên thận hư này cũng không có quá nhiều ý nghĩa, liền quay lại với vấn đề, hối thúc tên kia một câu: "Nhanh làm việc a!"

"Hừ!" Suy yếu bạch y hừ lạnh một cái, hắn chỉ là suy yếu mà thôi, bạn gái cũng không có làm sao thận hư được. Nhưng nghĩ đến thù lao thì hắn đành phải bỏ chuyện này qua một bên, mang theo thân thể suy yếu hướng Thái Dương Tinh mà đi.

Không lâu lắm, hắn liền đến khu vực ảnh hưởng của Thái Dương Tinh, không nói thì cũng biết độ nóng ở nơi đây kinh khủng cỡ nào, dù sao Thái Dương Tinh nơi nơi là Thái Dương Chân Hỏa, mà bản thân Thái Dương Chân Hỏa lại là một trong các Thần Hỏa của Hồng Hoang, sức nóng đầy đủ dung hợp tất cả.

Xuy! Xuy! Xuy!

Vô số nhiệt hỏa hướng hắn mà đánh tới, đây cũng không phải là ai làm, đơn giản là tự nhiên công kích của Thái Dương Tinh mà thôi.

"Khốn kiếp, quá nóng rồi!" Suy yếu bạch y trán đầy mồ hôi, sức nóng này so với hắn tưởng tượng còn muốn mạnh hơn gấp nhiều lần, hắn cảm giác giống như mình bị tên kia đào hố dụ dỗ vậy.

Xuy! Xuy! Xuy!

Lại một đợi nhiệt hỏa đánh tới, uy lực lần này so với lần trước càng mạnh hơn.

"Được rồi, ta liều…" Mắt thấy nhiệt hỏa công kích lại đến, suy yếu bạch y từ trong ngực móc ra một cái bảo hạp, hướng hai bên kéo ra, lộ ra bên trong tám chuôi pháp kiếm đồng dạng lớn nhỏ như cây tăm.

Ngón tay nhẹ nhàng búng một cái, một thanh nho nhỏ pháp kiếm từ trong bảo hạp bắn bị hắn đánh bay ra ngoài, trong quá trình bay ra này, nho nhỏ giống như cây tăm pháp kiếm cấp tốc phóng đại, trong chớp mắt biến thành một cái uy phong lẫm lẫm bảo kiếm.

Suy yếu bạch y tiếp theo lại động tay hay lần, liên tiếp hai thanh pháp kiếm bay ra.

Hai thanh pháp kiếm cũng như trước đồng dạng, trong quá trinh bay ra liền cấp tốc phóng đại thành bảo kiếm. Lúc này ba thanh kiếm tạo thành một hình tam giác, liên tục xoay tròn với nhau.

"Giết!" Suy yếu bạch y đột nhiên hét lớn một tiếng, toàn thân quần áo cũng theo đó mà phồng lên.

Ba thanh bảo kiếm trong nháy mắt hướng nhiệt hỏa mà đánh tới.

Ầm! Ầm! Ầm!

Nhiệt hỏa cùng pháp kiếm va chạm với nhau, ầm ầm nổ vang, hiển nhiên nhiệt hỏa này vẫn chưa tới độ.

"Đây là liều mạng? Lừa quỷ a…" Trắng tinh đạo bào ở một bên nhìn xem màn múa kiếm vừa rồi, nhịn không được nhổ nước bọt một cái.

Tám thanh pháp kiếm nhưng chỉ dùng ba thanh liền gọi là liều mạng? Đùa nhau sao, tưởng ta dễ tin chắc.

Cũng may suy yếu bạch y không nghe được trắng tinh đạo bào nhổ nước bọt, nếu không sẽ lập tức nổi điên. Hắn có tám thanh pháp kiếm là thật, nhưng mà bắt hắn dùng một lần tám thanh thật sự là muốn hắn mạng.

Loại pháp kiếm này của hắn dùng càng nhiều thì bản nguyên thương tổn càng cao, ba thanh đã là giới hạn để không tổn thương bản nguyên rồi, nếu cưỡng chế dùng nhiều hơn thì khẳng định sẽ tổn thọ mà chết a.

"Khoảng cách này có lẽ là đủ…" Suy yếu bạch y dừng lại, thò tay vào trong ngực móc ra một viên hắc bạch song sắc bảo châu.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.