Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tây Côn Luân

Phiên bản Dịch · 1576 chữ

Cũng không biết quá bao lâu, Bạch Nha rốt cuộc bước ra khỏi Hư không Thông Đạo.

Hiện ra trước mắt hắn là một không gian khá là u ám và kinh dị, thỉnh thoảng lại có từng đợt từng đợt âm phong nhè nhẹ thổi qua làm người khác lạnh người. Mà hắn từ kiến trúc đổ nát xung quanh có thể xác định một điểm, nơi đây không phải là nơi nào thuộc Hồng Hoang.

Ngay lúc này, một người mặc áo choàng đen che kín toàn thân không rõ nam nữ từ trong một tòa kiến trúc đi đến, nhìn một chút Bạch Nha sau đó mở miệng nói: "Người đã đến đầy đủ, tiền bối mời!"

"Ừm!" Bạch Nha liếc mắt liền nhận ra thân phận người đến, gật đầu sau đó theo người nọ đi vào.

Tòa kiến trúc này so với những kiến trúc xung quanh hoàn toàn khác biệt, tuy vẫn là lạnh lẽo nhưng vẫn gọi là ấm áp hơn bất kỳ đâu ở khu vực này.

Tiến vào bên trong, hai người nhanh chóng lên tầng ba.

"Vũ Băng, ngươi không định đổi nơi ở sao?" Vừa lên đến tầng hai, Bạch Nha mở miệng hỏi.

"Không muốn, ta ở nơi này sống rất dễ dàng!" Áo choàng đen Vũ Băng lắc đầu, tiếp tục hướng cầu thang lên tầng ba.

Bạch Nha cũng xem như hiểu người trước mặt này, cho dù là cái tên hay người đều là dùng chữ "lạnh" để hình dung.

Thành Nam lúc này đây, Bạch Nha trạng thái có chút sảng khoái, giẫm lên dưới chân Cửu U Ma Long, hướng về phía năm người đứng đối diện, mở miệng nói: "Ta ở nhà còn có người chờ, không tiện lưu lại. Các vị không tiễn!"

Nói rồi, hắn mở ra Hư Không Thông Đạo, liền bước vào.

"Về thôi, về thôi. Nơi đây không việc gì nữ rồi." Áo choàng đen khoát tay, xoay người rời đi.

"Ừm! Ta cũng nên về rồi…" Trẻ tuổi nam tử tiến lên thu thập Cửu U Ma Long thi thể sau đó cũng mở ra Hư Không Thông Đạo rời đi.

Về phần ba người còn khác thì cũng như vậy, mở ra Hư Không Thông Đạo liền đi, không ai ở lại.

Hồng Hoang, Côn Luân Sơn một chỗ sơn cốc.

Bạch Nha từ bên trong Hư Không Thông Đạo bước ra, thở ra một hơi, nhìn một chút sắc trời, đại khái mới qua tầm một giờ mà thôi.

Mang theo tâm tình của người từ chiến trận về thăm nhà, Bạch Nha tăng nhanh bước chân về nơi mà có người đợi hắn.

"Phu quân, chàng về rồi!" Bạch Nha vừa đi vào nơi ở, chưa kịp làm gì liền thấy một thân ảnh xinh đẹp nhào đến ôm hắn.

"Nữ Oa, nàng chưa nghỉ ngơi sao?" Cảm nhận được sự lo lắng của nàng, Bạch Nha ôn nhu hỏi.

"Ta, ta…" Nữ Oa nhất thời không biết nói làm sao, nàng cũng muốn nghe lời hắn nghỉ ngơi lắm chứ, nhưng nàng lo lắng cho hắn, sợ hắn có nguy hiểm, sợ hắn một lần nữa bỏ lại nàng.

"Được rồi, ta hiểu. Nghỉ ngơi thôi!" Bạch Nha đưa tay ôm ngang eo Nữ Oa, kéo nàng vào trong ngực mình, chuẩn bị đi nghỉ ngơi.

"Ừm! Nghỉ ngơi…" Nữ Oa ngại ngùng gật đầu một cái, trong lòng tự nghĩ tiếp theo xảy ra những gì.

Một đêm qua đi, không có chuyện gì. Nghỉ ngơi đương nhiên chỉ là nghỉ ngơi, không làm thêm bất cứ việc gì. (TG: thời cơ chưa đến, hiện tại còn quá sớm)

"Phu quân, dậy thôi dậy thôi!" Đã sớm tỉnh dậy Nữ Oa nhiệt tình lôi đánh thức Bạch Nha.

"Nữ Oa, chuyện gì?" Bạch Nha khó hiểu, hôm nay Nữ Oa làm sao nhiệt tình như vậy, hắn thật sự không nói tối qua mình làm gì nha.

"Hì hì! Đương nhiên là đi ngắm cảnh a!" Nữ Oa một bộ dáng mong chờ nói, dù sau ba tháng nay nàng chỉ đi xung quanh phía nam Côn Luân Sơn này thôi, Đông Côn Luân cùng với Tây Côn Luân nàng còn chưa có ghé qua đâu.

"Thế nàng chọn đi Đông Côn Luân hay là đi Tây Côn Luân đây?" Bạch Nha tập trung lại tinh thần, bày ra nghiêm túc bộ dáng.

"Tây Côn Luân nha, ta nghe nói nơi đó có nhiều hoa cỏ đẹp á!" Nữ Oa nũng nịu ôm lấy tay hắn.

"Ừm! Cũng tốt, vậy liền đi Tây Côn Luân một chuyến…" Bạch Nha gật đầu một cái, đưa tay nắm lấy Nữ Oa mềm, ôn nhu nói. Dù sao lựa chọn lần này của Nữ Oa phi thường hợp ý của hắn, ngắm một chút cây cỏ hoa lá, thuận tiện xem thử bộ dáng Dao Trì tiên cảnh cùng với Tây Vương Mẫu.

"Phu quân, hoa này gọi là gì?" Nữ Oa có chút hiếu kì nhìn đóa hoa trước mặt.

"Ừm! Đây là hoa Phù Dung…" Bạch Nha vừa nói vừa đưa tay bắt lấy một con bọ đang gặm nhấm thân hoa, thuận tiện cũng dẫn vào thân hoa một chút linh khí để phục hồi.

"Hoa thật đẹp a!" Nữ Oa nhìn đóa Phù Dung trước mặt, ánh mắt có chút ưu thích, tựa hồ muốn đưa tay ra hái.

"Hoa chỉ đẹp khi hoa còn nguyên vẹn…" Bạch Nha làm sao không biết được Nữ Oa muốn làm gì, liền đưa tay ra ngăn cảm, bắt lấy Nữ Oa tay mềm, hướng một bên nói: "Đi thôi, phía trước còn có cảm đẹp chưa xem đây!"

"Ừm! Chúng ta đi phía trước xem xem…" Nữ Oa hiểu chuyện gật đầu một cái, đã Bạch Nha không muốn nàng hái hoa thì nàng sẽ không hái, dù sao chỉ là một bông hoa mà thôi, nàng cũng không quá quan tâm.

Hai người cứ thế mà rời đi, không biết một màn kì lạ của đóa hoa Phù Dung nọ.

Rất nhanh sắc trời chuyển sang đêm, như thường lệ, Bạch Nha cùng với Nữ Oa tìm một chỗ ngồi xuống và ngắm bầu trời đêm.

"Phu quân, sau này chàng định làm gì?" Ngồi tựa vào vai Bạch Nha, Nữ Oa mở miệng hỏi.

"Ta à… Ừm, làm nàng sinh cho một tiểu bảo bảo nha!" Bạch Nha thần sắc có chút trầm ngân, bất quá ngay sau đó ánh mắt lại sáng quắc nhìn vào Nữ Oa, từ biểu cũng dễ dàng suy nghĩ hắn nghĩ chuyện gì.

"Hừ! Ma quỷ, ta mới không thèm đâu!" Nữ Oa nghe hắn trêu ghẹo liền hừ nhẹ một cái, bĩu môi nói ra.

"Haha, được rồi. Không trêu nàng nữa…" Bạch Nha cười cười, ôm Nữ Oa vào trong lòng, tiếp tục ngắm trời sao.

Bề ngoài là vậy, nhưng trong lòng Bạch Nha lại là suy tính tương lai, quá nhiều thứ phải làm đây, Hồng Quân Đạo Nhân đại chiến La Hầu Ma Tổ hắn nhất định phải đi góp vui rồi, nếu không xuyên việt làm cái quái gì nữa.

"Ừm, thuận tiện khuyên nhủ Nữ Oa một chút…" Bạch Nha trong lòng tự nói, hắn thì không lo nguy hiểm rồi, chỉ lo cho Nữ Oa mà thôi.

Tuy nói Nữ Oa những năm nay trưởng thành hơn không ít, nhưng nàng tâm tính quá phụ thuộc vào hắn, mới tách ra một tí đã không ổn rồi, như vậy Bạch Nha làm sao có thể rời đi mà góp vui chứ.

Cho dù sau này Nữ Oa có thể thành thánh thì hắn cũng đâu thể làm tiểu bạch kiểm bên cạnh nàng, quá là mất mặt xuyên việt giả đi, ai đời xuyên đến Hồng Hoang lại làm tiểu bạch kiểm đây.

Về phần làm cho nàng hiểu ra vấn đề thì cũng rất dễ dàng, mỗi ngày nói một chút lời ám chỉ, thời gian trôi qua nàng sẽ từ từ hiểu được.

Ngoài ra thì còn có bế quan, bế quan đột phá cùng với bế quan luyện hóa pháp bảo, dù là loại nào đi nữa thì cũng tốt rất nhiều thời gian.

Nhưng mà Bạch Nha hiện tại cũng là bó tay, Nữ Oa tu vi hiện tại kém đột phá còn khá xa, về phần tế luyện pháp bảo thì lại càng khó hơn, hắn không có món nào để phù hợp cho nàng sử dụng, mà nàng mấy năm nay theo hắn cũng không gặp bảo vật xuất thế lần nào.

Chuyện này làm Bạch Nha cực độ hoài nghi nhân phẩm của mình, có phải hay không bị rơi mất, ngày xưa chơi game chỉ cần một thẻ hắn còn có thể nhận được SSR kia mà. (TG: đoạn này đơn thuần hư cấu, nhân phẩm gì gì đó, tên Quạ Trắng này thật sự không có đâu haha)

"Nữ Oa, về thôi. Chúng ta nghỉ ngơi…" Bạch Nha cảm thấy tiếp tục ngắm sao không có ý nghĩa, dứt khoát trở về đi ngủ vẫn tốt hơn.

"Ừm!" Nữ Oa nhẹ gật đầu, biểu thị mình cũng muốn đi nghỉ ngơi. Kỳ thật nàng ngắm sao trời cũng không phải vì đẹp, mà là khi này nàng với hắn được ở cạnh nhau, được nói chuyện với nhau.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.