Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Phượng Hồi Sinh Thuật

Tiểu thuyết gốc · 1210 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Nói xong, hắn đột ngột dừng lại, đầu óc suy nghĩ mơ hồ về quá khứ, về khoản thời gian hắn sống cùng Y Thánh tại Ác Linh cốc…

“Vào một ngày đẹp trời nào đó năm trăm năm về trước, Hoa Vô Tư phạm lỗi nên bị Y Thánh phạt phải canh gác bên ngoài cốc ba tháng. Trong lúc chịu phạt, từ đằng xa hắn trông thấy có bóng người với dáng vẻ vô cùng vội vã chạy đến. Lát sau, một chàng trai khôi ngô tuấn tú, hai tay đang bế con hồ ly rất xinh đẹp xuất hiện.

Chàng trai lạ mặt nhìn thấy Hoa Vô Tư liền tiến lại gần, hơi thở gấp gáp:

- Xin cho hỏi đây có phải là Ác Linh cốc không?

Hắn không đáp, toàn bộ sự chú ý lúc bấy giờ đều tập trung vào mỹ hồ nằm trên tay chàng trai. Có thể nói, hắn đã bị mị lực của con hồ ly này làm cho ngây ngất, một thứ cảm xúc tuyệt đối không thể nào xảy ra đối với hắn. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, Hoa Vô Tư rung động trước một vẻ đẹp tuyệt sắc.

Chàng trai kia nhanh chóng nhận ra sự khác lạ nên liền lùi lại vài bước, nhíu mày:

- Ta là một trong Tứ Lão Yêu, hỏa phượng Phạm Tu, đây là Thiên Hồ Thánh Nữ, Hồ Dung. Nàng ấy hiện đang trúng phải kịch độc, cần khẩn cầu Y Thánh cứu giúp! Vị đây có thể chỉ đường cho ta đến Ác Linh cốc không? Sau này ta nhất định sẽ báo đáp!

Nếu Hoa Vô Tư chỉ là một kẻ tầm thường nào đó sống trong núi U Minh, hẳn là khi nghe danh Tứ Lão Yêu hay Thiên Hồ Thánh Nữ chắc chắn sẽ kiêngdè đôi chút mà cung kính chỉ đường. Tuy nhiên, Phạm Tu đã mắc phải sai lầm lớn. Việc chàng ta xưng danh tính với Hoa Vô Tư không những không khiến hắn sợ mà còn khiến hắn cảm thấy như đang bị khiêu khích.

Mị lực của mỹ hồ cuối cùng cũng chỉ có thể cám dỗ hắn đôi chút. Hoa Vô Tư nhanh chóng lấy lại được cái phong thái kiêu ngạo thay vì cứ đờ đẫn mà đứng ngắm nghía con hồ ly đẹp đẽ này. Hắn đảo mắt lên nhìn chằm chằm vào chàng trai khôi ngô trước mặt, nhếch mép trái:

- Ác Linh cốc có một kết giới khiến cho nó trông như hoàn toàn biến mất khỏi núi U Minh. Người bên ngoài không thể vào, người ở trong nếu không được Y Thánh cho phép cũng không thể ra.

- Thảo nào ta tìm nửa ngày trời vẫn không tìm thấy đường vào trong cốc. Vậy ngươi có biết đường vào hay không?

Nghe xong, hắn làm bộ gãi gãi cổ, ngó nghiêng xung quanh kiểu rất câu giờ:

- Còn phải xem thành ý như nào đã!

Phạm Tu trông cái bộ dạng của hắn, liền đoán ra vấn đề:

- Trên người ta hiện có bốn viên hỏa đan 800 năm cùng một chiến giáp phượng hoàng cấp bậc cửu tinh.

Hắn vẫn không đáp, hai tay vung lên vung xuống tự do.

- Ta còn có một lọ Hỏa Phượng Cửu Tinh Huyết, có thể giúp trị nội thương, thậm chí là cải tử hoàn sinh. – Phạm Tu nôn nóng.

- Vẫn chưa đủ!

Phạm Tu tức giận, một luồng khí đỏ rực như lửa từ cơ thể chàng ta thoát ra, thiêu đốt cây cỏ xung quanh. Làn hơi nóng từ luồng khí thổi ngang qua mặt Hoa Vô Tư khiến vai áo hắn bị cháy xém. Phạm Tu đang đe dọa hắn bằng thực lực của một trong Tứ Lão Yêu.

Tuy nhiên, trông Hoa Vô Tư vẫn bình thản đến lạ. Hắn xoay mặt thổi thổi mấy cái vào vai áo vừa bị cháy, rồi quay qua nhìn cái khí thế áp đảo của Phạm Tu kiểu khinh khỉnh:

- Ta là người duy nhất biết đường vào Ác Linh cốc đấy! Nếu ngươi dám làm rách áo của ta thêm lần nữa, thì tự mà tìm cách phá bỏ kết giới để gặp lão già kia!

- Rốt cuộc ngươi muốn gì?

- Ngoài những thứ vừa kể, ta còn muốn có Hỏa Phượng Công Pháp, đặc biệt là bí pháp Hỏa Phượng Hồi Sinh của Phạm gia.

Phạm Tu nghe xong lập tức từ chối:

- Không được. Bí pháp này vô cùng quan trọng, không thể đưa cho người ngoài.

- Thế thì cho mượn?

- Ngươi mượn để làm gì chứ?

- Cuối cùng là có cho mượn hay không?

Lúc đầu Phạm Tu còn do dự, nhưng vì thời gian quá cấp bách, mạng sống trên tay đang dần dần yếu đi. Chàng ta không còn cách nào khác phải đành xuống nước lấy độc môn bí pháp của cả gia tộc ra cho hắn mượn. Phạm Tu chuyển sang bế mỹ hồ bằng một tay, tay còn lại chàng niệm chú thuật triệu hồi ra một quyển trục được thiết kế hoa văn rất tinh xảo, cẩn thận ra điều kiện:

- Đây là cổ trục ghi chép phương pháp tu luyện bậc cao nhất của Hỏa Phượng Công Pháp, Hỏa Phượng Trùng Sinh. Chỉ sau khi ta thuận lợi vào Ác Linh cốc gặp Y Thánh, ta sẽ đưa nó cho ngươi. Nhưng ngươi chỉ được giữ nó trong một ngày, ngày mai bắt buộc phải trả lại. Hơn nữa, nếu để ta biết được ngươi có ý định sao chép pháp quyết trong cổ trục, nhất định ta sẽ khiến ngươi biến mất khỏi Hỗn Mang này.

Nghe xong, Hoa Vô Tư liền nở nụ cười gian manh:

- Khặc khặc, ta chỉ cần nửa ngày là đủ. Mà ngươi yên tâm, ta không hề có ý định sao chép bí pháp của Phạm gia đâu!

Ánh mắt Phạm Tu chứa đầy nghi ngờ, tuy nhiên vì cứu mỹ hồ ly mà chàng ta lựa chọn đưa cổ trục cho hắn mượn. Phạm Tu sẽ không bao giờ biết rằng, chính bởi quyết định ngày hôm ấy đã khiến hậu nhân của Phạm gia mấy trăm năm sau phải nhận lấy một kết cục bi thảm vô cùng.

Hồi tưởng một lúc lâu, bất giác, Hoa Vô Tư thở dài một hơi:

- Đâu thể trách ta?

Từng bước từng bước chậm rãi, dáng vẻ hiên ngang, hắn càng lúc càng vào sâu trong Yêu Thú Sơn Lâm. Đi được một đoạn thì bỗng nhiên hắn dừng lại, nheo mắt nhìn thật kỹ vào lùm cây trước mặt. Một dải ánh sáng màu đỏ sáng lên, ẩn hiện khó đoán. Hắn mỉa mai:

- Ai lại lập kết giới ngay giữa rừng yêu thú mà chỉ với trình độ thất tinh cỏn con thế này cơ chứ? Thật không biết lượng sức.

Vẫy nhẹ một ngón tay, dải ánh sáng màu đỏ lập tức bị phá bỏ không chút động tĩnh. Hắn cười khoái chí rồi rẽ sang hướng đi vào trung tâm kết giới như chưa hề xảy ra chuyện gì.

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.