Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đọc khẩu ngữ

Phiên bản Dịch · 874 chữ

Mộc Thần nhìn dến nơi hai người kia nói chuyện với nhau, hai người kia mỗi một lời, một câu khẩu hình miệng hình biến hóa đều bị hắn nhập tâm ghi nhớ đôi mắt lúc này đầy thâm trầm lạnh lùng.

Trúc tía nhìn thấy hai người kia cách chính mình quá xa cái gì cũng nghe không nghe rõ mà cảm thấy bực bội hướng Tô Dĩ Nam oán giận nói “Tiểu thư, nếu có thể nghe được bọn họ nói cái gì thì tốt rồi, nô tỳ cảm thấy xa phu nhất định không đơn giản, bằng không đường đường tướng quân gia như thế nào sẽ cùng hắn một thảo dân nói chuyện.”

“Bọn họ ở đó thảo luận đưa người nhà tri huyện ra khỏi thành, hơn nữa là bí mật đưa ra không thể kinh động An Huyện người, cũng không thể làm triều đình biết.”

Mộc Thần đột nhiên nói chuyện, hơn nữa lời này phân lượng lại không nhẹ.

Tô Dĩ Nam giật mình nhìn về phía Mộc Thần, “Ngươi như thế nào lại biết?”

Thấy Mộc Thần còn ánh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm nơi hai người chuyện với nhau Tô Dĩ Nam liền minh bạch kinh ngạc hỏi: “Ngươi thế nào lại biết đọc khẩu ngữ?”

Mộc Thần rời tầm mắt từ phía cửa thành bên kia trở lại trên người Tô Dĩ Nam, y đối với chính mình biết đọc khẩu ngữ cũng cảm thấy kinh ngạc, rốt cuộc trước khi mất trí nhớ chính mình đến tột cùng là dạng gì người? “Ta cũng không biết ta biết đọc khẩu ngữ, nhưng chính ta lại xem hiểu bọn họ đang nói cái gì.”

Mộc Phong diện mạo tuấn mỹ, lại có một thân cao cường võ nghệ, giờ phút này còn biết đọc khẩu ngữ khiến Trúc tía khó nén trong lòng kích động, “Công tử, ngươi thật lợi hại, hiểu được thật nhiều.”

Một công tử ưu tú như thế nàng dù xuất thân cao quý đi nữa cũng không xứng với hắn

Tô Dĩ Nam hỏi: “Trừ điểm này, bọn họ còn nói cái gì?”

Mộc Thần nói: “Nữ nhi tri huyện bị bệnh hoài nghi là được ôn dịch, việc này bị tướng quân đã biết. Huyện nội phàm là người cảm nhiễm ôn dịch, đều phải đưa đến cái kia vô chủ nơi để ngừa lây bệnh cho người khác trong huyện nội. Tri huyện không chịu đưa nữ nhi đi lệnh quản gia đi tìm kiếm một người có cùng diện mạo tương tự nữ nhi hắn”

Hắn nói đến này, Tô Dĩ Nam liền minh bạch liếc mắt nhìn trúc tía một cái “Chẳng lẽ, bọn họ bắt Trúc Tía chính là vì thay thế nữ nhi tri huyện đi nơi ôn dịch kia?”

Trúc tía ngẫm lại hôm nay bị xa phu đám người vây công liền cảm thấy sợ hãi “Thật là may mắn, thiếu chút nữa liền trúng kế bọn họ, cái tri huyện kia cũng thật đáng giận.”

Mộc Thần lại nói: “Xa phu kia là tri huyện quản gia, tướng quân kia muốn tri huyện đem nữ nhi sinh bệnh mang đi, nếu không ai cũng không cho ra khỏi thành. Quản gia đối tướng quân khuyên can mãi bọn họ thiên kim tri huyện chỉ là đơn giản cảm lạnh, cũng không phải mắc ôn dịch. Tướng quân tin là thật, liền đồng ý cho nữ nhi tri huyện cũng cùng nhau ra khỏi thành, hơn công việc an bài ra khỏi thành liền tronhg buổi tối hôm nay.”

Tô Dĩ Nam vuốt cằm nghĩ, “Có lẽ…… Nếu chúng ta có thể lẫn vào bên trong người một nhà tri huyện kia, như vậy chúng ta liền có thể ra khỏi thành.”

Trúc tía lo lắng, “Tiểu thư muốn như thế nào trà trộn vào đi? Làm như vậy nếu là bị phát hiện, chúng ta chẳng phải là khó thoát chết?”

Tô Dĩ Nam nhìn xem sắc trời vào hoàng hôn, “Việc cấp bách bây giờ chính là tới trước tri huyện gia, như thế nào trà trộn vào chúng ta lại từ từ nghĩ cách.”

Hoàng hôn ánh tà dương như máu.

Hôm qua hoàng hôn còn bình tĩnh thường chiếu và An Huyện, hôm nay hoàng hôn lại truyền ra tang khi, thanh âm chiêng trống gõ vang hơi thở tử vong liền bao trùm toàn bộ An Huyện.

Mộc Thần một bên một người mang Tô Dĩ Nam cùng Trúc Tía nhảy lên nóc nhà nha môn rồi dừng ở một hậu viện âm u.

Ở tiền viện, người một nhà tri huyện toàn bộ đã mặc nhung trang chuẩn bị lấy thân phận binh lính quang minh chính đại mà ra khỏi thành.

Tô Dĩ Nam lặng lẽ đi vào tiền viện phụ cận, từ xa quan sát đến tình huống phía trước.

“Tiểu thư, kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?” Trúc tía nhỏ giọng dò hỏi.

Quan sát một hồi, Tô Dĩ Nam liền định một người ăn mặc nhung trang, thân thể nhỏ gầy nhỏ mang khăn che mặt nữ tử trên người. “Trước tiên từ nàng xuống tay!

Bạn đang đọc Hộ Thê Cuồng Ma, Phế Sài Thất Tiểu Thư Nghịch Thiên của Lạc Thải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emmychang1004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.