Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô Dĩ Nam bày mưu lập kế

Phiên bản Dịch · 1014 chữ

Tiểu thư chỉ người nào?” Trúc tía quét một vòng nhìn đám người đang chờ ở trong sân. Lưu tri huyện một nhà hơn ba mươi nhân khẩu trong đó đại bộ phận là nữ tử, nàng không nhìn ra Tô Dĩ Nam muốn từ nữ tử nào mà xuống tay.

Tầm mắt Tô Dĩ Nam vẫn luôn tập trung vào người một nhà của Lưu tri huyện, ở bên trong có duy nhất một nữ tử mang khăn che mặt. “Chính là nàng ta, người mang khăn che mặt kim sắc kia.”

Mà nữ tử đó lại chính là Lưu tri huyện nữ nhi Lưu Phương Liên, nguyên bản chính là đại tiểu thư mà đại môn không ra nhị môn không tới, lại mang bệnh trong người. Nàng mặc một thân hơn mười cân nhung trang, chỉ sợ trong viện không được một hồi liền đem chính mình ngã xuống đi.

Trúc tía nhíu mày, đoán không được mặt nữ mang khăn che mặt kim sắc kia có cái gì tốt để xuống tay, lại quay qua hỏi Tô Dĩ Nam “Tiểu thư tính toán như thế nào xuống tay?”

Tô Dĩ Nam khóe miệng ẩn cười mang một biểu tình bày mưu lập kế. Nàng thập phần nắm chắc thời gian ngã xuống của nữ nhi tri huyện, “…… Năm, bốn, ba, hai, một, ngã!”

Đúng lúc này, nữ nhi của Lưu tri huyện quả thực thân mình mền đi hướng đến bên sườn ngã xuống nhưng cũng còn may không có hoàn toàn ngã xuống thì hai cái nha hoàn bên cạnh tướng trợ giúp.

Lưu tri huyện nhìn đến nữ nhi chính mình không thích hợp, đi tới lo lắng hỏi: “Liên nhi, ngươi ra sao rồi?”

Lưu Phương Liên hô hấp khó khăn, một tay choáng váng nâng lên trán ngữ khí vô lực hỏi: “Cha, rốt cuộc Lý tướng quân khi nào tới đón chúng ta ra khỏi thành, nữ nhi bệnh cón thể hay không chống đỡ được kinh đô. Nữ nhi không muốn chết, nữ nhi còn phải gả cho Tô tam thiếu gia, nữ nhi đáp ứng qua Tô tam thiếu gia nếu là đi tới kinh đô nhất định phải tìm hắn.”

Đối với nữ nhi cùng kinh đô đệ nhất thế gia Tô phủ tam thiếu gia rốt cuộc từng có một đoạn tình cờ gặp gỡ như thế nào, Lưu tri huyện không phải thực cảm kích nhưng nữ nhi thường cùng hắn đề cập là nàng nhất định phải lấy người trong lòng là tô tam thiếu gia.

Nguyên bản định tốt hai tháng trước sẽ cùng nữ nhi thượng kinh hướng Tô phủ đi tới, ai ngờ địa bàn của chính mình quản hạt là An Huyện nội thành có người chết do ôn dịch, nữ nhi lại vào lúc này cảm nhiễm phong hàn vô pháp ra khỏigia môn nửa bước huống chi là lặn lội đường xá xa xôi hơn một tháng mới có thể để kinh.

Nếu không có quản gia hướng Lý tướng quân cực lực chứng minh rằng nữ nhi mình là người trong long Tô tam thiếu gia chỉ sợ rằng Lý tướng quân kia như thế nào cũng sẽ không phóng nữ nhi mình ra khỏi thành.

Nghĩ đến điểm này, Lưu tri huyện liền nhìn về phía đại môn bên kia lại nhìn lại nữ nhi của chính mình bị ốm đau tra tấn đến mức chịu không nổi thần sắc so vừa nãy càng sốt ruột. “Nói tốt canh giờ này tới hắn như thế nào còn không có tới gấp chết ta rồi.”

Lưu Phương Liên đem cỗ ngọc bội mang ra liền dùng sức mà nắm ở lòng bàn tay. Đêm hôm đó cùng tô tam thiếu gia triền miên hình ảnh đã khắc sâu mà khắc ở trong tâm vĩnh viễn khó quên.

Đêm hôm đó ở trong trướng, nàng nằm ở trong ngực hắn cười tươi như hoa.

Hắn liền đem bội tùy thân mang theo đã nhiều năm giao cho nàng “Ta không biết bao lâu lại đến An Huyện tới, nhưng ta nhất định sẽ cưới ngươi. Nếu là tới kinh nhớ rõ nhất định phải tới tìm ta.”

Lưu Phương Liên đem ngọc bội gắt gao ôm chặt, chỉ là càng cầm chặt thì càng làm cho nàng hô hấp càng khó khan chính vì thế cho nên đột nhiên trước mắt nàng tối sầm cả đi đem cả người nằm ở người nha hoàn trên.

Lưu tri huyện thấy thế liền vội vàng phân phó nha hoàn, “Hai ngươi còn đứng nây người ra đó làm gì,mau đem tiểu thư đỡ trở về trung phòng nghỉ ngơi, đem khôi giáp trên người nàng thay ra để nàng hảo hảo hô hấp.”

Nhìn hai nha hoàn cố hết sức mà đem Lưu Phương Liên mang đến sân sau Tô Dĩ Nam cũng hướng chính mình hai người bên sườn vẫy tay, “Đi, chúng ta cũng đi đến phòng Lưu tri huyện nữ nhi”

Lưu Phương Liên trở lại trong phòng bộ nhung trang hơn mười cân trên người nàng liền bị nha hoàn thay đổi sau nàng đó nàng mới tỉnh dậy cũng cảm giác được hô hấp thông thuận rất nhiều nhưng cảm giác ho khan lại càng ngày càng nghiêm và thường xuyên hơn “Khụ, khụ.”

Nàng liền hướng hai cái nha hoàn vô lực mà vẫy vẫy tay giọng yếu ớt nói “Các ngươi trước đi ra ngoài đi, làm ta một người lẳng lặng.”

‘’Vâng, tiểu thư.” Hai nha hoàn theo tiếng rời khỏi phòng.

Nhưng một lúc sau Lưu Phương Liên nghe được không phải tiếng đóng cửa mà là tiếng hai nha hoàn bị đánh ngất

Lưu Phương Liên liền nỗ lực ngồi dậy muốn nhìn thử một chút ngoài cửa đã xảy ra chuyện gì thì Tô Dĩ Nam bọn họ lại đã đến gần rồi mép giường.

Lưu Phương Liên mau che giấu hoảng sợ trong mắt lên tiếng hỏi, “Các ngươi là người nào?”

Bạn đang đọc Hộ Thê Cuồng Ma, Phế Sài Thất Tiểu Thư Nghịch Thiên của Lạc Thải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emmychang1004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.