Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lạc lối vì yêu Quỷ Vương

Tiểu thuyết gốc · 5472 chữ

Cánh Thiên Thần

Chương 7:Mộng Tâm Ảo Cảnh (phần 5)

A Hàn ở bệnh viện tiếp dẫn linh hồn cũng chạm trán với nhiều Hắc Thần ,nhưng linh lực của A Hàn bây giờ đã sánh ngang Thiên Thần bậc trung cho nên các Hắc Thần tu luyện chưa hơn năm trăm năm không phải là đối thủ của A Hàn,các Hắc Thần bỏ chạy kịp thời cũng không dám quay lại bệnh viện thu thập hồn châu thêm lần nào nữa.

Thiên Thần An xuất hiện

_A Hàn.

_Tiền bối.

_Chuyện cậu liên tục gia tăng linh lực đã được Thượng Thần cai quản tầng mây thứ ba chú ý,người nói chỉ cần cậu mọc đủ hai cánh sẽ giúp cậu mở chiều không gian tầng ba thu nhận cậu vào vị trí Sứ Giả đưa linh hồn đi chuyển kiếp .

A Hàn mừng rỡ

_A ..thật hay quá..em có thể đến thẳng tầng mây thứ ba luôn....ha ha ha ...

_Ừm...đừng cười sớm quá...cậu vẫn chỉ có một cánh...

_Ơ...ừm...em cũng chẳng biết làm thế nào để mọc ra thêm một cánh...em đã vận linh lực rất nhiều lần nhưng vẫn không thấy tiến triển...

_Hê...tùy duyên đi...dù sao cậu cũng có cơ hội thăng làm Thiên Thần bậc trung mà...

_Dạ...em sẽ cố gắng tu tập thêm...à...Tiền Bối em có một chuyện muốn hỏi Tiền Bối...khoảng thời gian trước em đã nảy sinh mộng tâm nên bị Huyễn Mộng Ma Thần thi triển mộng tâm pháp lên người...trong mộng tâm ảo cảnh em đã triệu hồi được Rio...là tên Hắc Thần do Quách Tư Lạc biến hình....em muốn biết tại sao,em lại có thể triệu hồi hắn đến trong khi em chẳng dùng niệm lực.

_Ừm...chuyện này là do cậu đã hôn hắn,à không ...là khi cậu hút Độc Hoả ra khỏi người của hắn ...cậu và hắn đã liên kết linh hồn,cho nên khi cậu gặp nguy hiểm hắn sẽ cảm nhận được,và cậu cũng vậy.

A Hàn suy nghĩ

_"Nói,nói vậy...lúc đó là anh ta tự đến chứ không phải do mình triệu hồi sao?"

_Ừm...tôi phải đi đây còn các Thiên Thần thực tập khác cần tôi đến chỉ dẫn nữa.

_Dạ...

Rio từ trong vô gian đã quan sát thấy A Hàn ,anh do dự hiện thân .

_Phải giết A Hàn sao?mình ,mình thật không muốn làm chuyện này,...ước gì mình không phải là Hắc Thần...

Chuyện Rio không muốn ra tay giết A Hàn, Cố Thiên đã liệu tính trước nên phái Huyễn Mộng đi theo thi triển mộng tâm pháp lên người của Rio,còn độ thêm linh lực cho Huyễn Mộng.

_Ngươi hãy làm cho Rio căm thù tất cả các Thiên Thần,nhất là A Hàn..

_Dạ,tuân lệnh...

Huyễn Mộng có thêm linh lực đã tạo ra một vô gian bao quanh mình, ẩn thân khiến Rio cũng không nhận biết được nguồn tà khí của hắn.Huyễn Mộng dễ dàng nghe được mơ ước của Rio và thi triển mộng tâm pháp mở ra ảo cảnh cho Rio.

...Mộng tâm ảo cảnh của Rio...

Rio đi đến trước phòng khám của mình thì thấy A Hàn đang đứng ở cửa.

_A Hàn.

_Tư Lạc,anh đã về rồi sao ,bệnh nhân đang chờ anh đó.

_Ừm...còn anh đến đây tìm tôi có chuyện gì à?hay khám bệnh hả?thấy không khoẻ chỗ nào?

A Hàn cúi gầm mặt ,miệng nhếch lên cười nham hiểm.

_Cảm thấy chướng mắt thôi.

_Hả?

Lúc này các bệnh nhân đang chờ khám đồng loạt biến thành Thiên Thần bao vây chung quanh Rio.

_A Hàn....mọi người đều là Thiên Thần sao?

_Đúng bọn ta chính là Thiên Thần,tên ác quỷ ngươi cũng mau hiện hình đi.

Nói xong A Hàn phát một luồn linh lực bay đến Rio,Rio không tránh được bị đánh văng vào vách tường ,anh ói cả máu ra.

_A Hàn...tôi bây giờ là người mà...tôi không còn là Hắc Thần nữa...

_Rio...hãy nhìn đi...ta đã mọc đủ hai cánh rồi ta đã là Thiên Thần bậc trung sao lại không thể nhìn ra ngươi là Hắc Thần chứ,Hắc Thần thì mãi mãi là Hắc Thần thôi,không thể thay đổi được .

Các Thiên Thần khác cũng lên tiếng

_Tiền bối chúng ta cùng tiêu diệt hắn đi,nếu để hắn biến hình sẽ khó đối phó lắm...

_Đúng đấy,hắn trốn trong vỏ bọc con người đã lâu,linh lực cũng giảm rồi...

Các Thiên Thần liên tục phát linh lực đánh vào Rio,anh không chạy được chỉ biết chịu trận..

_Á...aa...ụa...

Rio bị thương không đứng lên nổi ,toàn thân đầy vết thương ứa máu,miệng cũng đầy máu.

_A Hàn...tôi với anh không phải là bạn sao?A Hàn...anh nỡ ra tay với tôi sao....?

A Hàn vận linh lực lần này là luồn linh lực cực mạnh ,thẳng tay đánh về hướng Rio.

_Bạn sao?Thiên Thần và Ác Quỷ có thể làm bạn sao?Vọng tưởng,chết đi.

Rio đau lòng nhận ra bản thân mình chẳng có chút giá trị gì đối với A Hàn nên đã nảy sinh linh lực phản kháng.

_Mình không thể tan biến như vậy...không thể...không...yaaaa....

Rio biến hình thành Hắc Thần liên tục phóng lưỡi hái rực lửa giết các Thiên Thần,lần này mắt của Rio đã chuyển đỏ ,đầy sự phẫn nộ.

Huyễn Mộng thấy thế liền thoát ra mộng tâm ảo cảnh,hoá ra A Hàn trong ảo cảnh chính là Huyễn Mộng giả dạng,do nhờ có linh lực của Cố Thiên độ cho, nên A Hàn giả này đứng trước Rio chẳng lộ một sơ hở nào.

Rio từ ảo cảnh đánh sang không gian Thần Ma giết linh hồn trước mắt của A Hàn.

Cùng lúc này quyển sách hiện ra trước mặt A Hàn và nổi tên linh hồn cần tiếp dẫn .

_Ừm...có việc rồi...

A Hàn hiện đến nơi linh hồn cần đưa đi ,linh hồn này vút bay lên chưa vào được bên trong con đường ánh sáng đã bị một lưỡi hái cháy rực có mắc xích bay đến câu cổ cắt đứt đầu,hồn châu văng ra bị hút bay đi.A Hàn sửng sốt dịch chuyển vỗ cánh bay theo hồn châu ra khỏi bệnh viện,chiều không gian thay đổi ,A Hàn kinh ngạc khi nhìn thấy Rio chính là kẻ đã giết linh hồn.

_Rio...ngươi...sao lại là ngươi...sao ngươi lại giết linh hồn...ngươi đã có linh lực của Độc Hoả Ma Thần đâu cần phải nuốt hồn châu tăng linh lực...

_Hừ...việc của ta muốn làm cần phải theo tâm ý của ngươi hay sao?đừng giả ngây ngô nữa ,chết đi...

_Ầm...

Rio phóng ra một lúc sáu lưỡi hái tấn công A Hàn ,A Hàn dùng niệm lực tạo một vòng bảo vệ màu trắng ,thế nhưng đòn tấn công của Rio quá mạnh đã đánh vỡ vòng sáng bảo vệ của A Hàn,A Hàn trúng đòn cả thân người và cánh bị thương ,anh đau đớn rơi xuống.Những Thiên Thần gần đó cảm nhận ra nguồn tà khí liền bay đến tiếp cứu A Hàn.

Rio bây giờ ra đòn không còn chút nhân nhượng ,hình như anh đã bị mộng tâm ảo cảnh làm lẫn lộn nhận biết,cứ cho rằng chuyện xảy ra với mình khi ấy là sự thật,nên ra tay trả thù Thiên Thần và A Hàn.

Các Thiên Thần lần lượt bị Rio đánh thương tích,có người còn bị đánh tan biến,chứng kiến sự điên cuồng của Rio ,A Hàn cảm thấy nhói đau trong lòng.

_Chuyện gì thế này...sao sao nhìn thấy hắn như thế lòng mình lại đau xót thế này...

A Hàn dùng niệm lực triệu hồi Rio ,lập tức Rio bị triệu hồi rơi xuống bên cạnh A Hàn,cả hai nhìn nhau bỡ ngỡ.

Rio nghiến răng

_Ngươi...chết tiệt...yaaa...

Rio phát linh lực đánh ra luồn khí xanh vào người A Hàn ,A Hàn không hề đề phòng Rio nên đã trúng lực đánh văng ra xa.

_Á....

A Hàn bị trọng thương không thể cử động nổi,lúc này chợt hình ảnh quá khứ hiện ra trong đầu của A Hàn.

_Đây là gì?đây là gì vậy...aaa...

Ký ức tiền kiếp quay lại,A Hàn nhớ ra mình chính là Thẫm Nhất Hàn,nhưng chân thân của anh đã lúc ẩn lúc hiện..

_Mình sắp tan biến rồi....ư...ư...ặc ặc...Tư Lạc,Tư Lạc à....

Rio nghe thấy tiếng A Hàn gọi mình thì sự phẫn nộ tan biến,đôi mắt trở lại màu đen.

_Hắn gọi mình sao?còn dám gọi mình à....đáng ghét....

Rio hiện ra đứng ngay bên cạnh A Hàn,A Hàn nhìn Rio rồi mỉm cười nhắm mắt lại.

Rio bấy giờ cảm thấy lòng đau nhói.

_Là gì vậy?sao mình lại cảm thấy đau như vậy?

Nước mắt Rio chợt chảy ra.

_Sao lại có nước mắt...sao mình có nước mắt chứ?A Hàn...

A Hàn nheo nheo mắt mở ra.

_Là Thẫm Nhất Hàn....ư....

Nhất Hàn hoàn toàn ngất lịm

_Hức...Nhất Hàn...Nhất Hàn...tỉnh lại đi...

Rio vận linh lực truyền cho Nhất Hàn ,cố giữ linh hồn Nhất Hàn không tan biến,Rio liền dùng niệm lực dịch chuyển đưa Nhất Hàn về căn nhà trong rừng.

Phụng biết tin Chu Linh Linh bị giết lòng hoang mang vô cùng.

_Sao lại như vậy?mình,mình chỉ suy nghĩ thôi mà ,không thể giết cô ấy bằng suy nghĩ được...không thể nào...

Trong công ty cũng bàn tán xôn xao.

_Này tại sao Linh Linh lại chạy đến chung cư Cố Gia Thị chứ,còn bị giết nữa.

_Các cô không biết hay sao,Cố Gia định tặng một căn hộ cho kẻ thứ ba nên cô ấy rất tức giận.

_Kẻ thứ ba gì chứ,Cố Gia cũng đâu có công bố Linh Linh là bạn gái của ông ta đâu chứ.

_Nhưng cô ta vẫn đến trước Tưởng Phụng mà.

_Ừ,ghê thật,tưởng cô ta ngây thơ,vụng về ai ngờ mưu mô ghê,chưa gì đã vòi mua nhà.

_Nghe nói trước đây cô ta là pháp sư,chắc bỏ bùa Cố Gia rồi.

_Hừ rồi sao chứ,cũng có được Cố Gia công nhận là bạn gái đâu.

Phụng nghe những lời đàm tiếu về mình cảm thấy rất buồn,mặt bí xị,khi về nhà đã đóng cửa phòng không chịu ra ngoài,hỏi gì cũng không nói khiến cho bà Lương lo lắng.

_Kiều à đi hỏi xem con Phụng nó gặp chuyện gì ở công ty mà lại mang tâm trạng buồn như vậy,bà lo quá.

_Bà đừng lo,để cháu đến công ty của cô ta hỏi thử.

Kiều dùng Hoán Ảnh thuật biến thành Phụng đi đến công ty,vừa đến tầng lầu làm việc đã nhận thấy mọi ánh mắt soi mói tò mò đổ về mình,họ còn xì xầm to nhỏ.Kiều bực mình quát.

_Nè ,nhìn gì thế hả,có tin tôi móc mắt các người không.?

_Hừ...làm gì dữ vậy...hồ ly tinh...

_Gì...dám mắng tôi hả...để tôi cho cô một bài học..

Khi cô người mẫu quay lưng đi,Kiều dán bùa lên lưng cô gái,niệm chú khiến mông cô gái mọc ra một cái đuôi hồ ly.

_Á...gì vậy nè...á...cứu tôi..hu..hu...cứu tôi...

Mấy người chứng kiến cũng hoảng loạn bỏ chạy

_Á...quái quỷ gì vậy,ghê quá,tránh ra...

Kiều thì ôm bụng cười ngặt nghẽo

_Ha ha ha...

Cố Thiên trông thấy thì nắm lấy tay của Kiều.

_Em yểm bùa cô ấy hả,mau thu lại đi,đừng đùa nữa Phụng...

Thuật Hoán Ảnh của Kiều không phải thần thông tột đỉnh,nhưng có thể qua mắt của Cố Thiên quả là một chuyện thần bí.

Cái nắm tay bất ngờ của Cố Thiên làm cho Kiều giật bấn người,một loạt hình ảnh ký ức kỳ quái hiện ra trong đầu của Kiều.

_Đi theo ta...mau...

Có một người mặc y phục cổ trang nắm lấy tay của Kiều dẫn đi,Kiều chạy theo người này ra ngoài sân ,nơi có một mái đình ,bên cạnh lại có một cái cây,có buộc rất nhiều sợi vải màu vàng.

_Cây Hoàng Mai.

Kiều nhìn lên gương mặt của người này ,chợt tỉnh lại.

_Quách Tư Lạc.

Cố Thiên lên tiếng

_Phụng,em đang nghĩ gì vậy.?

_Hả?à không có gì...

Cánh Thiên Thần

Chương 7:Mộng Tâm Ảo Cảnh(phần 6)

Kiều thu lại lá bùa tức thì cái đuôi sau mông của cô người mẫu biến mất,mọi người nhìn Kiều run rẩy sợ hãi.

_Cô ta làm ra đó...đúng là phù thủy mà...

_Cô ta có bùa phép như vậy không chừng hung thủ giết Linh Linh chính là cô ta...

_Ghê quá...sau này còn phải làm chung với cô ta nữa...

Cố Thiên tức giận nhìn sang đám người đang tụ lại nói xấu Tưởng Phụng.

_Các người đang nói gì thế hả?Ai phụ trách nhân sự ở đây?

Tức thì có một người bước đến

_Dạ ,dạ là tôi thưa Chủ Tịch...

_Bảo phòng kế toán tính lương cho bọn họ...từ nay tất cả công ty thuộc tập đoàn Cố Gia Thị sẽ không thu nhận họ....các người nghe đây nếu như ai còn đi nói bừa lung tung về Tưởng Phụng chính là đang đối đầu với Cố Thiên này,tôi sẽ cho các người không có đất dung thân ,cút hết đi.

_Cố Gia,xin lỗi Cố Gia,xin lỗi cô Tưởng...xin đừng đuổi việc chúng tôi...Cố Gia...hu hu ...

Kiều sững sờ suy nghĩ:

_"Tên Cố Thiên này cũng thật vô tình nhỉ,ôi nếu như họ bị đuổi việc thì lỗi không phải do mình gây ra hay sao,không được ,không được,không thể làm tội nhân thiên cổ được..."

_Ơ...Cố Gia...chuyện này cũng không to tát gì,xin Cố Gia bớt giận mà tha cho họ lần này...xã hội bên ngoài bây giờ khó kiếm việc làm lắm...

Cố Thiên nhìn Kiều chợt nhớ đến hình ảnh trong quá khứ.

_"Hoàng Đế xin hãy tha tội cho họ...ta cầu xin người..."

Cố Thiên mỉm cười.

_Ừm,nếu như em đã lên tiếng...

Cố Thiên cầm tay của Kiều kéo cô đến sát bên mình

_Mọi người nghe cho kỹ đây,Tưởng Phụng chính là bạn gái của Cố Thiên này,từ đây về sau các người không được nói những điều không hay về cô ấy nữa.

Kiều ngạc nhiên trân mắt nhìn Cố Thiên

"_Chịu,chịu công nhận rồi sao?làm cho người ta chịu nhiều uất ức mới chịu công nhận...đúng là khéo bỡn cợt..."

Cố Thiên nhìn Kiều

_Là ta thật lòng.

_Hả.?..à...ừm...

"cứ như đọc được suy nghĩ của mình ấy..."

Cố Thiên đưa Kiều vào phòng làm việc của mình,Kiều bỡ ngỡ vì cả một tầng lầu hai mươi lăm chính là nơi làm việc của một mình Cố Thiên,phòng đầy đủ tiện nghi như một căn hộ cao cấp.

_Anh sống ở đây luôn sao?

_Không,đây chỉ là nơi anh làm việc,anh có căn biệt thự ở cạnh bờ biển...cuối tuần anh mới về đó,ừm..em nóng lòng muốn đến đó khám phá hả?

_Gì?không ,không có...

Khi Kiều đang choáng ngợp vì vẻ hào nhoáng của các vật bày trí trong căn phòng, thì Cố Thiên bất ngờ ôm lấy Kiều từ sau lưng ,cô ngỡ ngàng quay đầu nhìn lên ,chưa kịp phản ứng gì đã bị Cố Thiên đặt cho một nụ hôn lên môi.

_Ưm...á...

Kiều vùn ra đẩy Cố Thiên lùi vài bước.

_Anh ...anh là gì vậy hả?

Cố Thiên mỉm cười

_Anh hôn bạn gái của mình không được hả?

Tim của Kiều đập thình thịch,cô đỏ mặt

_Em ,em cảm thấy mệt ...em,em muốn về nhà nghỉ ngơi..

Cố Thiên nhìn phản ứng của Kiều thoáng nghĩ

"_Có lẽ ta quá nóng vội chăng?đã làm ngươi sợ rồi..."

_Ừm...anh đưa em về...à mà này ...

Cố Thiên trao cho Kiều một cái hộp

_Gì vậy?

_Là vật định tình...cho mọi người biết em là người yêu của anh...

Kiều chằng chừ không dám nhận,thì Cố Thiên mở cái hộp ra ,một chiếc nhẫn bằng ngọc điêu khắc tinh xảo, mặt trên lại có ký tự chữ cổ.

Cố Thiên đeo vào ngón tay vô danh của Kiều,thật kỳ lạ,chiếc nhẫn trông rất thô ,to,nhưng lại đeo vừa in ngón tay thon dài của Kiều.

_Lần này không được bỏ bừa đấy...

_Hả?ừm...dạ...

Cố Thiên đưa Kiều về chung cư,ông ta nhìn Kiều bước vào trong mới lái xe đi.

_Hoàng Chỉ Lệnh của Hoàng Đế đương nhiên là thuộc về Đương Kim Hoàng Hậu của ta rồi...

Kiều trở về nhà biến hình lại ,đi đến phòng của Phụng

_Này ra ngoài đi ma nhớt...mọi chuyện đã thu xếp ổn thoả rồi,Cố Thiên đã công nhận trước mặt mọi người,cô là người yêu của ông ta đấy...ra mà hưởng phúc đi.

Phụng nghe nói liền mở cửa ra.

_Soạt...

_Gì,cô vừa nói gì hả?

Kiều liền kể hết chuyện cho Phụng nghe,đương nhiên cái nụ hôn đầu đời của mình và Cố Thiên cô không dám để cho Phụng biết.

_Chiếc nhẫn này là ông ta tặng cho cô đó,để tôi tháo ra...ây da...ui...sao kỳ vậy nè...sao không ra...

Kiều dùng đủ mọi cách cũng không tháo nổi chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay của mình,khiến ngón tay của cô bật cả máu.

_Thôi thôi...không ra thì thôi...dù sao tôi cũng không thích chiếc nhẫn thô kệch này...

_Nhưng đây là vật định tình của Cố Thiên tặng cho cô...

_Vậy để tôi đi lấy dao chặt đứt ngón tay của cô nha...

_Cô điên hả...

_Chứ cô muốn sao?tôi sẽ có cách nói với anh ấy...cô tạm thời đeo nó đi...khi nào tháo ra được thì trả cho tôi...

_Ừm...

Cố Thiên biết chuyện Huyễn Mộng nhầm Kiều và Phụng nên mới gây ra cái chết của Linh Linh nên đã bắt hắn thi triển mộng tâm pháp lên người của tên bảo vệ canh gác chung cư ,khiến hắn đi nhận tội giết người,giúp Phụng thoát khỏi ám ảnh tội lỗi,tên bảo vệ này cũng mang nhiều ý đồ xấu xa trong đầu đối với các cô người mẫu trong chung cư nên chịu tội cũng không oan ức gì.

Mọi chuyện tưởng chừng kết thúc,nhưng cảnh sát Vi vẫn luôn thắc mắc về những vết roi trên cơ thể của Linh Linh,nên đã mời Kiều đến xem xét.

_Em nhìn thử xem,hung thủ phải dùng lực như thế nào mà có thể đánh nạn nhân từng vết roi ,mỗi vết có thể xuyên da thịt làm đứt gãy xương như thế,thi thể của Linh Linh tổng cộng hơn một trăm vết roi,tương đương với một trăm khúc xương gãy.

Kiều quan sát thì kinh ngạc

_Mao Sơn pháp khí?

_Tuy rằng vụ án đã đóng hồ sơ nhưng anh có cảm giác hung thủ không phải là tên bảo vệ chung cư...

_Để em về lập đàn gọi hồn của Chu Linh Linh lên hỏi thử,sau đó sẽ nói với anh..

_Ừm,nhờ em...

Nhất Hàn đã ổn định lại linh hồn,nhưng không thể cử động di chuyển,anh nằm yên trên giường,còn Rio thì luôn ở bên cạnh độ linh lực cho anh.

Nhất Hàn nhìn Rio,Rio cũng mở mắt nhìn lại Nhất Hàn,rồi cả hai lại cùng quay mặt đi hướng khác.

_Đánh cho tôi bị trọng thương gần tan biến...giờ lại tốn hao linh lực chữa trị cho tôi,anh có phải điên rồi không?

_Cái này là trò mèo vờn chuột...tôi cứu anh xong sẽ đánh cho anh tan biến nữa...

Nhất Hàn quay mặt lại nhìn Rio

_Thế sao lúc tôi sắp tan biến anh lại khóc....

_Là anh nghĩ lung tung...tôi là Hắc Thần làm gì có nước mắt mà khóc...

Nhất Hàn bật ngồi dậy bước xuống giường,nhưng cơ thể anh như mềm nhũng ra,anh ngã khụy xuống,Rio vội chạy đến ôm lấy anh đỡ lên.

Nhất Hàn nhìn vào mắt Rio ,anh suy nghĩ

_Đẩy hắn ra,đẩy hắn ra đi....hắn là Ác Quỷ ,là Hắc Thần hung ác...đẩy hắn ra...

Nhưng anh vẫn không cử động ngược lại còn cảm thấy dễ chịu khi được Rio ôm lấy,còn Rio cũng đưa mắt nhìn Nhất Hàn,cũng suy nghĩ.

_Buông anh ta ra,buông anh ta ra...anh ta đã dẫn lũ Thiên Thần bao vây đánh mình,buông tay ra cho anh ta té chết đi...

Thế nhưng sự ấm áp từ linh lực chữa lành của Nhất Hàn đã khiến cho Rio rất dễ chịu,anh vẫn ôm chật Nhất Hàn ,vẫn không thể buông tay.

_Ầm.

Một tia sét từ bên ngoài đánh xuống mái nhà,làm cho mái nhà sập đỗ ,Rio ôm lấy Nhất Hàn dịch chuyển ra ngoài,bên ngoài kết giới của Rio đã bị phá vỡ,Kan và hơn cả trăm Hắc Thần khác đã bao vây căn nhà.

_Kan....mày đang làm gì vậy?

_Hừm...Rio...Cố Gia đã ban lệnh truy sát Thẫm Nhất Hàn,nếu có ai ngăn cản cũng giết luôn...mày bảo vệ hắn,có nghĩa là đang chống lại Cố Gia .

_Hừ...Cố Gia đã từng chỉ thị cho tao đi giết hắn,có nghĩa là mạng của hắn đã thuộc về tao,tên nào dám đến tranh cướp tao sẽ cho tên đó tan biến...

_Hừ...giết luôn Rio....đánh.

_Dạ...

Cánh Thiên Thần

Chương 7:Mộng Tâm Ảo Cảnh(phần 7)

Rio một tay ôm Nhất Hàn ,một tay đánh nhau với bọn Hắc Thần,một lần lưỡi hái lửa tung ra là có một Hắc Thần bị tan biến,nhưng do Rio đã tốn nhiều linh lực để giữ mạng cho Nhất Hàn nên cũng không duy trì sức phản công được lâu,lại phải vừa đánh vừa bảo vệ Nhất Hàn,khiến anh dần kiệt sức.

Kan từ đầu chỉ đứng bên ngoài quan sát trận chiến,đợi đến khi thấy Rio giảm lực đánh ,tốc độ phóng lưỡi hái chậm lại,thì mới ra tay.

_Ha ha....Rio mày đã hết sức chống cự rồi ,tan biến đi...yaaa...

_Ầm...ầm...

Kan dùng hai tay liên tục ra đòn,phóng các luồn sét đánh đến Rio ,Rio ôm Nhất Hàn dịch chuyển liên tục để tránh né,lại càng tốn hao linh lực nhiều hơn.

_Anh mặc kệ tôi đi, chạy đi...

_Yaa...đừng có ra lệnh cho tôi,tên Thiên Thần vô dụng...

_Cứ kéo dài như vậy cả hai sẽ cùng tan biến mà thôi...

_Im miệng đi....yaaa...

_Soạt....xoẹt....ầm...

Nhiều luồn ánh sáng trắng bay đến tấn công Hắc Thần khiến cho Kan bất ngờ.

_Gì thế?

_Thiên Thần đến rồi....

_Grừ...khốn kiếp...đánh...

_Dạ...

Thiên Thần An cùng nhiều Thiên Thần khác bay đến giải vây cho Nhất Hàn,lúc này Rio đã kiệt sức chỉ đứng ôm Nhất Hàn mà xem trận chiến.

_Anh gọi họ đến à?

Nhất Hàn chớp mắt liên tục ấp úng

_Không,không có...

_Hừ,Thiên Thần mà cũng nói dối à?

_Tôi ,tôi...ừm...nếu không gửi lời cầu nguyện cho Tiền Bối,thì chẳng ai đến cứu chúng ta đâu...

_Cứu anh thôi....

Kan bị nhiều Thiên Thần bậc trung vây đánh hoảng sợ biến mất,nhiều Hắc Thần thấy thế cũng bỏ chạy,còn lại thì bị đánh tan biến.Một Thiên Thần nhìn thấy Rio liền phóng một luồn sáng bay đến anh,Nhất Hàn biến hình xoè cánh che cho Rio ,luồn sáng trúng vào cánh của Nhất Hàn liền chuyển hướng bay vút lên trời rồi mất hút.

_A Hàn sao cậu lại che chở cho Hắc Thần?

_Anh ta,anh ta đã cứu mạng em....

_A Hàn hắn là Ác Quỷ những gì hắn làm chỉ là mê pháp dẫn dắt cậu sa đoạ mà thôi.

Nhất Hàn quay đầu nhìn Rio đang nấp sau cánh của mình.

_Anh bỏ bùa mê cho tôi rồi à?

Rio nhếch mép cười

_Nếu có mê pháp tôi cũng sẽ chọn Thiên Thần thông minh một chút.

_A Hàn cậu là Thiên Thần nếu đến gần Hắc Thần lâu ngày cậu sẽ bị tà khí của hắn xâm nhập,sẽ biến thể thành Hắc Thần.

Nhất Hàn lại nhìn Rio

"_Rõ ràng tà khí của anh ta không ảnh hưởng đến mình...khi ôm nhau cũng rất dễ chịu ,chỉ là thân nhiệt của anh ta lạnh như băng thôi..."

_Nếu sợ thì bay lên đó đi...tôi không ngại đối đầu cả bọn Thiên Thần các người đâu.

_Anh chẳng còn sức để vận linh lực rồi,đừng cứng mồm nữa...

_Grừ...

_A Hàn tránh xa hắn đi...hắn sắp cắn cậu rồi kìa

Thiên Thần An nãy giờ không lên tiếng vì bận sờ cằm suy nghĩ.

_"Tên nhóc A Hàn này cũng thật kỳ lạ,từ lúc xét làm thiên thần,cho đến tăng linh lực cấp tốc và mọc cánh,giờ còn liên kết linh hồn với một Hắc Thần,toàn là những chuyện không thể xảy ra với một Thiên Thần,tại sao chứ?Lẽ nào...là ý của Thượng Đế?"

_À,ừm...A Hàn...mọi chuyện cậu làm Thượng Đế đều biết cả,từ nay cậu tự lo liệu lấy...

_Thiên Thần An ông nói thế nghĩa là sao,cậu ta là hậu bối do ông quản sự đấy.

_Nhưng số phận của Thiên Thần là do Thiên Thần đó tự định đọat,cậu ấy tự gieo nhân thì tự gặt quả,nghiệp hay duyên cứ để cậu ấy tự giải quyết,chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm đấy,ông muốn dây dưa ở đây mãi à,ông có quyền phán xét Thiên Thần sao?

_Hừ....quản sự yếu kém...các Thiên Thần đi thôi...

Thiên Thần An nhìn Nhất Hàn

_Nhiệm vụ của cậu bị thu hồi...chờ một thời gian nếu cậu vẫn còn ánh sáng chính nghĩa tôi sẽ xem xét giao việc lại cho cậu...

Nói xong Thiên Thần An biến mất,Rio và Nhất Hàn nhìn nhau.

_Vì anh mà tôi thất nghiệp rồi đấy.

_Hừ...vậy còn tôi thì sao?bị Chủ Quỷ phát lệnh truy sát đấy...anh có biết đó là gì không?Nghĩa là tôi không còn chốn dung thân nữa.

_Tôi cũng bị Hắc Thần truy sát mà,cái tên Cố Gia gì đó....là Chủ Quỷ của anh à?Ặc ..ặc...

_Anh sao vậy?

_Ưm...thương thế vẫn chưa lành...ặc...

_Kết giới bị phá rồi...chỗ này cũng không ở được nữa...

_Hừm...đi thôi...

_Đi đâu...còn chỗ để đi sao?

_Có một chỗ luôn mở cửa chờ cả hai chúng ta về....

_Tíng toang...

Nghe tiếng chuông bà Tứ liền mở cửa,vừa thấy Rio bà mừng rỡ.

_A...Tư Lạc...là cháu hả?bà nhớ cháu quá...lâu lắm rồi bà chẳng có tin tức gì của cháu,dạo trước Kiều có nói với bà rằng cháu đã đi di cư sang Mỹ rồi....

_Bà nội...

Nhất Hàn từ sau lưng của Rio nghiêng đầu ra chào bà Tứ,bà Tứ theo phản xạ dán lá bùa vào trán của cậu.

_Bụp.

_Bà làm gì vậy ?cháu có phải là ma đâu chứ.

_Cháu đã chết rồi không phải ma thì là cái thứ gì?

Sau một hồi kể lể bà Tứ nhìn cả hai một Thiên Thần ,một Hắc Thần mà không thể tin đây là sự thật.

_Hừ...vậy tạm thời hai đứa cứ ở đây dưỡng thương đi,từ khi chuyện con yêu tinh Tử Bối tác quái bà và Kiều đã thỉnh pháp khí bổn môn về tạo kết giới trấn giữ cả chung cư ,tà ma tu luyện dưới một ngàn năm không thể thi triển linh lực ở đây.

_Nói vậy kết giới cũng chỉ là tạm bợ thôi.

_Cháu chê thì bay về trời ở đi...

_Cháu đang bị trọng thương bay đi đâu được chứ.

_Vậy thì chịu khó đi...hừm...hai cháu có ăn cơm không nhỉ,Rio không ăn linh hồn đó chứ?

_Cháu không ăn,không uống,không hút linh hồn.

_Cháu hít không khí....

_À...bà hỏi là vì kinh tế của bà eo hẹp không nuôi nổi hai đứa đâu...còn săn linh hồn thì miễn nhé...đó là chuyện của tà ma ngoại đạo...

_Bà...

_Ưm....bà không nói cháu Rio...

_Dạ...

...Trên bàn cơm tại nhà Kiều...

Bà Lương hỏi Kiều

_Cậu Vi gọi cháu đến sở cảnh sát làm gì vậy?bộ có pháp sự sao?

_Dạ,anh ấy nhờ cháu điều tra cái chết của Chu Linh Linh...

_Không phải vụ này báo đài đã đưa tin bắt được hung thủ rồi hay sao?

_Dạ,đó chỉ là kẻ thế thân thôi...hung thủ thật sự còn đang ẩn thân...

_Thế cháu làm sao mà điều tra hả?

_Tối nay cháu sẽ lập đàn gọi hồn của Chu Linh Linh lên để hỏi chuyện.

_Xoảng!

Phụng vừa nghe Kiều sẽ gọi hồn của Linh Linh lên hỏi chuyện thì bất thần làm rơi chén cơm đang ăn.

_Ôi,cháu sao vậy Phụng...

_Cô không sao chứ,sao bất cẩn vậy...

_À..vì dạo này công việc nhiều nên tay chân hơi mỏi...ừm Kiều à cô mau trả chiếc nhẫn cho tôi đi,hôm qua Cố Thiên đã để ý hỏi tôi tại sao không đeo nhẫn rồi...

_Nhưng ngón tay tôi vẫn còn đau lắm,sao tháo ra được.

_Tôi không biết đâu...lỡ như chuyện cô giả dạng tôi bị anh ấy phát hiện sẽ cho rằng tôi đùa cợt anh ấy đó.

Kiều sững người nhớ lại nụ hôn của Cố Thiên

"_Nếu bại lộ thì nhảy sông cũng không rửa hết oan tình..."

_Này cô có nghe không hả,sao lại ngây ra đó...

_Ừm...hay cháu đến tiệm kim hoàn nhờ người ta tháo ra hộ,biết đâu sẽ làm được.

_Bà ơi đây là ngọc thạch đâu phải vàng bạc mà họ lấy ra được...ưm thôi cháu sẽ đi thử vậy...

_Tôi đi với cô.

_Ừm...

Thế nhưng dù cho làm đủ mọi cách các nhân viên ở tiệm kim hoàn cũng không tháo nổi chiếc nhẫn ra khỏi tay của Kiều,Phụng đành nhờ họ làm ra một chiếc giống y hệt như thế.

_Cô à đây là bảo vật hiếm có,là đồ cổ hơn hai ngàn năm,ở chỗ chúng tôi không có loại ngọc quý giá như thế.

_Chỉ cần màu hơi giống thôi tôi không cần phải là loại ngọc quý ,tôi đeo vài ngày đợi cô ấy tháo được chiếc nhẫn mà thôi.

_Vậy thì mời cô ký tên đặt hàng...

_Hic...biết sớm như vậy thì cô đặt một chiếc y chang đi,làm tay của tôi hết cử động luôn rồi.

Ngón tay của Kiều do liên tục bị ngoại lực tác động nên đã sưng phù lên phải đi bệnh viện băng bó.

_Cô về uống thuốc cho ngón tay giảm sưng ,ba ngày liên tục không được cử động ngón tay đau,nếu không khớp ngón tay bị lệch là phải mổ đấy.

_Hic...cám ơn bác sĩ...

Thật ra là do Phụng cố tình làm như vậy để ngăn cản Kiều lập đàn gọi hồn ,đến tối Phụng bí mật đến một khu đất trống lập đàn gọi hồn Chu Linh Linh lên,Linh Linh vừa hiện ra trông thấy Phụng đã hoảng hốt vội bay đi,nhưng Phụng đã giăng trận pháp nhốt cô ta lại,rồi dùng pháp khí đánh tan hồn của Linh Linh.

_Á....

Phụng bất thần buông cây roi xuống

_Hic....chỉ một lần này thôi...mình chỉ làm sai một lần này thôi....hic...hic....

Phụng đứng trước cửa phòng làm việc của Cố Thiên,Cố Thiên cảm nhận được nên ra mở cửa,Phụng vừa thấy Cố Thiên đã ôm chầm lấy ông ta khóc nức nở

_Hu hu hu....Cố Thiên...em phải làm gì đây...em sợ quá...hic hic....

Cố Thiên nhìn thấu ký ức của Phụng,biết được chuyện Kiều đòi gọi hồn của Linh Linh lên điều tra nên khiến cho Phụng sợ hãi đánh tan linh hồn của Linh Linh.

_Đừng sợ,có anh ở đây ,anh sẽ bảo vệ em...

"Hừm...Tưởng Kiều đúng là nghiệp của Phụng rồi...ta sẽ không tha cho ngươi...."

_Cố Thiên em phạm sai rồi...không được làm pháp sư nữa rồi...hội pháp sư sẽ khai trừ em,đánh tan linh lực của em,hu hu hu....em sợ quá....hu hu...

Cố Thiên nhẹ nhàng vỗ về Phụng

_Anh không để ai làm hại em đâu đừng sợ...

Cố Thiên nâng cằm Phụng lên nhẹ nhàng hôn cô,Phụng không khóc nữa nhắm mắt cảm nhận sự dịu dàng của người yêu.

Đêm đó Phụng đã ngủ lại phòng làm việc của Cố Thiên,dù trước đây Phụng có rất nhiều bạn trai nhưng chưa hề để họ chạm vào mình,đây lần đầu ,Phụng đã trao cho Cố Thiên.

Kiều đang ngủ thì mơ màng thấy một giấc mộng kỳ lạ,trong mộng Kiều thấy mình đang ở trong căn phòng bày trí như phim cổ trang.

_Lại là nơi này sao?

Có người đang nằm cạnh Kiều,người này không ngừng vuốt ve cơ thể của Kiều còn hôn Kiều say đắm,Kiều đưa tay đẩy người này ra.

_Tư Lạc lại là anh sao....

_Ngươi gọi tên ai thế hả?ta là Chiêu Văn...

_Hả?

Kiều giật mình tỉnh giấc

_Ầy...sao lại mơ kỳ vậy....sao cứ mơ thấy Tư Lạc mãi thế...còn làm chuyện đó nữa...ây da ...rùng mình...không thể nào...mình đâu có tình ý với Tư Lạc đâu,huống hồ hắn ta còn là Hắc Thần nữa,ưm...nhưng mà dạo này cứ mơ hoài về hắn ,lẽ nào....Phụng....mình tâm ý tương thông với Phụng mà...không lẽ cô ta lại giở trò bắt cá hai tay?không đúng, không đúng...dù có như vậy cũng đâu phải với Tư Lạc....ôi trời....ngủ thôi ,ngủ thôi....không mơ nữa ...không mơ nữa....

Bạn đang đọc Hẹn Gặp Ngươi Ở Không Gian Khác sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.