Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng tâm ảo cảnh

Tiểu thuyết gốc · 8116 chữ

Cánh Thiên Thần

Chương 7:Mộng Tâm Ảo Cảnh(phần 1)

_Á...quỷ cứu với....

Tiếng la hét ở một hành lang gần đó vọng lại ,Kiều và Phụng vội chạy đến,họ bất ngờ khi trông thấy Rio đang dùng tay nắm lấy ngọn lửa và định phóng về nạn nhân đang té ngồi dưới đất.

_A...Anh Tư Lạc...

_Anh ấy bị quỷ nhập rồi...

Cha Charly cũng chạy đến

_Không thể cứu hắn được nữa,quỷ đã chiếm linh hồn của hắn rồi...

Kiều liền phóng lá bùa vào người Rio tạo chú ý để cho Rio chuyển hướng tấn công,Rio quay sang phóng liên tục những luồn lửa về phía Kiều .

_Á...chạy mau...

Mọi người tản ra né tránh,những ngọn lửa trúng khắp nơi gây cháy.

_Anh ta mạnh quá ,không thể tiếp cận được....

_Cháy rồi chạy ra sân tránh trước đi...

Bọn của Kiều chạy ra sân nhưng Rio đã dịch chuyển chặng đầu,và phóng lửa tấn công.

_Á...chết mất...

Cha Charly liền vảy nước Thánh ,một tấm chấn vô hình xuất hiện cản lại ngọn lửa,Rio nhếch mép cười rồi dùng tay tạo ra một luồn lửa khác mạnh hơn phóng tiếp đến họ,lần này cả nước Thánh cũng không cản được.

_Xoẹt...ầm...

Một luồn ánh sáng thanh tẩy bay đến đối đầu luồn lửa do Rio đánh ra ,khiến cú va chạm phát nổ.

_Thiên Thần...anh Nhất Hàn Thiên Thần đến rồi kìa...

_Hả đâu đâu ....

_Đang bay xuống kìa...nhưng sao anh ấy có một cánh vậy?

_Gì?

Cha Charly cũng sững sờ

_Thiên Thần...ta cũng nhìn thấy được Thiên Thần...

A Hàn nhìn thấy Rio bị quỷ nhập kinh ngạc lúng túng.

_Tư Tư Lạc...sao lại như vậy...không thể nào,sao lại là anh...

Ánh mắt đỏ ngầu của Rio hừng hực sát khí,anh biến hình thành Hắc Thần với đôi cánh đen đỏ,bay lên.

_Yaaaa....

Cha Charly sửng sốt

_Hắc Thần...

Kiều thì bây giờ lại không thấy được Rio

_Á...anh ấy biến đi đâu rồi?

_Vẫn ở đây nhưng biến thành Hắc Thần có cánh rồi,ác quỷ cấp cao đó.

Cha Charly lấy ra một lọ thuỷ tinh đưa cho Kiều.

_Đây là nước mắt Thiên Sứ là bảo vật của nhà thờ ,con chấm vào hai mắt đi sẽ nhìn thấy Thần.

Kiều vội làm theo,quả nhiên nhìn thấy được chiều không gian Thần Ma.

_Anh,anh Nhất Hàn...

_Con đừng gọi tên vị Thiên Thần đó,theo ta biết thì các Thiên Thần không được nhớ chuyện kiếp trước đâu.

_Hả,...dạ.

_Cha bây giờ chúng ta phải làm gì đây?

_Mau đi tìm dây thừng đi,dù nước Thánh không cản lửa của hắn được lâu nhưng có thể giữ chân hắn,chúng ta tẩm dây vào nước Thánh để trói hắn lại.

_Dạ...

Rio dùng lửa tấn công A Hàn,A Hàn bay né tránh,nhưng không đánh trả Rio,điều này càng làm Rio tấn công mãnh liệt hơn.Lúc này Thiên Thần An cũng xuất hiện,đánh một quả cầu ánh sáng về hướng Rio,Rio dừng tay bay qua né tránh.

_Cậu làm gì vậy? sao cứ bay né đòn hoài chứ.

_Hắn là bạn của em.

_Bạn?Cậu điên sao hắn là Hắc Thần đó,bây giờ hắn lại còn giữ lửa Địa Ngục trong người nữa,tâm trí đã không còn rồi,nếu không tiêu diệt hắn,sẽ còn nhiều người vô tội chết oan....đánh đi...

Rio dùng cả hai tay phóng ra lửa tấn công A Hàn và Thiên Thần An,họ né tránh được ,luồn lửa theo đà bay sượt qua mấy toà nhà gần đó ,sức mạnh của nó làm mấy toà nhà đó phát nổ cháy rực.Rio tiếp tục phóng lửa,Thiên Thần An dùng niệm lực tạo ra vầng sáng bảo vệ,nhưng bị lửa công phá đánh bay qua một căn nhà ,làm căn nhà này vỡ sập.

_Tiền bối...

_A....đau quá...

_Grừ..

Rio quay sang A Hàn đưa tay lên tạo lửa,nhưng bị một sợi dây thừng quắn lấy,Rio sửng sờ nhìn xuống phía dưới trông thấy Phụng đang giữ đầu dây,anh chưa kịp phản ứng thì Kiều lại phóng thêm một sợi nữa giữ luôn tay kia của anh.

Rio vùn vẫy khiến Kiều và Phụng bị văng đập tứ tung,nhưng họ vẫn không buông tay

_Á....đau đau...

_Chết tôi...đau quá...Cha cứu con...làm gì đi Cha...

Cha Charly bối rối

_Ta không thể phun nước Thánh tới hắn,cao quá....

_Anh Nhất Hàn...à không Thiên Thần đánh tan xác hắn đi...mau đi...

_Thiên Thần...chúng tôi không giữ được nữa rồi....aaaa....

Lúc này Thiên Thần An cũng chấp cánh bay lên,ông đánh một luồn sáng đến Rio,A Hàn hoảng hốt đánh ra một luồn sáng ngăn cản làm cho Thiên Thần An bất ngờ

_Cậu điên rồi sao.?

Cha Charly thấy thế nói

_Thiên Thần nếu người không đánh tan xác của quỷ dữ sẽ không lấy ngọn lửa đó ra khỏi người hắn được,như thế sẽ không bỏ ngọn lửa vào Cốc Thánh thanh tẩy được.

_A Hàn lửa Địa Ngục này là chân thân phân tán của Độc Hoả Ma Thần không thể dập tắt,lại có thể tái sinh,nếu không thanh tẩy nó nhân gian sẽ chìm trong biển lửa.

Rio càng ra sức giằng co

_Aaaaaaa...grừ....aa...

A Hàn nhìn thấy ngọn lửa ở trong người của Rio lúc lớn lúc nhỏ đang khiến cho Rio khó chịu,lòng anh càng thêm bối rối.

_Chỉ cần lấy ngọn lửa ra thôi có đúng không....làm gì đây,mình phải làm gì đây...phải rồi hút nó ra là được rồi....không cần phải đánh tan Tư Lạc...

A Hàn bay đến sát cạnh Rio dùng hai tay vịn vào hai bên má của Rio giữ chật đầu Rio không cho anh lúc lắc nữa,A Hàn liền chạm môi của mình vào môi của Rio mà hút lấy ngọn lửa.

Tất cả mọi người trông thấy đều trân mắt há miệng.

Thiên Thần An

_Sáu trăm năm làm Thiên Thần yên ổn bây giờ mình lại trãi qua những chuyện kỳ quái không thể tin vào mắt luôn...

Phụng

_Woa...cái này là nụ hôn của Thiên Thần hay nụ hôn của Ác Quỷ đây?khiến mình mở mang tầm nhìn rồi...lợi hại...

Kiều

_Cô suy nghĩ bậy bạ gì vậy...Thiên Thần chỉ đang hút lấy ngọn lửa thôi...cái đó không phải là hôn....cũng như lúc nhỏ anh Nhất Hàn hô hấp nhân tạo cho cô đó...

_Còn nhắc nữa hả,nụ hôn đầu đời của tôi bị anh ấy cướp mất cũng là vì cô mà ra...

_Khi nào hả,là tự cô chuốc lấy...

Rio trở lại màu đen Hắc Thần như xưa ,vừa mở mắt ra đã giật bấn người khi thấy A Hàn hôn mình,anh đẩy A Hàn ra.

_Yaaaa....anh làm gì vậy hả?

A Hàn nhìn thấy Tư Lạc biến hình lại chính là tên Hắc Thần đã từng cứu anh lúc trước càng cảm thấy kinh ngạc hơn,nhưng ngọn lửa ngậm trong miệng đang cố gắng chiếm lấy cơ thể mới đã làm miệng A Hàn nóng lên phồng cả hai má, mặt đỏ gắt ,không thể nói nên lời

_Ưm,ưm....

Cha Charly vội nói

_Thiên Thần mau nhả nó vào Cốc Thánh ...

A Hàn bay xuống liền nhả ngọn lửa vào Cốc Thánh,ngọn lửa nhảy nhót ,lúc lớn lúc nhỏ,rồi hiện lên hình dáng của một con quỷ đỏ rực,la hét dữ dội,sau đó biến thành tro tàn rồi bốc lên thành khói tan biến.

Rio nắm hai tay lại lập tức hai dây trói bốc cháy khiến Kiều và Phụng hoảng hốt buông ra,anh dịch chuyển biến mất,A Hàn nhìn lên không trung lưu luyến.

_Đi rồi sao...

Mọi chuyện trãi qua một thời gian thì lắng xuống,thành phố Đại Hùng dần khôi phục lại,Rio không còn là bác sĩ Quách Tư Lạc nữa,tuy không tiêu diệt được Ma Quân nhưng linh lực của hắn đã lưu lại trong linh hồn của Rio khiến cho Rio mạnh hơn trước,đòn tấn công bây giờ không còn là những lưỡi hái bình thường mà nó còn kèm theo cả lửa,lửa này không mạnh như lửa Địa Ngục nhưng lại đốt cháy mọi thứ,đánh xuyên cả chiều không gian,Rio dù ở trong vô gian cũng có thể phóng lưỡi hái đến Nhân giới,Ma giới ,và cả tầng mây thứ ba trên Thiên giới.

A Hàn không còn trốn trong lớp mèo nhưng vẫn ở lại bệnh viện trung tâm tiếp tục làm nhiệm vụ dẫn dắt linh hồn,đã có thể lắng nghe lời nguyện cầu và kết nối thần thức với con người,anh có thể bước vào các giấc mơ,trò chuyện với người trong mơ,có thể hiện thân cho con người nhìn thấy nếu muốn.

Kiều và Phụng nhận được pháp sự trục vong hồn cho một cô gái trẻ ,nhưng do Phụng sơ suất đã làm cho cô gái bỏ chạy,họ đuổi theo vào một trung tâm thương mại.

_Hừ...lần này mà không bắt được cô ta,tôi tống cổ cô ra khỏi nhà...đồ vô tích sự.

_Tôi chỉ quên dán bùa lên lỗ thông gió thôi ,ai có ngờ nó lại thông minh như vậy,biết bay qua đó chứ.

_Tại cô ngốc thôi...

_Hừm...chia nhau tìm đi, nó mà quậy ở chỗ này đỗ bể cái gì là phải đền đấy...còn ở đó già mồm....

_Hứ...tôi đi bên kia....

_Tôi đi bên này...

Hai chị em chia nhau ra mỗi người đi một hướng tìm kiếm,sau một lúc Phụng đã phát hiện ra cô gái liền thi triển pháp thuật đánh cho hồn ma bay ra,cô chạy đuổi theo thì có một bóng đen bay vù qua khiến Phụng bị sức mạnh linh lực hất rơi khỏi lan can.

_Áaaaaa....

Mọi người hốt hoảng

_Trời ơi có người rơi xuống lầu một..

_Có người ngã lầu rồi....

Thế nhưng lại có một đôi bàn tay rắn chắc bế gọn lấy Phụng.

_Ôi cô ấy được cứu rồi..

_Thật là kỳ diệu...

_Thật là giỏi quá...

_May mắn quá,ai cứu cô ấy vậy...

_Cố Gia ông không sao chứ gọi bảo an đi...

_Cố Chủ Tịch...là Cố Gia cứu cô ấy...

_Ôi đẹp quá...

Phụng ngớ người ra nhìn Cố Thiên không chớp mắt.

_Lại là ông ấy sao?đây là lần thứ hai ông ấy đỡ mình rồi...duyên phận sao?

_Cô không sao chứ?không bị thương chứ?

Cố Thiên để Phụng đứng xuống.

_Dạ,không,tôi không sao....cảm ơn ông,nếu không có ông chắc tôi đã gãy xương rồi.

_Lần sau cô phải cẩn thận hơn.

_Dạ....

_Cố Gia,anh ở đây mà làm em tìm khắp nơi...

Một cô gái ăn mặc sang trọng ,váy ngắn sành điệu đi đến đẩy Phụng ra ,quàng lấy tay Cố Thiên.

_Ôi đó là siêu mẫu Linh Linh đúng không...

_Chụp hình đi,Linh Linh hẹn hò Cố Gia kìa..

_Thật xứng đôi quá...

Dòng người bu quanh càng đẩy Phụng ra xa hơn,các vệ sĩ cũng mở đường cho Cố Thiên đi ra khỏi trung tâm,Phụng đứng chôn chân nhìn theo bóng lưng Cố Thiên.

_Đẹp gì mà đẹp toàn son phấn,rửa mặt sạch đi rồi nói nhé...hừ.

_Này,bắt được hồn ma chưa mà đứng ngơ ra đó hả.

_Không bắt được ,nhưng đánh nó bay ra rồi,cô Trần đang nằm trên lầu một ấy...

_Sao mặt cô bí xị vậy?không bắt được cũng không sao,đánh thoát ra khỏi thân chủ là được rồi,mau lên đó đưa cô ấy về nhà,còn lấy tiền công nữa.

_Ừm...

Bóng đen khi nãy chính là một Hắc Thần,hắn thấy hồn ma bay ra nên giết để đoạt hồn châu,bị Cố Thiên liếc nhìn hắn hoảng hồn biến đi làm Phụng bị hắt văng ra khỏi lan can.

Cố Thiên ngồi trong xe suy nghĩ

_Là lần thứ hai cứu cô ta rồi...không phải trùng hợp....là nghiệp? không thể nhìn ra chân thân của cô ta, không thể biết kiếp trước cô ta là ai,đã từng gặp nhau nhưng là ai chứ?Không lẽ... là người đó sao?

Cánh Thiên Thần

Chương 7:Mộng Tâm Ảo Cảnh(phần 2)

Từ khi được Cha Charly cho điểm Nước Mắt Thiên Sứ khai nhãn,Kiều đã nhìn được chiều không gian của Thần Ma đồng nghĩa cô có thể va chạm với Thần và Hắc Thần ,chuyện này nguy hiểm vô cùng,vì thế cô định đến Bạch Sơn nơi khởi nguồn của hội pháp sư mà tu tập thêm.

_Cháu đi rồi bà và bà nội đừng nhận pháp sự trừ tà nhé,nếu gặp phải ác linh có tu luyện sẽ nguy hiểm lắm.

_Cháu yên tâm,bà Tứ dạo này chỉ bán bùa bình an thôi,xương cốt mềm cả rồi đâu còn sức chạy nhảy nữa đâu mà đánh quỷ trừ ma.

_Cô yên tâm đến Bạch Sơn làm ni cô đi ,bà ngoại có tôi lo rồi..

_Cô hả?không gây chuyện là may mắn lắm rồi,cô làm ơn có giờ rảnh thì luyện thêm linh lực đi,cứ ăn với nằm xem chừng thành heo đấy..

_Dẹp cái miệng quạ của cô đi,tôi đây đã có việc để làm rồi...nè tén ten...

_Gì đây?

Phụng đưa ra một tờ giấy cho Kiều và bà Lương xem.

_Đăng ký dự thi tuyển chọn người mẫu Hoa Xuân của tập đoàn Cố Gia Thị?

Kiều ôm bụng cười

_Ha ha..ha..người mẫu?cho tôi xin đi,có người mẫu nào mà hám ăn như cô...Hoa Xuân,quảng cáo thuốc tăng trưởng cho heo á hả?Cô làm ơn đi thế giới người mẫu phức tạp lắm,Đại Gia và Chân Dài,...bước chân vô rồi không giữ được mình ,lại về nhà kêu khóc nhé.

_Cô,đừng có xem thường tôi...Diệt Tiệt Sư Thái.

_Cái gì Sư Thái hả?Tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi,cô đừng tưởng tôi không biết,cô muốn vào Cố Gia Thị làm việc để tiếp cận Cố Thiên chứ gì?

Bị Kiều nói trúng tim đen Phụng đỏ mặt ấp úng

_Không có...tôi ...tôi..chỉ là muốn kiếm thêm thu nhập thôi...

_Tôi mặc xác cô...chỉ muốn cô ghi nhớ câu này,trèo càng cao té càng đau...bà ngoại cháu đi nhé...tôi đi đây tự suy ngẫm đi...

_Biến đi...hừm...tôi đâu có điên tự dưng trèo cây làm gì cho té...

Phụng có dáng chuẩn gương mặt lại thanh tú ,biết cách chọn quần áo hợp thời trang nên dễ dàng thông qua việc tuyển chọn làm người mẫu.Thế nhưng vì học thuật Mao Sơn từ nhỏ nên Phụng quen múa kiếm ,đấm đá ,tuy dáng đẹp nhưng bước đi không uyển chuyển,dù tập đi trên sàn diễn đã lâu ,Phụng vẫn không được chọn đi biểu diễn cho các sự kiện lớn của công ty, chỉ làm mẫu ảnh quảng cáo những mặt hàng phổ thông ,trong giới người mẫu lại lắm tranh đua,đố kị ,càng khiến Phụng bị cô lập.

Hôm nay vì sơ suất Phụng làm gãy đôi giày cao gót vốn là vật mẫu quảng cáo,vừa bị quản lý chửi vừa phải đền tiền đôi giày.Cô trốn đến một góc sân của công ty,ngồi bệt ôm chân mà khóc.

_Hức..hức...đi làm đã hơn ba tháng rồi...vẫn không có dịp đến gần Cố Gia ...giờ còn bị trừ hết lương....số mình sao đen thế này...hức hức....

Đang lúc đó lại có một bóng ma hiện ra,con ma này định đến nhát Phụng.

_Hư...hư....tôi chết oan lắm...

Phụng ngước mặt lên ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống con ma ..

_Grừ....mày cút...bà đây đang buồn nhé , mày còn đến quấy rầy...yaaaa...

Phụng quăng chiếc giày vào hồn ma ,nó phát hoảng biến mất,chiếc giày theo đà văng xa trúng vào chân của một người đi đến.

_Ôi.

Nghe tiếng người đến Phụng lúng túng đứng lên quệt nước mắt

_Tôi xin lỗi....chiếc giày đó là của tôi...

_Là cô hả?sao cô lại ở đây,cô đang khóc à?

Phụng ngớ người ra khi thấy Cố Thiên ở ngay trước mặt mình.

_Cố,Cố chủ tịch...tôi xin lỗi...

Cố Thiên mỉm cười

_Không sao...giày của cô đây...cô bị sao vậy...cảm thấy không được khoẻ à?

_Tôi ...tôi...

_Hay là cùng tôi đến mái che đằng kia ngồi xuống đi,tôi đang đi đến đó để uống trà đấy.

_Ơ....dạ...

Phụng ngồi đối diện với Cố Thiên ,cảm thấy ngại ngùng ,nhưng lại vui trong bụng.

_"Không ngờ lần này lại gặp được ông ấy...đây là trong rủi có may chăng?nhìn ông ấy từ tốn,dịu dàng quá..."

Cố Thiên rót một tách trà đưa cho Phụng

_Cô uống đi,nếm thử xem tay nghề pha trà của tôi có ngon không?

_Cám ơn ông...

Phụng vừa đưa tách trà lên môi nhấm thử,đã chau mài ,có những hình ảnh chợt hiện ra trong đầu của cô,nó gián đoạn khiến cô cảm thấy chóng mặt.

_A....

_Cô sao vậy?

_Ừm không sao?..chỉ là tự dưng trong đầu nhớ ra vài hình ảnh...có điều hình ảnh này hơi lạ...

_Cô nhìn thấy những gì?có thể cho tôi biết không?

_Dạ...ừm...tôi thấy mình ngồi trong một tiểu đình có kiến trúc kiểu cổ xưa ....đang uống trà cùng với ai đó...người này,người này mặc cổ phục như là vua chúa ấy....à chúng tôi đang đánh cờ ,bên cạnh tiểu đình còn có cây hoa màu vàng....

_Cây Hoàng Mai...

_Ừm...hình như là vậy...ý mà sao ông biết...?

_À..tôi đoán thôi...

_Reeng...

Tiếng chuông điện thoại của Phụng vang lên

_Tôi xin lỗi...tôi nghe điện thoại một lát..alo...dạ...em, em... đến ngay...

Phụng lúng túng đứng lên

_Xin lỗi Cố Gia ,quản lý gọi tôi trở lại nơi chụp ảnh,tôi phải đi ngay....

_Ừm...hẹn cô lần sau...

Phụng chạy đi một đoạn ngoái đầu lại nói

_Trà của ông pha ngon lắm...cám ơn..

Cố Thiên mỉm cười bưng tách trà lên uống

_Trà này dùng để mở ký ức linh hồn sao không ngon chứ?hừ...cuối cùng cũng tìm thấy ngươi rồi...

Cố Thiên mỉm cười

Phụng sau khi uống tách trà mở ký ức linh hồn,luôn được Cố Thiên để tâm đến,từ đó trở thành người mẫu hàng đầu của công ty,còn được Cố Thiên đưa đón,quan hệ trở nên mật thiết hơn.

Kan bước vào phòng làm việc của Cố Thiên để báo sự việc của Hắc Thần.

_Thưa Cố Gia tên Huyễn Mộng đã luyện thành công Mộng Tâm Pháp,chỉ chờ Cố Gia hạ lệnh thì tất cả con người trên thế giới này sẽ bị giết chết,chúng ta sẽ thu thập được nhiều hồn châu...

_Bảo hắn cứ luyện tập thêm vài nơi... vẫn chưa đến lúc mở rộng không gian ác niệm...

_Dạ....

Kan rời khỏi liền suy nghĩ

_Cố Gia còn chờ gì nữa chứ,không phải trước đây ông ấy điên cuồng thu thập hồn châu hay sao?giờ lại chằn chừ....

Cố Thiên nhìn bức hình của Phụng mỉm cười

_Ta đã tìm được ngươi rồi...còn thống nhất tam giới làm gì,mặc dù dung mạo của ngươi không thể trở lại như xưa nhưng ta vẫn mãi yêu ngươi.

A Hàn ở bệnh viện cứ nhìn vào phòng khám mà trước đây Rio đã làm bác sĩ ở đó,anh biết Rio là Hắc Thần số phận đã định cả hai đối lập nhau,nếu gặp lại sẽ đánh nhau kẻ mất người còn,nhưng anh vẫn mong muốn Rio trở lại làm bác sĩ Quách Tư Lạc và anh vẫn là con mèo lông trắng bên cạnh Rio.

_Mình nhớ cảm giác được nằm trong vòng tay êm ái của Tư Lạc,mình thích được anh ấy vuốt ve,cạ mũi...mình nhớ Tư Lạc....khò....khò....

A Hàn là Thiên Thần không ăn ,không ngủ nhưng bổng dưng lại nhắm mắt thả mình trôi nổi lơ lửng dần đi vào mộng.

....A Hàn mở cửa nhà bước vào đã nhìn thấy Rio đứng trong bếp đang xào nấu thứ gì đó.

_Anh về rồi sao?hôm nay ở sở có mệt không?vào rửa mặt đi rồi ra ăn cơm.

A Hàn ngớ người dụi mắt hai ba lần,không tin hình ảnh đang diễn ra trước mắt mình,Rio bưng đĩa thức ăn đã làm xong đặt lên bàn ăn.

_Còn đứng ngây ra đó làm gì?anh không đi rửa mặt đi,anh không sao chứ....

_Tư,Tư Lạc....không không đúng....sao kỳ lạ vậy...anh biến hình đi...biến hình mau...tôi sẽ không nhượng bộ đâu tên Hắc Thần hung ác....

Rio bật cười ha hả đi đến gần A Hàn

_Anh bị ngố rồi à...xem cho lắm phim thần thoại ảo tưởng rồi chẳng biết mình là ai,đi thay cái bộ đồng phục cảnh sát ra đi...

_Cái gì?cảnh sát á,tôi là cảnh sát á?

_Chứ anh muốn làm gì?Thiên Thần hả?chờ kiếp sau đi,mau đi thay đồ đi....

A Hàn mơ mơ Hồ hồ cũng nghe theo lời của Rio mà đi thay đồ,rồi ngồi vào bàn ăn.

Rio từ tốn gắp thức ăn cho A Hàn

_Này ăn cá đi,anh thích ăn cá nhất mà...

_Ừm,cám ơn...

_Tối nay tôi ở lại bệnh viện trực ca đêm,anh ở nhà một mình thì mở hết đèn lên sẽ không cảm thấy sợ.

_Sợ?sợ gì chứ.?

_Ma...anh sợ ma nhất mà...

_Tôi mà sợ ma á,có nó sợ tôi thì có....

_Ừm ,ừm....biết rồi biết rồi...thế anh sợ gì?

_Tôi ....tôi sợ gì à....tôi..tôi...sợ không được gặp anh...

_Ha ha....trời sáng tôi sẽ về mà...

Rio vừa dứt câu thì có một sợi dây leo đầy lá và gai nhọn quắn vào cổ của Rio nhấc bổng anh lên.

_Á...A Hàn....cứu tôi A Hàn ....

A Hàn hoảng hốt,vội nắm sợi dây kéo xuống,nhưng không được,tay anh còn bị gai nhọn của nó đâm chảy máu,anh chạy đi lấy dao chặt sợi dây

_Tư Lạc....cố lên ,tôi cứu anh đây...cố lên...

_Ưm ,ưm ...

Nhưng A Hàn chặt mãi mà sợi dây vẫn không đứt ,trong khi đó Rio đã bị xiết đến ọc máu miệng

_Không Tư Lạc...không....

Rio tan biến thành những bụi nhỏ rơi xuống,A Hàn đau đớn khóc thảm thiết,dùng đôi tay hốt lấy hốt để tro bụi đó..

_Không Tư Lạc,Tư Lạc...áaaaaa....

_Hức...

Rio đang nằm trong căn nhà ở khu rừng nhập định tu luyện thì thần thức bị dao động.

_A Hàn?anh ấy gọi tên mình...?

Rio lập tức dùng niệm lực tìm kiếm A Hàn

_Bệnh viện trung tâm...

Cánh Thiên Thần

Chương 7:Mộng Tâm Ảo Cảnh(phần 3)

Rio dùng niệm lực dịch chuyển đến bệnh viện ,nhìn thấy A Hàn đang trôi lơ lửng ,xung quanh anh đã bị bao bọc bởi một luồn khói xanh biếc .

_Huyễn Mộng,hắn đã luyện được mộng tâm pháp rồi sao?cả Thiên Thần mà hắn cũng khống chế được mộng tâm sao?

Rio dùng linh lực đưa tay hút A Hàn xuống,nhưng luồn khói xanh biếc đó lại men theo luồn linh lực của Rio cuốn lấy tay của anh.

_Khốn kiếp,mình bị kéo vào mộng tâm của A Hàn rồi...

Rio cố vùn ra nhưng luồn khói càng lan rộng hơn đã cuốn quanh Rio dần chiếm hết nửa thân của anh.

_Hừm,nếu A Hàn không tự thức tỉnh thì mộng tâm này khó phá giải...

Rio dùng một tay còn lại thi triển linh lực tạo ra một quả cầu kết giới màu đen bao trùm lấy anh và cả A Hàn.

_Hy vọng kết giới này sẽ duy trì được lâu....aaaaaa....

Rio bị luồn khói cuốn quanh toàn thân linh thức bị hút vào mộng tâm của A Hàn,chân thân anh cũng trôi lơ lửng như A Hàn và dần chìm vào giấc mộng.

Rio bước vào một nơi trắng xoá không có điểm dừng,không có cảnh vật,bổng dưng có hai cánh cửa hiện ra ,Rio không chằng chừ mà mở một cánh cửa bước vào.

Trước mắt anh là phòng khám của mình ở trong bệnh viện ,có con mèo lông trắng đang nằm trên bàn làm việc của anh,Rio suy nghĩ .

"_A Hàn mơ ước làm con mèo Tiểu Hàn sao?"

Anh thử gọi con mèo.

_A Hàn?

_Meo....anh trở về rồi hả..tới giờ cơm rồi đó chúng ta sang bàn ăn đi,tôi đói quá nè..meo meo...

Nói xong mèo A Hàn phóng xuống chạy đến bàn ăn đặt gần đó ,cúi đầu ăn đĩa thức ăn của mình

_Meo...ngon quá....ngon quá...qua đây ăn đi Tư Lạc....

Rio đi đến lòng vẫn nghi ngờ hỏi mèo A Hàn

_Anh là Thiên Thần sao không biến hình đi ,lại hoá thành con mèo này chứ?

Mèo A Hàn ngóc đầu lên nhìn Rio một lúc

_Làm Thiên Thần sẽ không được ở bên cạnh anh....tôi thích làm con mèo như thế mới được nhìn thấy anh mỗi ngày....

Rio lặng im nhìn mèo A Hàn ,sau đó đưa tay sờ vào đầu nó.

_Chúng ta không thể ở gần nhau đâu,số phận đã định như vậy rồi,anh mau tỉnh lại đi...

Mèo A Hàn lại cúi đầu ăn

_Tôi chỉ muốn làm mèo,còn anh là bác sĩ ,anh hãy ở lại đây làm bác sĩ đi....anh ngồi xuống ăn cùng tôi đi....món này anh thích ăn nhất mà..

Rio nhìn đĩa thức ăn,lại nghĩ ngợi.

_Từ lúc mình cứu mèo A Hàn về nuôi chưa bao giờ ăn cùng với anh ta,chỉ ngồi nhìn anh ta ăn thôi mà....hừm...có gì đó không đúng....

Rio đưa tay vận linh lực nhưng cảm thấy linh lực của mình đã bị giảm đi,anh phóng luồn linh lực vào đĩa thức ăn của mèo A Hàn,lập tức con mèo bay ra né tránh ,nó biến hình thành một con quỷ đầu to ,tóc dài ,toàn thân xanh biếc.

_Hừm ....Huyễn Mộng...

Con quỷ biến mất ảo cảnh cũng tan biến,Rio lại nhìn thấy cánh cửa còn lại khi nãy,anh mở ra đi vào,thấy một khung cảnh phòng khách ,A Hàn cũng có ở đây,anh ta gục đầu bất tỉnh,toàn thân anh bị trói cứng bằng dây leo có gai nhọn,dây leo này đang hút đi linh lực của A Hàn.Rio liền phóng lưỡi hái xé nát dây leo cứu A Hàn xuống,lúc này A Hàn tỉnh lại khung cảnh cũng biến đi,cả hai người trở lại ở trong một khoảng không trắng xoá.

_Tư,Tư Lạc...anh chưa chết ...Tư Lạc...

A Hàn ôm chằm lấy Rio

Rio biến hình thành Hắc Thần làm A Hàn hoảng hốt buông ra.

_Ta là Hắc Thần Rio không phải Quách Tư Lạc....

A Hàn nhìn Rio rồi dụi mắt liên tục

_Á là Hắc Thần thật rồi...không phải mơ....Hắc Thần hung ác đừng đến gần ta....

Rio nhìn A Hàn rồi nhếch mép cười

_Là anh ôm tôi trước đó ...

A Hàn giật mình.

_Hước...ừm...tại tôi quên...

_Hừ...Thiên Thần ngố...

_Sao,sao...anh nói y chang khi nãy vậy?

_Khi nãy....khi nãy xảy ra chuyện gì?

A Hàn im lặng nhìn Rio nhớ lại ảo cảnh khi đó,bỗng dưng khung cảnh thay đổi,căn phòng lại hiện ra ,Tư Lạc lại đứng ở bếp xào nấu,rồi quay sang nói.

_A anh về rồi hả,rửa tay rồi ra ăn cơm...

Lúc này cả Rio cũng đang đứng xem,A Hàn lắc đầu liên tục.

_Không,không không...không phải không phải...

Lập tức khung cảnh biến mất,hai người họ lại ở khoảng không trắng xoá.

_Ở đây là đâu sao kỳ vậy nè...

_Đây là mộng tâm của anh,những cảnh anh thấy đều là mơ ước của anh...hừm...mơ tôi nấu cơm cho anh ăn à....đúng là vọng tưởng...

_Làm gì có ,không có... không có...

A Hàn suy nghĩ

"_Tư Lạc có gương mặt trầm tĩnh,tuy lạnh lùng nhưng trông dễ gần hơn,tên này nanh vuốt sắc bén ,mắt toàn màu đen hắc ám,ở gần không chừng hắn cắn cho một cái chuyển kiếp luôn"

Thế nhưng những điều mà A Hàn suy nghĩ bổng phát ra thành tiếng vang vọng khắp nơi

_Tư Lạc có gương mặt trầm tĩnh,tuy lạnh lùng nhưng trông dễ gần hơn,tên này nanh vuốt sắc bén,mắt toàn màu đen hắc ám,ở gần không chừng hắn cắn cho một cái chuyển kiếp luôn.

A Hàn hoảng hốt đưa tay bịt miệng mình lại liếc nhìn Rio,anh suy nghĩ.

_Trời ơi chuyện gì vậy nè sao lời mình suy nghĩ lại phát ra thành tiếng thế này..,?

Và câu nói của A Hàn cũng bị phát ra vang dội.

Rio liếc A Hàn

_Đây là mộng tâm của anh nên những gì anh suy nghĩ cũng sẽ bị nói ra hết,gọi là tiếng nói nội tâm đấy....đừng có suy nghĩ lung tung nữa....đây là mộng tâm ảo cảnh,nếu ở lâu sẽ bị Huyễn Mộng hút hết linh lực đó....chưa kể chân thân ở bên ngoài đang trong trạng thái trôi nổi rất dễ bị tấn công...

_Hả....vậy vậy phải làm gì đây...nếu ác linh xuất hiện sẽ bị đánh tan biến rồi.

Rio lại liếc nhìn A Hàn,khiến anh khiếp đảm suy nghĩ

"_Mình quên mất anh ta cũng là ác linh..."

Tiếng vọng:

_Mình quên mất anh ta cũng là ác linh...

_Á...ưm.

A Hàn lại đưa tay bịt miệng mình nhìn Rio.

Rio nói

_Hừ...đã bảo anh đừng suy nghĩ lung tung...trước khi bị hút vào đây tôi đã tạo kết giới bảo vệ hai chân thân rồi,nhưng sợ không kéo dài được ...

_Sao anh lại vào đây?

_Là anh triệu hồi tôi...hừ đừng nói nhiều nữa ,tìm cách ra khỏi đây đi...

_Ừm...khi nãy anh nói Huyễn Mộng ...nó là gì vậy?

__Hừ...làm Thiên Thần mà chẳng biết rõ Ma Thần của Âm Giới à...nó là một trong các Ma Thần thuộc Địa Phủ của Thần Chết,nó cai quản những mong ước xấu xa ,tội lỗi của con người.Con người rất phức tạp ,họ mơ ước được những điều tốt cho bản thân nhưng cũng ước những điều xấu xảy ra cho người khác,khi điều ước xấu xa nảy sinh thì Huyễn Mộng sẽ xâm nhập vào người đó hủy hoại tâm tưởng của họ biến họ thành con rối chỉ nghĩ đến chuyện tai ương ,hút đi phúc khí của họ.Có lần nó dám đi vào mộng tâm của Cố Gia bị Cố Gia khống chế biến thành thuộc hạ của ông ta.

_Cố Gia? Là ai vậy?

Rio chợt nhớ mình đã lỡ nhắc đến chuyện không được nhắc,nên im lặng một chút rồi chuyển chuyện khác.

_Không là ai cả....muốn rời khỏi đây chỉ cần anh tỉnh lại là được...

_Làm sao tỉnh chứ...

_Từ bỏ mơ ước mà tâm của anh đã dệt ra...

_Hả?...ừm..

A Hàn nghĩ lại chuyện gặp Tư Lạc,lập tức khung cảnh hiện ra,Rio nhắc nhở.

_Anh chỉ cần tự tay hủy đi mơ ước mộng tâm sẽ biến mất...

Tư Lạc bưng đĩa thức ăn đến ,A Hàn vận linh lực.,miệng lẩm bẩm.

_Chỉ là thanh tẩy,chỉ là thanh tẩy....

Thế nhưng đến khi Tư Lạc bị dây leo siết cổ treo lên A Hàn vẫn không nỡ phát linh lực...

Làm cho Rio khó chịu lên tiếng.

_Hắn ta chỉ là ảo cảnh,đánh tan hắn ta đi....anh càng kéo dài thời gian...chúng ta càng nguy hiểm...đánh đi...

A Hàn nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác

_Yaaaaa....

Anh phát linh lực đánh tan Tư Lạc,phá đi mộng tâm ảo cảnh,cả hai mở mắt tỉnh lại.

A Hàn vẻ mặt bí xị nhìn vào phòng khám rồi quay đi,bất chợt anh giật bấn người khi thấy Rio bên cạnh.

_Hắc Thần....Rio...

Rio chấp cánh bay lên

_Lần sau đừng có vô cớ mà triệu hồi tôi....lần sau gặp nhau sẽ là một trận sống còn đó....hừ...

Nói xong Rio biến mất,A Hàn cảm thấy rất khó hiểu

_ Tại sao trong lúc đó lại có thể gọi anh ta đến chứ?

Kiều tu tập xong trở về nhà

_Bà ngoại.

_Về rồi à?để bà dọn cơm cho cháu ăn nhé...

_Khỏi đi bà ơi,cháu đã ăn rồi....ủa con ma nhớt đâu rồi ngoại?

_Phụng hả?nó mới vừa chạy đi làm rồi...nghe nói là hôm nay nó có buổi ghi hình quan trọng gì đó...

_Ghi hình?cô ta mà cũng được lên hình sao?

_Phụng bây giờ đã là người mẫu chính của Cố Gia Thị rồi đó...nó bận rộn lắm...

_Không gặp có ba tháng mà cô ta đã lên hương rồi sao?hừm...định đem mấy chiêu thức mới chọc phá cô ta ,mà giờ lại đi vắng....

_Reeng...

_Nghe điện đi Kiều,bà đi hâm canh...

_Dạ...alo...

_Kiều hả,về rồi hả,cô làm ơn lấy cái túi màu xanh trong phòng tôi mang đến lầu hai mươi trung tâm thương mại Cố Gia Thị giúp tôi đi gấp lắm...giang hồ cứu nguy ,mau nhé..

_Cụp,tin tin....

_Tôi là con sen của cô hả....hừ mới về đã sai...

Kiều xách cái túi đi vào trung tâm thương mại ,khi đến thang máy đã có một tốp người đi vào trước ,do mãi suy nghĩ nên Kiều cũng không quan sát nhiều, bước vào trong,cô nhấn nút tầng hai mươi rồi đứng đợi thang đi lên,từng người lần lượt rời khỏi thang ,cho đến tốp người sau cùng rời đi.

_Hừ...nhẹ cả tai...nói chi nói lắm thế,thang máy chật hẹp mà buôn chuyện suốt...ha ...hì hì...lần này cho Tưởng Phụng há hốc miệng mà bái phục mình,nói không chừng cô ta vừa xem xong tài nghệ của mình lại quỳ xuống bái mình làm sư phụ,khóc lóc xin được theo học pháp thuật mới này...khà khà...tưởng tượng xem cái mặt thộn ra vì bất ngờ của cô ấy mà mình không nhịn được cười..

Kiều giả giọng trẻ con và chấp tay diễn tả.

_.Em xin bái chị làm sư phụ,sư phụ nhận của em một lạy...á khà khà không dám không dám...hô hô hô...

_E hèm...

Một tiếng đằng hắng sau lưng vang lên khiến cho Kiều sửng sốt quay lại nhìn,thì ra phía sau vẫn còn có người chưa đi ra khỏi thang máy,vì Kiều không hề nhìn ra sau nên không biết.

Kiều giật bấn người ngả lưng vào vách thang máy khi cô nhìn thấy Cố Thiên đứng ở trong góc từ bao giờ.

_Cố ,Cố chủ tịch...ông ở đâu chui ra vậy,í lộn...xin lỗi...ông.. ông...ở đây khi nào vậy?

Cố Thiên điềm tĩnh

_Tôi là người đi vào thang máy đầu tiên.

_Hức . ..vậy hả...

Kiều nhớ lại cảnh khi nãy mình vừa độc thoại vừa khua tay múa chân cảm thấy ngượng đỏ mặt

_Sao xúi quẩy thế này...khi nãy mình ....trời ơi ..quê xệ quá...cái thang máy chết bầm chạy nhanh lên đi....

Cánh Thiên Thần

Chương 7:Mộng Tâm Ảo Cảnh (phần 4)

Kiều ngượng ngùng chỉ dám nhìn lên tín hiệu đèn chuyển tầng của thang máy,không dám nhìn lung tung,Cố Thiên cất lời.

_Cô là em gái của Tưởng Phụng hả?

_Không phải,cô ta bảo với ông như thế à,tôi và cô ta là chị em sinh đôi,nhưng đều ra đời cùng giờ khắc nên không phân biệt lớn nhỏ.

_Cô ấy bảo tính của cô rất trẻ con ,ngoài làm pháp sự cầu siêu,bán bùa bình an ra thì cứ quanh quẩn ở nhà, ít kinh nghiệm sống như cô ấy nên cô ấy cảm thấy mình xứng đáng làm chị hơn.

_Hừm,cô ta dám nói thế sao....lần này tôi sẽ đánh cho đến khi cô gọi tôi là chị hai mới thôi...

_Rắc,rắc...ting..

Đèn thang máy bỗng dưng chớp tắt liên hồi,thang máy mất hết tín hiệu và ngưng hoạt động,khiến Kiều hoảng hốt,nhấn liên tục nút mở cửa thang.

_Gì vậy?cái chuyện gì vậy nè...a..đừng hư chứ...thang máy hư rồi...mở ra ,mở ra mau...có ai không ?thang máy hư rồi,trong này có người...làm ơn...cứu với...hức....trong này có người...

Nhìn thấy Kiều hoảng sợ bất thường Cố Thiên dùng niệm lực nhìn vào tiềm thức của cô,ông ta thấy được trong quá khứ của Kiều lúc nhỏ đã từng bị nhốt một mình trong thang máy.

_"Thì ra là ám ảnh quá khứ.."

Kiều quay sang Cố Thiên,thấy ông ta vẫn điềm tĩnh không phản ứng gì.

_Ông .. ..sao ông còn đứng ngây ra đó,phụ tôi kêu cứu đi...

_Thang máy có camera,người trực an ninh của trung tâm sẽ nhìn thấy chúng ta bị kẹt thang máy,huống hồ khi nãy cô cũng đã ấn nút báo nguy cấp rồi còn gì....bình tĩnh đi sẽ có người đến mở cửa thôi.

Kiều nghe như thế thì không kêu hét nữa nhưng hai chân của cô cứ run lên lẩy bẩy,cô lại liếc nhìn Cố Thiên.

_"Ông ta đúng là một nhà lãnh đạo tài cao,trong tình huống nguy cấp như vậy mà mặt vẫn tỉnh bơ..."

Cố Thiên nghe được hết những suy nghĩ của Kiều nhưng vẫn không quan tâm ,đối với Cố Thiên chuyện rời khỏi thang là chuyện dễ dàng,nếu Kiều có phát hiện ông ta có linh lực thì chỉ cần xoá đi ký ức của Kiều là xong nhưng ông ta không muốn làm vậy ,vì muốn quan sát chân thân thật sự của Kiều là gì .

"_Chị em sinh đôi với Phụng à,chỉ có thể là hai loại linh hồn,thứ nhất là duyên thứ hai là nghiệp,cô là loại nào đây?"

Cánh cửa thang máy mở ra,những người cứu hộ đã đến

_Cố Gia ông không sao chứ,Cố Gia....

Cái thang bị mắc kẹt giữa hai tầng lầu nên chỉ có một phần thang máy nhô lên tầng trên và khoảng cách cao chỉ khoảng chừng một mét,vừa đủ để chui ra.

_Không sao...

_Đội kỹ thụật đang khắc phục xin Cố Gia chịu khó trèo lên để ra ngoài...

_Đưa cô này ra trước đi...

Kiều nhanh nhảu

_Đúng đó,đúng đó,tôi ra trước...mọi người tránh ra đi tôi tự mình nhảy lên trèo ra...

Khoảng cách bậc sàn tầng lầu trên và sàn thang máy tuy cao nhưng không làm khó được Kiều,cô nhảy một cái đã bám hai tay lên bậc và trèo ra,trong khi thân của Kiều đang nửa trong nửa ngoài thì thang máy bỗng dưng tuột xuống

Kiều hoảng hốt không biết ứng phó,thì Cố Thiên nhanh tay túm lấy lưng áo của Kiều kéo ra sau,sẵng đà ném Kiều xuống sàn thang máy luôn,khiến Kiều nằm bẹp dí mông trên sàn.

_Cẩn thận.

_Á...chết tôi...

Kiều đứng lên hai tay vịn vào hông ,nhăn nhó

_Ui da...hức ...hức ...mông của tôi...sao ông thô lỗ vậy hả....đau chết đi....

_Tôi xin lỗi,nguy cấp quá không nghĩ được nhiều,để tôi sai người đưa cô đi bệnh viện kiểm tra ,tất cả chi phí tôi sẽ lo...

_Hừ...không cần...hức...

Kiều vừa dứt lời thì cửa thang mở ra

_Cố Gia đã làm ông lo lắng...ông không sao chứ...

_Không sao ,cho người bảo trì thang máy kỹ càng vào đừng để sự cố như khi nãy xảy ra nữa.

_Dạ dạ...tôi làm ngay,tôi làm ngay...

Kiều đi ưỡn người từng bước cà nhấc rời khỏi đó.

_Sao không ai hỏi han tôi thế hả,tôi mới là người bị thương nè,hứ...đau quá...phim ngôn tình đúng là hại người,không bế mình xoay ba vòng thì thôi cũng đỡ mình nhẹ nhàng một chút chứ,đằng này quẳng mình xuống đất như bịch rác ấy ...nam thần con khỉ chỉ được vẻ bề ngoài...hic...hic...đau...

Cố Thiên nhìn theo Kiều suy nghĩ

_Ngoài người đó ra thì bất cứ ai cũng chẳng là gì...nếu cô là nghiệp của Phụng ,ta cũng không ngại trừ khử cô.

Cố Thiên trở về không gian ác niệm triệu hồi Huyễn Mộng.

_Cố Gia....

_Ngươi thi triển mộng tâm pháp lên người cô ta đi...

Cố Thiên mở Nguyệt quang ảnh ra,hình ảnh của Kiều hiện lên.

_Dạ tuân lệnh....ừm...thuộc hạ có chuyện này muốn bẩm báo với Cố Gia...

_Nói.

_Lần trước thuộc hạ thử thi triển mộng tâm pháp lên một Thiên Thần phát hiện ra tên Thiên Thần này có kết nối linh hồn với Rio.

_Rio?

_Dạ....Rio đã cứu hắn...

_Hừ...tên nhóc này cứ tạo ra những chuyện bất thường để ta bận tâm....tên Thiên Thần này là ai?

_Dạ hắn tên A Hàn...trong linh thức của hắn thuộc hạ thấy được tiền kiếp của hắn là cảnh sát tên Thẫm Nhất Hàn.

_Hừm...được rồi...lui đi...

_Dạ...

Huyễn Mộng biến mất,Cố Thiên lại triệu hồi Rio

_Thuộc hạ tham kiến Cố Gia...

_Ừm...

Cố Thiên đưa tay tạo ra một Nguyệt quang ảnh,và người hiện ra trong đó chính là A Hàn.

_Ngươi có biết hắn không?

Rio ấp úng

_Dạ,dạ biết...hắn là Thẫm Nhất Hàn sau khi chết đã chuyển kiếp làm Thiên Thần A Hàn..

_Ừm...đi giết hắn đi.

Rio sửng sốt mở to mắt

_Gì ạ?...giết,giết hắn...

_Hắn là Thiên Thần phụ trách dẫn dắt linh hồn ở bệnh viện trung tâm thành phố Đại Hùng,hắn ngăn cản Hắc Thần của ta thu hồn châu,đáng bị giết...sao hả,không làm được à?

_Thuộc hạ...thuộc hạ...

Rio chưa dứt lời đã bị Cố Thiên phẩy tay đánh một chưởng văng ra xa.

_Ầm..

_Á...

Cố Thiên lại làm động tác búng tay

_Tách.

_Trở lại đây.

Tức thì Rio bị triệu hồi về,anh ôm ngực ngã ngồi trên đất,vẻ mặt đau đớn.

_Nếu hắn không tan thành mây khói,thì ngươi sẽ tan biến....cút.

Cố Thiên phẩy tay một cái Rio lập tức bị văng khỏi không gian ác niệm.

_Hừm...dám có ý phản lại ta...ta sẽ khiến ngươi chìm ngập trong hận thù...không còn một tia sáng hy vọng nào....

Phụng được Cố Thiên lái xe đưa về nhà ,cô mở cửa xe đi ra.

_Tối nay em sẽ gọi cho anh...

_Em suy nghĩ thêm đi...đến sống ở chung cư Cố Gia Thị sẽ tiện cho công việc của em,ở đó có cả ekip phục vụ em,anh cũng yên tâm hơn..

_Ừm...cho em suy nghĩ thêm nhé...bye bye...

_Ừm...bye.

Phụng quay lưng đi vào chung cư,Cố Thiên ngồi trong xe nhìn theo cô.

_Những hình ảnh trong tiền kiếp không hề sai,nhưng tại sao cảm giác khi ở cạnh ngươi lại không giống như xưa nữa....có phải vì ta và ngươi đã xa cách quá lâu đúng không?

Phụng vừa mở cửa nhà đã nhìn thấy bản thân mình đang nằm trên sofa ăn bánh,cô hốt hoảng phóng lá bùa đến.

_Yêu ma quỷ quái phương nào dám cả gan giả dạng bà hả...bà đánh cho mày hồn phi phách tán này...yaaa...

Thế nhưng bản sao của Phụng lại tránh né một cách dễ dàng còn đánh cho Phụng kêu la khóc lóc.

_Ha ha ha ...sợ chưa hả ma nhớt...

_Tưởng Kiều?là cô hả?sao sao cô làm được như vậy...

Thì ra đó là pháp thuật mà Kiều đã học được ở Bạch Sơn.

_Đây là Hoán Ảnh thuật...sao hả có lợi hại không,bái tôi làm sư phụ đi tôi sẽ dạy cho cô...

_Xì...ai thèm...

Lúc này bà Lương đi ra

_Hai đứa đừng đùa nữa...qua ăn chè này...

_Dạ..

Trong lúc ăn bà Lương hỏi

_Phụng nè,có phải báo chí đưa tin là sự thật không,cháu đang yêu đương với Cố Chủ Tịch hả?

_Ưm...dạ...chuyện đó bình thường mà ngoại..

Kiều nói.

_Woa...tôi nói rồi mà...Chân dài và Đại gia cô không thoát được vòng xoáy u mê rồi...

_Cái gì mà u mê,tôi và Cố Thiên là yêu nhau thật lòng...

_Ừm...bà không có ý kiến gì...nhưng nếu đã yêu nhau thì cũng nên công khai danh phận cho rõ ràng,đừng để báo chí viết lung tung...

_Anh ấy có đề nghị bảo cháu đến căn hộ cao cấp của công ty sinh sống,nhưng cháu còn do dự...

_Cô còn do dự cái gì?định đùa vui như mấy tên bạn trai cũ à?

_Không có,lần này là tôi thật lòng...nhưng...nhưng đã yêu đương hơn hai tháng rồi mà Cố Thiên vẫn chưa lần nào ngỏ lời ....bảo tôi làm người yêu của anh ấy.

_Gì?thế thế trong hai tháng qua ở bên nhau suốt như vậy mà hắn chưa bao giờ nói yêu cô sao?

_Ừm...

_Trời...vậy mà cô cũng sóng đôi đi bên hắn à,còn bị báo chí viết lung tung....bản lĩnh tình trường của cô đâu rồi.?

_Cố Thiên không giống với mấy tên trước....tôi không thể bày trò với anh ấy....

_Hừ....đồ ngốc mà....

_Cô thì hay lắm à...bạn trai còn không có lấy một bóng...dạy đời tôi hả..Diệt Tiệt sư thái...

_Cô....tôi chỉ lo cho cô bị tên Cố Thiên đùa giỡn thôi...ai biểu trong quá khứ cô đùa giỡn tình cảm với nhiều người làm gì,đá người yêu không thương tiếc,thay bồ như thay áo...chết cô rồi quả báo này....

_Hừm..im cái miệng quạ của cô đi....

_Không im,không im...

Bà Lương lo lắng

"_Không lẽ tình kiếp ngàn năm của nó đã đến rồi?"

Phụng nằm trằn trọc không ngủ được lòng lo lắng sợ những lời Kiều nói thành sự thật nên mơ tưởng chuyện mình sẽ trở thành bạn gái của Cố Thiên.

Huyễn Mộng hiện ra nhưng do Phụng và Kiều là chị em song sinh nên có nét giống nhau,hắn nhận lầm Phụng là Kiều nên thi triển mộng tâm pháp lên người của Phụng.

....Mộng tâm ảo cảnh của Phụng...

_Cố Thiên sao anh không trả lời điện thoại của em,còn cho người mang hết hành lí đồ dùng của em ra khỏi chung cư Cố Gia Thị,em đã làm gì sai sao?

_Cô không có làm gì sai cả,nhưng căn hộ đó phải đổi chủ rồi....bạn gái của tôi Linh Linh sẽ đến đó ở...chúng tôi đã đăng ký kết hôn...sắp cưới nhau rồi.

_Gì chứ...thế còn em thì sao?thời gian qua chúng ta luôn ở bên nhau ,em đối với anh là gì chứ ,danh phận của em là gì?

Lúc đó Linh Linh đi đến khoác tay Cố Thiên.

_Cô chẳng là gì hết,tôi mới là người yêu chính thức được Cố Thiên thừa nhận,cô cút đi đồ vô danh...ha ha ha..

_Cô im đi...yaaa thật đáng ghét...cô chết đi...

Phụng dứt lời liền biến ra cây roi vốn là pháp khí trừ tà tấn công Linh Linh,đánh Linh Linh khắp người đầy thương tích đến khi ngã gục mới dừng lại.

_Đáng đời,chết đi cho khuất mắt....

Kiều bỗng dưng xuất hiện chụp lấy tay của Phụng.

_Cô điên rồi sao...vì tên Cố Thiên mà cô đã giết người rồi...

_Kiều...?

Huyễn Mộng trông thấy Kiều liền xuất ra khỏi Phụng.

_Hừm...lầm người rồi...

Mộng tâm ảo cảnh biến mất Phụng cũng thức tỉnh.

_Ôi trời mình suy nghĩ vẩn vơ gì thế?ngủ thôi ngủ thôi...

Huyễn Mộng biến sang phòng của Kiều,lúc này Kiều đã ngủ.

_Hừ...cô ta không có mơ tưởng mộng tâm không thể khiến ý niệm của cô ta liên kết ảo cảnh rồi,vậy thì vào thẳng giấc mộng của cô ta trực tiếp giết cô ta luôn.

....Giấc mộng của Kiều...

_Thưa trưởng môn bọn em đã chia nhau thành lập lên các linh đường thu nhận thêm nhiều đệ tử ,chẳng bao lâu hội pháp sư của chúng ta sẽ có mặt khắp thế giới.

_Ừm hay lắm...!ai?quỷ à?to gan dám bén mảng đến Kiều đạo quán hả?yaaa....

Kiều rất đơn thuần từ nhỏ đến lớn chỉ có một mơ ước là luyện thuật Mao Sơn đến đỉnh cao của bậc tôn sư,phát huy môn phái ,diệt ma trừ tà ,đến khi nằm mơ cũng chỉ mơ giấc mơ này.

Huyễn Mộng vừa xuất hiện đã bị Kiều thi triển pháp thuật đánh tới tấp,vì đây là giấc mơ của Kiều nên các pháp khí quý báu của tổ sư gia đều ở trong tay của Kiều,cô còn mang linh lực bậc tôn sư đứng đầu hội pháp sư.

_Ác Quỷ chịu chết đi....yaaaaa....

Huyễn Mộng khiếp đảm rời khỏi giấc mơ của Kiều.

_Điên sao?mơ làm tổ sư trừ tà à....hic...

Kiều khoái chí cười ha hả đến tỉnh giấc

_Hừ....mơ à....chẹp chẹp....phải mơ tiếp....phải xuất thần đi đàm đạo với tiên nhân....ừm...khò khò....

Lúc này giấc mơ chuyển đổi,Kiều mơ thấy mình nằm trên giường,khung cảnh xung quanh căn phòng bày trí như phim cổ trang.

_Ư...đây là đâu vậy?...

_Chịu thức rồi sao...

_Chụt...

Có một người đang nằm cạnh Kiều,người này mặc y phục cổ trang,và hôn lên trán của Kiều.

_Ơ...làm gì vậy?

Khi người ấy đối diện nhìn Kiều đã khiến Kiều sửng sốt tỉnh dậy.

_Quách Tư Lạc....aaaa...sao lại mơ giấc mơ kỳ vậy...ngoáp...hơ...sáng rồi à?

....Sở cảnh sát khu A Đại Hùng...

_Reeng....

_Alo...có án mạng à?chung cư cao cấp Cố Gia Thị?vâng chúng tôi đến ngay...

...hiện trường vụ án...

_Anh Vi....nạn nhân được xác định là Chu Linh Linh là siêu mẫu quốc tế hiện đang làm việc cho công ty thời trang thuộc tập đoàn Cố Gia Thị,theo xét nghiệm ban đầu của pháp y thì nguyên nhân dẫn đến cái chết là do bị đánh ,trên người có rất nhiều dấu hằn nghi ngờ là do roi hoặc gậy nhỏ gây ra,còn chính xác phải chờ giải phẫu kiểm chứng...có điều lạ là cô ta không phải cư ngụ ở đây,xem camera thì chẳng ghi nhận được cô ta ra vào chung cư này khi nào.

_Lạ vậy?

Bạn đang đọc Hẹn Gặp Ngươi Ở Không Gian Khác sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.