Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp cận

Tiểu thuyết gốc · 2272 chữ

Cả ngày chỉ học và hành làm tôi mệt mỏi hết sức, bao nhiêu căng thẳng đang tích tụ làm tôi muốn trút ra ngoài thật nhanh. Cách duy nhất và nhanh nhất chính là dùng Thanh Di. Tôi đã kéo ả vào phòng vệ sinh một lần nữa, vào cái giờ ai ai cũng tập trung ra về thì nơi này đúng là thiên đường cho những chuyện bậy bạ.

Tôi đã làm Thanh Di ra tận bốn lần, cô ta không giống như khi sáng, lần này cô ta tranh giành thế thượng phong với tôi. Nhưng làm sao mà được, con thú dũng mãnh trong người tôi đã được hình thành. Có ai mà để một con chuột nhắt leo lên đầu lên cổ mà ngồi được chứ.

Tôi đã giữ thế thượng phong suốt cuộc ân ái, Thanh Di thì cực kỳ hài lòng vì chuyện đó, cô ta hưởng thụ nó bằng cả thể xác lẫn tâm hồn. Tôi biết rõ rằng hiện giờ ông bảo vệ kia cũng khó mà làm cho món đồ chơi này sung sướng được như tôi.

“Mình phải sang nhà chú Tám ăn cơm đó, Thanh Di.” Tôi hối thúc Thanh Di, vào giờ ra chơi buổi sáng tôi đã tiếp cận ông tám, bảo vệ của trường và cũng là chồng của mục tiêu mà tôi đang nhắm đến. Tôi đã ngỏ lời đến nhà ông ấy để dùng bữa tôi, trước kia tôi cũng đã có sang vài lần, cụ thể thì khoảng ba tháng trước. Đúng thời điểm nhỉ? Khi sáng thì tôi mới ngộ ra sừng mình được cắm vào lúc đó.

Thanh Di gật gù, cô ta nào biết rằng mục đích của tôi đến nhà người tình già nua của cổ làm gì. Cô ta chỉ nghĩ rằng đây là một bữa ăn bình thường mà thôi.

Sau khi Thanh Di lau sạch đống sữa chua, cô nàng theo tôi ra ngoài cổng trường.

Chú Tám đang đứng đợi, học sinh đã về gần hết. Ông ta nhìn thấy tôi và Thanh Di thì gương mặt hiện rõ sự tỏ tường, hẳn ông ta biết rằng chúng tôi vừa làm gì xong.

Tôi chào ông ta và ba người cùng nhau về nhà.

Nhà chú Tám thì khá là lớn, phải nói là một căn mà chỉ có nhà giàu mới mua được ở khu tôi sống. Tôi cũng đã từng được nghe, nhà của ông Tám lúc mới xây chỉ có khoảng 2 tỷ, vậy mà bây giờ có giá gần mười tỷ và sẽ còn tăng, phải nói là một con số mà tôi không thể nào tưởng tượng được nó sẽ xếp đầy như thế nào.

Chưa kể đây không phải căn nhà duy nhất mà ổng sở hữu. Ổng còn tận bốn căn khác và cho thuê quanh đây nữa. Tôi nghe vợ ổng kể rằng giàu như thế là vì may mắn, ngày xưa ổng đi bán vé số, hôm đó ế, may sao mà ba chục tờ trúng hết ba chục tờ. Ổng cũng có chút nhạy trong chuyện tiền bạc, vì vậy mà ổng đã mua đất rồi bán. Là một đại gia bất động sản chính hiệu.

Sao? Bạn thắc mắc ổng giàu vậy mà còn đi làm bảo vệ á?

Gì vậy?! Sao lại hỏi một câu ngu ngốc như thế? Chẳng phải tôi đã kể quá trời chuyện diễn ra trong ba tháng qua rồi sao? Ổng đi làm đâu phải vì tiền, ổng đi làm để thỏa mãn bản tính dâm dục của mình đấy.

Chúng tôi đi xe buýt khá nhiều tuyến mới đến được nhà ông Tám. Tôi đi vào nhà và mục tiêu của tôi mở cửa chào đón.

Lâm Thi Thi.

Người phụ nữ dẫu đã qua tuổi 30 nhưng vẫn còn rất trẻ, nếu không xem căn cước thì khó mà tin được cổ nhiêu đó tuổi. Theo tôi đánh giá thì cao lắm cô ấy chỉ tầm hai mấy là cùng, cũng ngang ngửa với cô Linh.

Nói về dáng vóc thì không có gì bàn cãi, cổ là PT cá nhân mà. Thân hình chắc chắn đạt điểm chín điểm mười. Cặp đào tiên căng tròn để lộ đầu ti qua chiếc váy ôm sát người mỏng manh, bờ mông căng mọng như muốn nổ tung khỏi lớp áo đó, cái eo thì đúng là của người tập tành chăm chỉ, dẫu cô ấy có xoay ở hướng nào đi nữa thì cũng chẳng thấy tí ngấn mỡ thừa thải nào.

Tôi có lẽ đã hiểu cơ thể của mình.

Nếu là lúc trước thì tôi làm gì có mấy thứ nghĩ dâm dục này, cho dù đã quan hệ với Thanh Di thì tôi cũng vẫn chỉ biết một mình cô ta, chưa từng có ý nghĩ dâm dục với bất cứ ai. Ấy vậy mà chỉ vì một lần bị cắm sừng mà tôi biến chuyển thế này, đúng là diệu kỳ mà.

Tôi được đưa vào phòng ăn. Nơi đây đúng là toàn đồ hiện đại, bây giờ bảo tôi vào dùng thì có thánh mới giúp được tôi. Nhưng tôi biết một món, chính là thứ đang đậy các món ăn, một cái ốp giữ nhiệt độ cho món ăn. Cái quỷ này mắc lắm, ít cũng vài triệu, nhưng đây là hàng xịn, nhìn là biết phải vài chục củ.

Quả nhiên là cuộc sống của người giàu, đồ nào đồ nấy đều xịn xò và đắt tiền.

Chúng tôi đã có một bữa ăn ngon lành.

Bữa tối kết thúc, trong lúc ăn thì không có chuyện gì đáng nói, chỉ là những câu chuyện vui đùa và xem thời sự mà thôi.

Sau bữa ăn, Thanh Di và ông Tám ngồi ở phòng khách xem Tivi, còn tôi và cô Thi cùng nhau rửa chén. Thanh Di đã muốn cùng tôi làm nhưng tôi không cho phép, còn cô Thi thì không cho cả hai làm, nhưng vì tôi kiên quyết quá nên cổ cũng đành phải chấp nhận.

Tai tôi không biết sao dạo này rất thính, phòng ăn và phòng khác dẫu cách nhau một bức tường khá dày, tôi chẳng thể nhìn thấy gì qua bức tường đó. Nhưng tai tôi nghe được thoang thoáng tiếng nước bọt trao nhau chóp chép.

Quả như tôi nghĩ, lần đầu tiên tôi đến đây thì tôi cũng đã phụ cô Thi. Lúc đó tôi quá ngây ngô, làm gì biết mình đã dẫn thỏ vào ổ sói cơ chứ.

Mặc kệ, bây giờ tôi xem Thanh Di không khác gì món đồ chơi để thỏa mãn dục vọng. Mục tiêu của tôi bây giờ là hoàn thành nhiệm vụ sự kiện. Hơn hết cả, tôi thực sự muốn kết nối với người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ này.

Chính vì thế mà trong lúc rửa chén tôi đã bắt đầu kế hoạch “Bà con xa không bằng láng giềng gần”.

Tôi đã giả vờ vô ý da chạm da, thịt chạm thịt với cô Thi. Cổ thì vẫn vô tư, không chút rung cảm gì, tất nhiên rồi, tôi chỉ là một thằng nhóc.

Nhưng đó chỉ là dạo đầu mà thôi. Tôi đã thực hiện một kỹ thuật diễn xuất đỉnh cao. Tôi đã để bọt rửa chén văng vào cả hai mắt mình, dẫu là một trò mạo hiểm nhưng khó mà bị đuôi được, chỉ là xón mắt một chút mà thôi.

Tôi đã bỏ dĩa xuống và thể hiện mình đang bị đau mắt vì tai nạn vô ý đó. Cô Thi thấy vậy liền cởi bao tay cả của tôi lẫn của cô ra và dìu tôi ngồi vào ghế của bàn ăn sau lưng. Trong lúc đó, tôi đã cố tình ép tay mình vào ngực và hạ bộ của cô Thi, cô ấy không có cảm giác gì cả, thực kỳ lạ, đáng lẽ ít nhất phải thụt người lại chứ?!

“Đưa cô coi cho nè.”

Tôi ngồi xuống, không nhìn thấy gì, chỉ biết được rằng hiện giờ cô Thi đang quỳ dưới chân tôi theo hướng giọng nói phát ra, rồi tay cô Thi nhẹ nhàng chạm vào gò má tôi, những ngón tay nhẹ nhàng chạm vào vùng quanh mắt và mở nó từ từ ra. Một mùi hương nhẹ nhàng thanh thoát len lỏi vào khứu giác làm tim tôi đập mạnh, cảm giác này tôi chưa từng trải qua, cứ như mình đang làm một chuyện gì đó hết sức sai trái vậy.

Rồi một làn gió nhẹ nhàng được thổi vào mắt tôi. Cảm giác dịu êm đó làm tôi cứ mong nó không bao giờ kết thúc.

Cơ thể tôi bảo rằng hãy làm đi.

Tôi không kìm chế được, mắt tôi đã thấy được một chút. Tư thế quỳ dưới sàn của cô Thi đang chăm sóc cho đôi mắt của tôi, đôi môi quyến rũ của cô làm tôi đã phá bỏ sự kìm chế từ nãy đến giờ của mình.

Tôi cúi đầu xuống và khóa môi cô Thi bằng một cái hôn kiểu pháp. Cô Thi không đẩy tôi ra, cô thậm chí còn hưởng ứng nó, lưỡi của chúng tôi hòa lẫn vào nhau tựa đôi uyên ương trên sàn khiêu vũ.

Sau vài phút, tôi dừng lại, nước bọt của cô ấy thật ngọt ngào. Tôi đưa bàn tay phải của mình xoa xoa gò má ửng hồng của cô Thi, cô ấy chỉ cười, nhỏ nhẹ nói: “Con muốn làm chuyện đó với cô không?” và cười.

Tôi gật đầu, dường như đứa trẻ mà tôi đánh mất năm nào đã cố tình tìm được về, giờ đây tôi chỉ muốn làm một đứa trẻ ngoan ngoãn khi đối diện với cô Thi mà thôi.

“Dạ… con muốn.”

Cô thi gật đầu, liền tiến tới hôn tôi thêm một lần nữa, một nụ hôn thật lâu và thật sâu. Tim tôi như vỡ vụng, tôi nào ngờ rằng mình lại có thể làm điều này với một người mình tưởng chừng không thể nào với tới. Tôi không nghĩ rằng cái kế hoạch mình học theo từ mấy bộ truyện lại có thể thành công.

Không-

Tất nhiên không phải vậy.

Cô Thi vốn đã muốn làm điều này với tôi. Bởi cô ấy là người tiếp nhận đó mà, không hề phản kháng, hưởng ứng một cách nồng nhiệt.

Nụ hôn kiểu pháp của tôi và cô Thi cuối cùng cũng đã dừng, tôi nào biết đã trôi qua bao lâu, tôi chỉ cảm giác rằng giờ đây nước bọt của tôi hay của cô giờ đây đều đã thành một.

“Nhưng hôm nay tới đây thôi. Lần sau hãy đến khi không có ai ở nhà nhé.”

Cô Thi nháy mắt, hôn lên má tôi và đứng dậy.

“Cháu về đi, còn lại để cô, dẫu sao cũng trễ rồi.”

Tôi chỉ biết vâng lời, nhưng không thể dễ mà không để lại dấu ấn gì. Tôi đã tiến tới mà ôm lấy cô, vì cách biệt chiều cao, tôi chỉ mét sáu mà cô tận mét bảy, tôi đã phải nhón lên mà hôn lấy cổ của cô, tôi định đánh dấu Hickey lên người cô ấy, nhưng như thế là quá lộ liễu nên chỉ dừng ở việc hôn và mơn trớn cổ bằng lưỡi mà thôi.

“Gặp lại cô sau nha.”

Tôi nói và rời khỏi phòng bếp.

Khi tôi ra phòng khách thì chẳng có gì bất thường, Thanh Di và ông Tám mỗi người một nơi, ngồi đối diện nhau và đang xem chương trình giải trí. Tuy nhiên chẳng thứ gì qua được mắt tôi, tóc của Di ướt hơn bình thường mặc dù nhà ông Tám mở máy lạnh suốt và rất mát. Thậm chí ngay cổ của ổng còn có một cái dấu răng vẫn hằng kia kìa.

Lộ quá đấy hai con người gian dâm này.

Tôi chẳng quan tâm, liền kêu Thanh Di đi về.

Trên đường về, tôi có ghé qua một cái công viên không người qua lại, đã tám giờ tối, cái giờ mà thường ngày người người qua lại nhưng nay thì vắng một cách bất ngờ.

Tôi chưa từng thử cảm giác này, tôi muốn trừng phạt Thanh Di bằng cách hoang dại nhất.

Tôi đã đè cô ta ngay con thú nhún cho những đứa trẻ, lột sạch đồ cô ta ra giữa trời đêm gió rét.

Tôi dập thật mạnh vào cô bé đang run lên bần bật của Thanh Di vì cơn hứng tình. Tôi đã làm cô ấy ra tận ba lần. Tôi thì không xuất ra, tôi sẽ trừng phạt cô ta bằng cách không cho ăn sữa chua.

Thanh Di đã khóc lên và đòi rằng hãy cho cô ta một ít sữa chua, dù chỉ một chút cũng được.

Làm gì có chuyện dễ như thế?

Tôi tiếp tục làm cô ấy ra vài lần trong cơn đê mê không lối thoát của một con bích chi.

Và khi cô ta trong trạng thái mất hết ý thức, tôi để cô ta ở lại với chiếc áo ấm che đi cơ thể lõa lồ đó.

Vậy lần tiếp theo, tôi sẽ làm tình với cô Thi nhỉ?

Phải tích trữ sữa chua mới được, tôi nhất định phải cho cô ấy loại thượng hạng mà ai cũng phải khao khát có được.

Thật háo hức, không biết phần thưởng sẽ là gì đây...

Bạn đang đọc Hệ Thống Wibu sáng tác bởi WibuSystem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WibuSystem
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 552

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.