Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không còn là anh của ngày hôm qua

Tiểu thuyết gốc · 2654 chữ

Tôi đã xin nghỉ thêm một tuần nữa, may mắn rằng cô Linh vẫn cho phép điều đó. Lý do là tôi không thể thích nghi với việc các bài tập hành xác mình được, những ngày cuối của tuần đầu tiên mà tôi nhận được hệ thống đã làm tôi phải kiệt quệ vì thứ gọi là Nhiệm vụ hằng ngày, cơ thể dẫu có kêu ngừng lại nhưng tôi đã chống lại nó. May mắn rằng tôi đã có thể thích nghi vào hôm thứ tư của tuần sau, ngày hôm đó tôi tỉnh dậy mà chẳng thấy đau nhức gì, tổng cộng mất sáu ngày trời để cơ thể tôi thích nghi với cường độ của các bài tập ác ma.

Tôi đã có ý định dùng tính năng “Hồi phục” rồi, nhưng nghĩ cho kỹ thì không nên, tôi phải để cơ thể thích nghi thực tế mới được, cứ lạm dụng “thuốc” thì khác nào hại cho cơ thể về sau đâu. Hơn nữa, chức năng hồi phục này thì khác gì món đồ gian lận, tôi được xem như bất tử chứ đùa, để dành là thượng sách.

Ngoài ra, cơ thể tôi cũng có chuyển biến rõ rệt, tôi được cô Linh nấu cho những món ăn cũng thuộc dạng dinh dưỡng cao, có lẽ vì vậy mà khi kết hợp với chế độ luyện tập như vậy mà tôi đã có kết quả khá tốt. Nói thì điêu lắm, nhưng tôi đã cao lên được tận hai centimet chỉ trong mười ngày, tôi cũng không để ý đâu, việc đo chiều cao này thực tế là do cô Linh phát hiện vì cô thấy bỗng dưng tôi cao lên đấy.

Ngoài ra cơ thể tôi cũng không còn quá cò gầy như trước, cũng đã thêm chút da chút thịt, mặc dù chỉ khác trước một chút.

Điều quan trọng bây giờ là Nhiệm vụ Sự kiện. Tôi đang thực sự không biết phải giải quyết nó nó như thế nào, mặc dù thời hạn là một năm, nhưng có cách nào mà trong một năm đó một đứa chưa từng chủ động như tôi, một đứa nhút nhát như tôi có thể làm chuyện ấy với người khác chứ.

Từ trước đến nay đều là do cô ta chủ động, phải, người bạn gái đã trao tôi khả năng biến thành Ngưu Ma Vương đấy. Cô ta đã chủ động từ a đến á, đôi lúc cũng là tôi chủ động, nhưng cô ấy không thích điều đó nên tôi chỉ biết chiều theo mà để cô ta chiếm thế thượng phong.

Nhưng đúng là xếp hình với cô ta tuyệt thật. Một con bích chi dâm đãng chính hiệu, kỹ năng thì điêu luyện mà khả năng diễn xuất cũng đỉnh cao.

Thảo nào tôi bị lừa suốt mấy tháng mà không hề biết!

Dẫu có chụt vị cay vị đắng nhưng biết làm sao được, trải nghiệm bị cắm sừng cho đời nó nể.

Hôm nay là thứ hai đầu tuần, tôi đã kết thúc quá trình nghỉ phép dài nhất của mình trong suốt ngần ấy năm sống trên đời.

Cảm giác thật kỳ lạ khi mà bản thân đã được làm mới.

Tôi đã đi qua cổng trường, ông bảo vệ kia vẫn trưng ra bộ mặt vui vẻ với tất cả học sinh, tuy nhiên sau khi thấy được bộ mặt kín của ông ta vào ngày hôm đó thì tôi đã có cái nhìn rất khác về ông ấy. Tôi vốn vẫn là một thằng ngây thơ trước đêm đó, nhưng giờ đây tôi đã dễ dàng nhìn ra ánh mắt dâm dục của ông ta khi nhìn vào “Vùng tuyệt đối” của các nữ sinh, phải, khu vực được xem là thánh địa của những nữ sinh mang váy xếp ngắn hơn đầu gối, ngắn hơn rất nhiều so với quy định.

Có lẽ trong số những nữ sinh bước qua cánh cổng này, dù ít hay nhiều, ắt hẳn sẽ có người đã quan hệ với ông ta.

Tôi lắc đầu.

Bắt đầu kế hoạch mà mình đã thử vạch ra trong suốt những lúc rảnh của thời gian nghỉ học.

Tôi đi đến chỗ ông ta. Vẫn thể hiện nụ cười thân thiện như mọi khi, tôi đã phải tập điều này rất nhiều đấy, thật nể phục bản thân mình mà!

Ông ta cũng chào lại tôi, một cách thân thiện.

‘Lão đợi đi, tôi sẽ cho lão biết bị cắm sừng là gì.’

Cùng lúc đó, vai tôi được vỗ nhẹ từ phía sau và tay phải thì bị nắm choàng lấy.

Không cần nhìn thì tôi cũng biết đó là ai, là cô ta, Thanh Di, người tôi đã đem lòng yêu say đắm suốt sáu tháng qua.

Tôi đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới cơ thể cô ta, khung cảnh ngày hôm đó tái hiện một cách rõ rệt trong não của tôi.

Môi, ngực, eo, mông, động tiên. Cô gái này đã trao tất cả cho ông chú đang đứng bên trái tôi một cách tự nguyện và đầy thỏa mãn, không phải diễn, nó là thứ chân thật nhất, khác hoàn toàn so với lúc tôi ân ái cùng Thanh Di.

Tôi muốn hất tay con bích chi này ra lắm, nhưng một biến số cũng sẽ làm gãy cả một kế hoạch dài. Thế nên tôi vẫn cư xử như chưa có gì xảy ra. Nhưng từ nay tôi không hề xem cô ta là bạn gái, người mình yêu nữa, cô ta bây giờ không khác gì một cái bình chứa tôn cả. Tôi sẽ sử dụng cô ta như một thứ công cụ thỏa mãn mình mà thôi.

Tôi cười, xoa đầu Thanh Di. Cô ta cũng hưởng ứng theo với gương mặt thích thú và áp mặt vào bắp tay tôi mà xoa xoa.

“Đi thôi anh.” Thanh Di kéo tôi đi. “Chào chú nha!”

Tôi vẫn cư xử như mọi khi. Nhưng tôi đã có chút thay đổi từ trong tâm trí, và có thể nó sẽ thay đổi cả bản chất của tôi.

Thay vì để Thanh Di chủ động kéo tôi vào nhà vệ sinh nam mỗi buổi sáng, nơi mà chẳng ai lui tới vào thời điểm tinh mơ này, tôi đã đổi ngược vị trí và kéo cô ta vào phòng vệ sinh nam, tại nơi mà chúng tôi vẫn hay làm chuyện đó.

Thường ngày thì vào giờ này cô ấy cực kỳ hứng tình, sáng đi học nào cũng vắt kiệt tôi. Mở đầu bằng cách thổi kèn. Nhưng hôm nay chắc chắn không như vậy, tôi đã ngồi trên bồn cầu đã đậy nắp, cưỡng ép cô ta quỳ xuống, tôi bỏ quần dài lần quần nhỏ ra, để lộ chú chim sẻ quen thuộc vẫn chưa hóa hình.

Thú thực thì tôi không thể lên nổi nếu không có tiếp xúc sinh học vào bây giờ, nếu là lúc trước thì chỉ cần nhìn thấy khe ngực của cô ta hay là cặp đùi thon thả đó thôi thì tôi cũng đã đạt kích thước tối đa rồi.

Gương mặt Thanh Di bỗng cảm thấy kỳ lạ vì tôi, ắt hẳn là vậy, kẻ bị động nay chiếm thế chủ động. Tôi chắc chắn cô ta thích như thế này hơn, đêm hôm đó cô ta đã quằn quại như một con cái khát tình vì không giữ được thế bị động mà. Nói cách khác, cô ta là kiểu người thích làm “nô lệ”.

Vậy nên tôi sẽ chơi trò “Chủ nhân và Nô lệ” này với cô ta tới khi Nhiệm vụ Sự kiện được hoàn thành.

Thanh Di ngay từ khi thấy chú chim chưa tỉnh giấc của tôi, cô ta đã ngay lập tức lao vào mà dùng miệng ngoạm lấy, bút mút một cách chuyên nghiệp như mọi khi. Lưỡi cô ta, nước bọt cô ta lẫn nhiệt độ trong miệng làm tôi đã thực sự bị kích thích. Chú chim sẻ của tôi đã khuất phục trước kỹ năng của cô ta và biến thành chú đại bàng dũng mãnh.

Phải, cậu em của tôi đã không còn như trước nữa, không còn mang kích cỡ 6.5 Centimet nữa. Tôi đã dùng điểm kiếm được từ nhiệm vụ hằng ngày trong thời gian qua mà nâng vào chỉ số “Kích thước”. Với mỗi điểm thì tôi tăng thêm được một đơn vị. Với 11 ngày thì tôi có tất cả 33 điểm, vì hơi quá tay nên giờ đây cậu em của tôi đã mang kích thước 20.5 centimet. Có thể nói là một con Dực Long thực thụ đã được sinh ra. Số điểm còn lại thì tôi chẳng biết làm gì ngoài việc nâng hết vào Chiến lực, dẫu sao tôi cũng cần sức mạnh để bảo vệ mình lẫn bảo vệ cô Linh.

Khi Dực Long dũng mãnh của tôi, về cả bề ngang lẫn bề dọc đột ngột đâm thẳng vào cuống họng của Thanh Di, cô ta đã buông ra mà ho sằng sặc.

‘Thấy sao nào con bích? Chẳng phải mi thích những thứ như này sao?’

Có một câu mà người đời truyền nhau: “Khoai to chẳng lo chết đói.”. Và chính nó là lý do mà tôi tập trung phần lớn điểm để nâng cao kích thước thằng em của mình. Tôi đã định dùng hết điểm, nhưng sau khi nghiên cứu thì một kích thước lớn quá cũng không làm phụ nữ thấy thỏa mãn, nó cũng chẳng thể nào tận dụng được hết, thế nên tôi chỉ nâng nó ở mức vừa phải và phù hợp với cơ thể của tôi. Bởi tôi không cao, không to, sở hữu một thằng em quá khổ thì thật sự trông không ổn lắm, thẩm mĩ vẫn là tốt nhất. Thế nên theo câu nói huyền thoại: “20 centimet, 30 phút GG” thì tôi đã lấy nó làm kim chỉ nam, 20 cm là quá đủ.

Tôi ngồi trên bồn cầu mà cứ tưởng như trên ngai vàng, khác hẳn mọi khi. Lúc trước thì tôi chỉ biết tận hưởng một cách bị động, tôi không muốn làm phật lòng Thanh Di nên đã để cô ta chủ động mọi việc. Nhưng hôm nay đã khác, tôi đã không còn là tôi của ngày hôm qua.

Tôi đã trở thành một người biết giữ thế thượng phong.

Tôi không để cho Thanh Di có thời gian nghỉ ngơi, tôi tiếp tục kéo đầu cô ta lại gần và đút con Dực Long dũng mãnh vào trong miệng cô ta, đâm thẳng vào cuống học và tôi cũng chủ động nhấn đầu cô ta lên xuống theo một nhịp độ điên khùng.

Tiếng rên rỉ, nước mắt của cô ta đều thể hiện rõ nét trên gương mặt đầy xinh đẹp đã được trang điểm kỹ càng làm tôi càng thêm hứng tình. Tôi đã lên đỉnh, nhưng tôi sẽ không xuất ra, tôi vẫn có thể kiểm soát nó thật tốt với chỉ số kiểm soát [52%]. Tôi không biết nó tăng lên bằng cách nào, nhưng khá chắc các bài tập trong Nhiệm vụ Hằng ngày đã góp phần làm chỉ số này tăng một cách bị động vì thực tế tôi cũng chẳng thể dùng điểm mà nâng nó được.

Khi thấy Thanh Di đã không chịu nỗi, tôi tha cho cô ta. Gương mặt thỏa mãn của cổ làm tôi càng thêm hứng thú. Phải, đây là một con điếm, một cái bình chứa tôn, và nó đang thực hiện nhiệm vụ của mình một cách rất tốt.

Tôi đã chất chứa đống sữa chua này gần nửa tháng trời rồi, có lẽ phải giải phóng để tái tạo lại nguồn dinh dưỡng mới này thôi.

“Hôm nay anh không dùng bao đâu.”

Tôi mạnh bạo kéo quần lót của Thanh Di xuống, đè cô ta xuống phía bồn cầu, bộ ngực căng tròn vẫn đang phát triển đó bị tôi ép chặt xuống bồn chứa nước, bờ mông săn chắc cạ vào thằng em của tôi một cách đầy dâm đãng.

Tôi không đút nó vào ngay tức khắc. Tất nhiên, tôi sẽ trêu đùa với cô ta, để cô ta phải thấy thèm muốn thằng em tôi.

Tôi cựa quậy thằng em ở miệng hang, ôi, cái động tiên này dẫu bị dập điên cuồng ngày hôm đó nhưng vẫn tựa như những ngày đầu tôi quan sát cận cảnh, nó vẫn hồng hào, vẫn đẹp đẽ.

Người cô ta run lên bần bật, mông cô ta đã tự động di chuyển từ trái sang phải, từ phải sang trái, từ trước ra sau, từ sau ra trước.

Cô ta thực sự muốn tôi đút nó vào.

Nhưng đâu có dễ thế.

Tôi kéo hai tay của Thanh Di, gập lại đằng sau lưng, tôi để đầu của thằng em đặt trước cửa hang đang đóng mở liên hồi của cô ta và chồm về phía trước, thủ thỉ nói vào tai ả một cách kích thích.

“Cầu xin anh đút vào đi.”

“Làm ơn đút vào đi mà, cho em dương vật của anh đi mà!!!”

Thanh Di đã khóc, cô ta hét lớn đến mức tôi phải bất ngờ mà ngăn chặn cái miệng lớn tiếng của cô ta bằng cách khóa môi.

Thôi thì tha cho cô ta vậy, cũng sắp vào giờ học rồi.

Tôi đã đẩy hết con Dực Long của mình vào trong động tiên của cô nàng. Chú chim khổng lồ đã về tổ của nó một cách an toàn. Tuy nhiên cái động này thì có vẻ không đủ lớn, chú chim đã phải khó khăn lắm nhưng chẳng thể chui vừa, nó ngày càng ngày càng tiến vào sâu cho đến khi chạm vào nơi gọi là cổ đáy hang, nơi sẽ chứa sữa chua mà chú Dực Long này đang mang nhiệm vụ vận chuyển.

Thằng em của tôi, đã chạm vào tử cung của Thanh Di.

Cô ta la hét, tôi không biết là do đau đớn hay là sung sướng. Nhưng tôi cần phải quan tâm cái bình chứa tôn này á? Không! Chỉ cần tôi sướng, chỉ cần tôi thỏa mãn là được.

“Làm ơn, đừng dừng lại, dập em thật mạnh đi chàng ơi!”

Thanh Di vừa cầu xin vừa nhấp về phía sau.

Tôi và cô ta phối hợp một cách nhịp nhàng.

Thằng em của tôi bị cô bé của ả ép chặt vô cùng nên cực kỳ kích thích, tôi cứ thế mà đẩy hông thật mạnh cùng với tiếng rên rỉ của cô ta.

Hai mươi cái rồi ba mươi cái, tôi nhấp đến tận lúc chuông reo vào lớn thì mới thật sự buông lỏng cơ thể mình.

“Anh ra đây.”

Tôi thủ thỉ và tung một cú huých tuyệt địch làm Thanh Di phải trợn mắt, thè lưỡi, người thì giật giật mạnh bạo khi thằng em tôi vẫn còn bên trong cô ta.

Tôi rút thằng em ra khỏi cái động tiên đang co giật liên hồi vì sung sướng đó. Sữa chua mà tôi trao tặng cho cô ta đang chảy ra liên hồi. Tôi không ngờ bây giờ tôi có thể chứa nhiều sữa chua như thế.

Tôi vỗ mông cô ta, nhẹ nhàng nói: “Anh xong rồi, em dọn dẹp đi. Anh vào lớp trước.”

Tôi dùng váy của cô nàng để làm sạch cu em rồi bỏ Thanh Di vẫn còn đang chưa lấy được ý thức lại phòng vệ sinh.

Quả nhiên là trút giận vào cái bình chứa tôn này tuyệt vời thật. Tôi sẽ tận dụng tốt nó trong khoảng thời gian này.

Còn bây giờ thì vào học thôi!

Bạn đang đọc Hệ Thống Wibu sáng tác bởi WibuSystem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WibuSystem
Thời gian
Lượt thích 33
Lượt đọc 605

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.