Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Ngọc bị khi dễ.......Ân, là hắn!?

Tiểu thuyết gốc · 2020 chữ

- Này, ngươi là mẫu thân của ta à?

Tiêu Sơn hỏi lại. Tiêu Ngọc nghe xong liền nhíu mày đáp lại:

- Đương nhiên không phải. Hỏi thừa.

- Vậy ngươi là nữ nhân của ta?

Tiêu Sơn hỏi tiếp. Tiêu Ngọc bực mình gắt:

- Không. Ngươi bị điên sao? Toàn hỏi mấy thứ tào lao.

Tiêu Sơn nhìn nàng một hồi sau đó cười lạnh:

- Ta nói cho ngươi biết này tiểu tức phụ. Đầu ngươi không có não à? Ngươi là cái thá gì với ta mà đòi chất vấn ta đi đâu làm gì? Chẳng lẽ ta đi đâu cũng phải báo ngươi à? Buồn cười thật.

- Ngươi….. Ngươi…. Ngươi mới là đồ không có não…. Cả nhà ngươi là đồ không có não. Ta…. Ta muốn khiêu chiến ngươi.

Tiêu Ngọc nghe xong lúc này triệt để tức giận rồi. Nàng bộ ngực phập phùng, ngón tay chỉ thẳng Tiêu Sơn gào lên. Tiêu Sơn nhìn cũng chả thèm nhìn nàng ngoảnh mặt liền bước thẳng vào trong phòng. Tiêu Ngọc thấy hắn không thèm để ý đến mình mà một mạch đi thẳng vào phòng thì càng điên tiết, nàng liền đuổi theo hắn gắt lên:

- Tiêu Sơn…. Nếu như ngươi là nam nhân mà nói thì…..

Còn chưa đợi nàng nói hết câu thì Tiêu Sơn đã ngó mặt ra nói:

- Thì chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi đúng không?

Tiêu Ngọc thấy hắn đã nói chuyện với mình thì gật đầu nghiến răng xác nhận:

- Đúng vậy.

Tiêu Sơn suy nghĩ một hồi liền gật đầu:

- Tốt thôi. Vậy đấu ở đâu?

- Lên quảng trường. Ta muốn ở đó chính tay đánh bại ngươi.

Thiếu nữ vỗi đôi mắt đẹp mang theo đằng đằng sát khí nhìn về phía Tiêu Sơn đáp. Tiêu Sơn liền lắc đầu nói:

- Không được. Quá tốn thời gian của ta. Đấu ngay ở đây đi, nếu ngươi không ngại.

Tiêu Ngọc ngập ngừng một chút rồi cắn răng nói:

- Được thôi. Nhưng nếu trong quá trình giao đấu nếu sơ xảy vỡ nát đồ đạc của ngươi thì đừng có oán ta.

- HAHA… Ngươi đang tự đề cao mình quá rồi đấy. Đấu với ngươi, ta chỉ cần một chiêu là đủ.

Tiêu Sơn nhìn chằm chằm vào bộ ngực đang phập phồng sau lớp áo của nàng cười nói. Tiêu Ngọc thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào ngực mình liền bạo nộ. Nàng liền lấy ra viên Đan Dược màu đen nuốt xuống, sau đó huy động Đấu Khí lao về phía trước rồi hét lên:

- Tên hỗn đản. Chịu chết đi…..

Trên bàn tay của nàng có dầu hiệu đấu khí màu xanh nhàn nhạt. Đây chính là thủy hệ đấu khí, một trảo hướng về phía ngực của Tiêu Sơn chộp tới:

- Hoàng Giai Trung cấp Liệt Trảo Kích!

Tiêu Sơn hơi lách người sang một bên, nhẹ nhàng tránh được một trảo này của Tiêu Ngọc. Đồng thời bàn tay của Tiêu Sơn vô cùng nhanh, hắn kéo tay của Tiêu Ngọc xuống phía dưới.

Tiêu Ngọc chụp một trảo hụt nàng lập tức đánh ra trảo thứ hai. Tiêu Ngọc hiện giờ trong lòng toàn bộ là tức giận. Nàng thực sự muốn bầm thây tên dâm tặc này, hăn dám dùng ánh mắt nhìn ngắm cơ thể của mình.

Hai người trong phút chốc giao nhau. Tất cả đòn đánh của Tiêu Ngọc hoàn toàn đánh vào hư vô, không hề trúng bất cứ bộ vị nào của Tiêu Sơn. Hiện giờ có thể thấy được cấp bậc hai người chênh nhau như thế nào.

Mà hiện giờ viên Đan Dược Tiêu Ngọc đã phục dụng phát huy tác dụng, đấu khí của nàng tăng trưởng nhưng thực tế cấp bậc của hai bên vẫn không rút ngắn bất cứ chút nào chẳng khác nào trời và đất.

Tiêu Ngọc vô cùng tức giận, mọi đòn tấn công của thiếu nữ giống như đánh vào không khí. Muông quyền của nàng đấm về phía đầu của Tiêu Sơn thì bị cánh tay của Tiêu Sơn bắt lấy đồng thời gạt kéo sang một bên.

Thiếu nữ kinh hãi lúc này cũng tung ra một quyền khác đánh về phía mặt của hắn, ngay lập tức cánh tay của nàng lại bị hắn bắt lấy. Hai tay của nàng bị bắt chéo trước ngực, hai người hoàn toàn áp sát, bốn mắt đối diện nhìn nhau. Tiêu Sơn miệng nhếch lên khoái trá:

- Yo, ta thích những nữ nhân mạnh mẽ và nhanh nhẹn! Bởi vì những nữ nhân này sẽ khiến cho ta có cảm xúc thật tuyệt vời. Haha…

Những lời nói này hắn trực tiếp phả vào về phía bên tai của thiếu nữ. Thiếu nữ bị hơi nóng của nam tử phả vào, cả thân thể của nàng run lên:

- Ngươi!.... Khốn kiếp..

Nhưng nàng ngay lập tức làm ra phản ứng. Thiếu nữ nhanh chóng lùi lại một chút đồng thời cước chân của nàng ngay lập tức huých ra một cú cực mạnh về phía hạ bộ của Tiêu Sơn. Đòn này quả thực vô cùng nguy hiểm vì chúng đá vào bộ vị yếu hại nhất của nam nhân.

Tiêu Sơn thấy vậy khoé môi khẽ nhếch lên, nhẹ nhàng lách một cái, hai người lúc này chuyển hướng ngược nhau khiến cho Tiêu Ngọc đá vào không khí.

Hai cặp mông của hai người tiếp xúc với nhau. Tiêu Sơn dùng một hành động vô sỉ vô cùng. Hắn dùng mông của mình huých mạnh vào mông của Tiêu Ngọc. Nàng loạng choạng tiến về phía trước vài bước, sau đó quay mặt lại nhìn hắn với ánh mắt vô cùng tức giận.

Đáp lại ánh mắt của nàng là hai bàn tay mở ra hướng lên trời, cánh tay kéo về eo đặt ngang vai hơi nâng lên của Tiêu Sơn. Nhìn hắn lúc này kiểu như cực kỳ vô tội vậy.

Nàng vô cùng tức giận, toàn lực vận chuyển Đấu Khí đến cực hạn vào bàn tay đánh ra một quyền, quyền này ngưng tụ cực hạn sức mạnh vào bàn tay, đồng thời Đấu Khí cũng vận chuyển đến cao nhất làm cho tốc độ của thiếu nữ tăng nhanh vô cùng.

Quyền này ngay lập tức muốn đánh lên ngực của lam y thiếu niên. Bóng hình thiếu nữ đã sát gần kề thiếu niên, tốc độ vô cùng nhanh chóng. Ba! Một âm thanh ròn vang khá là kêu vang lên.

- Ba!!!

Thiếu nữ không biết lúc nào hắn đã tránh ra đồng thời bàn tay của hắn đã vỗ lên bộ mông của nàng phát ra một tiếng khá là to.

Tiêu Ngọc bị đẩy lùi về phía trước, hai má đỏ ửng, bàn tay của nàng che về phía mông của mình. Tiêu Ngọc cắn răng nhìn về phía Tiêu Sơn nói:

- Ngươi..... Vô lại...

- Hả!? Sao cơ?

Tiêu Sơn nhếch miệng lên ngạc nhiên về phía nàng. Hắn đưa bàn tay lên ngắm nghía sau đó gật đầu thỏa mãn nhìn về phía bờ mông nàng gật gù thầm nghĩ:

“Cảm giác cực kỳ tốt a!?”

Tiêu Ngọc hai má đỏ ửng lên nhìn hắn đang nhìn chằm chằm vào bờ mông mình thì cực độ tức giận, nàng nghiến răng ken két phát ra:

- Ngươi thật vô sỉ!

- Hả, vô sỉ sao!?

Tiêu Sơn hiện giờ nhìn giống hệt một tên ngu ngốc. Hắn dùng hai ngón tay chỏ và cái ôm lấy cằm của mình sau đó chìa cái hàm răng trắng và đều như những hạt ngô của hắn ra. Hắn dùng ngón chỏ gõ gõ vào hàm răng trắng của mình sau đó nghi vấn tự hỏi mình nói:

- Hey, ta vẫn có răng mà không phải không có răng đâu! Ngươi không biết a, ta có bộ răng đảm bảo đạt được đánh giá là mỹ nam tử có hàm răng đẹp nhất Giã Mã đế quốc. Ân, chính là ta mà đòi xếp thứ hai không ai là chủ nhật...

Tiêu Sơn vỗ vỗ tay mỉm cười nhìn về phía trước:

- Cặp mông ngươi cảm giác không tệ a!?

Hắn đưa bàn tay lên phẩy phẩy mũi của mình rồi nói:

- Xú bà nương, ngươi không đánh lại ta đâu. Tốt nhất nên nhận thua đi là vừa!?

Tiêu Ngọc lúc này máu hoàn toàn dồn lên trên não. Nàng hai má đỏ ửng đã lan tràn toàn bộ khuôn mặt, bộ ngực phập phùng vì tức giận. Hiện tại ý niệm duy nhất của nàng là giết chết tên hỗn đản này đòi lại thể diện của nàng.

Tiêu Ngọc đột nhiên vận khởi toàn lực, trong tay của nàng Đấu Khí màu xanh tập trung thành một con rắn nhỏ. Nàng lao về phía Tiêu Sơn đồng thời tay của nàng đánh ra.

Nhưng lần này hắn lại không tránh không né. Hai tay của Tiêu Sơn nhu hòa một nguồn lực lượng vô cùng kỳ lạ. Hắn bắt lấy hai tay của nàng di chuyển chúng làm chúng mất hết phương hướng, đặc biệt Thủy hệ Đấu Khí của nàng không ngờ lại bị hắn điều khiển tác động. Nguồn đấu khí này hoàn toàn bị hắn đẩy lui thất thoát toàn bộ ra ngoài. Tiêu Ngọc kinh hãi nhảy lùi lại vung lên đá về phía hắn một cước vô cùng nhanh hòng nhằm kế thoát thân.

Ngay lập tức một bàn tay túm lây bàn chân của nàng sau đó hắn kéo dài ra ôm vào bên hông của hắn. Hơn nữa nàng bị túm lấy chân hai má của nàng đỏ ửng liền khựng lại trong giây lát.

Không đầy thời gian một khắc, một bàn tay của hắn liên tục vân vê trên chiếc chân đang bị hắn ôm. Tiêu Ngọc hai má đỏ ửng vì tức giận và xấu hổ nói:

- Thả, thả... ta ra!

Tiêu Sơn nhìn về phía thiếu nữ cười lạnh nói:

- Yo...Thả ngươi ra sao? Nhưng ngươi không thấy đây thực sự là yêu cầu rất vô lý hay sao? Chúng ta đang ở trong trận đấu mà!?

Tiêu Ngọc hừ lạnh một tiếng bất kể thế nào vung lên chân kia đạp một cước thật mạnh lên đầu của hắn. Bất chợt một lực lượng Đấu Khí vô cùng nhu hòa đẩy bật nàng ra, thiếu nữ trên không trung lộn vài vòng tiếp xuống đất mà không hề có bất cứ thương tích gì.

Tiêu Ngọc nhìn về phía một vật trong tay của hắn. Hắn lúc này đang chơi đùa với thứ trong tay của mình vô cùng thích thú. Tiêu Ngọc nhìn xuống dưới chân của mình thì thấy được một bàn chân đã không có một chiếc giày, nàng tức giận mắng:

- Hỗn trướng trả lại cho ta!?

- Trả lại cho ngươi!?

Hắn nhìn về phía Tiêu Ngọc với con mặt ngạc nhiên. Bất chợt một hành động làm cho Tiêu Ngọc cực độ xấu hổ, hai má đỏ ửng hận không tìm được chỗ nào chui xuống. Tiêu Sơn tung chiếc giày của Tiêu Ngọc vài lần trên tay sau đó đưa lên mũi hít một hơi thật sâu. Hành động của hắn trông cực kỳ thô bỉ và vô lại. Hắn nhìn về phía thiếu nữ lên tiếng nói:

- Thật là thơm a!?

Tiêu Ngọc trợn mắt tức giận nhìn về phía trước. Nàng nhưng không ngờ hắn lại trở nên vô lại như thế. Tiêu Ngọc nhìn hắn con mắt long lanh, khuôn mặt tràn đầy uỷ khuất ngồi xổm xuống gục đầu khóc lên:

- Ngươi... Ô... ô....

Nàng lúc này không còn chút sức lực nào. Hiện giờ thuốc đã hết tác dụng hiển nhiên là đến lượt tác dụng phụ của nó phát huy. Thiếu nữ run rẩy đôi chân, nàng đôi chân không vững bắt đầu ngã xuống.

Bất chợt một cánh tay tiến tới kéo nàng vào lòng. Thiếu nữ cảm giác được hơi thở quen thuộc, cái mùi này quả thực.

- Ân, là hắn!?

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.