Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ đệ muốn bàn luyến ái(35)

Tiểu thuyết gốc · 1002 chữ

Tần Thiên không biết đi đâu đến giữa trưa mới thấy quay lại.

Tử Cơ đều là trên giường băng nằm, thật sự rất nhàm chán.

Khi nhìn đến Tần Thiên bóng ảnh, Tử Cơ liền lên tiếng bắt chuyện: "A Thiên, ngươi đi đâu a? Sư phụ có thể hay không đi ra ngoài dạo dạo?"

Tần Thiên nhìn Tử Cơ bộ dáng thản nhiên như không có gì, có chút không nói nên lời.

Nàng có biết hay không mình hành vi khiến hắn suy nghĩ đến nhiều!

Bây giờ hắn thậm chí không dám cùng nàng đối diện.

Tần Thiên tâm tình là thật bực bội, vốn dĩ này sự không có gì tốt, nàng không nhắc đến cũng đúng.

Nhưng không hiểu vì sao hắn tâm tình chính là không tốt.

Điều này chứng minh nàng đối hắn chỉ là tình nghĩa thầy trò, không có gì khác.

Bởi vậy, nàng mới như thế không quan tâm?

Tần Thiên nghĩ như vậy, đôi con ngươi dần chìm xuống.

Tần Thiên cũng biết mình này cảm xúc không đúng. Nhưng không hiểu sao cảm xúc này vốn hắn luôn cố gắng phủ định nó.

Bây giờ lại như vậy không thể kìm chế xuống, có lẽ là từ lúc nàng đỡ thay hắn kia một kiếm, sợ hắn sẽ mất đi nàng.

Con người luôn là như vậy, khi ngươi càng cố kìm nén mình ham muốn thì khi sự kìm nén kia bị phá vỡ, ham muốn đó sẽ bùng phát ngoài ngươi tầm kiểm soát.

Thay vì cố kìm nén nó, vậy tại sao không thử một lần cố gắng đạt được nó?

Tần Thiên hiện tại hiểu rõ hắn muốn gì, đôi mắt đối diện Tử Cơ, đôi con ngươi đều là nàng bóng ảnh, trong đầu vang lên thanh âm: Ngươi muốn có được nàng!

Tử Cơ thấy Tần Thiên im lặng, lại nhìn hắn ánh mắt chằm chằm nhình mình, nhịn không được nghĩ: "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Vì sao ta cảm giác A Thiên ánh mắt thay đổi?"

Tử Cơ che dấu mình suy nghĩ, khuôn mặt cố tạo ra đến dáng vẻ tự nhiên nhất, mỉm cười hướng Tần Thiên lập lại mình vấn đề: "A Thiên, sư phụ có thể hay không đi?"

Tần Thiên nhìn Tử Cơ kia khuôn mặt mỉm cười, cũng hướng nàng mỉm cười.

Tử Cơ thấy vậy trong lòng thầm nghĩ: Hẳn là được đi?

Nhưng Tần Thiên khuôn mặt như vậy dễ dãi, nhưng nói ra lời đến khiến Tử Cơ kinh hãi: "Sư phụ, người là muốn ta đem người trói lại?"

Tử Cơ: Như thế nào liền muốn trói? Rốt cuộc ta chính là ngươi sư phụ a? Có đồ đệ nào như vậy đối mình sư phụ??!

Tử Cơ đương nhiên không đem mình trong lòng lời nói, gượng cười phẩy cờ trắng: "Sư phụ nghĩ lại, vẫn không nên đi lại, muốn trước đợi vết thương tốt."

Tần Thiên cùng cho Tử Cơ cái hứa hẹn: "Sư phụ, đợi người vết thương tốt, người muốn đi đâu, đồ đệ cùng người đi." Kiếp này đều tại bồi người.

Tử Cơ trong lòng gào thét: "Ta không cần người theo cùng a! Ta muốn tự đi.

Hệ thống sợ Tử Cơ đem lời nói ra đến, nhanh chóng lên tiếng: "Kí chủ, cô không thể đem lời nói ra."

Tử Cơ lạnh giọng: "Tại sao ta không thể? Tiểu mặt nhỏ ngươi ngay cả nói đều cấm?"

Hệ thống khuôn mặt nhỏ dè dặt: "Kí chủ, ta không phải cấm cô lời, chỉ là có thể hay không đổi lời nói?"

Tử Cơ: "Đổi lời?"

Hệ thống liên tục gật đầu, cho ý kiến: "Kí chủ, cô nói theo ta lời."

Tử Cơ theo hệ thống lời cùng Tần Thiên nói: "Được a, A Thiên ngươi nhất định không được quên mình lời hứa."

Tử Cơ: Không đúng! Tại sao ta lại nói như vậy? Chết tiệt, bị "tiểu mặt nhỏ" lừa rồi.

Lời đã nói, Tử Cơ đương nhiên sẽ không nói lại.

Tử Cơ đem " tiểu mặt nhỏ" này tội nhớ kĩ: Thù này đợi sau này báo.

Hệ thống khuôn mặt nhỏ mếu máo nhìn Tần Thiên: Nam chính, ta chỉ có thể như vậy giúp, còn lại ngươi tự mình. Bảo bảo thật mệt mỏi, muốn nghỉ phép, lộn là off-line.

Tần Thiên cả khuôn mặt đều bừng sáng, khẳng định: "Sư phụ, đồ đệ cả đời đều không quên."

Tử Cơ nghe đến Tần Thiên đáp lời, cảm giác có chút nghiêm túc, cúi đầu nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không cần nhớ, cứ quên đi được không."

Tử Cơ thật muốn nhanh tốt thương rời khỏi nơi này.

Cô tuyệt không muốn ở lại nơi nhàm chán này, ngoài kia còn biết bao mĩ thực đang đợi, còn muốn lấy thêm linh thảo nữa.

Bao nhiêu là việc, không thể ngốc tại nơi này được.

Hệ thống goi ra, yếu ớt thanh âm phản kháng: "Kí chủ, cô có thể hay không đừng bắt ta cùng đi "trộm đồ" lại nhầm là "lấy đồ"?"

Tử Cơ nghiêm túc bác bỏ hệ thống ý tưởng: "Tiểu mặt nhỏ, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ không làm." Ngươi tội ta còn nhớ rõ.

Hệ thống: ....Vẫn nên off-line.

Tử Cơ lúc này vẫn chưa nghĩ đến một chuyện, bí cảnh phải mười năm mới mở, tức là cô phải ở lại bí cảnh hai năm.

Còn kia lối cô từng vào chỉ cho phép người từ ngoài vào, không có từ trong ra.

Tử Cơ: "Tiểu mặt nhỏ, ngươi lăn ra đây cùng ta nói!!!"

Hệ thống: "Kí chủ, vẫn đang trong quá trình off-line." Không thê nói.

Tử Cơ: Rốt cuộc tên chết tiệt nào tạo ra như vậy một cái hệ thống ngu ngốc? Đừng để ta biết được!!!

Tên chết tiệt không biết tên bị điểm danh đã bị Tử Cơ nhớ thương.

Bạn đang đọc Hệ Thống Hỗ Trợ: Nam Thần Cố Lên! sáng tác bởi bănngbănghoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bănngbănghoa
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.