Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ đệ muốn bàn luyến ái(34)

Tiểu thuyết gốc · 1050 chữ

Ngày hôm sau, Tử Cơ vừa từ giấc ngủ tỉnh dậy, ánh mắt còn mông lung chưa tỉnh hẳn đã bắt gặp Tần Thiên kia mĩ nam khuôn mặt.

Tần Thiên dựa vào rất sát, khoảng cách chỉ tầm 5 cm đến.

Tử Cơ lật tức lấy tỉnh táo, xê dịch mình thân thể, trong lòng hét lớn: Ngươi làm gì? Như thế gần!

Dù có là mĩ nam đi nữa nhưng bất chợp xuất hiện như vậy cũng có thể hù chết người đấy!

Tần Thiên nhìn Tử Cơ phản ứng, hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh thay thế bằng khuôn mặt ngoan ngoãn: "Sư phụ, người tỉnh ?"

Tử Cơ cũng phát hiện mình phản ứng có điểm lớn, ngồi ngay ngắn lên, khuôn mặt gượng cười, khẽ đáp: "Tỉnh đến."

Tử Cơ cảm giác bầu không khí có chút lạ, nhanh chóng lảng sang chuyện khác, nghiêm túc nói: "A Thiên, sư phụ thật đói."

Tần Thiên nhìn Tử Cơ biểu cảm nghiêm túc khuôn mặt, nàng luôn là như vậy.

Rõ ràng là biểu cảm đến nghiêm túc nhưng lời nói lại làm người không nghĩ đến.

Tần Thiên thật quen thuộc Tử Cơ nàng bộ dáng, mỉm cười thân thể hơi xê dịch sang một bên.

Tần Thiên vốn ngồi đối diện nên tầm nhìn của Tử Cơ bị hắn che lấp, lúc này Tần Thiên xê dịch, Tử Cơ tầm nhìn liền rộng.

Tử Cơ ánh mắt nhanh chóng nhìn đến chính giữa một bàn đồ ăn, đồ ăn có lẽ vừa mới dọn ra nên trong không khí tỏa ra hương thơm khích thích cô khíu giác.

Tử Cơ ánh mắt đều là đồ ăn, chân vừa hạ đến mặt đất, đã nghe Tần Thiên thanh âm dịu dàng kéo lại: "Sư phụ, người muốn làm gì?"

Tử Cơ làm ra vẻ bĩnh tĩnh, rón rén thu lại mình chân, ngoan ngoãn ngồi lại, cười khan: "Ha ha, ta chính là hoạt động gân cốt. Tuyệt không có hành động gì khác."

Hệ thống một bên che miệng cười trộm, như đi guốc trong bụng Tử Cơ: "Kí chủ, cô chính là muốn thật nhanh đến đồ ăn nơi đi."

Tử Cơ thật nhanh cho hệ thống liếc xéo, mỉm cười nhìn Tần Thiên.

Hệ thống thông minh, liền hiểu Tử Cơ ý: "Tiểu mặt nhỏ, ngươi không thể im lặng điểm."

Tử Cơ thật cảm giác này hệ thống nên đổi tên từ "hỗ trợ" sang hệ thống "tọc mạch" mới hợp lí.

"Tọc mạch" hệ thống: Nó thật oan uổng, nó chỉ nói ra kí chủ duy nghĩ thật mà thôi! Nó đã làm gì sai??!

Tử Cơ: "Ngươi lời nói đến đều sai!"

Hệ thống: "Tốt, nó liền không nói." Không thèm cùng kí chủ so đo!

Tần Thiên thật hài lòng Tử Cơ lời, hướng kia bàn đồ ăn đưa đến gần Tử Cơ giường.

Tự mình động đũa gắp đồ ăn đưa đến Tử Cơ miệng.

Tử Cơ ăn Tần Thiên thức ăn, nhìn hắn định uy mình tiếp, lên tiếng ngăn cản: "A Thiên, sư phụ tự mình đến được." Cô chưa đến mứcnhư thế vô dụng sao?

Tuy tay phải hoạt động có chút khó khăn nhưng tay trái vẫn bình thường a.

Tần Thiên cũng không cố gắng gượng ép, dừng lại mình động tác.

Tần Thiên hiểu rõ, hắn hành vi có chút lớn lối, sợ nàng sẽ nghi ngờ đến.

Tử Cơ sử dụng tay trái mặc dù có chút gượng gạo nhưng cũng đủ mình lấy đồ ăn.

Tử Cơ cùng Tần Thiên yên lặng ăn xong.

Tần Thiên không cho phép Tử Cơ cử động nhiều, vì vậy Tử Cơ thật an nhàn quan sát Tần Thiên thu dọn bàn ăn.

Tần Thiên cử chỉ rất thành thạo thu dọn lại chén, đĩa, không mấy quá nhiều thời gian đã xong.

Tần Thiên hướng Tử Cơ giường đi đến, ngồi xuống, vương tay đến Tử Cơ.

Tử Cơ nghiêng người tránh thoát Tần Thiên tay, khó hiểu gọi : "A Thiên?"

Tần Thiên cho Tử Cơ giải thích: "Sư phụ, đồ đệ muốn xem người băng bó miệng vết thương.", "Đồng thời thượng dược."

Tử Cơ hiểu ra đến, nhưng mà khoan: Thay thuốc, tức là phải gở bỏ xiêm y ngoài ra đến.

Bởi Tử Cơ bị thương là ở vai phải trên phần ngực một chút.

Nếu băng bó đương nhiên sẽ không tránh khỏi đụng chạm phần nhạy cảm.

Tử Cơ là người hiện đại sẽ không để ý này đụng chạm, bởi vì dù có gỡ bỏ xiêm y ngoài, vẫn còn đồ trong.

Tử Cơ nhìn Tần Thiên ánh mắt kì quái, mặc dù lúc đó cô vết thương thật sự cần băng bó: Tần Thiên là như thế nào làm?

Khi Tử Cơ tỉnh lại, vốn bạch y đã được thay thế bằng thanh y, có lẽ do lúc đó cô bị vết thương đau đến nên không chút ý điểm này thay đổi.

Tần Thiên nhìn đến Tử Cơ trong mắt kì quái, hỏi: "Sư phụ, người?" nhìn đồ đệ như vậy làm gì?

Tần Thiên vốn định hỏi như vậy, nhưng Tử Cơ hành động khiến hắn không kịp phản ứng.

Tử Cơ lắc lắc đầu, cảm giác mình chính là nghĩ quá đi.

Tử Cơ tự động gỡ bỏ nàng xiêm y ngoài, lộ ra đến nàng gần cổ trắng nõn, cùng xương quai xanh tinh tế.

Tử Cơ làm xong mình việc, nhìn đến Tần Thiên bất động, cứng đờ khuôn mặt nhìn mình, kì quái hỏi: "A Thiên, sao còn ngồi đó? Không thượng dược?"

Tần Thiên lúc này mới kịp phản ứng, đỏ bừng mặt, quay đầu: "Sư phụ, người hiểu nhầm đồ đệ ý. Đồ đệ chỉ muốn nhìn người băng bó vết thương có bị vỡ, không cần thoát y."

Tần Thiên để lại mình đan dược, quay đầu hướng hang động bên ngoài đi mất.

Tử Cơ bị Tần Thiên lời nói, đơ người hai giây, lẩm bẩm: "Là như vậy?!!" Tử Cơ nhanh chóng khoác lại mình xiêm y.

Tử Cơ tự chửi mình trong lòng: "Ngươi thật tự tìm mất mặt sự mà."


~Để lại bình luận góp ý cho truyện nha mn! 0v0

Bạn đang đọc Hệ Thống Hỗ Trợ: Nam Thần Cố Lên! sáng tác bởi bănngbănghoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bănngbănghoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.