Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cả đoàn bị diệt?!

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Dịch: Tĩnh

- Cơm trưa sớm?

Uyển Bích cô nương nghe được từ mới mẻ độc đáo này đầu tiên là sửng sốt, nhưng lập tức hiểu được, trong lòng buồn cười, Vân Phi Vũ nói thật là thú vị.

Hai người nói xong rồi đi ra bên ngoài viện, chuẩn bị tìm một quán cơm.

- Phía Bắc thành hẻo lánh, không thể so với trung tâm thành phồn hoa, nếu Vân công tử đã tới thì không cần phải chú ý, bữa cơm trưa này ta mời, được không?

Đi trên đường, một lần nữa Uyển Bích cô nương đề nghị mình sẽ mời khách.

Vân Phi Vũ vừa nghe, cô nương người ta đã nói hai lần rồi nếu không nể mặt mũi là không tốt, mặc dù mình là nam tử, chỉ có điều Uyển Bích tiểu thư là địa chủ, người ta tận sức cũng là điều nên làm, lập tức cũng gật đầu tán thưởng.

Đến khi hai người tìm được Tâm Nghi tửu lâu, thực ra cũng gần như đến thời gian ăn cơm trưa rồi.

Lên lầu hai, sau khi ngồi xuống, hai người gọi một vài món thì mắt to trừng mắt nhỏ nhìn, hai người đối với nhau đều hơi ngạc nhiên, giống như Vân Phi Vũ ngạc nhiên về lai lịch của Uyển Bích cô nương, tuổi chưa lớn lắm nhưng một mình đã có thể đảm đương một phía, có thể thấy được gia thế bất phàm, hẳn là từ nhỏ đã học tập mấy thứ này, kinh tế khả quan, bởi năm trăm kim tệ cũng chưa từng liếc nhìn. Lần trước còn xuất ra một số tiền lớn cùng hợp tác với mình, nghĩ đến cô nương ấy cũng là người có tiếng nói trong gia tộc, nhưng mà, Vân Phi Vũ âm thầm nghe qua, chưa từng nghe thấy gia tộc giàu có trong thành nào họ Uyển, cho nên Vân Phi Vũ hơi ngạc nhiên.

Mà Uyển Bích cô nương thì nhìn Vân Phi Vũ với ánh mắt đầy hiếu kỳ, thực lực không chỉ rất khá, hơn hết là luôn mang theo cảm giác thần bí, vừa nghĩ tới là nhi tử của Vân bá phụ cho nên trong lòng Uyển Bích càng tò mò.

Thực ra, nếu đổi lại đang ở địa cầu mà nói, giống như Vân Phi Vũ vậy, vừa đẹp trai lại có thực lực, nhà lại mở tiền trang, đặt ở hiện đại là may mắn cả một đời.

Hai người nhìn nhau hồi lâu, người nào cũng không biết nên nói cái gì, đợi nửa ngày, Uyển Bích cô nương có phần không nhịn được hỏi:

- Ngày hôm qua nghe nói công tử đã giúp thành chủ giải quyết nạn sâu bệnh, không biết lần này công tử sẽ kiếm được bao nhiêu?

Vân Phi Vũ nhất thời cả kinh, tin tức cũng quá linh hoạt đi! Chuyện vừa mới xỷ ra ngày hôm qua thôi, nàng đã biết rồi, chỉ có điều ngẫm lại thì thoải mái, có thể rõ ràng chuyện của tiền trang như vậy thì tin tức nhỏ như thế này đối với nàng mà nói, đúng là gặp sư phụ.

- Khá tốt, là Luyện Dược Đường của Từ dược sư, hơn nữa còn có lối vào xung quanh Ma Thú sơn mạch.

Vân Phi Vũ hời hợt nói một câu, hắn thấy tác dụng của những cửa hàng này đều không bằng một lời hứa của thành chủ.

- Ha ha, Vân công tử cũng không cần che giấu, ta vẫn nghe nói được câu hứa hẹn của Thần thành chủ, nhưng mà để cho sự hợp tác của chúng ta càng thêm có lòng tin, tiếp theo, ta nghĩ muốn tại thành Vân Châu mở một phòng đấu giá, không biết Vân công tử có hứng thú hay không?

Uyển Bích cười ha ha, vạch trần cũng rất giữ ý, thật là một thủ đoạn hoàn hảo.

- Ha ha, Uyển Bích tiểu thư nói đùa, Vân gia ta chủ yếu vẫn là sinh ý cho vay tiền, nếu nói đến phòng đấu gia thì ta cũng không có hứng thú gì. Chỉ có điều, nếu có cơ hội, ta nghĩ chúng ta lại có cơ hội hợp tác thật tốt một lần nữa!

Vân Phi Vũ cự tuyệt, hắn thấy những sinh ý bừa bộn này, cũng không bằng khoản tiền mình cho vay, dù sao khoản tiền cho vay có quan hệ mật thiết đến tăng trưởng thực lực của mình.

- Nếu như vậy thì thật là đáng tiếc, chỉ có điều bằng vào thuật luyện đan xuất thần nhập hóa của Vân công tử, sự hợp tác của chúng ta nhất định càng thêm hoàn mỹ!

Uyển Bích tiểu thư giơ ly rượu lên, hướng về phía Vân Phi Vũ mỉm cười.

Vân Phi Vũ cũng rất thức thời giơ ly rượu lên, hai người khẽ đụng chén với nhau rồi thích ý uống.

- Ai da, nhị vị khách quan, đồ ăn tới đây~

Tại lúc hai người đang nói chuyện với nhau, tiểu nhị bê thức ăn lên.

Kết thúc cuộc nói chuyện, bởi vì đói bụng cho nên Vân Phi Vũ cũng không có tâm tình tán gẫu, gắp một miếng thịt rồi cho vào miệng.

Lối ăn "lỗ mãng" này khiến cho Uyển Bích tiểu thư cười, song Uyển Bích cô nương vẫn rất dịu dàng cầm chiếc đũa lên, đầu tiên là lấy khăn tay ra lau, sau đó mới gắp một miếng rau xanh, nhẹ nhàng cắn một cái, chậm rãi nhai.

Bên này Vân Phi Vũ ăn như lang như hổ, bên dưới, một đám người từ từ đi lên.

Bọn họ trực tiếp ngồi ở phòng bên cạnh phòng của Vân Phi Vũ.

- Tiêu lão đệ, lần này ta mời, lão đệ đối với con Tử Tiêu thú kia chắc là muốn có nó chứ?

Thanh âm không lớn nhưng trong nháy mắt vẫn bị Vân Phi Vũ nghe được, đũa gắp thức ăn từ từ được để xuống.

Tử Tiêu thú?

Không chỉ là Vân Phi Vũ, thậm chí ngay cả Uyển Bích nghe được cái tên này cũng lập tức buông đũa xuống, gương mặt khiếp sợ!

- Làm sao vậy?

Vân Phi Vũ nhíu mày, kết quả đang định tiếp tục hỏi nữa thì bỗng nhiên nghe thấy thanh âm hệ thống vang lên liên tiếp bên tai....

- Người nợ Lưu Tứ tử vong, quan hệ cho vay được giải trừ!

- Người nợ Trương Tiểu Nhị tử vong, quan hệ cho vay được giải trừ!

Hai người chết liên tiếp?

Hai người sẽ không phải là cùng trong một đội thám hiểm sau đó bị ma thú giết cả hai đi?

Giữa thời điểm Vân Phi Vũ chuẩn bị nhìn nguyên nhân hai người tử vong, bỗng nhiên thanh âm nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.

- Người nợ Vương Tiểu Hổ tử vong, quan hệ cho vay được giải trừ...

- Người nợ Lộ Minh...

- Người nợ Huống Thiên...

Lần này Vân Phi Vũ cũng sợ đến ngây người!

Đến cùng là tình huống gì đây?

Cứ như vậy trong chốc lát, hệ thống nhắc đến tên bảy tám người, tất cả đều đã tử vong, nguyên nhân tử vong đều là chết bất đắc kì tử, khiến cho Vân Phi Vũ luống cuống.

Hiện tại không chỉ có hai người đâu, mà là cả đoàn bị diệt đó!

Làm sao lại đột nhiên có nhiều người chết như vậy chứ, Vân Phi Vũ thực sự không hiểu nổi, càng khiến cho hắn khiếp sợ là trong đám người tử vong thì có một người thực lực Luyện Khí cấp bảy!

Đây chính là cao thủ có cấp bậc gần với Vân Phi Vũ, vậy mà lại chết như vậy?

- Phi Vũ, nếu như ta đoán không sai, trong thành chúng ta sợ là sắp phát sinh một chuyện lớn.

Lúc này gương mặt Uyển Bích cũng ngưng trọng, chậm rãi nói:

- Nghe lời nói ở cách vách, rất có thể là đã có người đi trêu chọc Tử Tiêu thú!

- Tử Tiêu thú, rốt cuộc là thứ gì vậy?

Đúng là Vân Phi Vũ lần đầu nghe thấy cái tên này, vội vàng hỏi.

- Tử Tiêu thú có thể nói là một trong những ma thú lợi hại nhất bên trong Ma Thú sơn mạch, tương truyền nói là thần bảo vệ của Ma Thú sơn lâm, cho dù là cường giả Ngưng Thần Kỳ cũng rất khó chế ngự nó.

Uyển Bích trầm giọng nói:

- Mấu chốt nhất là, bình thường Tử Tiêu thú cực kỳ khiêm tốn, người gặp được nó không có nhiều lắm, tính cách nó cũng rất là ôn hòa, không tùy tiện đi công kích con người. Nhưng quan trọng hơn nữa, nếu một khi chọc cho nó tức giận, thì ngay lập tức sẽ dẫn tới sự bạo loạn của ma thú trong sơn mạch, như vậy thì rất khó giải quyết.

- Trời ạ!

Vân Phi Vũ càng nghe thì sắc mặt cũng càng khó coi, Uyển Bích nói xong thì cũng đứng dậy:

- Chuyện này rất lớn! Nếu như ta đoán không sai thì nhất định đã có người đi chọc giận Tử Tiêu thú!

- Ừ, ta cũng nghĩ như vậy.

Uyển Bích khẽ thở dài, lẩm bẩm nói:

- Lòng tham của con người là vô đáy, làm việc bất chấp hậu quả! Đi thôi, chúng ta phải mau đi xem đến cùng là có chuyện gì xảy ra!

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.