Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Bắc Thương Nghiệp Nhai, Vân gia quật khởi

Phiên bản Dịch · 1612 chữ

Dịch: tinhtinh (Tĩnh)

Vân Phi Vũ tức thì vui vẻ nói:

- Tốt, có lời này của thế bá, tiểu tử cũng hiểu được ý của thế bá, như vậy tiểu tử có một sinh ý kinh doanh, ta sẽ nói cho thế bá và các vị nghe một chút.

Sau đó, dưới sự chờ mong của mọi người, Vân Phi Vũ theo chân bọn họ trò chuyện về kinh doanh của tiền trang.

Mọi người vừa nghe thấy Vân Phi Vũ muốn hợp tác với mình, lập tức hứng thú cũng dấy lên, trong khoảng thời gian này, tiền trang Vân gia phát triển rất mạnh, không nói đến có ngày nghìn vàng đè xuống như vậy, sợ rằng không đến một năm nữa thôi, tiền trang Vân gia liền muốn trở thành nhà giàu có lớn nhất phía Bắc thành rồi.

Lúc này, mọi người không còn lời nào, chẳng lẽ lại đi từ chối con cá mập lớn như thế?

Rất nhanh, Vân Phi Vũ với Hoàng thế bá đàm luận chuyện thật tốt, những người khác cũng cùng nhau gia nhập, hai bên hợp tác.

Thực ra Vân Phi Vũ cũng có dã tâm, mục tiêu của hắn rất lớn, sẽ không hạn chế ở một nơi, một cửa hàng, hắn muốn tất cả cửa hàng trên đường này cùng thiết lập quan hệ với nhà mình, sau đó mở rộng sinh ý tại phía Bắc thành, cuối cùng sẽ có chỗ đặt chân tại thành Vân Châu.

Đương nhiên, chuyện này trọng trách thì nặng mà đường thì xa, Vân Phi Vũ cũng không muốn đường đi khó khăn, trước tiên đem những người này chỉnh đốn thật tốt, là bước đầu tiên mình nhảy vào Thương Nghiệp Nhai.

Xử lý xong chuyện với những người này, Vân Phi Vũ cũng không buồn phiền ở nhà, dù sao những người ở đây ai cũng đã thành tinh, Vân Phi Vũ cũng không muốn lãng phí thời gian ở trên người bọn họ, ngược lại cha ở nhà cũng không làm gì, lập tức chuẩn bị nói những người này với cha.

Trái lại Vân cha ở phương diện này hiểu biết nhiều hơn so với Vân Phi Vũ, cũng khôn khéo hơn hắn, huống chi hắn cũng không thể tập trung vào vấn đề này, việc cấp bách của hắn bây giờ là thăng cấp.

Thoát khỏi những người này, Vân Phi Vũ chắp tay sau đít đi hết một vòng, nhìn chỗ này một chút chỗ kia một chút, lấy năng lực nhận biết của hắn, phát hiện những đẳng cấp của những dong binh trong thành Vân Châu chênh lệch rất kém, cho dù là cho vay tiền cũng không tăng được nhiều điểm kinh nghiệm cho mình, còn những đệ tử của đại phái kia dù thực lực không tệ, nhưng đối với người Luyện Khí cấp bảy như Vân Phi Vũ, thật là như muối bỏ biển.

Trở lại Vân gia đã là ban đêm, những gia đinh kia cũng rối rít trở về, nhìn gương mặt mệt mỏi của bọn họ, trên người còn lưu lại hơi thuốc trừ sâu, thật không dễ dàng gì.

Chào hỏi với những người gia đinh này, Vân Phi Vũ cũng theo vào cửa.

Sau bữa cơm tối, Vân Phi Vũ vốn muốn cùng thương lượng với lão gia tử, chuyện buôn bán hôm nay ở Thương Nghiệp Nhai, nhưng thấy vẻ mặt sầu lo của lão gia tử.

- Aizzzz...

Vân Phi Vũ sửng sốt, vội vàng hỏi:

- Cha, cha sao vậy? Hai tối gần đây cha hay than vắn than dài vậy?

- Ai, thói đời không tốt, phỏng chừng lần này trong nhà tổn thất nặng nề rồi.

Hả? Tổn thất nặng nề rồi?

Vân Phi Vũ kinh ngạc, sao lại có thể chứ, sinh ý các nơi ở tiền trang vẫn rất ổn mà, sao lại tổn thất nặng nề rồi?

Cân nhắc tỉ mỉ, lập tức Vân Phi Vũ nghĩ đến một việc, thử thăm dò:

- Là ruộng đất có vấn đề?

Vân lão gia tử liếc mắt nhìn Vân Phi Vũ, sau đó chậm rãi nói:

- Tiểu tử con đoán trúng rồi, năm nay nạn sâu bệnh nghiêm trọng hơn so với mọi năm, nếu như cứ tiếp tục như vậy, đoán chừng không cần nửa tháng nữa toàn bộ cây giống sẽ bị sâu ăn hết.

Vân Phi Vũ thầm nghĩ quả nhiên, vội vàng hỏi:

- Không phải trong nhà cũng phun thuốc sao? Sao vậy, thuốc không trị hết?

Vân lão gia gật gật đầu, thuốc trừ sâu năm nay căn bản không có tác dụng gì.

- Trong thành cũng không có cách đối phó?

Vân Phi Vũ khó hiểu, dù sao cái này cũng là cuộc sống của dân, chẳng lẽ thành chủ cũng không nghĩ ra một chút biện pháp nào?

- Biện pháp hằng năm đều có, nhưng không được, năm nay nạn sâu bệnh cha cũng nhìn rồi, cứ một nhóm một nhóm châu chấu ăn rất mạnh mẽ, chỉ một đêm hôm qua thôi mà tổn thất đến mấy trăm ruộng cây giống, con nói xem cha không lo lắng thì sao?

Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng Vân Phi Vũ nhìn cha mình không hề có vẻ nóng nảy, chỉ là nằm than thở một cái.

Chỉ có điều, nghĩ đến khả năng phụ thân cũng không có biện pháp gì, vì vậy mới có dáng vẻ như vậy, lúc này Vân Phi Vũ quyết định chờ một lát nữa hắn sẽ đi ruộng cây giống xem.

- Được rồi, phụ thân, tí nữa con sẽ đi nhìn, cha không nên gấp gáp. Chuyện lớn như vậy, gấp gáp cũng vô ích, trước tiên con đi nhìn rồi nói.

Lúc này Vân Phi Vũ cũng không có biện pháp gì, nhưng không thể ngồi im một chỗ mặc kệ được, dù sao cũng là chuyện trong nhà, hắn nói xong rồi đứng dậy đi.

Đợi Vân Phi Vũ đi xa, bỗng nhiên lão gia tử từ trên ghế đứng dậy, lén lén lút lút đi tới cửa, nhìn bóng lưng của Vân Phi Vũ mà ánh mắt lóe lên một tia giảo hoạt.

- Tiểu tử này...

Trên đường trở về, Vân Phi Vũ suy nghĩ một chút, có thể nhìn ra Vân cha là cố ý nói như thế với mình, có thể là lão gia tử muốn thử mình, xem mình có biện pháp nào không! Dù sao trong khoảng thời gian này, Vân Phi Vũ tiến bộ quá lớn, cho nên vừa rồi Vân Phi Vũ cũng không muốn vạch trần, cứ như vậy đi về hướng ngoài thành.

Lúc này đêm đã về khuya, một mình Vân Phi Vũ đi ra ngoài thành, bên ngoài đường giờ này không một bóng người, dù sao buổi tối nơi này không thể so sánh với ban ngày, bên trong sơn mạch có nhiều ma thú như vậy cho nên lúc này rất ít người đi ra bên ngoài.

Cánh đồng ở phía Nam thành, cho nên vừa ra tới cửa Nam có thể chứng kiến. Chẳng qua vừa ra cửa, Vân Phi Vũ lập tức có phát hiện ngoài dự tính, phương hướn cánh đồng ngoài thành dĩ nhiên lại xuất hiện rất nhiều ngọn đèn mơ hồ.

Nhìn kỹ lại thì những ngọn đèn này đều là đèn lồng được treo cao, cắm ở bên cạnh ruộng, cái này hơi quái lạ.

Đến khi Vân Phi Vũ tới gần, phát hiện bên cạnh ruộng có không ít binh lính canh giữ.

- Người nào!

Lúc này một lính giữ thành đứng đối diện phương hướng của Vân Phi Vũ, thấy có bóng người di động thì lập tức lên tiếng.

Vân Phi Vũ cười hì hì lên trước, tới ruộng nhà mình thì không được gọi là phạm pháp chứ?

Song, thời điểm hắn chuẩn bị mở lời chào hỏi lại nghe thấy tiếng kinh ngạc của lính giữ thành:

- Vân thiếu gia?

- Người biết ta?

Vân Phi Vũ sửng sốt.

Sau đó, lính giữ thành nhanh chóng giải thích:

- Vân thiếu gia kinh tài tuyệt diễm, vừa thương cảm dân chúng khó khăn khiến bọn ta bội phục không thôi, không nghĩ tới muộn thế này rồi Vân thiếu gia còn ra ngoài thành, không biết có chuyện gì?

Vân Phi Vũ vừa nghe liền biết, người này đã gặp mình, cho nên lập tức cười hì hì trả lời:

- Ha ha, quá khen, quá khen, ta nghe gia phụ nói năm nay ruộng đất bị sâu bệnh phá hoại, cho nên tới nhìn.

Nhận lấy đèn lồng với ánh sáng yếu ớt, Vân Phi Vũ thấy vẻ mặt trầm mặc của lính giữ thành, sau đó nghe hắn ta nói:

- Ai, còn không phải nạn sâu bệnh năm nay lợi hại hơn so với mọi năm sao, thành chủ hạ lệnh để cho chúng ta thủ vững ở đây vài đêm, chính là phòng bị nạn sâu bệnh này.

Vân Phi Vũ nhất thời hiếu kỳ, châu chấu kết bè kết đội, có thể nói là chỗ nào cũng nhúng tay vào, dựa và nhân lực sao có thể đề phòng được?

- Aizzz, thành chủ đại nhân cũng không có biện pháp, nên chỉ có thể hạ lệnh như vậy, ai bảo năm nay sâu bệnh miễn dịch với thuốc, để cho dân chúng khốn khó.

Vân Phi Vũ vừa nghe tiểu tử này tố khổ, trong lòng cũng hiểu được làm thành chủ, ngươi có thể vô năng nhưng không thể vô lực, phải có bản lĩnh mới có thể đảm nhiệm.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.