Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“Để yên đầu lợn rừng kia, ta tới đây!”

Phiên bản Dịch · 1836 chữ

Dịch: MrLoha

Biên: tinhtinh

- Tiểu huynh đệ, ngươi còn không biết sao.

Nghe được câu hỏi của Vân Phi Vũ, trên mặt của Lan Khảo đại thúc lộ ra thần sắc khó xử, có chút ngượng ngùng nói:

- Tuy rằng ta cũng là Luyện Khí cấp bốn, nhưng công pháp và võ kỹ hơi thấp, cũng không có trang bị vũ khí tốt trong tay. Hơn nữa trong tình huống bình thường, yêu thú so với nhân loại càng thêm cứng rắn, nếu trong cùng cấp thì nhân loại đánh không lại yêu thú, bởi vì chúng còn có răng nanh, nọc độc, những thứ đó đều khiến cho sức chiến đấu của chúng càng thêm mãnh liệt. Ngoài ra còn có da và các cọng lông của chúng đều rất cứng rắn, cho nên nhân loại chúng ta thua thiệt chúng về điểm này.

Nghe được Lan Khảo đại thúc nói vậy, Vân Phi Vũ giờ mới biết được nguyên nhân Lan Khảo đại thúc đánh không lại con Chiến Trư này.

Lúc này tất cả mọi người ở xung quanh như lâm vào đại địch. Đến cả Tiêu Chiến vừa rồi còn rất kiêu ngạo mà giờ phút này khuôn mặt cũng rất căng thẳng.

Vân Phi Vũ cũng không dám tùy tiện ra tay, dù sao hắn cũng chỉ cao hơn một cấp bậc so với Chiến Trư mà thôi, dựa theo lời nói của Lan Khả đại thúc lúc nãy, hắn sợ là mình khó mà đánh lại yêu thú Chiến Trư này.

"Đúng rồi."

Vân Phi Vũ bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề mấu chốt, tò mò hỏi:

- Yêu thú này có gì đáng giá không? Trên người nó có yêu đan hay vật gì gì đó có giá trị không?

Thời điểm tất cả mọi người đều ngừng thở, đang sẵn sàng đối phó với Chiến Trư, chợt nghe được âm thanh của Vân Phi Vũ, tất cả xoay đầu lại, nhìn hắn như nhìn kẻ ngu ngốc.

Tô Tâm Nhu cũng không nghĩ đến giờ phút này mà Vân Phi Vũ lại đi hỏi chuyện này, chẳng qua vì tính tình của nàng cho nên nàng vẫn rất kiên nhẫn trả lời:

- Yêu thú Chiến Trư này, yêu đan của nó có giá khoảng 200 kim tệ, răng nanh dùng để chế tạo vũ khí, da có thể dùng để chế tạo thành áo giáp, mắt có thể chế thuốc, nói chung toàn bộ đầu đuôi của con Chiến Trư này có giá khoảng 300 kim tệ.

300 kim tệ!

Khi nghe xong, lập tức hai mắt của Vân Phi Vũ sáng lên như ánh sáng của kim tệ. 300 kim tệ đấy! Mình lại đang rất cần tiền để cho người khác vay, đây đều là màu vàng rực rỡ a!

- Tất cả mọi người lui ra đi, để cho ta tới!

Vân Phi Vũ không nói hai lời đã xông ra ngoài.

Tất cả mọi người đều nhìn nhau ngơ ngác.

- Tên tiểu tử này không phải sợ quá mà đầu bị choáng váng luôn chứ?

- Quay trở lại, mau quay trở lại!

- Tiểu tử kia mau mau quay trở lại, ngươi muốn chết thì cũng đừng có kéo theo người khác, ngươi không nên chọc giận yêu thú Chiến Trư này.

- Tiểu tử thối, ngươi đừng có hại người khác nha, đừng tưởng rằng ngươi có thể lấy được dược thảo Lãnh Linh Hoa là rất giỏi, yêu thú Chiến Trư này chúng ta đánh cũng không lại, ngươi đừng có đi thể hiện!

Âm thanh ngăn cản của mọi người vang lên! Tuy thân pháp của Vân Phi Vũ mặc dù cao, nhưng không có ai tin tưởng hắn có thể đánh thắng được yêu thú Chiến Trư này.

Cách đó không xa, Tô Tâm Nhu và Lan Khảo đại thúc khuôn mặt rất lo lắng. Dù có là Võ giả Luyện Khí cấp bốn nhưng một khi đánh với yêu thú cấp bốn Cương Châm Chiến Trư cũng chỉ có thể đảm bảo tính mạng không bị nguy hiểm mà thôi. Về việc muốn giết chết nó, đó là việc hoang đường viển vông mà thôi.

Tất cả mọi người đều đang trốn xung quanh hộ vệ của Thiên Tâm Các, nhìn thấy Vân Phi Vũ như tên ngốc chạy về phía Chiến Trư, trong lòng hoảng sợ không thôi, không có ai tin tưởng Vân Phi Vũ có thể đánh thắng yêu thú Chiến Trư này.

- Hừ, thứ người không biết tự lượng sức!

Tiêu Chiến tranh thủ cơ hội này chế nhạo Vân Phi Vũ, nhưng chợt nhớ vừa rồi hắn mới bị Vân Phi Vũ đùa giỡn, trong lòng lại có suy nghĩ, mong cái con yêu thú kia đánh chết Vân Phi Vũ đi.

Thời gian như dừng lại, hô hấp của tất cả mọi người đều ngừng lại, nhìn Vân Phi Vũ đi đến trước mặt yêu thú Chiến Trư.

“Ủn ỉn, ủn ỉn!”

Yêu thú Chiến Trư nhìn thấy tên nhân loại gầy yếu này lại dám đứng trước mặt nó, đây chính là khiêu chiến quyền uy của nó, bỗng nhiên ngẩng đầu thét to một tiếng, sau đó vung chân ngắn hướng về phía Vân Phi Vũ đánh tới.

“Oành! Oành! Oành!”

Đây chính là yêu thú Chiến Trư đã trưởng thành! Trong cơ thể của nó có được khí kình cấp bốn, nếu toàn lực chạy sẽ khiến toàn bộ mặt đất đều sẽ rung động, mọi người đứng sau lưng Vân Phi Vũ, tất cả đều hoảng sợ nhanh chóng lui về phía sau, sợ yêu thú kia làm mình bị thương.

Cho dù là lính đánh thuê có thực lực Luyện Khí cấp năm, e rằng cũng sợ hãi, nhưng Vân Phi Vũ làm như không biết sự lợi hại của yêu thú Chiến Trư, chạy như bay đến nó không một chút sợ hãi, chỉ hơi ngại mùi tanh hôi có chút khó ngửi trên con yêu thú này.

- Hắc hắc, cũng chỉ là một con heo rừng mà thôi!

Vân Phi Vũ cười cười, tiếp sau đó mọi người đã thấy hắn bỗng nhiên duỗi ra một tay, chậm rãi nắm thành quả đấm, vào thời điểm con yêu thú kia sắp đánh tới, mãnh liệt đấm ra một quyền!

“Phục Hổ Quyền!”

Phục Hổ Quyền có uy lực gấp hai lần được Vân Phi Vũ sử dụng, tuy rằng quyền này chỉ là cấp hai, nhưng mà thời điểm này Vân Phi Vũ đã là Luyện Khí cấp năm, nên chiêu Phục Hổ Quyền này uy lực tự nhiên không thể so sánh nổi.

“Oành...!”

Một đám bụi đất dày đặc đem Vân Phi Vũ cùng Chiến Trư bao phủ lại, tiếng ầm ầm không ngừng vang lên bên tai, phải qua một thời gian mới dừng lại.

- Tiểu tử này sẽ không bị đụng chết chứ?

- Khó mà nói được, dù sao đây chính là một con yêu thú cấp bốn Cương Châm Chiến Trư, không phải dễ đối phó như vậy nha!

- Không biết tự lượng sức mình! Có chết cũng trách không được người khác!

Tiêu Chiến giờ phút này lẫn vào bên trong đám người cũng ngồi châm chọc.

- Haizz... họ Tiêu kia, ngươi rất muốn lão tử chết như vậy sao?

Lúc mọi người đang xì xào bàn luận, bỗng ngiên âm thanh lạnh lùng của Vân Phi Vũ truyền đến.

Cái gì! Không có chết?

Giờ phút này, bụi bặm chung quanh rơi xuống, chỉ thấy Vân Phi Vũ đã sớm xoay người, đi về phía mọi người. Mà con yêu thú Chiến Trư lúc trước còn hung hăng, đã nằm thẳng tắp trên mặt đất, cả cái đầu đều đã nát bét, máu chảy đầy đất, con yêu thú Chiến Trư giờ đã chết rồi đến nỗi không thể chết thêm được nữa. Gió thổi lướt nhẹ qua, trong không khí đột nhiên tràn ngập mùi máu tanh.

- Cái này... Điều này làm sao có thể?!

Tròng mắt Tiêu Chiến thiếu chút nữa trừng nhảy ra khỏi hốc mắt!

Yêu thú cấp bốn Cương Châm Chiến Trư, lại bị một quyền của Vân Phi Vũ đánh trúng khiến cả cái đầu đều bị đập nát bét?!

- Có cái gì mà không thể nào?

Vân Phi Vũ nhàn nhạt nói một câu, cũng mặc kệ mọi người kinh ngạc, trực tiếp đi đến trước mặt Tô Tâm Nhu, đồng thời duỗi cái tay còn dính một chút máu của yêu thú Chiến Trư:

- Ngươi hiểu không!

Mọi người khó hiểu, kỳ quái nhìn xem Vân Phi Vũ.

- Ngươi...

Tô Tâm Nhu đang bị Vân Phi Vũ vừa mới tung ra sức mạnh vượt quá sức tưởng tượng của nàng lại vừa có thực lực thần bí khiến cho nàng chấn kinh, giờ lại nhìn động tác này của hắn, trong nội tâm nàng lập tức cảm thấy rất kỳ quái, hắn đi tới thò tay làm gì vậy?

- Đưa thù lao cho ta, tiểu thư không phải nói yêu đan của Chiến Trư rất đáng giá sao, tất cả những gì quý giá của con yêu thú này đều cho tiểu thư chỉ cần tiểu thư cô đưa cho ta 300 kim tệ là được.

Vân Phi Vũ nghĩ đến việc chỉ có đánh ra một quyền lại có thể đạt được 300 kim tệ, nên không có trả giá nữa. Không muốn ăn thiệt thòi cũng phải ăn thôi, ai kêu nàng lớn lên lại xinh đẹp như vậy?

Không nghĩ đến mình ra tay có một chút, tiền của mình lại có thêm được không ít, tâm tình cũng không tệ lắm.

Tô Tâm Nhu: ...

Tiêu Chiến: ...

Mọi người: ...

Chẳng có ai ngờ rằng Vân Phi Vũ lại tham tiền đến như vậy, nhưng dù sao thì đây cũng là 300 kim tệ, nhất thời, trong lòng của mọi người bắt đầu ghen ghét.

- Ah…tốt, tốt...ta đưa cho ngươi liền!

Tô Tâm Nhu không nghĩ Vân Phi Vũ lại trực tiếp như vậy, tay chân liền luống cuống cả lên, tranh thủ lấy 300 kim tệ từ trong nhẫn trữ vật của mình ra, toàn bộ đưa cho Vân Phi Vũ.

Khi ba trăm kim tệ rơi vào trong tay Vân Phi Vũ, hắn cũng không có ngay lập tức cất đi, cứ như vậy thả trong tay quăng lên quăng xuống dưới ánh sáng của mặt trời, làm kim tệ phát ra ánh sáng chói loé, làm cho ánh mắt của đám lính đánh thuê xung quanh đỏ cả lên.

Muốn nói bọn hắn không đỏ mắt đó là giả dối, thế nhưng giờ phút này không ai dám có ý định đánh cướp Vân Phi Vũ —— dù sao đây chính là yêu thú Chiến Trư cấp bốn, lại bị hắn một quyền liền đánh chết. Hắn còn là con người sao? Chỉ sợ thực lực của hắn đã là cao nhất ở trong đám người này rồi đi?

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 24
Lượt đọc 490

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.