Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu thú Luyện Khí cấp bốn

Phiên bản Dịch · 1839 chữ

Dịch: MrLoha

Biên: tinhtinh

Vân Phi Vũ đi ở đằng sau đội ngũ còn đang suy nghĩ làm thế nào để mọi người đi vay tiền mình, thì bỗng nhiên bị một tiếng hoan hô cắt đứt việc suy nghĩ, hắn tranh thủ thời gian tò mò tiến lên vài bước, rướn cổ lên đã nhìn thấy một nam tử trung niên, cầm trong tay một loại thảo dược màu sắc ảm đạm, nhìn sống lá có vẻ rất cứng chắc. Đây là một cây thảo dược cứng như thiết.

Chẳng lẽ đây chính là dược thảo Thiết Tâm Lan sao?

- Oa…cuối cùng dược thảo Thiết Tâm Lan cũng tìm được, tốt quá rồi!

Vân Phi Vũ đang tò mò nhìn, đã thấy Tô Tâm Nhu đứng kế bên người nam tử trung niên đang rất vui sướng, sau đó ra lệnh cho một tên thị vệ nói:

- Đi lên nhận lấy dược thảo nhanh.

Ngay lập tức, tên hộ vệ kia vội vàng lấy từ trong ngực ra một cái hộp bằng ngọc, sau đó nhẹ nhàng tiếp nhận thảo dược Thiết Tâm Lan, cẩn thận từng chút một đặt vào trong hộp ngọc, cài ổ khoá lại, cuối cùng đưa cho Tô Tâm Nhu.

Lúc trước thảo dược Lãnh Linh Hoa cũng không thấy Tô Tâm Nhu cẩn thận đến như vậy. Vân Phi Vũ có chút không hiểu, liền quay qua kế bên hỏi Lan Khảo đại thúc

- Đại thúc, sao lại phải cẩn thận như vậy, còn cần đến cái hộp ngọc để chứa thảo dược Thiết Tâm Lan?

Vân Phi Vũ đang ngạc nhiên hỏi, thì thấy một người nam tử phía trước quay người lại, hơi có một chút im lặng nói:

- Huynh đệ, ngươi chẳng lẽ không biết Thiết Tâm Lan bởi vì nguyên nhân đặc biệt, khi hái xuống thì không thể sống được quá lâu, nhất định phải có vật phẩm được làm bằng ngọc chứa đựng để thời gian sống của nó có thể kéo dài sao?

Nghe được người này nói như vậy, Vân Phi Vũ lúc này mới chợt hiểu hiểu ra, cười hì hì nói:

- Ha ha, thì ra là như vậy a.

Vân Phi Vũ cũng chuẩn bị đủ tinh thần, loại thảo dược cuối cùng cũng là loại khó khăn nhất, đó chính là Xà Dị Quả, rất khó có thể tìm được đến tay. Trong lúc bất tri bất giác, đoàn người đã đi thăm dò được khoảng cách rất sâu.

Thời gian dần dần trôi qua, thần sắc Tô Tâm Nhu cũng bắt đầu lo lắng, nhịn không được nên nhỏ giọng hỏi quản gia của mình:

- Tô bá, phải làm gì bây giờ, chúng ta không có khả năng đi xa hơn được nữa rồi, nhưng loại thảo dược cuối cùng còn chưa tìm ra được, vậy phải làm thế nào hả bá?

Lão quản gia của Tô gia cũng không biết phải làm sao, tuy rằng loại thảo dược này rất trọng yếu, nhưng cũng không thể vì thế mà đem tính mạng ra đặt cược, suy nghĩ một chút, lão quản gia liền an ủi:

- Tiểu thư, chúng ta tiến lên phía trước một chút nữa, nếu vẫn không tìm thấy, chúng ta sẽ trở về.

Mặc dù lão quản gia cho ra ý kiến, nhưng mà trong lời nói vẫn còn có phần chân thật đáng tin. Trên mặt Tô Tâm Nhu tuy có chút lo lắng, nhưng mà hiện giờ cũng không còn cách nào khác, đành phải gật đầu đồng ý.

Thời điểm Tiêu Chiến đứng ở một bên nghe cuộc nói chuyện của hai người, nghe được sự lo lắng của Tô Tâm Nhu, liền bắt đầu khoác lác nói:

- Tâm Nhu tiểu thư, ngươi không cần phải lo lắng quá, chỉ là Xà Dị Quả mà thôi, nếu lần này tìm không thấy, khi ta trở về sẽ sai người đưa cho ngươi một quả.

Vân Phi Vũ nghe xong, nghĩ thầm trong bụng, tên này lại nói xạo rồi, liền cười ha ha.

- Ngươi cười cái gì!

Tiêu Chiến hiện giờ đã xem Vân Phi Vũ là tình địch, nghe được tiếng cười của Vân Phi Vũ khiến toàn thân hắn không được tự nhiên, lập tức đối chọi với Vân Phi Vũ.

- Ha ha, không có gì, không có gì! Ta chẳng qua là cảm thấy người nào đó vừa rồi khoác lác mà không biết ngượng, bây giờ lại nói xạo nữa, trong lòng thấy xấu hổ thay cho hắn mà thôi!

Vân Phi Vũ vừa cười vừa nói, trong giọng nói có ý chế nhạo rõ ràng, sắc mặt Tô Chiến đột nhiên biến thành màu gan heo, mặc dù chưa thấy Vân Phi Vũ đánh nhau, nhưng thân pháp của hắn lại rất nhanh nhẹn, Vân Phi Vũ nổi tiếng là phế vật ở thành Vân Châu, ngoài thân pháp ra, thực lực thì không đáng nhắc tới. Tiêu Chiến muốn tìm cơ hội để hủy đi danh tiếng của hắn.

Mà Vân Phi Vũ cũng rất kích động, như là một cây bảo đao muốn thử độ sắc bén của nó, hắn rất muốn tìm người thử sức để xem thực lực Luyện Khí cấp năm của mình như thế nào. Tu vi của hắn trong đám người này, hiện tại đã là cao nhất rồi, nếu Tiêu Chiến còn dám gây chuyện với mình thì cũng đừng trách hắn.

Ngay tại lúc Tiêu Chiến và Vân Phi Vũ muốn đánh nhau, một người gần đó đột nhiên chỉ về hướng Tiêu Chấn kinh ngạc nói:

- Con heo!

Tiêu Chiến đang đề phòng Vân Phi Vũ, nghe được tiếng quát, đột nhiên sững sờ, sau đó liền giận tím mặt:

- Ngươi nói ai là heo? Người đâu bắt hắn lại cho ta!

Vân Phi Vũ nhìn thoáng về phía sau của Tiêu Chiến, khinh thường nói:

- Ngươi hãy xem thật kĩ người ta đang nói về cái gì trước đi.

Tiêu Chiến nghe được lời nói của Vân Phi Vũ, hắn liền quay đầu lại nhìn về phía sau của mình, sau đó sắc mặt liền thay đổi!

Một con yêu thú có bộ dáng của con heo.

- Yêu thú Luyện Khí cấp bốn, Cương Châm Chiến Trư! Mọi người cẩn thận!

Lão quản gia Tô gia quát to lên một tiếng, sau đó liền để cho bọn thị vệ đề phòng, thị vệ của Tô gia được huận luyện nghiêm chỉnh, lúc gặp được tình thế nguy hiểm, cả đám vây vòng lại, giơ vũ khí trong tay cảnh giác đối với yêu thú Chiến Trư.

Tới thế giới này đã được một thời gian, đây là lần đầu tiên Vân Phi Vũ nhìn thấy được yêu thú, cảm thấy có chút tò mò, vừa rồi còn đang nhìn Tiêu Chiến đầy khinh bỉ. Sau đó di chuyễn ánh mắt nhìn về phía yêu thú cấp bốn, Cương Châm Chiến Trư. Chỉ thấy con Chiến Trư này cao khoảng hai mét, ngang khoảng một mét, những cọng lông ở toàn thân thể nó như cương châm (kim thép), giờ phút này lông trên mình nó dựng đứng hết lên, khiến cho ánh mặt trời chiếu xuống thân thể nó tạo nên một sự kinh khủng, làm tâm hồn người ta như bị đóng băng.

Ánh mắt nhỏ xíu núp ở trong hốc mắt của nó, lúc này chuyển thành một màu đỏ như máu, làm cho người nhìn thấy mà trong lòng nảy sinh sợ hãi.

Nhưng càng làm cho mọi người khiếp sợ, là hai cái răng nanh màu xanh thật dài của Chiến Trư, trên hai cái răng nanh nhỏ xuống từng giọt nước dãi như dịch nhờn, những giọt dịch nhờn này rơi xuống mặt đất liền vang lên tiếng “xèo xèo”, chứng tỏ trong dịch nhờn này có độc.

Khi Vân Phi Vũ nhìn kỹ, phát hiện sau lưng thân thể cao lớn của yêu thú Chiến Trư, có một quả toàn thân màu trong vắt, cành lá nhỏ gầy, trên cành sinh trưởng một trái cây có màu đỏ tươi.

- Đại thúc, ngươi xem quả ở đằng sau của yêu thú kia, có phải là Xà Dị Quả không?

Vân Phi Vũ nhịn không được liền hỏi.

- Hình như... Đúng rồi! Đây là Xà Dị Quả!

Lan Khảo đại thúc lúc này cũng đã nhìn thấy Xà Dị Quả, có điều bên cạnh Xà Dị Quả có yêu thú Cương Châm Chiến Trư bảo vệ, trong lúc nhất thời rơi vào tình cảnh như đang đối mặt với đại địch.

Tuy nói loại Xà Dị Quà này khó tìm kiếm một chút, nhưng đây không phải là loại dược liệu cấp cao, chẳng qua không có nghĩ tới loại dược liệu trung đẳng này lại có một con yêu thú Luyện Khí cấp bốn canh giữ.

Tô Tâm Nhu cùng mọi người cũng không có ngờ tới sẽ có yêu thú mạnh như vậy, khiến cho mọi người ở đây như gặp phải kẻ địch:

- Không nghĩ tới loại dược liệu Xà Dị Quả này lại có được con yêu thú cường đại như thế này canh giữ.

Xà Dị Quả đã đến giai đoạn gần thành thục, đầu núm trái cây có màu đỏ tươi, giờ phút này đã đạt đến màu sắc của quả cần chín thành thục, quay đầu lại nhìn tên tiểu tử trước mắt này, không nghĩ tới Vân Phi Vũ vẫn còn có thể tỉnh táo như vậy, ở thời điểm đối mặt với yêu thú Linh Khí cấp bốn còn có thể phát hiện ra Xà Dị Quả, điều này làm cho cách nhìn của hắn đối với Vân Phi Vũ thay đổi.

- Cẩn thận! Mọi người không nên di chuyển, nhẹ một chút, nếu không sẽ bị yêu thú Chiến Trư làm cho bị thương....

Tô Tâm Nhu lúc này bắt đầu trấn an tâm tình mọi người, sợ mọi người chọc giận yêu thú Chiến Trư này. Vân Phi Vũ nhìn thấy bộ dạng mọi người như gặp phải kẻ thù lớn, trong lòng có chút hiếu kỳ. Hắn lúc trước vốn là một tên củi mục, làm sao biết được yêu thú Chiến Trư mạnh như thế nào ? Vừa rồi Tô quản gia cũng có nói, con yêu thú này chỉ là một con yêu thú Luyện Khí cấp bốn thôi sao, mà mình hôm nay đã là Luyện Khí cấp năm rồi, hoàn toàn có thể đối phó được với nó a.

Lúc này Tô Tâm Nhu cũng rút ra trường kiếm của mình cầm trong tay, đang nghĩ phải làm sao đề đối phó được con yêu thú cấp bốn Chiến Trư.

- Lan Khảo đại thúc, ngươi không lên đánh sao?

Vân Phi Vũ tò mò nhìn sang Lan Khảo đại thúc mà hỏi, bởi vì hắn biết Lan Khảo đại thúc là Luyện Khí cấp bốn, đánh nhau với con heo này, không phải rất dễ dàng sao?

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 25
Lượt đọc 645

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.