Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm đồ đệ của ta không!!!

Phiên bản Dịch · 1862 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

Lúc này, Từ dược sư ngồi ở trong gian phòng trước đài tỷ thí cũng rất bất đắc dĩ, không nghĩ tới bản thân mình cũng bị liên lụy, chỉ có điều ông rất tò mò, thực lực của Vân Phi Vũ rõ ràng không tệ, sao đến bây giờ vẫn chưa luyện đan xong, theo như kinh nghiệm của ông, thì luyện đan lâu như vậy thì nguy cơ dược liệu trong đan lô đã trở thành đống tro tàn rồi, căn bản không kết thành đan dược.

Vân Phi Vũ nghe được những lời mỉa mai châm biếm từ bên dưới, cuối cùng hắn cũng không nhịn được hỏi hệ thống.

- Hệ thống đại ca, sao hôm nay thời gian luyện đan lại lâu đến như vậy?

Vẻ mặt lúc này của Vân Phi Vũ cũng mông nung.

Mà ở phía dưới, mọi người vừa nhìn thấy bộ dáng nóng nảy của Vân Phi Vũ, nhất thời đồng loạt cười to.

- Tiểu thư, ta đã nói tiểu tử này không ra gì rồi! Hiện tại tiểu thư nhìn dáng vẻ gấp gáp của hắn xem!

Người dong binh bên cạnh nữ tử hoàng sam (áo vàng) cũng cười lạnh trào phúng nói.

Nữ tử áo vàng không nói lời nào, chỉ nhìn Vân Phi Vũ với ánh mắt đầy vẻ tiếc nuối.

- Tứ phẩm Giải Độc Hoàn! Luyện chế thành công!

Đúng lúc này, thanh âm nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Vân Phi Vũ.

Nghe thấy vậy, Vân Phi Vũ nhanh tay vỗ một chưởng vào đan lô, mở lắp lò, dưới ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người xung quanh, một màn rung động xảy ra.

Lúc trước, tất cả những Luyện Đan Sư sau khi luyện đan thành công, đan dược đều là màu vàng, sự khác biệt của đan dược cũng có thể chứng minh từ màu sắc của nó, nhưng đan dược mà Vân Phi Vũ luyện, sau khi từ đan lô đi ra ngoài, lại bất ngờ tỏa ra một trận kim quang!

- Kí chủ vượt cấp luyện thành công đan dược, lấy được phần thưởng, dược tính Giải Độc Hoàn tăng thêm hai mươi phần trăm!

Cái gì cơ, tăng thêm hai mươi phần trăm lận!

Giờ phút này, Vân Phi Vũ vui sướng không có từ gì có thể diễn tả nổi, chính mình đánh bậy đánh bạ lại luyện chế ra tứ phẩm Giải Độc Hoàn, hơn nữa lại được hệ thống thưởng thêm, đây chẳng khác nào bánh bao từ trên trời rơi xuống.

Mà giờ khắc này, người muốn loại Vân Phi Vũ ra khỏi là Hoa lão, hiện giờ trên mặt lão cũng phải lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Điều này, điều này...

Lão đã sớm thấy được động tác của Vân Phi Vũ, nhưng giờ phút này, lão không thể nào tin tưởng vào những gì mắt mình chứng kiến, mà quan trọng hơn cả, lão ngửi thấy mùi hương của tứ phẩm Giải Độc Hoàn!

Phải biết rằng, mặc dù Giải Độc Hoàn là đan dược có thể giải trừ hàng trăm loại độc khác nhau, thế nhưng bởi vì có thể giải trừ bách độc, thế cho nên không gian để đề thăng phẩm cấp cũng bị thu hẹp.

Theo lý mà nói, loại đan dược này tuy rất lợi hại, thế nhưng chỉ căn cứ vào một ít độc tố bình thường, nếu như đề thăng được phẩm cấp đan dược thì độ khó tương đối lớn, bởi vì cao cấp Giải Độc Hoàn, các chủng loại độc tố được giải trừ càng nhiều, quá trình giải độc càng nhanh.

Nhưng điều khiến cho Hoa lão không thể tin nổi chính là, bản thân lão chỉ cung cấp dược liệu để luyện ra nhị phẩm Giải Độc Hoàn, vậy tại sao lại xuất hiện mùi hương của tứ phẩm Giải Độc Hoàn?

Đây là điều mà lão không bao giờ nghĩ tới.

Mà giờ phút này, hai lão giả bên người Hoa lão, cũng đứng phắt dậy khỏi ghế, dùng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Vân Phi Vũ.

- Tiểu tử này...

Hoa lão còn chưa kịp nói hết câu, hai lão giả bên cạnh nhanh chóng nói Lưu lão đem đan dược mà Vân Phi Vũ luyện chế lại đây.

Đan dược vừa tới gần, ba lão đầu lập tức xúm lại xung quanh cẩn thận đánh giá viên đan dược kia.

- Ha ha, Vân lão đệ, ngươi khiến ta đau tim quá!

Lúc này, Từ dược sư cũng tỉnh lại từ trong khiếp sợ, nhìn về phía Vân Phi Vũ vẫn còn đứng ở trên đài và nói.

- Aizzz! Ta đã sớm nói, 1000 kim tệ kia chắc chắn là của ta, vì thế việc gì ta phải vội.

Kỳ thực, Vân Phi Vũ cũng hơi có cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn, nhưng bởi vì xung quanh có nhiều người nhìn mình như vậy, cho nên hắn đành phải giả vờ.

- Tiểu thư...

Người dong binh tùy tùng vừa rồi cũng mang theo vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía nữ tử áo vàng, tuy rằng hắn không biết đan dược này phẩm cấp ra sao, nhưng dựa vào độ đậm đặc từ mùi thuốc phát ra, cùng với hành động của ba vị Luyện Dược Sư lợi hại nhất thành Vân Châu kia, hắn cũng hiểu được phần nào của vấn đề.

- Cần phải lôi kéo người này, sẽ có lợi cho ta.

Nữ tử vừa nói xong câu đó, lập tức xoay người rời khỏi.

Sau khi xuống đài, Vân Phi Vũ nói chuyện một hồi với Từ dược sư, chẳng qua, tâm trạng hắn không thể nào bình tĩnh nổi, nhìn ba lão đầu xúm lại một chỗ quan sát cẩn thận đan dược mình luyện ra, hắn suy nghĩ một chút rồi quyết định đi sang bên đó.

- Ôi! Ba vị đại sư, nhìn xong chưa?

Vân Phi Vũ chắp tay rồi khiêm nhường nói, dù sao thì mình vẫn còn nhỏ mà.

Mà ba lão đầu lúc này, không thèm quan tâm đến hình tượng của mình mà chổng mông lên cao, cẩn thận nhìn đan dược, đang chăm chú đột nhiên nghe thấy tiếng người hỏi, ngay lập tức đồng loạt xoay người lại.

- Tiểu tử!

Ba người đồng loạt mở miệng khiến cho Vân Phi Vũ giật mình, nhưng thời điểm hắn muốn tránh đi thì đột nhiên ba lão đầu cùng nhau bắt hắn lại.

- Nói mau, bản lĩnh luyện đan dược của ngươi là do ai dạy!

Lúc này, ba lão đầu đều muốn điên lên, dược liệu cấp hai có thể luyện ra tứ phẩm đan dược, đây chẳng khác nào kỳ tích!

Vân Phi Vũ cũng rất đau đầu, đan dược này tự tay hắn luyện ra, coi như có thêm sự hỗ trợ từ hệ thống thì cũng do chính mình luyện ra mà, chỉ là, Vân Phi Vũ không thể nào nói ra sự thật đấy được.

- Vãn bối không có sư phụ, đan dược là do vãn bối mèo mù với cá rán luyện ra được!

Vân Phi Vũ ngẩng cao đầu nói.

Thế nhưng người nói một đằng, người nghe một nẻo, ba lão đầu còn lâu mới tin tưởng lời nói của Vân Phi Vũ, chẳng qua cũng không ép Vân Phi Vũ đem tên của sư phụ hắn nói ra.

Bất quá, Vân Phi Vũ một mực chắc chắn đan dược này do đích thân mình luyện chế.

Đến cuối cùng, ba lão đầu cũng không có biện pháp nào khác, đều nhất trí cho rằng Vân Phi Vũ là một thiên tài về luyện đan dược.

- Tiểu tử, ngươi thắng, như vậy về sau ngươi sẽ là đồ đệ của ta!

Gương mặt Hoa lão vô cùng hưng phấn nói, bởi Vân Phi Vũ đã nói hắn không có sư phụ, vậy thì sau này lão chính là sư phụ của hắn, cứ như vậy, về sau mình sẽ đào tạo được một thiên tài, thanh danh lão lúc đó cũng đủ lưu danh hậu thế.

Chẳng qua là, hai lão giả còn lại làm sao có thể để cho Hoa lão chiếm tiện nghi như vậy được, cho nên lập tức nói:

- Hoa lão, vừa rồi lão còn bảo chướng mắt cơ mà, sao bây giờ lại thay đổi nhanh như vậy!

Mặc dù hai lão không nói thẳng ra, nhưng chỉ cần nghe thôi thì người bên ngoài cũng đủ hiểu ý tứ.

Mà Hoa lão lại càng không phải là người ngu, sau khi nghe được ý tứ trong câu nói của hai lão giả kia, lập tức phân minh, nói rằng người thắng cuộc nhất định phải là đồ đệ của mình.

Nhìn thấy dáng vẻ Hoa lão rõ ràng coi ý mình là đúng, nhất thời khiến cho hai lão giả một trận đau lòng, bởi Vân Phi Vũ là một hạt giống rất tốt, vậy mà mình lại không cướp được.

Song, tại thời điểm ba lão ồn ào tối mày tối mặt, khiến cho Vân Phi Vũ ở bên cạnh cảm thấy nhàm chán.

- A! Vãn bối hỏi Hoa lão, có phải vừa rồi tiền bối nói rằng người thắng sẽ được thưởng 1000 kim tệ hay không?

Ba lão vốn còn đang cãi nhau đỏ mặt tía tai, lúc này vừa nghe thấy câu hỏi của Vân Phi Vũ, ngay tức khắc ngẩn ra, mà ở bên dưới mọi người cũng hết sức kinh hãi.

Tên này bị ngu à! Ba vị Luyện Dược Sư lợi hại nhất thành Vân Châu đang lôi kéo ngươi, ngươi cần phải suy nghĩ thật kỹ nên đi theo ai, sao bỗng dưng đòi tiền?

Ở một bên, Hoa lão vừa mới nói phải, ngay sau đó một lão đầu bên cạnh Hoa lão lập tức lấy tiền từ trong túi ra rồi đặt vào tay Vân Phi Vũ.

- Tiểu huynh đệ, nơi này của ta có 1000 kim tệ, ngươi cầm lấy, cầm lấy đi!

Lão nhân này thoạt nhìn giống như lão đầu đang lừa gạt trẻ con, khiến cho đầy tớ xung quanh suýt ngất xỉu, đây còn là một trong ba bá chủ trong ngành Luyện Dược tại thành Vân Châu hay sao?

Một lão đầu khác bên cạnh Hoa lão, thấy người kia hành động nhanh như vậy, cũng vội vàng móc túi tiền của mình ra.

- Tiểu huynh đệ, chỗ của ta cũng có, người cầm lấy rồi làm đồ đệ của ta nha!

Lão đầu kia liên tục dúi tiền vào trong tay Vân Phi Vũ.

Ở bên cạnh, Hoa lão nhìn thấy cảnh này mà tức giận đến nghiến răng, hai cái lão này, quả thực chẳng khác nào tới phá hỏng chuyện tốt, nhưng giờ phút này thấy hai ngươi họ đều đem tiền đưa cho Vân Phi Vũ, lão cũng rất sợ mình bị rớt lại phía sau, cho nên cũng nhanh tay lấy ra 1000 kim tệ rồi đặt vào tay Vân Phi Vũ.

Lời Nhắn Chương 53
Cảm ơn các vị đạo hữu đã ủng hộ!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.