Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lãnh Phong bị thương

Phiên bản Dịch · 1550 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

“Tiểu Hoàn Đan: Đan dược cấp hai, trị nội thương.”

Đan phương đầu tiên đập vào mắt Vân Phi Vũ là Tiểu Hoàn Đan cấp hai, tuy rằng đan dược này Vân Phi Vũ chưa từng nghe thấy ở ngoài thị trường, bất quá xem giải thích này, đoán chừng là dùng để trị nội thương, khiến cho hắn đột nhiên nhớ tới Ngưng Huyết Tán cấp một được dùng để trị ngoại thương, mang lại hiệu quả rất tốt, hiện tại lại có đan dược chữa trị nội thương, cho nên Vân Phi Vũ rất chờ mong hiệu quả từ Tiểu Hoàn Đan mang lại.

“Trước tiên để đấy, đi xem hai đan phương còn lại xem sao.” Vân Phi Vũ cố gắng kìm chế những kích thích từ TIểu Hoàn Đan mang đến, nhanh chóng nhìn hai đan phương còn lại.

Không nghĩ tới lại để cho hắn phát hiện được một bảo bối, An Hồn Hoàn.

“An Hồn Hoàn: Chuyên dùng cho Linh Sủng.

- Công dụng: Trấn an Linh Sủng, tăng sức chiến đấu.”

Lần trước Vân Phi Vũ luyện dược cũng không phải loại chuyên dùng cho Linh sủng, cũng bởi vì Linh Hồ của Ninh Phỉ Nhi cũng chỉ là bị cảm cúm thông thường, cho nên chỉ cần đơn giản luyện chế mà thôi, còn hiện tại hắn lại được sở hữu đan dược chuyên môn dùng cho Linh sủng, cứ như thế này, kỹ năng bồi dưỡng sủng vật của mình lại có tiến bộ.

Ôm theo tâm tình kích động, Vân Phi Vũ tiếp tục mở đan phương thứ ba ra xem.

“Giải Độc Hoàn: Giải trừ các loại độc tố cấp hai.”

Đan phương thứ ba Giải Độc Hoàn lời ít mà ý nhiều, thế nhưng hiệu quả lại kinh người, bởi vì Vân Phi Vũ biết, sơn mạch ở phía sau thành Vân Châu, ngoại vi sơn mạch đa phần đều là ma thú cấp hai, chỉ thỉnh thoảng ngẫu nhiên mới xuất hiện được con ma thú cấp ba, còn tới ma thú cấp bốn và cấp năm, đại bộ phận chúng sinh hoạt ở chỗ sâu trong sơn mạch, hiện tại mình có Giải Độc Hoàn trong tay, điều đó đồng nghĩa với việc mình có thể kháng lại hầu hết độc tính của ma thú rồi sao?

Đây cũng là việc vô cùng vui sướng, bất quá hiện tại Vân Phi Vũ còn chưa suy nghĩ nhiều như vậy, bởi tu vi hiện tại của hắn mới là Luyện Khí cấp bảy, còn chưa đạt tới Luyện Khí đỉnh phong, tạm thời còn chưa có tư cách bước vào nội vi sơn mạch, cho dù đan dược này hiện tại luyện ra được thì còn chưa có dịp dùng tới.

Trong tay hắn hiện giờ có ba đan phương của đan dược cấp hai, có thể nói hiện tại Vân Phi Vũ không còn thiếu tiền như trước, chỉ cần luyện chế An Hồn Hoàn rồi bán cho các tiểu thư nhà giàu, dù sao thì những tiểu thư nhà giàu có họ cũng không thiếu tiền, nhưng lại rất thích nuôi sủng vật, cho nên Vân Phi Vũ quyết định luyện đan dược An Hồn Hoàn rồi đi tìm Ninh Phỉ Nhi và bán đan dược lại cho nàng ấy.

Nhưng thời điểm Vân Phi Vũ chuẩn bị luyện An Hồn Hoàn thì có người gõ cửa.

- Ai vậy?

Vân Phi Vũ lên tiếng hỏi.

- Thiếu gia, là A Lực đây.

Thì ra là gia đinh, Vân Phi Vũ nhanh chóng mở cửa hỏi thăm, hắn còn tưởng rằng bên cửa hàng lại xảy ra chuyện gì, hỏi kỹ lại thì biết được, thì ra có người muốn gặp hắn.

- Người nào muốn gặp ta?

Vân Phi Vũ có phần tò mò.

- Chính là người lần trước mà thiếu gia đã ra tay cứu giúp tại tiền trang mình đó!

A Lực nhanh chóng trả lời.

- A! Là hắn.

Vân Phi Vũ lập tức nhớ ra, và vội hỏi: - Hắn tới tìm ta có việc gì sao?

- Nô tài không biết, người đó đang đứng ở bên ngoài hậu viện chờ thiếu gia.

Nghe được lời này, Vân Phi Vũ nhanh chân chạy ra ngoài, vừa bước ra khỏi tiểu viện của mình đã nhìn thấy Lãnh Phong đứng ở đó.

- Hả! Lãnh huynh, huynh làm sao...

Vừa nhìn thấy Lãnh Phong, Vân Phi Vũ cũng bị hù dọa, chỉ thấy giờ phút này trên mặt Lãnh Phong lộ ra vẻ thê lương, môi trắng bệch, toàn thân bao quanh một trạng thái nản lòng, nhụt chí.

Vân Phi Vũ vội vàng đỡ hắn vào phòng.

- Vân thiếu gia!

Vừa ngồi xuống, vẻ mặt Lãnh Phong đã tràn đầy vẻ cầu xin nhìn Vân Phi Vũ.

Vân Phi Vũ lập tức hiểu, giờ khắc này Lãnh Phong đang rất cần sự giúp đỡ, cho nên nói:

- Lãnh Phong huynh, không cần nhiều lời, huynh nói đi, cần ta giúp gì?

Dù sao hiện tại Vân Phi Vũ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với Lãnh Phong, ngày ấy mình cho huynh ấy ăn Ngưng Huyết Tán vào, khi nhìn thấy huynh ấy tốt hơn thì mới để cho huynh ấy rời khỏi.

Không nghĩ tới, chưa được mấy ngày đã lại bị thương, chẳng lẽ bị người của Thanh Long Môn tìm đến cửa?

Thời điểm Vân Phi Vũ còn tò mò và tự suy đoán thì Lãnh Phong lên tiếng.

- Vân thiếu gia, có thể cho ta vay ít tiền được không?

Lãnh Phong có chút ngượng ngùng nói, dù sao mấy ngày trước còn mang tiền đến trả người ta, vậy mà hiện tại lại đến mượn tiền.

Bất quá, điều khiến cho Lãnh Phong vô cùng cảm động chính là, Vân Phi Vũ không nói lời nào mà lập tức từ trong ngực lấy ra 20 kim tệ đưa cho hắn.

Dù sao 20 kim tệ cũng không tính là số tiền quá lớn, bởi vì Ngưng Huyết Tán của mình bán ra cũng đã 15 kim tệ một bình, mà mình còn cho hắn ta mấy bình Ngưng Huyết Tán.

Bất quá, sau khi Lãnh Phong cầm lấy tiền thì gương mặt cũng không hề vui vẻ mà còn có phần do dự nhìn Vân Phi Vũ.

- Làm sao vậy? Không đủ hả?

Vân Phi Vũ có chút tò mò hỏi.

- Aizzz! Vân thiếu gia, ngài có phần không hiểu, ta bị thương rất nghiêm trọng, chỉ 20 kim tệ không đủ, cho nên có thể cho ta vay thêm 10 kim tệ được không?

- Không phải lần trước ta cho huynh mấy bình Ngưng Huyết Tán rồi sao?

Không phải là Vân Phi Vũ không muốn cho mượn, chỉ là hắn rất hiếu kỳ, rõ ràng lần trước hắn cho Lãnh Phong phục dụng Ngưng Huyết Tán, vết thương cũng đã khỏi rồi, vậy lần này còn vay nhiều kim tệ như vậy, có việc gì đây!

Tiếp theo lời nói của Lãnh Phong khiến cho Vân Phi Vũ hiểu được nguyên nhân.

Thì ra, Lãnh Phong bị nội thương nghiêm trọng, mà hiệu quả của Ngưng Huyết Tán thì Vân Phi Vũ là người hiểu rõ nhất, chỉ có hiệu quả với tổn thương bên ngoài, còn về nội thương thì cũng lực bất tòng tâm.

- Cho nên, lần này ta muốn mua thuốc trị nội thương, chỉ là trên người ta không còn nhiều kim tệ như vậy!

Nghe xong lời giải thích của Lãnh Phong, Vân Phi Vũ mới hiểu được, sau đó hắn lại hỏi:

- Vậy huynh mua thuốc gì và giá tiền ra sao?

- 40 kim tệ.

- Cái gì!? 40?

Vân Phi Vũ kêu lớn, mẹ nó chứ! Ngưng Huyết Tán của hắn chỉ có 15 kim tệ mà thuốc Lãnh Phong cần lại có giá đến 40 kim tệ.

- Ai! Vân thiếu gia, ngài có chỗ không biết, thuốc ta cần dùng nó cực kỳ khó luyện chế, cho nên ở trên thị trường cũng rất ít, ta cũng phải thông qua bằng hữu mới biết được ở đâu có bán, bất quá bằng hữu của ta có nói cho ta biết, loại thuốc đó được Luyện Dược Sư bán ra với giá 40 kim tệ. Hiện tại, bởi vì bị nội thương, tiền trên người ta không còn bao nhiêu, vạn bất đắc dĩ tới tìm ngài, Vân thiếu gia yên tâm, chỉ cần vết thương của ta khỏi, ta sẽ tiếp tục đi săn giết ma thú, trả tiền lại cho ngài. Khụ khụ…

Xem ra nội thương của Lãnh Phong khá nghiêm trọng, cho nên nói được mấy câu liền ho khan.

- Việc này…

Vân Phi Vũ có phần ngạc nhiên.

Bất quá, Lãnh Phong nhìn thấy vẻ mặt này của Vân Phi Vũ, còn tưởng rằng Vân Phi Vũ không muốn cho hắn vay tiền, cho nên hắn nhanh chóng cam đoan, chỉ cần nội thương chấm dứt, cả vốn lẫn lãi hắn nhất định sẽ hoàn trả.

Ngay lập tức Vân Phi Vũ xua tay:

- Lãnh Phong huynh, không phải ta không muốn cho huynh mượn, chỉ là ta có chút tò mò, rốt cuộc là đan dược gì mà lại đắt như vậy?

Lời Nhắn Chương 43
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đón đọc!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.