Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“Nếu còn ai dám đến tiền trang ta gây sự, thì bọn họ chính là tấm gương!”

Phiên bản Dịch · 2399 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

- Phụ thân, cha làm sao lại đi ra!

Vân Phi Vũ nghi ngờ nói: - Loại chuyện nhỏ này con vẫn có thể tự xử lý được mà!

- Cha đương nhiên biết con có thể tự xử lý được!

Vân Tiếu Thiên ngáp một cái, rồi tiếp tục nói:

- Kỳ thực cha chỉ là ở trong nhà buồn chán quá nên ra đây hóng gió tí thôi! Mà chuyện này để con xử lý, không liên quan tới cha!

- Vâng!

Vân Phi Vũ lên tiếng, rồi nhìn sang ba người kia nói:

- Lão tử không quen giết hạng người vô danh, cho nên các ngươi hãy xưng tên!

Tuy rằng nam tử áo đỏ đến đây lần thứ hai nhưng Vân Phi Vũ vẫn không biết tên hắn là gì.

- Đừng nói nhảm với hắn, trực tiếp động thủ!

Nam tử áo đỏ phát hiện phụ thân của Vân Phi Vũ không phải là người dễ chọc, cho nên không thèm trả lời câu hỏi của Vân Phi Vũ, lập tức giơ trường côn trong tay lên và xông tới đánh, ở bên cạnh hắn hai tên đồng môn cũng không nói lời nào, vừa chứng kiến nam tử áo đỏ ra tay, cũng lập tức lấy vũ khí ra và đánh tới.

Tiên hạ thủ vi cường (ra tay trước thì chiếm được lợi thế), trước tiên phải chế trụ đối phương rồi mới bàn tới điều kiện.

- Kim Chung Cháo!

Nhìn thấy khí thế hung hăng tư ba người kia, Vân Phi Vũ không nói hai lời mà lập tức khởi động Kim Chung Cháo, ngay lập tức quanh thân thể Vân Phi Vũ hiện lên một vòng kim quang mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

“Rầm rầm rầm!”

Công kích của ba người rất nhanh rơi vào trên thân thể Vân Phi Vũ, ở bên cạnh mọi người nhìn thấy cũng hét lên những tiếng kinh sợ, thực lực của Vân thiếu gia vốn cũng rất mạnh, không nghĩ tới hôm nay lại bị người ta tìm đến cửa, nghiêm trọng hơn là tính mạng có thể sẽ bị nguy hiểm.

Cũng khó trách mọi người lại cho là như vậy, dù sao đây cũng là ba cao thủ Luyện Khí cấp sáu, hơn nữa lại đồng loạt ra tay, dưới cái nhìn của bọn họ thì Vân Phi Vũ hoàn toàn không có khả năng chống lại.

Bất quá, thời điểm mọi người cho rằng Vân Phi Vũ không xong rồi, thì đột nhiên từ trong đám người có một tiếng thét kinh hãi vang lên.

- Mau nhìn, Vân thiếu gia không có việc gì!

Hả? Không có việc gì?

Mọi người cẩn thận nhìn kỹ lại, chỉ thấy ba người kia vẫn duy trì động tác chém, chỉ là vũ khí trong tay bọn họ đều bị Vân Phi Vũ chặn lại ở trước người, mà Vân Phi Vũ không hề nhúc nhích, thong dong chặn lại ba người kia, hoàn toàn không giống như người đang trong trạng thái chiến đấu mà ngược lại rất giống như đang đi chơi.

- Làm sao có thể?

Chỉ thấy ba người của Thanh Long Môn đều lộ ra thần sắc sợ hãi, một kích toàn lực của bản thân đã hoàn toàn rơi vào trên người của đối phương, thế nhưng mà ở trước người của đối phương dường như được một lớp bình phong che chắn, khiến cho một phản lực truyền về tay của bọn họ, nhưng mà Vân Phi Vũ một chút phản ứng cũng không có.

- Tiếp tục!

Nam tử áo đỏ căn bản không thể tin tưởng những gì đang diễn ra trước mắt mình, cho nên không cam tâm quát to một tiếng, sau đó lùi lại cùng với hai người kia, chuẩn bị lại hướng về phía Vân Phi Vũ phát động tấn công.

“Ầm!” Lần này, không những không được nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Vân Phi Vũ, mà ba người kia còn đánh rơi vũ khí của bản thân, bởi vì lực phản chấn kia rất mạnh, khiến cho bọn họ không thể cầm chắc được vũ khí của mình!

- Làm sao có thể?

Ba người đồng thanh nói.

- Ha ha, các ngươi đã diễn xong rồi sao, vậy thì đến lượt ta ra tay!

Vân Phi Vũ nhìn thấy biểu tình giống nhau từ ba người, điều này khiến cho trong lòng hắn vô cùng sung sướng, nhưng điều đó không có nghĩa hắn sẽ tha cho ba tên này.

Dám đánh tới cửa, nếu mình còn ẩn nhẫn, thì sau này làm sao còn dám lăn lộn trên giang hồ!

Hắn lập tức thu hồi Kim Chung Cháo, và phát động Phong Lôi Thần Chưởng, chỉ trong nháy mắt chưởng kình đánh về phía ba người kia.

- A!

Chỉ thấy mọi người ai nấy cũng đều hoảng sợ nhìn ba bóng đen đang bay trước mặt mọi người, trơ mắt nhìn họ từ không trung rơi xuống dưới đất.

“Oa! Oa! Oa!”

Sau khi ba người này rơi xuống đất, tất cả đều phun ra một ngụm máu tươi, chỉ thấy mặt vàng như chuông, một phút sau đến tiếng hô hấp cũng không nghe thấy.

Tình huống gì thế này?

Ba tên Luyện Khí cấp ba của Thanh Long Môn tìm đến tận cửa, bao vây tấn công Vân thiếu gia, vậy mà lại bị Vân thiếu gia một chưởng đánh bại, không, là đánh chết? Đến tột cùng thì thực lực của Vân thiếu gia mạnh đến thế nào đây?

Mọi người một lần nữa thay đổi ánh mắt khi nhìn Vân Phi Vũ, ở trong mắt người quen biết, trước kia Vân Phi Vũ chỉ là thiếu gia quần là áo lụa, vậy mà chỉ trong nháy mắt một mình đã có thể chống lại ba cao thủ Luyện Khí cấp sáu, điều này nói ra ai mà tin nổi!?

Lúc này mọi người chỉ thấy Vân Phi Vũ chắp tay sau lưng, mắt nhìn mọi người đang vây xem và nói:

- Nếu ai dám đến tiền trang ta gây sự, thì bọn họ chính là tấm gương!

- Ha ha, tốt, tốt, rốt cuộc thì con ta cũng trưởng thành!

Nhìn thấy động tác của Vân Phi Vũ, Vân lão gia cười cười và sờ râu mép, sau đó ưỡn cái bụng lớn rồi nói:

- Nếu như sự tình đã giải quyết xong, mọi người có việc gì cần phải làm thì về làm đi a! Tiền trang Linh Vân chúng ta vẫn kinh doanh như cũ.

Sau khi mọi người rời khỏi, một người gia đinh của Vân gia đi tới chỗ ba người nam tử mặc áo đỏ, rồi cầm vũ khí của họ lên và chạy tới chỗ Vân Phi Vũ:

- Thiếu gia, đây là vũ khí của đối phương, nên xử lý thế nào?

- Chặt củi để đốt.

Tuy Vân Phi Vũ không quay đầu lại nhưng lời nói ra đều khiến mọi người rùng mình.

Vũ khí này đều là đồ tốt, vậy mà thiếu gia lại nói chỉ để chặt củi, bất quá mọi người chưa kịp nói gì thì đột nhiên một giọng nữ thanh thúy vang lên.

- Vân thiếu gia, quả nhiên có khí phách, ba người này đều là cao thủ Luyện Khí cấp sáu, hơn nữa vũ khí của họ cũng không phải mặt hàng bình thường, vậy mà Vân thiếu gia vẫn bình tinch nói như vậy, điều này khiến cho tiểu nữ vô cùng bội phục.

Vân Phi Vũ nghi ngờ quay đầu lại, chỉ thấy một nữ tử mặc bạch y đứng ở phía trước. Mái tóc của nữ tử dài suôn được búi gọn gàng sau ót, trên mặt tuy không trang điểm cầu kỳ nhưng vẫn như cũ tỏa ra ánh sáng rung động lòng người.

Bên cạnh mỹ nữ là một nam tử cung kính đứng thẳng tắp, chỉ thấy nam tử này có vóc dáng to lớn mạnh mẽ, gương mặt đầy vẻ cương nghị nhưng nổi bật hơn cả là vết sẹo giữa khuôn mặt có vẻ như bị thương mang lại, nam tử đó không cười không nói, chỉ nhìn Vân Phi Vũ, tuy nhiên khí thế phát ra ít nhất cũng là cao thủ Luyện Khí cấp năm.

Xem ra nam tử này là tùy tùng của nữ tử kia, bởi vì hắn ta đứng sau lưng nữ tử, giống như là bảo tiêu, thời khắc đề phòng những tình huống nguy hiểm có thể xảy ra.

- Các ngươi là...

Vân Phi Vũ đoán được nữ tử này thân phận có lẽ không hề tầm thường, cho nên lập tức chắp tay tới hỏi.

- Ngươi không cần phải để ý ta là ai, ta chỉ có hứng thú muốn hỏi ngươi có muốn hợp tác với ta hay không?

- Hả? Hợp tác?

- Đúng vậy, chính là hợp tác!

Bạch y nữ tử mỉm cười và tiếp tục nói: - Ta nhận thấy thân thủ của công tử không tệ, không biết có thể cùng chúng ta đi tới chỗ khác bàn chuyện tiếp, được không?

- Không có hứng thú!

Vân Phi Vũ không đợi bạch y nữ tử nói xong, nhanh chóng nói: - Tiền trang chúng ta có cho vay, dược liệu và sủng vật, vậy tiểu thư muốn hợp tác cái gì?

- Cái này...

Bạch y nữ tử nhíu nhíu mày, không biết phải nói sao cho tốt.

- Thật ngại quá, nhị vị, ta còn có chút việc cần phải làm ngay bây giờ, nếu các ngươi đến là vì công việc thì xin mời đến quầy hàng của tiền trang chúng ta.

Mắt thấy nữ tử này muốn nói lại thôi, Vân Phi Vũ cũng chẳng có hứng thú ở lại nói nhảm cùng bọn họ, cho nên lập tức quay đầu bước đi.

Dù sao chỉ có chuyện cho vay tiền là chỉ có mỗi mình mình làm được, vì thế những chuyện khác ít được bao nhiêu thì nhàn cho mình bấy nhiêu.

- Ngươi!

Người nam tử bên cạnh bạch y nữ tử thấy thái độ Vân Phi Vũ như vậy, lập tức phát hỏa nói: - Tiểu thư nhà chúng ta muốn hợp tác cùng với ngươi, điều này chính là phúc...

- Được rồi, A Đại, chúng ta đi thôi!

Bạch y nữ tử nhìn theo bóng lưng Vân Phi Vũ rồi khẽ lắc đầu.

- Vâng!

Nam tử cung kính khom người, đi theo phía sau nữ tử rồi cùng nhau rời khỏi.

...

Khi Vân Phi Vũ trở lại phòng, lập tức lấy ra đan lô, nhiều ngày qua hắn luyện chế không ít dược, cho nên kỹ năng luyện dược cũng sắp đột phá rồi, vừa hay nhân lần này, hắn phải cố gắng để đột phá tới cấp hai.

Vân Phi Vũ lấy nguyên liệu luyện Ngưng Huyết Tán từ trong không gian giới chỉ ra, tiếp đó hắn như xe nhẹ chạy đường quen bắt đầu luyện chế.

Nói thật, mấy ngày nay luyện Ngưng Huyết Tán quá nhiều cũng khiến cho Vân Phi Vũ ngán đến tận cổ, chỉ là Ngưng Huyết Tán nhà mình bán giá cả rất được, bằng không giống giá cả ngoài thị trường thì có lẽ Ngưng Huyết Tán mình luyện cung không đủ cầu.

Bây giờ mặc dù Ngưng Huyết Tán vẫn bán chạy, thế nhưng tốc độ không còn được như ban đầu, dù sao thì 20 kim tệ cũng không dong binh bình thường có thể chi trả, cứ như vậy, áp lực của Vân Phi Vũ cũng giảm bớt phần nào.

Hiện tại bản thân mình luyện chế Ngưng Huyết Tán không cần phải cẩn thận chăm chú theo dõi như trước, quen tay hay việc, huống hồ có hệ thống trợ lực, chính mình chỉ cần điều khiển hỏa hầu là được, ngoài ra không còn việc gì khác.

Bản thân mình vừa đạt được Kim Chung Cháo, cho nên Vân Phi Vũ vô cùng vui vẻ, thời điểm vừa rồi khi hắn dùng chiêu này để ngăn cản đòn tấn công của ba tên Luyện Khí cấp sáu kia, lúc đó trong lòng Vân Phi Vũ cũng vô cùng hồi hộp, cho nên hắn đã để cho hệ thống chuẩn bị thật tốt Phong Lôi Thần Chưởng, đề phòng tình huống ngoài ý muốn sẽ xảy ra, chỉ là không nghĩ tới hiệu quả mà Kim Chung Cháo mang lại quả thật vượt qua mong đợi của hắn, ba tên Luyện Khí cấp sáu hợp lực công kích, mà vẫn không làm cho bức bình phong dao động nửa phần, xem ra Kim Chung Cháo này đúng là bảo bối tốt, cho dù tiêu hao linh khí hơi nhiều.

Chỉ trong chốc lát, Vân Phi Vũ luyện chế xong một phần Ngưng Huyết Tán, độ thành thục đi lên, hiệu suất cũng tăng không ít, chỉ sau một giờ, hắn đã luyện được một trăm bình.

- Kỹ năng sinh hoạt: Luyện Đan Dược.

- Cấp độ: Cấp một cao cấp.

- Điểm kinh nghiệm (exp): 180/200.

Nhìn thấy kỹ năng này của mình sắp lên cấp, Vân Phi Vũ trở nên hồi hộp.

Hắn nhanh chóng lấy ra một nhóm dược liệu nữa, rất nhanh lại cho ra lò hơn một trăm bình Ngưng Huyết Tán.

- Kỹ năng sinh hoạt: Luyện Dược, chuẩn bị thăng cấp.

Nghe được thanh âm này, Vân Phi Vũ kích động buông đan lô trong tay xuống, sau đó chờ đợi thăng cấp.

- Đinh! Thăng cấp thành công, kỹ năng Luyện Dược đạt tới cấp hai, phương thuốc cấp hai được mở ra, ngài có muốn kiểm tra hay không?

- Có!

Ngay lập tức Vân Phi Vũ kích động nói.

Mà lúc này, Vân Phi Vũ nhìn vào tư liệu của mình, trên trang bìa mục Luyện Dược bất thình lình xuất hiện một trang mới, tức khắc Vân Phi Vũ đoán được đó chính là phương thuốc cấp hai, hắn nhanh chóng kiểm tra thì nhìn thấy có tất cả ba phương thuốc cấp hai.

Trên mặt Vân Phi Vũ hiện lên vẻ vui sướng, Ngưng Huyết Tán mới cấp một mà đã được hoan nghênh như vậy rồi, như vậy không biết đan dược được luyện ra từ phương thuốc cấp hai sẽ tạo nên một hồi oanh động thế nào đây?

Lời Nhắn Chương 42
Cảm ơn các vị đạo hữu đã ủng hộ và đón đọc!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.