Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Treo giải thưởng

Phiên bản Dịch · 2432 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

- Được rồi, nếu không huynh từ cửa sau đi ra ngoài, đệ còn có việc phải ở lại đây, cho nên không thể cùng huynh nói chuyện.

Bởi vì Vân Phi Vũ vẫn còn phải bán đan dược, đành phải để Lãnh Phong tự mình đi về, hơn nữa Lãnh Phong vẫn còn thuộc hạ và các huynh đệ vậy nên cũng không thể ở lại đây cùng Vân Phi Vũ được.

Sau khi Lãnh Phong rời đi, Vân Phi Vũ mang theo những bình thuốc mà mình vừa luyện chế tới cửa hàng.

Cũng giống như cha từng nói mình cũng không cần phải tích trữ thuốc cho sau này nữa, cho nên Vân Phi Vũ tạm thời đình chỉ luyện đan, dù sao chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là đề thăng thực lực, tiện nghi cha của mình cũng đã làm ăn buôn bán hơn nửa đời người, có lẽ cha cũng đã hiểu được ý tứ của mình.

Nguyên bản Vân lão gia đang đứng ở sau cửa hàng xúc động đếm tiền, sau khi nghe được lời nói của Vân Phi Vũ, lập tức gọi mấy tên gia đinh tới, rồi nói nhỏ vào tai bọn hắn, ở bên ngoài vẫn còn vài dong binh đang chờ đấu giá, lập tức nghe được một tin tức truyền tới.

- Cái gì? Chúng ta không thể mua được nữa sao?

Vốn còn mấy người dong binh mặt đầy phấn khởi chuẩn bị đấu giá, nhưng sau khi nghe thấy câu này vẻ mặt đều trở nên mịt mờ.

- Thật xin lỗi! Cửa hàng chúng ta Ngưng Huyết Tán còn tích trữ lại không còn nhiều, số lượng còn lại chỉ đủ cung cấp cho tiền trang của chúng ta mà thôi.

Một người gia đinh của Vân gia đứng ra giải thích rõ ràng từng câu từng chữ cho mọi người cùng nghe.

- Cái gì? Cửa hàng lớn như vậy thế mà hết hàng ư?

Lúc này những người lính đánh thuê kia vô cùng lo lắng, thật vất vả chờ đến lượt mình vậy mà lại hết hàng.

- Xấu hổ quá! Việc này cửa hàng chúng ta cũng không còn cách nào khác, mong các vị bỏ qua cho chúng ta.

Bỗng Vân Phi Vũ từ bên trong bước ra ngoài, việc xảy ra ngày hôm nay rầm rộ đến nỗi hắn cũng không ngờ tới, nguyên bản dưới những tình huống như thế này, nếu hắn xử lý không tốt, sẽ có hại cho việc buôn bán sau này, thế nhưng thực tế đúng như vậy, bản thân mình cứ luyện chế như vậy cũng không phải là cách hay.

Hắn vốn còn tưởng rằng tiện nghi cha sẽ nghĩ ra một biện pháp gì đó để giải quyết vấn đề này, nhưng lại không nghĩ tới cha lại thông báo ngừng bán thuốc, khiến cho Vân Phi Vũ ở trong phòng nghe thấy cũng có phần không đành lòng. Vì thế mới tự đứng ra giải quyết vấn đề.

Lúc này mọi người nhìn thấy Vân Phi Vũ đi ra ngoài, phản ứng đầu tiên của mọi người là sợ hãi, dù sao vừa rồi hắn cũng vừa đánh cho một cao thủ đến hộc máu mồm.

- Chi bằng như thế này, ta biết các vị ở đây cuộc sống đều không dễ dàng, nhưng Ngưng Huyết Tán của chúng ta lượng cung không đủ cầu, ta đành nghĩ ra một cách, để đền bù cho thời gian lãng phí của mọi người, cửa hàng chúng ta sẽ miễn phí cho mỗi người một bình Tĩnh Tâm Hoàn, không biết các vị ở đây nghĩ thế nào?

Vân Phi Vũ vừa nói xong, những dong binh ở đây bắt đầu xôn xao, phải viết rằng hiện tại ở ngoại vi sơn mạch, ma thú cấp thấp ở đó đang trở nên hiếm có, giá cả dược phẩm lại càng ngày càng tăng cao, có thể nói hiện tại tiền trang Linh Vân là một cây mạt dược (vị thuốc đông y) rồi, cho nên những người lính đánh thuê ở đây cũng không còn cách nào khác, bởi vì lúc này Vân thiếu gia đã tự đứng ra giải thích, lại còn phát dược phẩm miễn phí cho mọi người, điều này đối với những người lính đánh thuê ở đây chẳng khác nào nhặt được bảo vật.

Vân Phi Vũ cũng không lừa gạt, lời vừa nói ra, hắn lập tức sai gia đinh mang những bình Tĩnh Tâm Hoàn còn dư ra phát cho mọi người ở đây.

Vì thế, trong lòng mọi người một tia oán khí cũng bay mất, hơn nữa đối với hành động của Vân Phi Vũ khiến cho họ cảm động đến rơi nước mắt.

- Vân thiếu gia, người tốt như ngài thật hiếm có!

- Đúng vậy, đúng vậy, Vân thiếu gia là người tốt nhất ta từng gặp!

- Về sau, nếu chúng ta cần mua dược phẩm thì nhất định sẽ đến đây mua.

...

Vì thế tiền trang Linh Vân dưới hành động vô ý của Vân Phi Vũ mà danh tiếng càng ngày càng thăng hoa, điều này khiến cho các thành viên trong Vân gia vô cùng tự hào.

Sau khi phát hết Tĩnh Tâm Hoàn cho mọi người, tuy hiện giờ vẫn chưa có người nào dùng qua dược này, thế nhưng nó cùng chung một nguồn gốc với Ngưng Huyết Tán thì có lẽ hiệu quả của dược phẩm cũng sẽ không kém.

Cứ như vậy, một hồi phong ba không lớn cũng không nhỏ xảy ra nhanh chóng bị Vân Phi Vũ vân đạm phong khinh (nhẹ nhàng) giải quyết.

Ở sau lưng hắn là Vân lão gia và lão quản gia cũng đều lộ ra nụ cười vui sướng.

Sau khi sự việc kết thúc, Vân Phi Vũ nhanh chóng trở về phòng của mình rồi mở bảng hệ thống ra kiểm tra, hiện tại tiền trang Linh Vân cũng khai thác thêm các thế mạnh khác, hơn nữa làm ăn buôn bán cũng không tệ, cũng giống như mình đi cho vay tiền, cho dù hôm nay mọi người mua thuốc nhiều như vậy, vẫn không có xảy ra chuyện gì trở ngại, và quan trọng hơn hiện tại có rất nhiều người đến trả nợ cho Vân Phi Vũ bởi hắn liên tiếp nghe được âm thanh thông báo từ hệ thống.

Sau đó hắn đem toàn bộ những kỹ năng của những người lính đánh thuê chuyển hoa thành điểm kinh nghiệm.

Tiếp theo hắn lại từ trung tâm hệ thống, chọn ra vài kỹ năng thích hợp với bản thân.

Tuy Truy Tinh Đạp Nguyệt đã được hắn chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm, bởi vì dù sao đi chăng nữa kỹ năng đó chỉ là công pháp cấp hai, đối với thực lực hiện tại của Vân Phi Vũ đã không còn thích hợp, huống chi mình đã tuyển chọn được vài kỹ năng thân pháp tốt hơn, đến bây giờ tính ra cũng không phải là việc tổn thất gì lớn.

Mà trải qua ngày hôm qua và hôm nay điên cuồng luyện dược, khiến cho trình độ chế dược của Vân Phi Vũ cũng tăng lên đáng kể, hiện tại cũng đạt tới trình độ Nhất giai trung đẳng.

Chỉ là, sau khi đạt tới cấp độ này, hắn có thể mở ra được nhiều đan phương cao cấp hơn Ngưng Huyết Tán, cho nên trong lòng Vân Phi Vũ ngày càng mong chờ, dù sao chỉ với Nhất phẩm Ngưng Huyết Tán mà cũng đã tạo thành được oanh động lớn như vậy rồi, như vậy rất khó tưởng tượng, nếu đan phương của đan dược cấp hai được luyện thành công sẽ có chuyện gì xảy ra.

Lúc buổi chiều, Vân Phi Vũ cũng đi qua thị trường để ngắm nơi bán sủng vật một chút, dù sao có kỹ năng này thì hắn cũng phải sử dụng thật tốt.

Mà lần này Vân Phi Vũ cũng dẫn theo mấy tên gia đinh trong nhà đi, sau khi mua sủng vật từ chợ thị trường về xong, trên tay của mấy người gia đinh ai cũng cầm theo một ít Linh Sủng.

Những Linh Sủng này chủng loại cũng không cao, bất quá rất thích hợp cho hắn luyện tập.

Hơn nữa bởi vì chủng loại của chúng không cao, cho nên rất dễ dàng huấn luyện, giống như Linh Hầu, Độc Ban Xà, Hỏa Lang ấu niên, chúng một chút linh trí cũng không có, vẫn mang thú tính nguyên thủy, cho nên huấn luyện cũng dễ dàng hơn, chờ đến khi nào kỹ năng được hắn luyện tập thành thục hơn một chút, thì Vân Phi Vũ sẽ chuẩn vị huấn luyện những Linh thú giống như Phi nhi của Tô Tâm Nhu.

Nghĩ tới đây, Vân Phi Vũ có phần chờ mong, thế nhưng cả ngày hôm nay đi đi lại lại khiến cho hắn có phần mệt mỏi, hắn khẽ vung tay, những con Linh Sủng cấp thấp nghe theo lời hắn hướng về phía lồng tre.

- Ngủ đi, không được ồn ào!

Vân Phi Vũ thuận miệng dặn dò một câu, rồi ngáp ngắn ngáp dài đi vào giường ngủ.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi dưỡng sức, toàn thân Vân Phi Vũ bừng bừng sức sống, sau khi nhìn vào hệ thống, thấy linh khí của mình đã tràn đầy, khiến cho tinh thần hắn trở nên dồi dào.

Dù sao bây giờ ra ngoài cũng không có chuyện gì làm, cho nên hắn bắt đầu nghiên cứu các kỹ năng của mình.

Phong Lôi Thần Chưởng, không có vấn đề gì, đây vẫn là kỹ năng quan trọng nhất của mình ở hiện tại, còn có hai công pháp dùng để phòng thân bên ngoài là Thái Cực Băng, công pháp này hắn chưa dùng qua, cho nên chưa biết uy lực ra sao, còn công pháp thứ hai là Du Long Chưởng, ngày hôm qua hắn đã dùng qua, uy lực không tầm thường, khiến cho Vân Phi Vũ rất vui mừng.

Bất quá, phải nói, hệ thống quả thật là vật rất nghịch thiên, mỗi một lần đổi lấy một kỹ năng, đều sẽ tăng mạnh, giống như Du Long Chưởng uy lực đã tăng lên 30%, phối hợp với thực lực Luyện Khí cấp sáu của Vân Phi Vũ, hắn cơ bản có thể quét ngang toàn bộ tu luyện giả có tu vi dưới cấp bảy.

Vừa nghĩ tới ngày hôm qua, hắn một chưởng đánh bay tên nam tử áo đỏ kia hộc máu, bỗng Vân Phi Vũ nhớ lại lời mà Lãnh Phong nói với mình trước khi hắn ta rời khỏi.

Tên nam tử áo đỏ kia là đệ tử của một môn phái tương đối mạnh mẽ cách thành Vân Châu khoảng ba trăm dặm, hình như môn phái đấy tên là Thanh Long Môn gì gì đó.

Vân Phi Vũ cũng không hỏi kỹ mối quan hệ giữa Lãnh Phong và tên nam tử áo đỏ kia, dù sao chuyện không nên làm hắn cũng đã làm, hỏi cũng chỉ là vẽ vời thêm chuyện, nhưng hắn có phần lo lắng, người nọ sẽ quay lại trả thù, dù sao tiền trang Linh Vân của gia đình mình ở chỗ này, muốn chạy cũng chạy không thoát.

Nghĩ tới đây, Vân Phi Vũ có phần đau đầu, thế giới này vốn như vậy, là nơi cá lớn nuốt cá bé, thực lực của mình còn có thể tăng trưởng lên hơn nữa, nếu hiện tại mình là cường giả một phương, chỉ sợ tên nam tử áo đỏ kia nghĩ cũng không dám nghĩ đến chuyện trả thù.

Xem ra hiện tại việc đề thăng thực lực là điều quan trọng nhất.

Cho nên Vân Phi Vũ lập tức xuống giường, rồi nhanh chóng rửa mặt và thay quần áo, đầu tiên hắn đi dạo một vòng quanh cửa hàng, hiện tại hệ thống thỉnh thoảng lại thông báo có người trả tiền cho hắn, cho nên mỗi ngày hắn dành ra một ít thời gian để xử lí chuyện này, bất quá cũng không có thứ gì tốt, bởi vì những người vay tiền đều là những dong binh nghèo khó.

Sau khi đi dạo xong, Vân Phi Vũ chuẩn bị đi ra ngoài một chút, bởi vì nguyên nhân bán Ngưng Huyết Tán cho nên không ít dong binh nhận ra hắn, nếu hiện tại hắn lại đi tới hạp cốc mà nói, khẳng định lại bị các dong binh hỏi chuyện đan dược mà đau đầu, vì thế để tránh phiền phức, hắn đi tới thị trường giao dịch sủng vật ở cửa thành phía bắc.

Có hệ thống trợ giúp, cho nên Vân Phi Vũ dự định trở thành một người toàn năng, hắn đang suy nghĩ có nên mua một vài con Linh Thú cấp cao hơn hay không, nói không chừng bồi dưỡng nó thật tốt thì tương lai sẽ trở thành trợ lực quan trọng.

Nhưng sau khi đi vòng quanh một lượt, Vân Phi Vũ có phần thất vọng, những ma thú ở đây đều mà mặt hàng cấp thấp, không thích hợp với hắn.

Bất quá, Vân Phi Vũ cũng không gấp, hắn dự định đi thêm một vòng nữa rồi trở về nhà.

- Oa! Nhiều kim tệ như vậy, lần này giàu to rồi!

- 500 kim tệ đây, Từ lão nhị, nếu ngươi có bản lĩnh thì cầm đi, chỉ bằng bản lĩnh Thuần Thú mèo cào của ngươi, 500 kim tệ ư? Mơ giữa ban ngày à!

- A! Trương Tiểu Tam ngươi cũng không nên xát muối như vậy chứ, ngươi cũng đâu khác gì ta! Nếu ngươi có bản lĩnh thì đi đi...

....

Vân Phi Vũ đang đi, bỗng nhiên thấy phía trước có một đám người vây kín một bức tường, trên bức tường đó có dán một tờ thông cáo.

“Cầu y, gia đình ta có nuôi một con Linh Hồ tứ phẩm, mấy ngày gần đây tinh thần nó càng ngày càng uể oải, chán ăn, đã nhiều thú y đến xem nhưng vẫn không có kết quả, cho nên hôm nay đặc biệt mời toàn bộ thú y của thành Vân Châu, nếu ai trị khỏi bệnh cho Linh Sủng của gia đình ta, 500 kim tệ này xin kính tặng. Thành Vân Châu, Ninh gia.”

Lời Nhắn Chương 36
Vì đây là chương gần 2k5 chữ nên ta lấy thêm một chút nha! Không sao chứ! Nếu có sao thì bình luận cho ta biết! Cảm ơn các vị đạo hữu đã đón đọc! Hôm nay ta đã up 5 chương...😘😘😘 Cầu donate và kim phiếu a!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.