Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“Hồng Tinh Côn Pháp?”

Phiên bản Dịch · 1838 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

Giờ phút này xung quanh tụ tập khá đông những dong binh đến đây mua thuốc, trong đó không ít người vừa nhìn thấy Vân Phi Vũ liền hét lớn:

- Là hắn, hắn chính là thiếu gia của Vân gia?

Nhìn thấy Vân Phi Vũ đứng chặn mình, khiến cho râu tóc của nam tử áo đỏ đều dựng đứng:

- Ngươi dám chặn đường ta?

- Hôm nay là ngày tiền trang Linh Vân chúng ta có vụ làm ăn lớn, cho nên ta không hy vọng sẽ nhìn thấy máu tươi xuất hiện.

Vân Phi Vũ liếc nhìn mọi người ở xung quanh, hắn cũng không muốn làm lớn chuyện, cho nên cố nén tức giận và kiên nhẫn khuyên bảo.

- Hừ! Đừng lấy mấy lí do vô dụng như thế thì sẽ khiến ta tin, hôm nay ta đến đây chỉ để giết Lãnh Phong, giết hắn xong ta sẽ rời đi, bằng không...hừ hừ!

Nam tử áo đỏ vô cùng kiêu ngạo, không cho Vân Phi Vũ một chút mặt mũi nào.

Mọi người xung quanh có phần kinh ngạc, nhìn tên nam tử áo đỏ này khí tức phát ra ngoài, linh khí quanh thân đậm đặc, ít nhất cũng là cao thủ Luyện Khí cấp năm, khiến cho một số ít người xung quanh có chút hiểu biết bắt đầu xì xào bàn tán.

- Ta biết người kia! Hắn chính là cao thủ Luyện Khí cấp năm! Sở trường là Hồng Tinh Côn Pháp của hắn tương đối lợi hại!

- Đúng đúng đúng, chính là hắn! Bây giờ thì hay rồi, đây chính là tên cướp a!

Vân Phi Vũ nhìn nét mặt của những người xung quanh, sau đó lạnh lùng nói:

- Nói như vậy, ngày hôm nay các hạ nhất định phải gây rối việc buôn bán của cửa hàng Linh Vân chúng ta đúng không?

Có người đến nhà mình gây sự, đây chính là việc tối kỵ trong buôn bán, nếu như xử lí không tốt, danh tiếng yếu kém của cửa hàng Linh Vân sẽ bị truyền bá ra ngoài, đây chính là một tin tức xấu đối với bất kỳ cửa hàng tư nhân nào.

Mà bên cạnh Lãnh Phong cũng có chút giật mình, ngày ấy gặp mặt lão đệ, nhìn bề ngoài vẫn chỉ là một người bình thường, vậy mà ngày hôm nay bản thân mình gặp phải cừu địch, nghĩ đến cho dù tiến vào tiền trang Linh Vân vẫn là một biện pháp vô dụng, nhưng ai có thể nghĩ tới vị Vân thiếu gia trước mặt này không hề sợ hãi, lại còn bộc lộ ra thực lực võ giả cao giai, điều này quả thật khiến cho Lãnh Phong vô cùng kinh ngạc và trong lòng hắn cũng có chút chờ mong mơ hồ.

- Bớt nói lời vô dụng đi! Ta nhìn ngươi là người vô tội cho nên đã để cho ngươi một chút mặt mũi, nhưng ngươi lại cố tình muốn bảo vệ tên Lãnh Phong này chính là dám đối đầu với ta, đã vậy, chặt đứt đường làm ăn của nhà ngươi thì sao, mẹ kiếp, mọi thứ của ngươi trong mắt lão tử cũng giống như là cứt chó mà thôi, lão tử phải giết hết, tiếp chiêu!

Không biết nam tử áo đỏ này tu luyện loại công pháp gì mà khí thế lại dữ dằn như vậy, vừa nói xong đã giơ côn lên đánh tới.

Vân Phi Vũ cũng không thể nhịn thêm được nữa, người trước mắt này đoán chừng cũng chỉ là Luyện Khí cấp năm tiêu chuẩn, thật không ngờ dám làm càn trước mặt mình, lại còn nói chặt đứt đường làm ăn nhà mình, tên này quả thực muốn chọn con đường chết đây mà.

“Sử dụng Truy Phong Thối cấp ba! Sử dụng Du Long Chưởng!” Ngay lập tức, Vân Phi Vũ cũng xuất ra hai kỹ năng.

“Oa!” Mọi người cả kinh, chỉ thấy Vân thiếu gia vừa rồi còn khá yếu ớt, không ngờ trong nháy mắt thân pháp bỗng trở nên quỷ dị, bật thật cao hướng về phía nam tử mặc áo đỏ, rồi tung một chưởng.

“Bành!” Linh khí cấp sáu ngưng tụ ở trên lòng bàn tay, tức khắc cùng với trường côn của nam tử áo đỏ va chạm vào nhau, nhất thời xuất hiện một tiếng va chạm to lớn vang lên ở trong sân.

- Phi Vũ!

Thanh âm hoảng sợ từ Vân lão gia kêu lên, bởi ông biết con trai ông từ trước đến giờ chưa từng tu luyện công pháp, coi như có...thì cũng không thể đột nhiên giỏi được, mà ông cũng chưa từng nhìn thấy Vân Phi Vũ hiển lộ thực lực lần nào, cho nên mới sốt ruột lo lắng mà kêu thành tiếng.

Nhưng chưa đợi tâm tình của Vân lão gia bớt căng thẳng, cảnh tượng tiếp theo khiến cho ông càng thêm khiếp sợ.

Mọi người cũng cả kinh, chỉ thấy trường côn vừa rồi còn trong tay nam tử áo đỏ đã bị Vân Phi Vũ dùng một chưởng đánh bay, ngay sau đó chưởng pháp của Vân Phi Vũ cũng không dừng lại mà tiếp tục hung hăng hướng về phía nam tử áo đỏ đập xuống.

Điều này khiến cho nam tử áo đỏ rất kinh hãi, nhìn qua thì một chưởng này có vẻ không mang uy lực gì, nhưng từ một chưởng vừa rồi của Vân Phi Vũ, nam tử áo đỏ vẫn có một loại ảo giác, tất cả phòng bị của mình dường như đã mất hết tác dụng, tất cả đều trở nên hư vô, hoàn toàn không biết được chưởng này sẽ rơi xuống đâu, cảm giác toàn thân đều không còn sức lực phản kháng, đây là một việc vô cùng khó chịu và bất lực.

Tuy rằng tu vi của nam tử áo đỏ cũng không kém, vừa rồi đã sử dụng toàn bộ sức mạnh, dù sao hắn cũng không phải tên đần, thời điểm lần đầu tiên Vân Phi Vũ xuất lực, cũng đã khiến cho hắn có chút kiêng kỵ, nhưng như thế nào cũng không đoán được, bản thân mình lại chỉ bị một chiêu của Vân Phi Vũ đã rơi vào tình trạng như thế này!

“Oanh!”

Một thanh âm trầm muộn vang lên.

Cả thân thể của nam tử áo đỏ bị đánh bay ra ngoài.

Một chiêu đánh bại địch, ngay lúc nam tử áo đỏ bị đánh bay ra ngoài, từ trong người hắn bay ra một ít đồ đạc và một quyển sách nhỏ, Vân Phi Vũ tiện tay cầm lên.

“Hồng Tinh Côn Pháp!?”

Không ngờ đây là một quyển bí tịch, nhìn lướt qua một chút rồi Vân Phi Vũ cất nó vào bên trong giới chỉ, sau đó hướng về nam tử áo đỏ và quát lớn:

- Đồ thất bại, cút!

- Trả bí tịch lại cho ta!

Nam tử áo đỏ nhìn thấy bí tịch độc môn của mình bị đoạt mất, tuy rằng lồng ngực rất đau đớn nhưng vẫn sốt ruột nói.

“Phụt!” Bất quá, vừa nói xong hắn thống khổ phun ra một ngụm máu tươi.

- Ngươi dám đến cửa hàng Linh Vân chúng ta gây sự, quyển bí tịch này ta tạm thay ngươi bảo quản, chờ ngươi có bản lĩnh thì đến lấy lại.

Vân Phi Vũ khinh thường nói.

Nam tử áo đỏ căm hận không thôi, có điều bản thân bị một chiêu của người ta hạ gục, hắn căn bản không phải đối thủ của Vân Phi Vũ, hắn mặc cho bản thân còn đau nhức, cũng cố gắng chịu đựng xoay người cầm lấy trường côn, sau đó đứng dậy rồi bay qua tường nhưng vẫn không quên để lại một câu nói.

- Ta nhất định sẽ quay trở lại!

Giờ phút này mọi người ở đây rời đi lực chú ý từ nam tử áo đỏ, tất cả đều sợ hãi nhìn Vân Phi Vũ, bao gồm cả Lãnh Phong, Vân lão gia và các gia đinh của Vân gia.

- Má ơi! Rốt cuộc thì chuyện gì vừa xảy ra thế? Chỉ một chiêu đã đánh bay cao thủ Luyện Khí cấp năm đấy!

- Cái này, mẹ nó... cũng quá đáng sợ rồi đi!

- Thực lực của Vân thiếu gia ít nhất cũng là Luyện Khí cấp sáu.

Lúc này Vân Phi Vũ cũng cảm thấy vừa lòng thỏa ý, hắn không chỉ tạo ấn tượng đối với những tên dong binh kia, mà còn chặt đứt những tình huống như vậy sẽ lặp lại, hơn nữa còn chiếm được một quyển bí tịch từ tay nam tử áo đỏ, hắn truyền âm cho hệ thống nhờ hệ thống thẩm định.

- Hồng Tinh Côn Pháp, công pháp Hoàng giai cao cấp.

Nhất thời Vân Phi Vũ vô cùng vui vẻ, không ngờ lại là một công pháp cao cấp, đây đúng là quá may mắn đi, nhưng rất nhanh hắn có phần hậm hực, đây vừa nghe đã biết là một bộ côn pháp, mà hắn căn bản không thích dùng côn, kiếp trước tại thế kỉ XXI hắn là một trạch nam điển hình, luôn cảm giác những đồ như côn vừa dài lại vừa thô, hơi giống cái gì gì đó (ahihi), chỉ có nữ tử mới thấy thú vị mà thôi chứ hắn luôn cảm thấy có gì đó là lạ.

Sự việc kết thúc tốt đẹp, vừa rồi Vân Phi Vũ bộc lộ thực lực khiến cho những dong binh ban đầu còn chế giễu lập tức im lặng, thành thành thât thật xếp hàng, giao tiền, và bắt đầu đấu giá, bọn họ một câu oán giận cũng không có, dù sao Vân thiếu gia, thực lực tối thiểu cũng là một cao thủ Luyện Khí cấp năm đó a.

Mà bên này Vân Phi Vũ sau khi giải quyết xong vấn đề, hắn cũng không đi hỏi nguyên nhân mọi chuyện của Lãnh Phong, dù sao thế giới này cũng rất phức tạp, ai mà chẳng có cừu địch cho nên Vân Phi Vũ cũng không hỏi nhiều, sau khi trở về phòng của mình, hắn tiếp tục luyện chế đan dược, sau khi luyện chế được chút ít Ngưng Huyết Tán, hắn đưa cho Lãnh Phong một bình để dùng trước.

Mà sau khi Lãnh Phong nuốt vào đan dược, hiệu quả của đan dược khiến cho hắn giật mình vội vàng móc tiền ra trả.

- Ây, huynh khách khí gì chứ! Về sau nếu như có thứ gì tốt đến cho đệ xem trước là được, đệ có thể sẽ cần đến!

Vân Phi Vũ biết thực lực của Lãnh Phong cũng không yếu cho nên vừa cười vừa nói.

Bất quá, hắn không có để ý đến dáng vẻ của Lãnh Phong có điều muốn nói nhưng lại ngập ngừng không nói lên lời...

Lời Nhắn Chương 35
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đón đọc!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.