Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi muốn đi thì tự đi một mình

Phiên bản Dịch · 1811 chữ

Nguồn: TruyenYY

- Phong khí!

Ngay thời điểm Vân Phi Vũ còn đang suy nghĩ, thì chợt nghe thấy tiếng hét của Hỏa Phong đại sư từ trên đài vang lên.

Ở bên dưới nhất thời lại một trận rối loạn, Vân Phi Vũ cũng biết, sau Phong khí này thì quá trình đoán tạo của Hỏa Phong đại sư cũng sắp đến giai đoạn quan trọng rồi.

Hắn nheo mắt lại, ngước lên nhìn bầu trời, mặt trời màu đỏ treo lơ lửng tít trên cao, không nghĩ tới thời gian bất tri bất giác trôi qua khá nhanh, bụng của hắn cũng reo lên vì đói.

- Các vị, kẻ hèn là Hỏa Phong ta hôm nay đoán tạo một thanh Ngân Thiết Kiếm, thủ đoạn của ta nhỏ bé không đáng nhắc đến, chỉ cần đợi một chốc nữa là khí sẽ thành.

Vân Phi Vũ lập tức thu hồi ánh mắt, hướng về phía trên đài cao mà chăm chú nhìn.

- Ha ha, hôm nay Hỏa Phong đại sư cũng đã mệt nhọc, được tận mắt nhìn thấy đại sư đoán tạo chính là phúc ba đời nhà ta.

- Đúng vậy, kĩ thuật đoán tạo của đại sư trác tuyệt hơn người, ta phải tích đức lắm mới có ngày hôm nay.

....

Nghe được mọi người bên dưới tung hô, mặc dù trên mặt Hỏa Phong đại sư đầu đầy mồ hôi, nhưng vẻ mặt vẫn lộ ra niềm tự hào.

- Tốt, bắt đầu đốt lò!

Lúc này, một lần nữa Hỏa Phong đại sư quát lên, nhưng mà hai tay lại chắp để sau lưng, không hề nhúc nhích, Vân Phi Vũ có phần khó hiểu, và sau đó thấy Hỏa Phong đại sư sai mấy tên sai vặt rồi sau đó thần sắc nghiêm túc hướng về phía lò rèn.

Một gã sai vặt mở nắp lò, khiến một lượng khí nóng với ánh sáng màu trắng nhất thời tán ra xung quanh, làm cho mấy tên sai vặt và mọi người xung quanh theo bản năng nheo mắt lại.

Bất quá, mấy tên sai vặt kia vẫn không nhúc nhích, ngược lại đi tới và trên tay cầm theo một cái kìm sắt, họ nhìn chằm chằm vào nơi đang bốc ra khí nóng, rồi nhanh chóng kẹp lấy Ngân Thiết Kiếm cho vào bên trong lò đang chứa một loại chất lỏng màu đen.

“Xoẹt...” Khi thân kiếm đang nóng hừng hực vừa tiếp xúc với chất lỏng, lập tức phát ra âm thanh xoẹt xoẹt.

- Thành công!

Lúc này Tô Tâm Nhu cũng vô cùng kích động, rướn cổ lên cao, cẩn thận nhìn từng chi tiết nhỏ đang diễn ra trên đài cao.

- Aizzz, bất quá cũng chỉ là một thanh Ngân Thiết Kiếm mà thôi, có gì mà phải hưng phấn như vậy chứ!

Vân Phi Vũ thực sự cảm thấy rất buồn chán, đợi đến khi đoán tạo trên đài kết thúc, hắn chán nản bình luận.

- Hừ, tên tiểu tử nhà ngươi là nhà giàu mới nổi, biết cái đéo gì mà nói!

Tiêu Chiến vừa nghe thấy lời của Vân Phi Vũ, lập tức cười trào phúng nói.

- A!? Xin hỏi vị huynh đệ đây là người của môn phái nào, vì sao lại xem thường ta như vậy?

Ngay lúc mọi người xung quanh đang phẫn nộ, chợt nghe thấy Phong Hỏa đại sư nhìn về phía này và hỏi.

Kỳ thực, mặc dù Hỏa Phong đại sư được gọi là danh sư, nhưng thực lực của ông ta cũng không thấp. Vừa rồi ông cũng nghe thấy lời đánh giá của Vân Phi Vũ, hơn nữa trong lời nói của Vân Phi Vũ chứa ý vị xem thường, vì không nhịn được cho nên ông mới hỏi.

- Đúng vậy, tiểu này nhìn thế mà lại ngang ngược, chắc là bởi vì không biết đoán tạo, cho nên khi nhìn thấy quá trình đoán tạo của Hỏa Phong đại sư không tự chủ sinh ra ghen tị.

Công tử Thẩm gia, dù sao cũng có thực lực là Luyện Khí cấp năm, nhiều lần chứng kiến lời nói của Vân Phi Vũ không hề tôn trọng Hỏa Phong đại sư, cho nên không thể nhịn được nữa mà bạo phát.

- Đúng thế, nếu ngươi muốn thì tự mà lên,...đừng có kéo chúng ta vào!

Mọi người bên dưới bắt đầu ồn ào, ai cũng muốn nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Vân Phi Vũ.

Mà sau khi Hỏa Phong đại sư nghe được lời nghị luận của mọi người ở bên dưới, ông đi đến chắp tay với Vân Phi Vũ và nói:

- Vị công tử này có lẽ cũng am hiểu về đoán tạo, nếu như không ngại, công tử có thể đứng dậy tiết lộ một ít bản lĩnh của chính mình cho mọi người xung quanh nhìn được không, hay là công tử cảm thấy thành Vân Châu này là một ngôi miếu nhỏ, không xứng để cho công tử xuất lực?

Không nghĩ tới Hỏa Phong đại sư này cũng có vài phần phong phạm bậc danh sư, lời vừa nói ra, trong ý tứ đã hàm chứa nói lên rằng Vân Phi Vũ chỉ là một tên nói mà không biết suy nghĩ.

Điều này cũng khiến cho Vân Phi Vũ có phần không vui, mẹ nó! Lão tử chỉ nói một chút mà người đã gán cho ta tội danh xúc phạm đến ngươi là sao? Lão tử về sau còn muốn ở trong thành Vân Châu làm ăn đấy!

Nhưng nghĩ thì vậy, còn bên ngoài hắn lại chắp tay hướng về phía Hỏa Phong đại sư và nói:

- Đại sư chê cười rồi, ta cũng chỉ là hạng vô danh tiểu tốt, đối với đoán tạo cũng chỉ có hiểu biết sơ qua mà thôi!

Cái gì? Tên này cũng biết đoán tạo sao?

Mấy người bên phe của công tử Thẩm gia ngay lập tức nhìn về phía Vân Phi Vũ với ánh mắt nghi ngờ, ngay cả Tô Tâm Nhu cũng lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ, Vân thiếu gia thật sự biết đoán tạo sao?

- Con bà nó! Tiểu tử người đừng có mà ra vẻ! Ngươi mà biết đoán tạo thì ta đập đầu vào tường chết?

Mọi người xung quanh bắt đầu ồn ào.

Còn Vân Phi Vũ không nhanh không chậm đi lên phía trước, sau đó nhảy lên đài cao rồi chắp tay và quay về phía mọi người nói:

- Hiểu qua, hiểu qua mà...

Tô Tâm Nhu nhìn thấy người này vẫn còn ra vẻ, nàng thật sự, thật sự là,...bó tay!

- Được lắm! Từ xưa tới nay anh hùng xuất thiếu niên, không nghĩ tới các hạ tuổi còn trẻ mà cũng am hiểu đoán tạo, ta ở thành Vân Châu cũng không ít năm còn chưa nghe danh các hạ, xin hỏi các hạ là?

- Không dám, không dám, vãn bối tên là Vân Phi Vũ. Mặc dù không có danh hiệu đại sư như tiền bối, nhưng bởi vì trong ngày bình thường không có việc gì làm vãn bối cũng thường đoán tạo một ít vũ khí, cho nên cũng hiểu biết một hai, mong rằng tiền bối không để trong lòng những gì vãn bối nói.

Hỏa Phong đại sư sau khi nghe đến đây, khuôn mặt xám xịt, đkm, ở dưới đài thì vênh lắm mà sao bây giờ lại ăn nói lịch sự như thế, ông nhịn không được trầm giọng nói:

- Đoán tạo là một chuyện, nhưng phải bằng bản lĩnh của mình thì mới được mọi người công nhận, vừa rồi lúc công tử ở bên dưới có phê bình thanh kiếm do ta rèn, vậy thì không bằng hôm nay công tử tiết lộ một ít đoán tạo của bản thân, như thế nào?

- Đúng vậy, nên làm như thế...

- Tiểu tử, đừng sợ, thể hiện bản thân cho chúng ta xem đi.

Những người bên dưới, rõ ràng là còn lo thiên hạ chưa đủ loạn, nhao nhao khiêu khích Vân Phi Vũ.

Mấy người Thẩm công tử và Tiêu Chiến cũng cười lạnh, chuẩn bị xem Vân Phi Vũ bị mất mặt trước mọi người.

Khóe miệng Vân Phi Vũ hơi nhếch, nếu người ta đã nói như vậy rồi, thì chính mình cũng không thể mất mặt a! Hắn nhanh chóng nói:

- Được! Nếu đại sư đã mời như vậy, vãn bối mà từ chối thì thật thất lễ, vãn bối đoán tạo một đồ nhỏ nhoi, để tiền bối và mọi người thấy được tay nghề của vãn bối.

- Mời!

Hỏa Phong đại sư không thèm tiếp tục nghe Vân Phi Vũ tự tâng bốc mình, lập tức làm một động tác mời.

Nhưng trong lòng ông cũng có chút khinh thường, dù gì lão tử đây cũng là một Đoán Tạo đại sư cao cấp, sao có thể để một tiểu tử vô danh như ngươi làm trò trước mặt được.

Người bên dưới cũng trào phúng Vân Phi Vũ, tự tâng bốc bản thân, chưa thấy tên nào mặt dày như thế.

Vân Phi Vũ lững thững đi về phía Đài Đoán Tạo, xem qua nhiệt độ lò đốt, sau đó hướng về phía Hỏa Phong đại sư nhìn một cái.

Đại sư ngầm hiểu, ông hướng về phía mấy gã sai vặt và nói:

- Mấy người các người, đi lên làm trợ thủ cho công tử đây.

- Vâng!

Mấy tên sai vặt này bình thường đi theo Hỏa Phong đại sư, cũng xem như nở mày nở mặt, thế mà lần này lại muốn bọn hắn đi làm trợ thủ cho một tên nhóc, khiến trong lòng bọn hắn hơi khó chịu, bất quá sư phụ đã nói như vậy thì phải đành làm theo.

Bếp lò lại một lần nữa được đốt lên, Vân Phi Vũ cởi trường sam của mình ra, chỉ để lại một lớp áo mỏng.

- Hừ! Giả vờ giả vịt!

Tiêu Chiến lạnh lùng nói.

Bất quá, Vân Phi Vũ cũng không thèm để bụng, hắn quay sang nhìn Hỏa Phong đại sư với ánh mắt có phần ngượng ngùng.

Hỏa Phong đại sư tò mò hỏi:

- Sao vậy? Ngươi còn muốn cái gì sao?

Lập tức Vân Phi Vũ vừa cười vừa nói:

- Khụ, ha ha, là như vậy, lần này vãn bối ra ngoài hơi gấp cho nên quên không chuẩn bị tài liệu gì, vừa hay vãn bối nhìn thấy chỗ này còn mấy khối Ngân Thiết, không bằng...

Hỏa Phong đại sư quay sang nhìn mấy khối Ngân Thiết dự bị của mình vẫn còn đó, cái này là hàng dự bị, mang ra để phòng ngừa vạn nhất, không nghĩ tới tiểu tử này lại đánh chủ ý lên mấy khối Ngân Thiết này.

Lời Nhắn Chương 23
Cảm ơn các đạo hữu đã ủng hộ!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.