Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Phong đại sư bắt đầu phô bày.

Phiên bản Dịch · 1819 chữ

Nguồn: TruyenYY

Ở nơi này tốt xấu lẫn lộn, giờ phút này cũng không thể tiếp xúc được với mấy tên công tử thế gia kia được, không bằng đi dạo loanh quanh đây một chút, nói không chừng có thể tìm thấy cơ hội cho người ta vay tiền, dù sao hiện tại thực lực mới là điều quan trọng nhất đó.

Tô Tâm Nhu bị mấy tên thiếu gia kia vậy quanh, nàng càng lúc càng cảm thấy vô vị. Ở nơi tương đối xa kia là đài trung tâm của Đại hội Đoán Tạo, bên đường đi đã có không ít những người tráng hán sung sức, họ đang bắt đầu vận chuyển một ít đồ đạc cùng tài liệu đoán tạo lên trên đài.

- Yên lặng, yên lặng! Đại hội Đoán Tạo sắp được bắt đầu, xin mời mọi người giữ trật tự, tiếp theo đây chúng tôi xin mời Đoán Tạo sư cao cấp duy nhất tại thành Vân Châu, Hỏa Phong đại nhânnnn!

Lúc này trên đài chủ tịch truyền đến thanh âm cao vút, phía dưới mọi người lập tức yên tĩnh lại, ngay cả mấy tên công tử thế gia kia đang tranh giành tình nhân cũng phải nhìn về phía đài chủ tịch với vẻ mặt sùng bái.

Vân Phi Vũ giờ phút này cũng xuất hiện ở phía dưới đài chủ tịch, nhìn lên phía sàn chính, lúc này hắn thấy một nam tử chậm rãi đi lên.

- Vân công tử, đây chính là Hỏa Phong đại nhân.

Tô Tâm Nhu nhìn thấy người xuất hiện ở bên cạnh nàng là Vân Phi Vũ cho nên nhẹ giọng giới thiệu.

Mọi người chỉ thấy người này để trần, trên người lộ ra cơ bắp chắc nịch, mái tóc dài màu đỏ lửa tung bay theo gió, trong tay nắm một cái búa lớn lóe ra kim quang, thoạt nhìn quả thật có mấy phần phong phạm đại sư.

- Cái búa rất không tệ.

Vân Phi Vũ gật gù đánh giá.

Lúc này mọi người xung quanh nghe thấy Vân Phi Vũ nói vậy, nhất thời mặt đều đen lại, thậm chí có mấy người bắt đầu bước ra xa, dường như họ cảm thấy đứng gần loại người như vậy, là một chuyện mất mặt đến nhường nào.

Trong lòng Tô Tâm Nhu cũng rất bất đắc dĩ, nhưng nàng vẫn có lòng tốt nhắc nhở:

- Vân công tử, ở thành Vân Châu này Hỏa Phong đại sư có địa vị rất tôn quý, công tử không thể tùy tiện bình luận như vậy được!

Vân Phi Vũ bất đắc dĩ bĩu môi, thế nhưng hắn cũng không tiện nói gì cả, nếu người khác đã không thích, vậy thì mình nói ít đi một chút là được chứ gì.

Sau khi Hỏa Phong đại sư lên đài, ông sai mấy tên thủ hạ bắt đầu thổi bễ (thổi gió)*, đợi đến khi lửa bắt đầu cháy, ông cúi xuống bên cạnh lấy ra một gói đồ, sau đó bóc lớp vải được bọc bên ngoài ra, ngay sau đó một khối quặng lóe ra ánh sáng xuất hiện trước mặt mọi người.

*Ta nghĩ ở đây là thổi để lên lửa, như kiểu bếp khò.

- Oa! Đó chính là quặng Ngân Thạch!

- Nhìn này khối quặng thạch này có độ tinh tế và chặt chẽ cao như vậy, chắc chắn là cực phẩm Ngân Thạch rồi!

- Lẽ nào... Lẽ nào ngày hôm nay đại sư muốn đoán tạo ra một thanh Ngân Thiết Kiếm?

Sau khi tất cả mọi người nghe được câu này, nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh, Ngân Thiết Kiếm là bảo vật hiếm có đó, không nghĩ tới hôm nay mình lại có thể may mắn được chứng kiến đại sư đoán tạo bảo vật như vậy.

- Ngân Thiết Kiếm?

Vân Phi Vũ có phần không hiểu nhìn về phía Tô Tâm Nhu.

Trên mặt Tô Tâm Nhu giờ phút này cũng đầy vẻ mong chờ, nghe thấy Vân Phi Vũ tò mò hỏi lập tức giải thích:

- Vân công tử, vị Hỏa Phong đại sư rất ít khi đoán tạo vũ khí có thuộc tính, nhưng không ngờ hôm nay lại sử dụng quặng Ngân Thiết, xem ra là chuẩn bị rèn đúc một thanh Ngân Thiết Kiếm có hiệu quả chữa trị.

- Hiệu quả chữa trị?

Vân Phi Vũ càng nghe càng lơ mơ.

- Hừ! Ngay cả Ngân Thiết kiếm cũng chưa từng nghe qua, chả biết ngươi tham gia Đại hội Đoán Tạo để làm gì nữa!

Giờ phút này Tiêu Chiến nghe thấy Vân Phi Vũ nói, liền bắt đầu chế nhạo.

Vân Phi Vũ lườm hắn một cái, cũng không nói gì.

- Thanh Ngân Thiết kiếm lấy nguyên liệu chính là quặng Ngân Thạch, quặng này đã được trải qua tinh hoa nguyệt quang tẩy lễ, nó rất hiếm thấy bởi vì bình thường chỉ có thể lấy được ở trung bộ sơn mạch - nơi mà yêu thú hoành hành, nhưng khi dùng quặng Ngân Thạch để đoán tạo ra vũ khí và có thể phối hợp với công pháp tương ứng thì có thể có thêm hiệu quả chữa trị.

- Hả? Vũ khí không phải nên dùng để công kích sao, làm sao có thể chữa trị đây?

Nghe thấy Tô Tâm Nhu giải thích, Vân Phi Vũ càng không hiểu.

Mọi người không hiểu sao Vân Phi Vũ lại nói ra lời như vậy, nhất thời có người bĩu môi, phẫn nộ đủ thể loại.

- Làm sao, ta nói gì không đúng sao?

Lúc này Tô Tâm Nhu cũng có chút sững sờ, nàng hơi có phần do dự nói:

- Vân công tử nói không sai, chẳng qua là do Ngân Thiết Kiếm khá hiếm thấy, có điều quặng Ngân Thiết này có tính chất mềm, rất khó luyện chế, hôm nay đại sư sử dụng khối quặng này chắc là để mọi người chiêm ngưỡng tài nghệ của ông, cũng có thể khiến cho mọi người ở đây mở mang thêm một chút kiến thức.

Lúc này Vân Phi Vũ mới hiểu được, thì ra là làm dáng, vốn trong lòng hắn còn có phần đánh giá cao vị Hỏa Phong đại sư này, nhưng hiện tại lại có phần mất hứng.

- Được rồi, được rồi, ngươi khồng cần nhiều lời, ý cảnh của đại sư không phải là điều mà ngươi và ta có khả năng đoán được, ngươi nếu không muốn xem thì đi ra chỗ khác, chúng ta không muốn có người ở đây ồn ào, quẫy nhiễu chúng ta xem đại sư luyện chế vũ khí.

Công tử nhà họ Thẩm càng ngày càng thấy chán ghét Vân Phi Vũ, hắn liếc nhìn Vân Phi Vũ và nói.

Mọi người thấy Vân Phi Vũ bị người khác ghét bỏ, bề ngoài thì không ai nói gì, nhưng trên mặt lại tỏ ra vui vẻ.

Đáng đời, chỉ là con của một nhà giàu mới nổi, cũng dám ở trong đại hội lắm mồm, giờ phút này Tiêu Chiến nhìn thấy tình cảnh như vậy, hắn càng lúc càng thoải mái, vui vẻ.

Hỏa Phong đại sư đứng trên đài, thật ra cách đám Vân Phi Vũ cũng không xa, giờ phút này nghe mấy mọi người nói chuyện như vậy, khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt, sau đó ông ném khối Ngân Thiết vào bên trong lò lửa.

Hai tay phát lực, rất nhanh một luồng ánh sáng màu vàng hiện lên trên tay của ông.

- Oa! Chỉ vừa mới bắt đầu mà đã dùng linh khí để đoán tạo, hôm nay đại sư đúng là đã bỏ ra hết tâm huyết của mình.

Mọi người lại một lần nữa thán phục, ngày thường lúc đại sư đoán tạo, cũng chỉ khi đoán tạo gần thành công mới dùng đến linh khí để phụ trợ, không nghĩ đến lần này, đại sư vừa mới bắt đầu liền sử dụng linh khí, cứ như vậy, quặng ở bên trong lò được linh khí tôi luyện, linh khí xung quanh đã hoàn toàn dung nhập vào quặng Ngân Thiết. Phẩm chất của vũ khí sẽ tăng lên rất nhiều, thế nhưng yêu cầu về Đoán Tạo Sư cũng cần lớn hơn, không chỉ tiêu nhiều hao thể lực, mà cũng tiêu hao rất nhiều linh khí hơn so với đoán tạo bình thường.

Vân Phi Vũ nhìn Hỏa Phong đại sư ở trên đài đang ra sức, căn bản cũng chả có bao nhiêu cảm xúc, trong đầu hắn vẫn nghĩ cách làm sao cho người khác vay tiền.

Tuy rằng vừa rồi bị mấy người trào phúng, nhưng mà ăn được vào trong mồm mới là tốt nhất, chỉ cần mình có thể cho bọn họ vay tiền, vậy thì mình có thể được lợi rất nhiều, cần gì phải so đo với mấy câu nói linh tinh không quan trọng này làm gì cơ chứ!

Dù sao thực lực mới là vương đạo mà!

Nhưng là giờ phút này tất cả mọi người nhìn lên trên đài chuyên chú như vậy, cũng không tiện cho mình làm ăn, không thể làm gì khác đành nhìn xem Hỏa Phong đại sư biểu diễn.

"Leng keng, leng keng. . . . . . "

Đại sư bắt đầu rèn đúc, linh khí màu vàng trên tay lan đến bên trên thiết chùy, mỗi một lần đánh xuống, chuỳ sắt cùng quặng va chạm vào nhau, đều bắn ra không ít linh khí, khiến chúng tiêu tán.

Bên người Hỏa Phong đại sư cũng có mấy tên tùy tùng, trên tay họ người cầm khăn mặt, người cầm kìm sắt, xem ra đều là mấy người làm hậu cần.

Vân Phi Vũ cảm thấy chuyện này lửa cũng khá lớn, xem ra vị Hỏa Phong đại sư này phô trương cũng không nhỏ a, có điều như vậy cũng bớt cho đại sư được không ít thời gian, thêm than đá, kéo bễ thổi gió đều đã có thuộc hạ làm, ông ta chỉ cần tập trung đánh là được rồi.

Nhìn một lúc, Vân Phi Vũ thấy có chút khô khan, thậm chí có phần buồn ngủ, hắn nhìn sang bên cạnh, thấy trên mặt Tô Tâm Nhu tràn đầy vẻ sùng bái, hắn không thể làm gì khác đành lắc đầu một cái.

Thứ này mình cũng biết thì có gì đáng xem chứ.

Nhưng nhìn xung quanh, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ như say như si, không nghĩ đến cái nghề Đoán Tạo ở thế giới này lại nổi tiếng như vậy.

Có điều suy cho cùng, từ khi Vân Phi Vũ xuyên qua nơi này đến bây giờ, Đoán Tạo Sư cũng khá hiếm thấy, mình cũng là nhờ hệ thống mới có thể đạt được nghề tốt như vậy.

Lời Nhắn Chương 22
Cảm ơn các đạo hữu đã ủng hộ !
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.