Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta muốn cho vay tiền, ta muốn thăng cấp

Phiên bản Dịch · 2094 chữ

Dịch và Biên: tinhtinh

Bây giờ hắn đã thực sự trở thành Luyện Khí cảnh cấp một hoàn mỹ, hơn nữa lại có thêm kỹ năng Phục Hổ Quyền khiến cho uy lực tăng lên hai trăm phần trăm.

Hùng Bá thì đã làm sao?

Cũng bất quá chỉ là Luyện Khí cảnh cấp một mà thôi.

Vừa hay đúng lúc cuộc chiến đấu trên diễn võ đài sắp đi đến hồi kết, mà vận may của Hùng Bá lại quá kém, bị đối thủ quật một cái ngã lăn trên mặt đất. Mọi người bên dưới khán đài nhìn thực lực song phương chênh lệch nhau quá lớn không khỏi lắc đầu ngán ngẩm.

- Mẹ kiếp, vận may hôm nay quá chó đẻ, lại thua! Thôi, đếch xem nữa, về nhà ngủ cho sướng.

Hùng Bá buồn bực phất phất tay, chuẩn bị dẹp đường trở về phủ, quả nhiên giống như người trẻ tuổi lúc trước đã nói, Hùng Bá căn bản không nhớ tới chuyện trả tiền.

Nhưng kết quả Hùng Bá vừa mới bước đi được một khoảng, hắn nhìn thấy công tử quần là áo lượt vừa rồi cho hắn mượn tiền đang đứng chặn đường của hắn.

- Này, tiền vừa rồi ngươi mượn ta bao giờ thì trả hả?

Vân Phi Vũ nhìn vào mắt Hùng Bá, lạnh lùng nói.

Mắt thấy thiếu niên nhỏ yếu trước mặt này, vừa rồi bị thua nên tâm trạng Hùng Bá không được thoải mái, hắn nở nụ cười khinh thường, sau đó hắn lạnh nhạt nói:

- Mới vừa rồi khách khí với ngươi, ngươi lại coi là thật, lão tử vốn không có ý nghĩ sẽ trả lại tiền cho ngươi. Ta cho ngươi một cơ hội, cho phép ngươi tới khiêu chiến ta, nếu ngươi thắng thì ta sẽ trả lại tiền cho ngươi. Nếu như ngươi đã không có gan khiêu chiến vậy thì cút đi.

Bình thường nếu dùng một chiêu này, những người cho Hùng Bá vay tiền cũng coi như xong không dám ý kiến gì. Bởi vì thời điểm Hùng Bá tìm đối tượng cho hắn mượn, đối phương đều có trong tay ít tiền và đều là những người nhỏ yếu.

Nhưng ngày hôm nay chiêu này không được như ý chủ nhân của nó muốn, chỉ thấy thiếu niên vẫn đứng chắn ngang trước mặt hắn không có ý lùi bước, trái lại hai mắt phát sáng như sao nhìn hắn chằm chằm và nói:

- Tốt!

- Hừ, đúng là tiểu tử không biết tự lượng sức mình, tiếp theo Hùng gia gia sẽ cho ngươi nếm thử tư vị của Phục Hổ Quyền, xem tiểu tử ngươi còn dám đến tìm ta đòi tiền nữa không!

Hùng Bá nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn, lộ ra một hàm răng ố vàng to lớn.

Người đi đường xung quanh nhìn thấy lại có người muốn tỷ thí, vừa rồi còn đang tản ra lại lập tức tụ tập lại.

Người trẻ tuổi vừa rồi còn khuyên ngăn Vân Phi Vũ, nhanh chóng ở phía sau Vân Phi Vũ hét lớn:

- Lão đệ, vì một chút tiền này không nên dại dột mà đi phân cao thấp với Hùng Bá, chỉ uổng công chịu đánh, mau xuống đây đi.

Sau khi nghe được lời đó, Vân Phi Vũ tự tin cười, chính mình và Hùng Bá võ kỹ đều giống như đúc, hơn nữa trải qua sự nâng cấp từ hệ thống, uy lực đã tăng lên gấp đôi, người chịu đòn vốn không phải là mình.

Dưới khán đài mọi người nhìn thấy người muốn khiêu chiến Hùng Bá là con trai của ông chủ tiền trang, tất cả đều nghĩ thầm tiểu tử này lớn lối không phải lúc, nhìn xem cánh tay của Hùng Bá cũng to bằng bắp đùi ngươi rồi kìa.

- Ai, đúng là nghé con không sợ hổ, Hùng Bá có thực lực Luyện Khí cảnh cấp một đỉnh phong đấy.

Một vị đại thúc trung niên không nhẫn tâm nhìn chỉ âm thầm lắc đầu lo lắng thay Vân Phi Vũ.

Trên quyền đài diễn võ trường, Hùng Bá nhìn thiếu niên tay chân gầy gò đứng đối diện với mình, lớn tiếng trêu chọc:

- Tiểu tử, có muốn Hùng gia gia chỉ chấp ngươi một tay?

Bây giờ hắn có hệ thống bên người, cho nên giờ khắc này Vân Phi Vũ không hề lo sợ Hùng Bá, không quan tâm đối phương trào phúng ra sao, Vân Phi Vũ chỉ cười nhạt một tiếng, chậm rãi đưa bàn tay phải ra rồi nắm thành quả đấm, tiếp đó duỗi ra ngón tay cái và hạ xuống cánh tay!

- Muốn chết!

Hùng Bá thấy Vân Phi Vũ thủ thế, hai mắt trừng lớn, gầm lên một tiếng.

Tiếp theo thân thể vạm vỡ của Hùng Bá lao nhanh như chớp, hướng về phía Vân Phi Vũ đánh xuống một quyền, mắt thấy thanh mang từ quyền của Hùng Bá bắn nhanh lao tới thân thể gầy yếu của Vân Phi Vũ, dưới khán đài dân chúng đang vây xem cũng nhịn không được thốt lên một tiếng.

Vân Phi Vũ nhìn khí thế này của Hùng Bá, nội tâm tuy căng thẳng nhưng chưa tới mức hoảng loạn. Thả lỏng cơ thể, dẫn dắt một luồng linh khí bá đạo mãnh liệt từ trong đan điền bùng lên, trong nháy mắt hội tụ lại trên hữu quyền của hắn.

Hùng Bá thấy Vân Phi Vũ đứng yên không nhúc nhích, còn tưởng rằng bị mình dọa thành choáng váng, trên mặt hắn nụ cười càng thêm dữ tợn. Chính hắn có thể chỉ trong một quyền sẽ xóa bỏ được tiểu tử không biết trời cao đất rộng gì trước mắt này, ở thế giới này, chuyện người chết trong việc tỷ thí nhiều không kể xiết, cấp trên căn bản sẽ không vì chuyện này mà truy cứu trách nhiệm.

- Mau tránh ra nhanh đi!

Người trẻ tuổi gầy yếu kia nhanh chóng nhắc nhở Vân Phi Vũ vẫn đứng im một chỗ không động đậy.

- Đứa nhỏ này chết chắc rồi, haizz!

Khán giả nhìn thấy quyền của Hùng Bá đã sắp rơi vào người của Vân Phi Vũ, không khỏi tiếc nuối nói.

Nói thì chậm nhưng xảy ra lại rất nhanh, chỉ thấy Vân Phi Vũ vốn không nhúc nhích lại bỗng nhiên động đậy.

Thân hình hắn chớp nhoáng một cái, quyền bên tay phải pha lẫn một ít tư thế sấm sét, đi sau mà đến trước, toàn bộ quyền xuất ra đều kèm theo một tia thanh mang, trên không trung thậm chí còn mơ hồ truyền ra âm thanh của hổ khiếu.

Hống_!!

Trong ánh chớp, nắm đấm của hai người chạm vào nhau.

Oanh_!!

Diễn võ đài khói bụi nổi lên bốn phía, tất cả mọi người đều nghe thấy âm thanh vang lên ầm ầm, ngoài ra không còn nhìn thấy gì khác.

Một tên tay trói gà không chặt đối đầu với một Võ giả Luyện Khí cấp một, kết quả thế nào không cần nghĩ cũng biết.

Chờ đến khi khói bụi tản đi, chỉ thấy thân thể to lớn của Hùng Bá ngã khụy trên mặt đất, khóe miệng của hắn thậm chí còn rướm ra máu tươi li ti, hai mắt mở to, vẻ mặt hắn không thể tin nổi nhìn cánh tay của bản thân bị vặn lệch đi một góc nhỏ.

Bên dưới khán đài truyền đến từng trận xì xào.

Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, tại sao người ngã xuống lại là Hùng Bá? Vốn đang náo động đột nhiên lại tĩnh lặng dị thường, tất cả đều tập trung nhìn Vân Phi Vũ đang ngạo nghễ đứng trên võ đài.

Lúc này Vân Phi Vũ cũng nhìn quyền bên tay phải của mình, trong lòng thì lại thầm nghĩ: “Đây chính là uy lực của Phục Hổ Quyền khi gấp đôi sao? Cái hệ thống này thực sự là quá thô bạo rồi? Đây chính là võ giả Luyện Khí cấp một a! Làm sao có thể chỉ một quyền đã bị đánh bại thế kia?”

- Ngươi...ngươi cũng biết Phục Hổ Quyền!

Giờ khắc này vẻ mặt Hùng Bá vừa khiếp sợ vừa không thể tin nổi nửa ngồi nửa quỳ trên mặt đất nói.

- Nhớ trả tiền lại cho ta.

Bỏ lại câu nói này, Vân Phi Vũ cũng không tiếp tục ở lại mà quay người rời đi diễn võ đài.

Vân Phi Vũ đi rồi, qua thêm một lúc, diễn võ đài bắt đầu sôi sục lên!

- Trời ơi! Vừa nãy đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Hùng Bá thế mà lại thua?

- Đúng vậy, Luyện Khí cấp một lại có thể bị thua trong tay một người trẻ tuổi gầy yếu kia!

- Thật quá lợi hại, đứa trẻ đó đã làm như thế nào?

...

Vân Phi Vũ vừa về tới nhà, lập tức chạy như bay vào phòng của mình, đem cửa phòng đóng kín, ngồi yên trên giường bắt đầu nghiên cứu hệ thống đại chủ nợ này.

- Hệ thống, có phải chỉ cần ta cho đối phương mượn tiền là có thể thu được võ kỹ của đối phương không? Nếu như ta cho không tiền cho người khác, liệu vẫn còn có thể thu được kỹ năng từ đối phương không?

Vân Phi Vũ trực tiếp hỏi vấn đề quan trọng nhất.

Hệ thống:

- Kí chủ phải cho đối phương vay tiền, hơn nữa phải để cho đối phương đồng ý với giao dịch này, mới có thể thu được kỹ năng của đối phương. Trước mắt hạn cho vay thấp nhất là 100 đồng, thấp hơn sẽ không còn hiệu lực.

Quả nhiên, xem ra tặng không tiền là không được, trước tiên phải xác định rõ quan hệ cho vay từ song phương, hơn nữa còn có kim ngạch hạn chế.

- À ra thế... Vậy thì trừ thu được võ kỹ, ngươi còn có công năng gì khác không?

Vân Phi Vũ lại hỏi – Ví dụ như linh khí đạt tới mức tối đa thì làm thế nào để đề cao? Làm thế nào để khôi phục linh khí?

Hệ thống:

- Ngoài trừ thu được hệ thống, cũng có thể thu được kỹ năng trong nghề nghiệp của đối phương. Có điều mỗi một người đi vay chỉ có thể chắt lọc ra một kĩ năng. Đồng thời, nếu người đi vay đã trả nợ xong hoặc người đi vay đã chết thì kĩ năng có đối phương sẽ được đổi thành điểm kinh nghiệm, để kí chủ thăng cấp. Mỗi lần kí chủ lên một cấp độ nhỏ của Luyện Khí cảnh, sẽ tăng thêm mười điểm linh khí tối đa, ngoài ra tốc độ khôi phục linh khí mỗi phút được 1%.

Còn có loại công năng này nữa sao?

Vân Phi Vũ vừa nghe xong vô cùng sung sướng, phải biết rằng, vừa rồi khi hắn sử dụng Phục Hổ Quyền, linh khí bên trong đan điền đã bị rút cạn đi gần một nửa.

Xem ra sau này phải nhanh chóng đề cao thực lực, như vậy sau này nếu lấy được kĩ năng lợi hại hơn mà phải chờ vài chục phút mới có thể sử dụng được, thời gian kéo dài như vậy hắn sẽ bị đối thủ giết chết bao nhiêu lần cho vừa?

Phải biết, tại dị thế Đại Lục này, tu luyện giả từ cấp thấp đến cao được chia thành: Luyện Khí, Hóa Hình, Linh Động, Ngưng Thần, Quy Khư, Hiển Thánh, Tề Thiên, mỗi một giai đoạn được chia thành mười cấp. Mà Linh Động kỳ là ranh giới tu luyện của võ giả trên đại lục, toàn bộ trong thành Vân Châu chỉ có ba gia tộc lớn mới có cao thủ Linh Động kỳ tọa trấn. Cho tới cảnh giới Tề Thiên, dường như chỉ tồn tại trong truyền thuyết, đã mấy ngàn năm trên đại lục chưa từng xuất hiện cao thủ như vậy.

Vốn là phế vật trong việc tu luyên cho nên Vân Phi Vũ rất tuyệt vọng, nhưng bây giờ bên cạnh hắn có một hệ thống, như vậy chắc chắn sẽ không còn giống như lúc trước!

Nghĩ tới đây, Vân Phi Vũ ra sức nắm chặt nắm đấm, cười to:

- Ha ha ha, ta muốn cho vay tiền, ta muốn thăng cấp!

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 38
Lượt đọc 964

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.