Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống phải thấy người, chết phải thấy xác

Phiên bản Dịch · 1617 chữ

Dịch: Tĩnh

Vân Phi Vũ cười cười lắc đầu, tất cả cái này đều nằm trong sự tính toán của hắn.

Hắn nắm chắc tâm tư của Tư Đồ Nhất Bá, lão ta tuyệt đối sẽ không đuổi theo hắn rời khỏi nơi này, dù sao sự kiện dính dáng đến Tử Tiêu thú liên quan quá lớn, bằng vào vị trí bây giờ của hắn trong lòng dong binh, nếu mình đem chuyện ngày hôm nay nói ra thì áp lực dư luận như vậy, mặc dù Vạn Kiếm Sơn cường đại cũng có phần không chịu nổi.

- Tư Đồ Nhất Bá, bây giờ trước tiên ngươi ngăn chặn kịch độc trong cơ thể rồi hãy nói, độc vật Độc Môn, mặc dù ngươi là Linh Động cấp năm cũng không có khả năng hoàn toàn không sợ!

Vân Phi Vũ hô to một tiếng, lau khô vết máu ở khóe miệng, cắn răng đứng lên.

Tinh tế cảm thán một phen, dưới một kích này trên xương sườn bị gãy bốn cái, nội thương ngoại thương hỗn hợp, bên dưới vô cùng đau đớn, thân thể hắn cũng có chút không nhịn được, đi lại rã rời, lảo đảo nghiêng ngả đến gần phía Tử Tiêu thú.

- Ngăn hắn lại cho ta, ta muốn ở ngay trước mặt hắn đem Tử Tiêu thú rút gân lột da, lấy nội đan Tử Tiêu thú ngay trước mặt hắn, tất cả điều này, ta muốn cho Vân Phi Vũ ngươi biết, việc Tử Tiêu thú chết thảm ngươi cũng không thoát được liên quan!

Tư Đồ Nhất Bá thấy dáng vẻ như vậy của Vân Phi Vũ, còn muốn đến trước người Tử Tiêu thú, lão ta cười âm u, giọng khàn khàn kiệt lực hướng về phía đệ tử Vạn Kiếm Sơn đứng ở phía sau hét lớn.

- Aizzzz, Vân công tử, đắc tội rồi, chớ trách chúng ta!

Một tên đệ tử Vạn Kiếm Sơn tiếc hận đi tới, không hề chần chờ trực tiếp lắc mình về phía trước đánh vào Vân Phi Vũ.

- Lôi Ảnh Tam Thiên!

- Đinh, sinh mệnh của kí chủ đang trong tình trạng khác thường, vũ kỹ Lôi Ảnh Tam Thiên mất đi hiệu lực!

Mất đi hiệu lực? Cái quỷ gì thế!

Vân Phi Vũ lại tiếp tục thử Du Long Bộ, Kim Chung Cháo, nhưng kết quả đều giống nhau, mất đi hiệu lực!

Trên mặt Vân Phi Vũ xuất hiện vẻ tuyệt vọng, nguyên bản Vân Phi Vũ còn ôm một chút hy vọng, nhìn vài tên đệ tử Vạn Kiếm Sơn đang đi tới thì cười khổ một tiếng, khó khăn đi tới, nhưng lúc này hắn đã mất đi sức chống lại.

Thân thể bị thương nặng, hệ thống mất đi hiệu lực, làm cho Vân Phi Vũ mất đi sức phản kháng.

Hiện tại hắn chỉ cầu Tử Tiêu thú còn có năng lực tự vệ.

Thế nhưng, sức mạnh của Tử Tinh Hộ Bích đã tan hết, Tử Tiêu thú cũng chỉ còn lại chút hơi thở, cho dù những đệ tử của Vạn Kiếm Sơn này chỉ có thực lực Luyện Khí cấp năm hay Luyện Khí cấp sáu thì cũng thể địch lại được.

"Thình thịch!"

Chú ý trong chốc lát, mặc dù đệ tử Vạn Kiếm Sơn đi thẳng tới, một quyền một cước, lại thêm một chưởng, thân thể Vân Phi Vũ tàn phá không chịu nổi lần nữa bay ra, lúc này đây bay thẳng vào thân thể to lớn của Tử Tiêu thú. Vân Phi Vũ kêu đau một tiếng, khóe miệng tràn máu, thậm chí lỗ tai, lỗ mũi đều có máu tươi chảy xuống, thân thể co rúm lại, không thể đứng lên được!

"Thực sự phải thất bại sao?" Vân Phi Vũ bất đắc dĩ nhắm mắt lại.

Nhìn về hướng thành Vân Châu nhớ lại chuyện đã qua, trong đầu hắn bắt đầu nghĩ từng người. Phụ thân, quản gia, bách tính thuần phác, mọi người bây giờ chắc chắn đang vui mừng vì nạn sâu bệnh đã được giải quyết.

Bọn họ nhất định sẽ không nghĩ tới, một hồi thiên tai sâu bệnh qua đi, cho dù phá hoại đến mức nào cũng sẽ không mất đi tính mệnh, thế nhưng nếu ma thú công thành thì người trong thành chắc chắn sẽ gặp tử vong.

"Ta sẽ cố gắng, thực sự cố gắng, nhưng tiếc rằng!" Từng giọt từng giọt nước mắt Vân Phi Vũ rơi xuống, là bi thương, là không cam lòng, còn có không đành lòng.

Cảm giác được hơi thở hỗn loại ở bên cạnh mình, nội tâm Vân Phi Vũ bắt đầu xuất hiện một tia sụp đổ, có tâm để ngăn nhưng tiếc rằng thực lực lại không đủ.

Thế giới này, cuối cùng cũng là thế giới của cường giả, cho dù chính mình có lòng nhân nghĩa, đối mặt với thực lực cường ngạnh, cuối cùng cũng là mộng mà thôi.

Nếu như lại có cơ hội, Vân Phi Vũ chắc chắn sẽ dốc hết tất cả mọi thứ bên ngoài, bằng vào hệ thống leo lên võ đài của cường giả!

- Đinh! Tử Tiêu thú thỉnh cầu tiến hành giao lưu với kí chủ, ngài có muốn mở ra chức năng thú ngữ không?

- Mở ra!

Lần nữa mở ra kỹ năng thú ngữ, Vân Phi Vũ còn chưa kịp hỏi thì đã nghe thấy thanh âm đứt quãng của Tử Tiêu thú.

- Ta chết... Hài tử của ta... Phải sống!

- ...

Lúc này, Vân Phi Vũ cũng không biết nên nói cái gì, dưới loại tình huống này, ngay cả năng lực để bảo vệ tiểu Tử Tiêu thú cũng không có, đối mặt với lời cầu xin của Tử Tiêu thú, Vân Phi Vũ chỉ có thể giữ im lặng.

"Oanh!"

Đột nhiên, ngay tại thời điểm kiếm của đệ tử Vạn Kiếm Sơn chuẩn bị tiếp xúc với Vân Phi Vũ, thân thể to lớn của Tử Tiêu thú bất chợt chuyển động, bỗng nhiên ở phía sau bộc phát ra linh lực cực lớn, linh lực biến hóa như gió khiến mọi người chấn động, một trảo của Tử Tiêu thú bắt lấy thân thể của Vân Phi Vũ, rồi hướng về phía sau vách núi nhảy xuống.

Đệ tử Vạn Kiếm Sơn tiếc hận lắc đầu, đại chiến một trận, lại thành công toi, Tử Tiêu thú và Vân Phi Vũ cuối cùng cũng bỏ mình, ba thế lực lớn đều làm căng, thật không biết người cuối cùng thu lợi là ai.

Muốn nói là Vân Phi Vũ, nhưng không ai cảm thấy hắn có thể còn sống.

Phải biết rằng, vách núi nghìn trượng, bên dưới vách núi ấy là Ma Thú Sâm Lâm.

Một người trọng thương gần chết, dù cho kỳ tích xuất hiện cũng không có khả năng sống sót trong hoàn cảnh như thế.

Tư Đồ Nhất Bá đẩy đoàn người ra, hắc tuyến trên mặt tiêu thất hầu như không còn, độc tố cũng đã hoàn toàn khống chế được, nhìn mây mù lượn lờ quanh vách núi sâu nghìn trượng này, sắc mặt âm trầm như muốn nhỏ ra máu.

- Chết tiệt, phát ra Vạn Kiếm Thiết Lệnh cho ta, đệ tử của Vạn Kiếm Sơn toàn bộ đi tìm nơi hạ lạc của Vân Phi Vũ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, thả ra tin tức Vân Phi Vũ đánh chết Tử Tiêu thú, lấy tiểu Tử Tiêu thú. Lúc này đây, cho dù Vân Phi Vũ tan xương nát thịt, ta cũng muốn hắn chết không thanh thản.

- Thiết Tứ, điều động đệ tử ngoại môn Vạn Kiếm Sơn, đem tiền trang Vân gia cùng với tất cả sản nghiệp vây lại cho ta!

Ở trong sự nhận thức của lão ta, Tử Tinh Hộ Bích vừa vỡ, linh lực của Tử Tiêu thú lập tức tan hết, nhưng lão thật không ngờ Tử Tiêu thú vẫn còn sức lực, một kích bất ngờ này hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi khống chế của Tư Đồ Nhất Bá.

Tình huống như vậy, chỉ cần xử lý không tốt một bước thì Tư Đồ Nhất Bá sẽ trở thành tội nhân của toàn bộ thành Vân Châu, cho dù là Vạn Kiếm Sơn cũng không bảo vệ được lão.

- Lui, nếu có tin tức thì lập tức gửi tín hiệu.

Tư Đồ Nhất Bá phẫn nộ nói, trực tiếp mang theo mọi người rời khỏi vách núi.

Tại thời điểm một khắc đồng hồ Tư Đồ Nhất Bá rời đi thì một đạo thân ảnh từ từ hiện lên tại chỗ đó, sắc mặt nghiêm túc như suy nghĩ điều gì.

- Lôi Ảnh Tam Thiên? Không nghĩ tới tại một nơi hẻo lánh này lại có thể chứng kiến một kỹ năng như vậy, tiểu tử này xem ra cũng có chút kỳ ngộ, cũng không biết có may mắn như vậy, thì mạng sống có thể giữ lại được hay không!

Một phen lẩm bẩm rồi thu lại thành tiếng thở dài.

- Già rồi già rồi, còn muốn hành hạ bà già này như thế, nếu không phải người nhà họ Vân thì ta sẽ mặc kệ tiểu tử này, bản lĩnh không lớn vậy mà còn khoe tài, giống hệt cha hắn!

- Bất quá có thể thu được ý tốt của Tử Tiêu thú, một phen trả giá này cũng coi như gặp may.

Lại cảm khái một phen, thân ảnh lóe lên, trực tiếp nhảy xuống vách núi, chỉ trong thời gian một hơi thở biến mất không còn tăm hơi.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.