Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Mẹ... Mẹ..."

Phiên bản Dịch · 1509 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

"Vù vù!"

Tiếng xé gió không ngừng vang bên tai, Vân Phi Vũ cảm giác được cả người đều nhẹ bỗng, hắn chỉ cảm thấy một lực lượng khổng lồ ở phía trước, đem cả người hắn bao lại, sau đó thì trực tiếp bắt đầu rơi xuống dưới.

Vốn cho là, cái này là dấu hiệu tử vong, là cảm giác linh hồn xuất khiếu trong truyền thuyết.

Thế nhưng chỉ trong khoảng nửa khắc, tiếng gió gào thét cùng với thanh âm nhắc nhở từ hệ thống, cho hắn biết chuyện gì đang xảy ra.

- Đinh, trạng thái dị thường của kí chủ được giải trừ, nhận được lực lượng trị liệu, tình trạng cơ thể khôi phục 80%.

Vân Phi Vũ nhanh chóng mở mắt, chỉ là vừa mắt mở, khung cảnh phía trước khiến cho hắn kinh sợ một phen.

Chỉ thấy dưới tảng đá cao chót vót, trên người mình mơ hồ có một tầng ánh sáng màu tím, đang nhanh chóng chữa trị thân thể mình.

"Đây là..." Trong lòng Vân Phi Vũ kinh ngạc, đối với tầng lực lượng thần bí này có phần hơi khó hiểu, thế nhưng hắn biết, lực lượng này tuyệt đối không phải đến từ hệ thống.

Vẻn vẹn trong nháy mắt, Vân Phi Vũ không kịp nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên trầm xuống, trong nháy mắt xuất ra Kim Chung Cháo, đem toàn thân mình bao vây lại, thế nhưng sau một khắc truyền đến cảm giác chấn động kích liệt. Vân Phi Vũ ngất ngây như con gà tây ngã sang chỗ xa, lực lượng khổng lồ trực tiếp tạo thành một cái hố lớn trên mặt đất.

Bụi mù mông lung, cơn giận của Vân Phi Vũ nghẹn ở trong lòng, suýt chút nữa hít thở không thông.

Không biết trôi qua được bao lâu, Vân Phi Vũ mới từ từ tỉnh táo lại, lúc này hắn mới tra xét tình trạng thân thể của mình, thì ngạc nhiên phát hiện, tu vi của mình lại có thể từ trong nửa trạng thái hôn mê đạt tới Luyện Khí cấp tám!

Vân Phi Vũ nhanh chóng điều tra hệ thống, nhìn rồi mới thật sự xác định, bản thân mình tự tiến giai rồi.

- Họ và tên: Vân Phi Vũ.

- Thân phận: Thiếu trang chủ tiền trang Linh Vân.

- Cấp độ: 18 (Luyện Khí cấp tám hoàn mỹ).

- Linh khí: 200/200.

- Kinh nghiệm thăng cấp: 400/1000.

- Đánh giá tổng hợp: Yếu gà.

Vẫn là yếu gà như trước, thế nhưng xác thực đẳng cấp đã tăng lên một bậc, đây là tình huống gì, không chỉ có thăng cấp mà còn thêm bốn trăm điểm kinh nghiệm.

Vân Phi Vũ hơi ngây dại, sau đó cẩn thận tra xét vẫn không phát hiện điểm dị thường gì, cuối cùng trực tiếp đem ánh mắt đặt lên trên người Tử Tiêu thú.

- Chẳng lẽ là nó?

Vân Phi Vũ nghi hoặc một tiếng, đứng dậy thì một lần nữa lại phát hiện trên người tràn đầy khí tức màu tím, giống như một tầng áo giáp, hình thành một đường hoa văn tinh mịn, vừa vặn bao lấy chính mình, thanh sam bị tàn phá khiến cho da thịt bị lộ ra ngoài, da vốn từ màu trắng biến thành màu tím, giống như máu bị ứ đọng, vết tích bị người ta đánh lưu lại.

- Đây là vật gì, xấu quá đi!

- Đinh! Phát hiện thiên phú truyền thừa, Tử Vân Hộ Văn!

Hình như là để giải đáp nghi ngờ của hắn, thanh âm của hệ thống truyền tới rất đúng thời điểm.

Vân Phi Vũ nhanh chóng mở ra bảng kỹ năng, tại phía dưới cột kỹ năng có ghi bốn chữ rất rõ ràng.

- Tử Vân Hộ Văn: Nội đan do Tử Tiêu thú chủ động nổ mà hình thành, là quà tặng mà Tử Tiêu thú đền đáp ơn cứu giúp của kí chủ.

- Cấp độ: Huyền giai cấp thấp, có thể phát triển.

Tự bạo nội đan, nhìn xong giới thiệu này, Vân Phi Vũ chỉ cảm thấy đại não mình ầm vang một tiếng, tiếp đó cũng không có tâm tư kiểm tra uy lực của vũ kỹ. Lúc này, hắn chỉ có một loại cảm giác ngày tận thế đang đến.

Tử Tiêu thú tự bạo nội đan, đây là báo hiệu cho điều Tử Tiêu thú đã chết, ma thú công thành là điều không thể tránh.

"Ríu rít!"

Tử Tiêu thú bên cạnh vừa xong, Vân Phi Vũ đột nhiên nghe được một tiếng rất nhỏ, như là tiếng khóc, hoặc như là một loại thú hống, không nói nổi ra tiếng.

Thân thể Tử Tiêu thú to lớn, lại va chạm xuống độ cao như vậy, vết máu tầng tầng lớp lớp, mà nơi bộ phận nhô ra rõ ràng xuất hiện dấu hiệu xương cốt lộn xộn.

- Xong, thực sự xong rồi!

Vân Phi Vũ chán chường ngồi trên mặt đất, ngay cả điều sung sướng vì mình được sống sót cũng biến mất sạch sẽ.

Đã điều tra qua hơi thở của Tử Tiêu thú, hơi thở sinh mệnh hoàn toàn không còn, ngay cả hơi thở trong bụng cũng không còn.

Cứu giúp lần này, lại nhiều khó khăn như vậy, đã thế lại thất bại, mặc dù Vân Phi Vũ biết, chuyện đến bước này, hắn có thể sống sót đã là một kỳ tích, thế nhưng hắn vẫn đau lòng, tự trách tại sao thực lực mình thấp.

"Ríu rít..."

Lại tiếng kỳ lạ ấy, hai mắt không ánh sáng của Vân Phi Vũ tùy ý quét một cái, chứng kiến cách đó không xa có một con thú nhỏ, đang lảo đảo nghiêng ngả muốn bò tới đây.

Rất là tùy ý liếc mắt một cái, Vân Phi Vũ vẫn đắm chìm trong bi thương, nghĩ đối sách nhưng suy nghĩ trước sau vẫn không nghĩ được biện pháp nào.

- Còn nhỏ như vậy cũng có thể sống, vậy còn có thể còn một chút cơ hội, aizzz...

"Nhỏ? Hài tử? Thú nhỏ?" Bỗng nhiên Vân Phi Vũ khiếp sợ quay đầu, nhìn thú nhỏ lông xù màu tím kia, trong lòng máy động, suýt chút nữa vui mừng thành tiếng, thú nhỏ đang gian nan bò tới này, hơi thở toát ra trên người nó xác thực giống Tử Tiêu thú đến tám mươi phần trăm.

Trong nháy mắt Vân Phi Vũ sử dụng Du Long Bộ, trực tiếp đi tới bên người con thú nhỏ này.

- Hệ thống, mau nhìn một chút!

- Đang dò xét, xin sau...

- Dò xét thành công, tiểu Tử Tử thú, Linh Động cấp một, đẳng cấp chênh lệch quá lớn cho nên kí chủ không thể chủ động thuần hóa!

Vân Phi Vũ nghe được câu trả lời từ hệ thống, cả người lại rơi vào trạng thái chán chường, ông trời thật biết nói đùa, vui buồn lẫn lộn, chẳng khác nào nước sông so với nước biển, khiến cho Vân Phi Vũ cảm giác mình giống như đang nằm mơ.

- Sử dụng Thú ngữ!

- Đinh, sử dụng thất bại, Tử Tiêu thú trước mắt còn trong kỳ sơ sinh, không có năng lực giao lưu!

Cái dkm, Vân Phi Vũ thực sự muốn mắng to một tiếng, không thể sử dụng Thú ngữ, vậy làm sao mà giao lưu được chứ.

Trước không nói đến còn trong thời kỳ sơ sinh, vừa sinh ra đã có thực lực Linh Động cấp một, thực lực như vậy cũng không phải Vân Phi Vũ có thể đối phó được.

Mà còn nữa, ngăn cản ma thú công thành, chính mình cần mang theo Tử Tiêu thú ra khỏi Ma Thú Sơn Lâm, cứ như vậy mà mang ra ngoài, chỉ sợ mình chưa kịp ra khỏi sơn lâm thì đã bị ma thú bên ngoài đánh chết.

Tử Tiêu thú có thể là thần bảo vệ của các loại ma thú, hơi thở của nó từng loại ma thú cũng có thể cảm giác được, như vậy tỷ lệ đi ra ngoài thành công hoàn toàn có khả năng.

- Tiểu Tử?

- Thú nhỏ?

- Tử Tiêu thú?

...

Vân Phi Vũ liên tục thay đổi mấy cái tên, bộ dạng dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên, vô cùng nịnh nọt.

"Phốc!"

Dường như không ưa mấy cái tên này, thấy Vân Phi Vũ ngăn cản khiến cho Tử Tiêu thú nhất thời hơi tức giận, trực tiếp phun ra một ngụm ngọn lửa màu tím, trực tiếp đem thanh sam còn lại của hắn đốt sạch sẽ, lộ ra hoa văn màu tím bên ngoài thân thể.

- Ngươi...

Vân Phi Vũ thấy tiểu Tử Tiêu thú táo bạo như thế nhất thời cũng hơi tức giận, vừa muốn giáo huấn hắn một phen, thế nhưng đột nhiên phát hiện, con mắt Tử Tiêu thú nhìn mình bắt đầu trở nên mông lung.

- Mẹ... Mẹ...

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.