Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20. End.

Tiểu thuyết gốc · 1056 chữ

Sau một đêm tuyệt vời.

Hoàng Phi xuống nhà ăn sáng thì gặp quản gia đang đứng gần đó. Cô liền gọi ông cùng ăn sáng. Hai người đang ngồi ăn thì quản gia hỏi.

“Cô chủ Hoàng Kiều đâu rồi sao không ăn cùng cô chủ?”

“Em ấy mệt sau một đêm động phòng rồi còn ngủ”

Quản gia nghe vậy thì bật cười.

“Ông cười gì vậy ? À mà mẹ vợ tôi đâu rồi sao cũng không ăn sáng?”

Quản gia nghe vậy thì giật mình mặt đỏ ửng, lắp bắp nói.

“Bà ấy ngủ chưa dậy...vì tối qua...”

Hoàng Phi nghe vậy cũng đủ hiểu mà nói.

“Có vẻ hai người đã nối lại tình xưa và có một đêm động phòng luôn nhỉ”

“Dạ. Đúng...”

“Chuyện này có gì đâu mà quản gia ông lại lúng túng vậy như trai tân ấy..”

“Thì tôi mới thoát kiếp trai tân tối qua mà...”

Hoàng Phi nghe vậy hết nói được chỉ biết cười trừ cho qua. Vừa ăn xong thì hai người được nhắc cũng ngủ dậy xuống nhà, đánh răng rửa mặt.

“Dậy rồi sao mèo ngốc?”

“Dạ. Mẹ em đâu?”

“Mẹ và quản gia đang tình tứ ở chỗ kia nè..”

Hai người kia nghe vậy thì giật mình, quay lại. Thấy hai đứa nhỏ đang nhìn thì hơi đỏ mặt.

“Không sao đâu mẹ. Thoải mái đi.... con không có ý kiến...”

Hoàng Phi hỏi.

“Hai người có đi hưởng tuần trăng mật không?”

“Chuyện này hai người chúng tôi cũng định đi nghỉ dưỡng vài tuần nhưng ai sẽ làm thay tôi.....”

“Ông không cần làm quản gia mấy tháng này nữa. Chỉ cần vui vẻ ,tận hưởng là được. Ông vẫn lãnh tiền lương bình thường...”

“Thật sao?”

“Ừ”

“Vậy tôi cảm ơn cô chủ nhiều”

Hai người vui lắm sau khi ăn sáng xong đã chuẩn bị hành lý và bắt chuyến tàu đi nghỉ dưỡng rồi.

Hoàng Phi và Hoàng Kiều tiễn hai người lớn ra tàu đi nghỉ dưỡng xong lại cùng nhau về nhà và ngồi sofa nói chuyện với nhau.

“Có vẻ mẹ em rất vui vì đã tìm lại được nữa kia mà mẹ luôn chờ đợi rồi”

“Chị thấy rồi. Họ rất đẹp đôi như chúng ta vậy”

Hoàng Kiều nghe vậy chưa biết nói sao thì Phi đã hỏi.

“Chúng ta đi đâu hưởng tuần trăng mật đây”

“Ở đây đi. Em chẳng muốn đi đâu xa”

“Cũng được”

“Chị Phi ơi tự nhiên em muốn gặp tụi học sinh ở cái lớp mà chị bị em gọi lên vì tụi nó đòi á 12a4.... đám đó học rất tốt và lại dễ tính khiến em rất vui...”

Hoàng Phi thấy Kiều khen người khác thì có chút không vui nhưng vẫn chấp nhận. Cô chưa kịp gọi thì có tiếng gõ cửa.

Hai người ra ngoài thì thấy có rất nhiều người bên ngoài. Cô giáo, kỉ sư... đầy đủ mang theo hoa đến. Vừa thấy Hoàng Kiều mấy người họ đã đồng thanh.

“Chúc cô Kiều năm mới vui vẻ”

Hai người hơi ngạc nhiên rồi Hoàng Kiều vui mừng nói.

“Thì ra là học sinh 12a4 mới có mấy năm lớn cả rồi nhỉ...”

“À ra là lớp học sinh em muốn gặp sao vào nhà rồi nói chuyện sau”

“Dạ. Tụi em xin phép.”

Tất cả cùng vào nhà. Hai người chuẩn bị trà bánh cho mấy đứa học sinh rồi mới ngồi chuyện trò. Cô lớp trưởng năm nào nhút nhát đã thành giáo viên rồi . Cô thay mặt cả lớp nói những lời chúc đến Kiều.

“Thay mặt cả lớp. Con chúc cô năm mới an lành, hạnh phúc bên bạn đời và gia đình. Nếu có thể thì sớm sinh quý tử”

Hai người nghe vậy thì ngại ngùng còn mấy đứa học sinh thì bật cười vì câu chúc ấy. Hoàng Kiều thấy vậy cũng chúc lại.

“Ừ. Cảm ơn mấy em đã chúc. Cô cũng chúc mấy em làm ăn phát đạt nha.... hạnh phúc , vui vẻ”

Mấy cô cháu cùng nhau vui vẻ trò chuyện còn Phi thì về phòng nằm nghỉ ngơi. Sau khi tiễn đám trẻ đi Hoàng Kiều cũng về phòng, thấy Phi đang nằm có vẻ khó chịu thì cô đến bên cạnh cho Phi gối đầu lên đùi mình rồi vừa mát xa đầu vừa hỏi.

“Chị sao lại trông khó chịu vậy?”

“Chị ...”

Hoàng Phi không nói tiếp. Kiều lại hỏi.

“Chị vẫn như cũ không muốn em thân thiết với người khác phải không?”

“Ừ ...thì có một chút. Chị cứ thấy khó chịu , lo sợ làm sao ấy....”

Hoàng Kiều nghe vậy thì bật cười.

“Chẳng thay đổi tý nào. Em không gần gũi với ai khác ngoài chị và mẹ em đâu. Chị đừng lo, em luôn cẩn thận sẽ không gặp chuyện đâu....”

“Chị từng rất sợ sẽ không gặp lại em lần nữa”

Hoàng Kiều dụi đầu mình vào đầu Hoàng Phi rồi an ủi.

“Đừng nghĩ bậy. Chị mà nghĩ vậy là em giận đó”

Hoàng Phi nghe thế thì vội nói.

“Chị ...chị sẽ không nghĩ vậy nữa ...em đừng giận mà...”

“Em không giận đâu....Nhìn vẻ mặt hoang mang của chị kìa. Sao mà dễ thương quá....”

“Đừng chọc chị mà...”

“Không có chọc em nói thật tình đó”

Hoàng Kiều nói xong lại chủ động hôn môi Hoàng Phi khiến cô bối rối nhưng cũng rất tận hưởng.

“Sao em lại hôn chị?”

“Tại em thích. Chị không thích sao?”

“Chị chỉ hơi lạ vì mèo ngốc lại chủ động thôi...Ờ nè đi chơi công viên giải trí không?”

“Cũng được”

Hai người bàn xong thì cùng nhau đi công viên giải trí ,leo núi , vượt thác,... tận hưởng đủ trò trong một tháng của tuần trăng mật trước khi quay lại với công việc.

Sau tuần trăng mật hai người đã trở lại với nhịp sống thường ngày và tận hưởng niềm vui cuộc sống.

Sau một năm , cả hai đã có một cô con gái dễ thương , vẻ ngoài giống mẹ Hoàng Kiều y đúc. Cả gia đình ba người có sống hạnh phúc cũng nhau. Và được sự công nhận của tất cả mọi người.

Bạn đang đọc Hãy Thổi Còi Tôi Sẽ Đến Bên Em. sáng tác bởi TieuGiao2k8
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TieuGiao2k8
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.