Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cường Thế Chiếm Lĩnh

Phiên bản Dịch · 2452 chữ

Hung Thiên gào thét dữ dội một tiếng trong miệng vừa mới ngưng tụ thành công vật chất Hỗn độn đã ầm ầm tán loạn, hiển nhiên đã mất đi năng lực khống chế nó mà trở nên hỗn loạn hẳn lên. Còn ở trên bụng của nó, một đạo quang hoa nóng rực ám hồng sắc mạnh mẽ mà phóng lên, ở bên trong toàn bộ Ma Long thành hiện ra vô cùng chói mắt cùng cổ lực lượng bạo phát kia trong nháy mắt hình thành một đạo khí lưu vòng tròn, theo tốc độ kinh người lan ra xung quanh, nhưng hễ là lan đến phạm vi nào thì bất luận là công trình gì đều trong nháy mắt hóa thành bụi phấn.

Lý Hồng Đức hai mắt trợn tròn, trên mặt để lộ ra thần sắc không thể nào tin nổi, hắn cảm giác được thật rõ ràng vừa rồi cường độ lực lượng bạo phát tuy là mới chỉ trong nháy mắt cũng đã vượt qua Hoàn Hư cảnh giới.

Thân thể Hung thiên to lớn tại dưới lực xung kích của cổ bộc phát lực này căn bản không cách nào chống đở, hướng về phía sau lảo đảo quay cuồng, nhưng mà dựa vào một cổ khí thế hung lệ, đang gặp phải cổ lực lượng này đẩy ra trong chớp mắt, vật chất Hỗn độn rối loạn lại được nó tụ hợp trở lại, một khối Hỗn Độn cầu xen lẫn tiên huyết bắn ra ngoài, va chạm mạnh mẽ vào giữa quang hoa ám hồng sắc đó.

Đông! ! ! ! !

Tiếng va chạm vô cùng nặng nề vang lên, thân thể ma thú Hung Thiên tầng tầng lớp lớp va chạm trên mặt đất, trong nháy mắt hơn mười tòa kiến trúc như thế đều bị ép thành nát bấy, toàn bộ mặt đất đều theo nó mà lõm xuống dưới.

“Điều này... Điều này sao có thể?”

Lý Hồng Đức thật sự có chút kinh sợ vạn phần, ma thú Hung Thiên này là lợi khí của Loạn Thần giới mang đến chuyên môn công thủ thành thị, thực lực mạnh mẽ, thậm chí so sánh với ma thú cùng cấp bậc đều muốn hung hãn hơn, nhưng trước mắt phát sinh một màn này, ma thú Hung Thiên hiển nhiên đã hoàn toàn bị đánh bại, mặc dù công kích ở cường độ cao cũng không cách gì kết liễu tính mạng của nó, nhưng cổ hung lệ thô bạo đó lại rất nhanh biến mất.

Sau một khắc, một bóng người không hề bắt mắt chút nào cũng mạnh mẽ rơi xuống trên mặt đất. Quần áo toàn thân Hồng Quân rách nát, vết thương ngoài da từng đạo huyết nhục mơ hồ làm cho người khác nhìn thấy mà giật mình, nhưng kỳ quái chính là mặt ngoài thân thể của hắn lưu động một tầng Vật chất Hỗn độn dầy đặc, không ngừng dung nhập vào bên trong vết thương của hắn.

Cùng với tiếng xé gió truyền đến, lưỡi đao của Lý Hồng Đức đã đặt ngang trên cổ Hồng Quân, sắc mặt của hắn trở nên vô cùng dữ tợn, uy nghiêm nói:

“Hỗn đản đáng chết, lại dám tổn thương lục cấp ma thú công thành của ta, ta giết ngươi!”

Thân đao vung lên, Lý Hồng Đức phẫn nộ đem toàn bộ lực lượng lớn nhất chính là Bá thiên đao quyết xuất ra, đao nhận sắc bén ở trên vút qua một mạt vật chất Hỗn độn, dường như có thể chém đứt hết thảy mọi vật, gào thét bổ xuống.

Nhưng mà vào lúc này, một cổ lực lượng giống như đủ khả năng nghiền nát hư không bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, thân đao của Lý Hồng Đức run lên, dường như trong nháy mắt giống như thoát khỏi tầm khống chế của hắn, cho dù ngay cả vật chất Hỗn độn đều rối loạn lên, một cổ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ từ trong thân đao đột nhiên bộc phát.

Một tiếng nổ vang chói tai bộc phát ra, đao trên tay của hắn đã bị cổ lực lượng mạnh mẽ kia phát sinh xoắn đứt, mảnh nhỏ của lưỡi đao bắn ra bốn phía, mà vật chất Hỗn độn dầy đặc trong thân đao cũng lan tràn ra ngoài.

Lúc này, trên mặt Lý Hồng Đức đã không còn là kinh ngạc, mà là vẻ mặt sợ hãi, thanh Bá đạo này chính là “Tam đại binh vương” của Loạn thần giới nó được dày công chế tạo ra, một kiện này gần giống như là kiện trung phẩm Hỗn Độn linh bảo hoàn mỹ. Tưởng muốn hủy diệt một kiện bảo vật này trừ phi có được lực lượng Hoàn Hư cảnh giới, hoặc nhất định phải là một kiện thượng phẩm Hỗn độn linh bảo.

Lý Hồng Đức hoảng sợ ngẩng đầu lên, lại trông thấy một trường phiên hắc sắc đang phất phơ ở trước mặt hắn.

Cổ Bàn cầm trong tay Bàn Cổ phiên đang đứng ở trước mặt của hắn, vẻ mặt ngưng trọng, giữa trán phát ra một cổ sát khí:

“Xem ra Hỗn Độn linh bảo của ngươi thật sự quá rách nát... lại có thể đem tiểu Quân bức đến tình cảnh như thế này, đi chết đi!”

Một tiếng hừ lạnh dâng lên, Cổ Bàn lắc Bàn Cổ phiên một cổ lực lượng nghiền nát hư không nhất thời truyền đến, cũng là cái tinh vực không gian vốn được khai sáng ra từ vũ trụ nguyên thủy này cực kỳ ổn định, lực lượng của Bàn Cổ phiên chỉ dâng lên một vòng tròn gợn sóng hư ảo.

Lý Hồng Đức cực kỳ sợ hãi, theo bản năng vung lên thanh Bá đạo chuẩn bị ngăn cản (Ở trên vừa bị xoắn đứt nát tan???) nhưng mà không ngờ tới, phía sau bỗng bộc phát ra một cổ ánh sáng bạch kim sắc chói lọi, một đạo quang hoa hình cầu với tốc độ không thể tưởng tựa như đã xuyên ngang qua trong cơ thể của hắn.

Trong khoảnh khắc, thân thể của Lý Hồng Đức bị cổ lực lượng kia xoắn trở thành nát tan, thậm chí ngay cả khải giáp phòng ngự đều không thoát khỏi vận rủi.

“Ngươi giết hắn như vậy, những binh sĩ xử lý như thế nào?” Cổ Bàn than thở nói.

Huống Thiên Minh đứng ở bên cạnh Cổ Bàn, lạnh nhạt nói:

“Ta đã không có hứng thú tiếp tục đi chiêu hàng bọn chúng nữa, lần này muốn giết thì thoải mái mà giết đi!”

“Thật sự không có nghĩ đến, bên trong chủ tinh của Loạn Thần giới còn có tồn tại ma thú mạnh mẽ như vậy, xem ra chúng ta đích xác là tính sai rồi!” Cổ Bàn khẽ lắc đầu.

“Xem ra ngoại trừ ưu thế của Hỗn độn linh bảo, thuần hóa ma thú cấp cao cũng là chủ lực của Loạn Thần giới để mở rộng khu vực. Loại ma thú này có thể đem tiểu Quân bức đến mức độ như thế, hiển nhiên về phương diện thực lực cũng không tầm thường.” Huống Thiên Minh nhìn vết thương trên thân thể Hồng Quân, cảm khái nói.

Nhưng không bao lâu, bất diệt phách thể của Hồng Quân đã hoàn toàn khôi phục, vật chất Hỗn độn hoàn toàn dung nhập vào trong huyết nhục của hắn, hắn cũng từ từ hồi phục ý thức.

“Tiểu Quân, thế nào?” Cổ Bàn hỏi.

Mà Hồng Quân đã trải qua hai lần sinh tử, toàn thân cũng xảy ra chút ít biến hóa, bên ngoài da thịt Hỗn Độn quang hoa mờ ảo không ngừng lưu động , toàn thân lộ ra một cổ khí tức thần bí.

Hồng Quân hướng lên không trung hít một hơi thật sâu, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, cười nói:

“Không nghĩ tới mỗi lần trải qua một lần sinh tử đối với cảm ngộ Hỗn Độn cũng càng ngày càng hiểu sâu hơn, lúc này đối với ta mà nói lại có chỗ tốt.”

“Tiểu Quân, ta vừa mới cảm giác được một cổ lực lượng bạo phát cực kỳ mãnh liệt, đây là chuyện gì xảy ra?” Huống Thiên Minh hỏi.

Hồng Quân hơi hơi cười, nói:

“Ban nãy ta đem trạng thái giải cấm vượt quá cực hạn, đạt tới một loại trạng thái mà thân thể ta không cách nào chịu được, những thương tổn này trên thân thể ta là tám phần công kích ban nãy lưu lại.”

“Vậy phách thể của ngươi còn là bất diệt, chẳng phải là có thể vượt qua cực hạn vô tận, dù sao cũng không chết được rồi.”

Hồng Quân nhíu mày, trầm giọng nói:

“Mặc dù nói là nói như vậy, nhưng năng lực khống chế Hỗn Độn còn chưa cao, cũng đã vượt quá cực hạn tạo thành một đạo tử huyệt, nếu như muốn tại trạng thái giải cấm thực sự tăng lên đến đỉnh phong, chỉ e rằng đối với vật chất Hỗn độn còn cần tiến hành lĩnh ngộ cảnh giới cao hơn mới được.”

Cổ Bàn nghe được lời này của Hồng Quân, tiện tay từ trên không trung cầm một nắm vật chất Hỗn độn, xúc động nói:

“Không nghĩ tới trong vật chất dầy đặc này, lại có thứ cao thâm như thế.”

Hồng Quân hờ hững cười một tiếng:

“Một hạt cát đều có thể hình thành một thế giới, càng huống chi đây là dạng vũ trụ nguyên thủy cơ bản nhất... Hiện giờ tình hình chiến tranh như thế nào?”

Huống Thiên Minh nhìn chằm chằm hướng vào cửa thành, nói:

“Có thể nói lần tập kích này thì quá thành công, chủ lực quân đã đánh tới vị trí cửa thành, bây giờ phỏng chừng đã phá vỡ đạo phòng tuyến thứ nhất của bọn chúng. Ta cùng với tiểu Cổ còn giết chết vài tên Phó thống lĩnh, tinh thần chiến đấu của chúng cực kỳ sa sút, căn bản có thể nói tình hình đã được ổn định.”

Cổ Bàn tiếp lời nói:

“Chẳng qua, bây giờ hai thống lĩnh này đã không còn hài cốt, muốn chiêu hàng đã không còn khả năng, với lại chỗ Hầu tử chỉ huy quân tiên phong còn không tới một ngàn người, tình hình chiến tranh nơi đó có chút không ổn.”

Hồng Quân ha ha cười một tiếng:

“Với đấu chí cùng chiến ý của Hầu tử, cho dù chỉ còn một người cũng có thể quét sạch trên vạn đại quân, cái này cũng không cần lo lắng. Nếu không cách nào chiêu hàng, vậy toàn bộ giết sạch, mục đích của chúng ta là chiếm giữ toàn bộ Ma Long tinh!”

Lúc trước Lý Hồng Đức vội vàng tập hợp gần năm vạn binh lực, bởi vì mất đi thời cơ cùng vị trí tốt nhất để phòng thủ tường thành mà còn bị quân chủ lực của Tru Thần giới tập kích thành công, hiện tại hơn phân nửa đã bị giết. Đặc biệt là Cổ Bàn cùng Huống Thiên Minh giết chết vài tên Phó thống lĩnh, khí thế rất phấn khởi, thế tấn công càng ngày càng mãnh liệt sao mà không thể thu thập được.

Trước mắt, Tôn Ngộ Không chỉ huy số lượng không đến một ngàn quân tiên phong của Tru thần giới đang trên chiến trường tùy ý tàn sát.

Tôn Ngộ Không đang chiến đấu cùng với Mạc La, mặc dù bị trọng thương nhưng chiến ý và đấu chí lại không có chút nào suy giảm, cái gọi là “Vô thượng chiến ý” thúc đẩy Tôn Ngộ Không trong trận đấu điên cuồng chiến đấu, mà hắn cũng đang hưởng thụ quá trình này, Đấu Chiến côn điển từ nhất côn lên đến cuối cùng là tứ thập bát côn, liên tục không ngừng, không có bất cứ thời gian nào bị gián đoạn mà liên tục công kích, tại trên chiến trường mà nhìn bằng nửa con mắt.

Quân tiên phong của Tru Thần giới đã đánh tới đạo phòng tuyến thứ tư. Lúc này, Hồng Quân cùng Cổ Bàn cũng đuổi theo tới trợ giúp Tôn Ngộ Không hướng đạo phòng tuyến thứ năm đánh vào, mà không qua bao lâu, Huống Thiên Minh dẫn đầu hơn ba vạn quân chủ lực đã phá vỡ đạo phòng tuyến thứ hai, cùng hội hợp với Tôn Ngộ Không.

Một trận đánh giết làm cho trời đất tối sầm, đám người Hồng Quân cũng không có nghĩ đến việc tiến hành chiêu hàng, chính như Huống Thiên Minh nói, muốn giết cứ giết thoải mái, trải qua thời gian không bao lâu, bảy đạo phòng tuyến đã hoàn toàn bị phá vỡ tan, và tòa Ma Long thành này rốt cục cũng thuộc về phạm vi của Tru Thần giới.

Bây giờ, lĩnh vực của Tru Thần giới đã mở rộng phạm vi tới bốn ức dặm, bao gồm có hai cái chủ tinh cùng với vô tận tinh cầu không có người. Toàn bộ gần một phần ba Thiên Âm tinh hệ đã bị Tru Thần giới hoàn toàn chiếm giữ.

Chiến tranh qua đi, Hồng Quân lập tức đem toàn bộ binh lực phân bổ ở xung quanh Ma Long thành, cùng với từng ngóc ngách thành thị của tinh cầu đều cần có binh lính trấn thủ, dùng cái này đối với Ma Long tinh bố trí một đạo phòng tuyến.

Lúc này, bốn người trôi nổi trên bầu trời Ma Long thành. Tôn Ngộ Không đang nhìn một mảnh hoang tàn, không vui nói:

“Hiện tại chủ thành này đã bị hủy, chúng ta có nên đem đại quân đóng giữ ở tinh cầu này không?”

Cổ Bàn khẽ lắc đầu, hờ hững cười nói:

“Lúc này không có cái gì, bọn binh sĩ có thể tiến hành xây lại, điều quan trọng duy nhất chính là khỏa tinh cầu này đại biểu Tru Thần giới chúng ta đã có chỗ đứng giữa hai giới, hiện tại là đứng ở thế chân vạc, kiềm chế lẫn nhau, bọn họ còn muốn đối với chúng ta tiến hành công kích, cần phải có một phen cân nhắc thật tốt.”

Huống Thiên Minh hừ lạnh một tiếng:

“Chẳng qua là Tru Thần giới của chúng ta thiết lập ở tại khu vực của kẻ khác, không khỏi có chút khó chịu!”

Bạn đang đọc Hậu Tinh Thần Biến của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 297

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.