Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ ta là đại thiên tài a

Tiểu thuyết gốc · 1770 chữ

- “Bất ngờ sao?” nàng nhìn Thiên đang ngây người ra đó rồi cười

- “Mẹ biết trước rồi thì nói cho con là được rồi, làm con phải mất công lén lút như vậy”

- “Thôi đừng nói những vấn đề này nữa. Mẹ hỏi con một điều rằng con có muốn ra bên ngoài không?”

- “Hmm ... tất nhiên là muốn, thế giới rộng như vậy thì phải đi tìm hiểu chứ, vạn vật đang chờ đón con đến khai phá, các mỹ nữ đang chờ con đến đưa đi mà”

- “Đêm nay gió thổi lạnh quá, sắp có bão chăng?”

- “...”

- “Con thật sự muốn đi sao?”

- “Con thật sự muốn đi nhưng ...” đến đây Thanh Thiên chợt dừng lại và nhìn mẹ hắn

- “Lo cho mẹ sao?”

- “Để mẹ lại đây con lo lắm”

- “Đứa nhỏ ngốc này, mẹ ở đây cũng có ai bắt nat mẹ đâu mà lo cái gì?”

- “Con sợ mẹ cô đơn a”

- “Nếu vậy sao con không tìm cha con giúp ta”

- “Tìm cha?” – Thanh thiên khá khó hiểu khi mẹ hắn bắt hắn đi tìm người đã bỏ mặc mẹ con hắn ở đây

- “Tất nhiên để cho phép con ra ngoài thì cần phải có điểu kiện nữa”

- “Tìm cha là điều kiện sao?”

- “Không phải, để đi ra ngoài con phải đáp ứng ta một điều kiên đó là phải phá vỡ tảng đá đó” nói rồi bà chỉ ra ngoài sân, nơi có một tảng đá to lớn đang ở đó.

- “Nhưng trong nhà đâu có dụng cụ đập đá đâu?”

- “Ai nói cho con là được sài dụng cụ ở nhà?”

- “???... Không sài dụng cụ sao con đập được tảng đá đó?” - Thanh Thiên khá khó hiểu, mẹ tính troll hắn à

- “Thì dùng chính sức lực bản thân a” - bà nói với vẻ đương nhiên

- “Đúng vậy, dùng tay hay làm gì đó cũng được nhưng đó phải là công sức của con làm ra để cho mẹ biết rằng ra bên ngoài con vẫn có năng lực bảo vệ mình”

- “... vâng, con sẽ làm bằng được” – hắn nói với sự quyết tâm

- “Thời gian bắt đầu từ đây cho đến trước khi Lâm gia đến, nếu làm không được thì ngoan ngoãn ở lại và cho ta một đứa cháu đi”

- “Nhưng còn chưa đến một tháng nữa thì làm sao con làm được?”

- “Vậy thì, đây... lấy hai cuốn sách này về đọc đi. Với ngộ tính của con thì ta nghĩ con có thể hiểu những gì được viết trong đó” Nói rồi bà lấy hai cuốn sách được cất trong tủ và đưa cho Thanh Thiên

Cầm lấy hai cuốn sách trên tay và nhìn hai tựa đề trên nó nhưng một cuốn lại không có tựa đề, một cái lại ghi “Thương thủy thánh thuật” hắn nghi ngờ hỏi mẹ: “Đây là gì?”

- “Đây là công pháp gia truyền nhà ta đấy”

- “Công pháp gia truyền?”

- “Thanh gia chúng ta tồn tại và phát triển đến nay đều nhờ nó, có thể nói hầu hết ai trong Thanh gia cũng đều sử dụng được thủy hệ”

- “Vậy sao con thấy một số người lại chơi được những hệ khác?” – Thanh Thiên tò mò hỏi

- “Đó không phải là chơi, họ đang tập luyện để làm quen với thuộc tính của mình. Còn một số người sử dụng thuộc tính khác với gia tộc là do họ sinh ra đã mang trong mình thuộc tính đó và nó nổi trội hơn thuộc tính của những người khác nên họ được đặc cách tập luyện và cung cấp tài nguyên để phát triển. Có thể nói họ là những người mang thêm màu sắc cho gia tộc”

- “Mang màu sắc đến cho gia tộc?”

- “Đúng vậy, vì gia tộc ta chủ yếu tu luyện thủy hành nên dễ bị người ta tìm ra thuộc tính khắc chế, đến lúc đó những người mang thuộc tính khác trong gia tộc sẽ là những người phá vỡ đi sự khắc chế đó”

- “Vậy nên họ mới được ưu tiên tài nguyên tu luyện. Hmm, nếu vậy thì ở đây chắc tồn tại nhiều lão quái vật khác hệ với gia tộc mình nhỉ!?” – sau khi suy tư Thanh Thiên đã cho ra kết luận.

Khá bất ngờ với câu nói của Thanh Thiên nhưng bà vẫn trả lời: “Đúng vậy, những người đó làm công việc bảo hộ cho gia tộc nhưng thường thường họ hay bế quan tu luyện và chỉ xuất hiện khi gia tộc gặp nguy hiểm”

- “Vậy làm sao để biết được thuộc tính bẩm sinh?”

- “Đó là khi tu luyện tâm pháp thì các thuộc tính tự nhiên sẽ hình thành và được cơ thể hấp thu, nếu cơ thể có thể hấp thu được những loại nguyên tố khác nhau tức là họ bẩm sinh đã được tu luyện những nguyên tố đó”

- “Vậy có mấy loại nguyên tố vậy mẹ?”

- “Thông thường sẽ có 9 loại thuộc tính bao gồm: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, quang và ám”

- “Vậy đâu là nguyên tố bá đạo nhất?”

- “Không có loại nguyên tố nào bá đạo nhất, sự mạnh hay yếu là do người sử dụng nguyên tố chứ không phải là do nguyên tố. Nhưng thông thường người có thể sử dụng 4 loại nguyên tố đã được cho là thiên tài rồi”

- “Vậy mẹ sử dụng được mấy loại nguyên tố?” – Thanh Thiên háo hức hỏi

- “Chỉ có 6 loại thôi, đó là: thủy, kim, mộc, phong, thổ, quang”

- “…” – 6 loại nguyên tố? chỉ có thôi sao? Nếu như người ta sử dụng có 4 loại là thiên tài thì mẹ hắn là thiên tài trong thiên tài a.

- “Còn gì muốn hỏi nữa không?”

- “Vậy bây giờ mẹ mạnh cỡ nào?” Thanh Thiên cho rằng một siêu cấp thiên tài như mẹ mình phải ở một đẳng cấp cao lắm như vận động viên thế giới hay võ sư siêu cấp, … đại loại thế nhưng câu trả lời của mẹ làm hắn khó hiểu: “Hẳn là phi thiên cảnh tam trọng đi”

- “Phi thiên cảnh tam trọng? đó là gì?”

- “Là gì thì sau này con sẽ biết”

- “Chắc nó cũng trâu bò chứ nhỉ?”

- “Cái thằng này, nói vậy chẳng lẽ ta chỉ bằng trâu bò thôi sao? Thôi ăn nhanh lên rồi về nghỉ ngơi, hôm nay con mệt rồi”

- “Hì hì, vâng ạ”

Sau khi Thanh Thiên rời đi không lâu, một lão già xuất hiện trong căn phòng ban nãy:

- “Cha, sao cha lại đến đây?”

Thì ra đây là cha của Thanh Ngọc, là ông ngoại của Thanh Thiên, tên Thanh Chí Lâm.

- “Không hoan nghênh lão già này đến sao?”

- “Cha lại trêu con gái nữa, con bây giờ đã là mẹ rồi không còn là con gái bé bỏng của cha nữa đâu” Thanh Ngọc lém lỉnh cười.

- “Dù sao đi nữa con vẫn chỉ là con gái bé bỏng của cha mà thôi”

- “Hừ ai là con gái bé bỏng nữa chứ, con đã cao hơn hồi trước rồi”

- “Ha ha được rồi, được rồi. Là ta sai, con gái của ta đã lớn rồi!”

- “Vậy mới được! Mà sao cha lại đến đây?”

- “Ta đến thăm cháu ta có được hay không?”

- “Thanh Thiên sao? Nó vừa mới đi rồi để con đi gọi nó lại”

- “Thôi, không cần đâu. Từ trước đến giờ nó có biết ông nó là ai đâu, có lẽ nên thuận theo tự nhiên đi, đến lúc gặp sẽ gặp” lão phất tay ngăn cản Thanh Ngọc.

- “Bao nhiêu năm qua cha vẫn chỉ đứng nhìn Thanh Thiên thôi sao? Sao cha không gặp trực tiếp cháu mình?”

- “Hầy ta cũng muốn chứ nhưng nghĩ lại ta chỉ có thể để cho nó chịu khổ như vậy khi gặp lại liệu nó có trách cứ lão già ta không?” mặt lão trông buồn lại mất đi cái vẻ vui tươi ban nãy.

- “Thanh Thiên không trách ông nó đâu, nó bây giờ rất hiểu chuyện”

- “Chỉ mong vậy… À mà nghe thấy Thanh Thiên muốn ra ngoài?”

- “Vâng, nó bảo là muốn khám phá bên ngoài nhưng chắc trốn hôn là chính.”

- “Haha tuổi trẻ mà, nhớ năm xưa ta cũng hay trốn nhà đi chơi gái… à nhầm trốn nhà đi chơi với các huynh đệ cũng hay bị lão tổ ngươi bắt lại. Yên tâm đi, nó đi mấy bữa nữa là về mà”

- “Chỉ mong vậy…”

- “Cuối cùng con cũng muốn nó tu luyện rồi nhỉ?” im lặng một lúc thì lão hỏi

- “Thanh Thiên cũng đã lơn rồi cũng đã đến lúc cho nó biết thế giới này không dễ dàng như vậy nữa”

- “Như vậy có quá trễ không? Hắn đã 15 tuổi rồi”

- “Con chỉ cho hắn biết khó khăn thôi rồi từ từ nó cũng chán việc này đó mà”

- “Nhưng ta nghĩ sẽ không thế đâu. Nhớ ngày xưa con bảo chán việc tu luyện nhưng đến khi bắt đầu là lại có kéo cũng không ra. Hầy…”

- “Đâu có đâu mà” nàng đỏ mặt xấu hổ nói lại, cứ nhớ đến những lời đó thì nàng cảm thấy mình khá mất mặt vì lúc trước nàng nói với cha rằng không cần tu luyện cũng đánh bại cả thế giới

- “haha không có thì ta đi bằng chân nhá!”

Cứ thế hai cha con trò chuyện được một lúc thì lão ra về: “Trong tộc còn có chuyện ta đi trước, các con nhớ chăm sóc tốt cho bản thân”

- “Con biết rồi, cha cũng nhớ bảo vệ bản thân cho tốt”

- “Yên tâm đi… Nếu được quay lại ta cũng muốn Thanh Thiên được trải nghiệm cuộc sống của một gia đình” Nói rồi lão biến mất

- “….”

Thanh Ngọc vẫn đứng ở đó, nàng nhớ lại chuyện hồi bé. Mẹ nàng mất khi nàng mới 5 tuổi, cha nàng đã chăm sóc chm đến nàng, khi biết chuyện của nàng và cha Thanh Thiên ông vẫn che chở nàng tránh cho nàng số phận bị đuổi khỏi gia tộc, từ khi đó vị thế của ông trong tộc đã giảm xuống nhưng ông vẫn mặc kệ và luôn quan tâm đến hai mẹ con nàng…

Bạn đang đọc Hậu Thế 3000 Năm sáng tác bởi ultronplk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ultronplk
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.